Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thiên Hạ Đệ Cửu

Chương 162: Hào Quang Màu Xanh

Chương 162: Hào Quang Màu Xanh





Cùng lúc khi Tiểu Thụ Nhân dẫn mọi người rời đi, Địch Cửu nhanh chóng dùng Quang Minh Tinh Không bao phủ toàn thân hắn.

Dòng nước đen trong Ác Hồn Trì vẫn chưa chạm vào hắn, nhưng cảm nhận được khí tức ăn mòn mạnh mẽ kia truyền đến khiến Địch Cửu hiểu rõ, nếu chỉ có chân nguyên bản thân thì không cách nào ngăn cản nó xâm nhập nổi.

Hỏa diễm màu đen tạo thành vòng bảo hộ bên ngoài cơ thể Địch Cửu, nước trong Át Hồn Trì đụng vào vòng bảo hộ liền phát ra âm thanh xèo xèo đáng sợ.

Một mùi hôi thối nồng nặc truyền đến, Địch Cửu lập tức vận chuyển chân nguyên gia tăng cường độ của Quang Minh Tinh Không.

Địch Cửu đột nhiên phát hiện một chuyện, ấy là dường như mỗi khi hắn thiêu đốt dòng nước trong ao thì cường độ Đạo Hỏa cũng từ từ tăng lên. Lúc này nó đã đột phá, trở thành Đạo Hỏa cấp ba rồi.

Không ngờ Ác Hồn Trì lại có thể giúp cho Quang Minh Tinh Không thăng cấp, Địch Cửu vô cùng hào hứng trước sự bất ngờ này.

Ác Hồn Trì hình như biết Địch Cửu rất lợi hại, thế nên dòng nước màu đen xung quanh càng lúc càng phóng tới hắn dồn dập và liên tục như sóng vỗ vậy. Chuyện này khiến Địch Cửu nhớ tới một quyền của hắn, làn sóng này thật giống Ba Đào Nộ.

Nước trong ao bị Quang Minh Tinh Không thiêu đốt lộ ra vô số sợi Ác Hồn Ti khiến người khác nhìn mà nổi cả da gà, chỉ là chúng chỉ có thể tồn tại trong chốc lát, không bao lâu sau đã bị đốt đến không còn cả mảnh tro bụi.

Ác Hồn Trì biết không làm gì được Địch Cửu nên muốn rút lui, nhưng làm gì có chuyện dễ dàng như vậy. Địch Cửu đã biết nước này có khả năng giúp Quang Minh Tinh Không thăng cấp rồi, mà cho dù không biết thì hắn cũng sẽ chẳng đời nào bỏ qua cho cái thứ hại người đã dám tấn công mình.

Nước đen càng lui thì phạm vi ngọn lửa màu đen càng được mở rộng.

- Không ngờ ngươi lại có Đạo Hỏa… Mau dừng tay, ta bỏ qua, ngươi có thể đi đi.

m thanh khó nghe đột nhiên vọng lên từ bên dưới cái ao, ngữ điệu cực kỳ hoảng sợ và bối rối. Thứ hồn phách sợ nhất trên đời chính là Đạo Hỏa.

Thứ vừa lên tiếng dường như đã quen làm đại ca rồi, nghe lời của nó cứ tưởng chuyện nó rút lui là cơ duyên với Địch Cửu, gặp phải vận may như thế thì nên mau chóng rời đi mới là hợp thiên đạo.

Địch Cửu bỏ ngoài tai lời nói đó, hắn sớm biết Ác Hồn Trị bị một linh hồn mạnh mẽ khống chế, cái linh hồn này mạnh đến mức đủ sức thôn phệ cả hồn phách của tu sĩ Nguyên Hồn cơ mà.

Nó đã kéo Địch Cửu vào Ác Hồn Trì, lại thêm việc Đạo Hỏa có thể thăng cấp khi ở đây, muốn hắn rời đi bây giờ là chuyện không thể nào.

Lửa đen liên tục mở rộng phạm vi, mùi khét tràn ngập khắp không gian, Địch Cửu cảm nhận rõ ràng Đạo Hỏa đang từ từ mạnh dần lên.

- Mau dừng lại đi, ngươi có thể ra điều kiện, chỉ cần ngươi dừng tay...

Giọng nói của Ác Hồn Trì đã có chút run rẩy.

Địch Cửu từ tốn hỏi:

- Ngươi có thứ gì khiến ta phải đồng ý đây?

- Ta có rất nhiều pháp bảo, công pháp, còn có cả linh thạch nữa...

Địch Cửu giật mình, vội ngắt lời:

- Vậy ngươi có công pháp luyện thể không?

- Có, có.

Vài miếng ngọc giản đột ngột xuất hiện bên ngoài Quang Minh Tinh Không, Địch Cửu bèn dùng thần niệm cuốn chúng đến trước mặt rồi nhanh chóng đọc lướt sơ qua.

Một lát sau, Địch Cửu quăng tất cả đám đó ra ngoài, gằn giọng bảo:

- Mấy thứ rác rưởi này mà ngươi cũng dám lấy ra trao đổi với ta à, đi chết đi.

Vừa dứt lời, hắn liền điều khiển Quang Minh Tinh Không đốt mạnh hơn, tiếng xèo xèo phát ra càng lúc càng dồn dập.

- Đừng mà. Ta có thể đáp ứng bất kỳ điều kiện gì, cầu xin ngươi đừng đốt ta nữa.

Hồn phách trong Ác Hồn Trì thật sự sợ hãi rồi.

Địch Cửu mặc kệ nó, không hề giảm cường độ hỏa diễm:

- Ta muốn đến một chỗ gọi là Hằng Vực Tinh, nếu ngươi có thể đưa ta đến đó thì ta sẽ không đốt ngươi nữa.

Địch Cửu luôn muốn trở lại đại lục Á Luân, giết Tề Bá Hồ là một phần, phần còn lại vì hắn rất lo lắng cho Khúc Tiểu Thụ.

- Có cách, có cách, ta có cách giúp ngươi.

Hồn phách trong Ác Hồn Trì vội trả lời ngay, không dám chần chừ một giây nào.

Nghe vậy Địch Cửu mới giảm bớt cường độ Quang Minh Tinh Không xuống, hung hăng đáp:

- Nói đi, cách của ngươi mà không khiến ta hài lòng thì ngươi chết chắc.

- Nếu như Hằng Vực Tinh mà ngươi nói nằm trong vị diện này, vậy ngươi có thể dùng sức mạnh mẽ xé rách giới diện mà đi, hoặc là dùng hư không định vị bay thẳng qua. Nếu mà không cùng vị diện, vậy, vậy…

Hồn phách rặn nửa ngày vẫn không nói tiếp được.

Địch Cửu trợn mắt, nói một cách khinh thường:

- Xé rách giới diện? Cách hay quá nhỉ, ta cần ngươi chỉ cái cách vớ vẩn này à?

Muốn xé rách giới diện e rằng hắn phải trở thành cường giả cảnh giới Hóa Chân mới đủ khả năng, cho nên hắn mới nói là vớ vẩn.

- Còn có cách khác, còn có cách khác mà. Ngươi có thể dùng Liệt Giới Phù, chỉ là điểm đến không nhất định là chỗ ngươi muốn tới thôi.

Ác Hồn Trì vội đáp, nó rất sợ Địch Cửu sẽ tiếp tục đốt mình.

Địch Cửu trầm ngâm suy nghĩ, hắn chưa từng nghe tới Liệt Giới Phù. Thế nhưng đây có vẻ là một ý kiến hay đấy, chỉ sợ là trên đại lục Cực Dạ không có Liệt Giới Phù mà thôi.

- Nước đen trong cái ao này là thứ gì?

Địch Cửu rất muốn biết thứ có thể giúp cho Quang Minh Tinh Không của mình thăng cấp.

- Nó là Linh Hồn Hắc Thủy, Ác Hồn Ti là ác niệm trong linh hồn tu sĩ hình thành.

- Ta nghe nói nơi này đã từng xuất hiện một đạo hào quang màu xanh khiến vô số người có thể thăng cấp, đó là thứ gì? Lấy ra ta xem nào!

Địch Cửu tiếp tục ra yêu sách.

Hồn phách trong Ác Hồn Trì yên lặng, lát sau mới lên tiếng:

- Hào quang màu xanh đó là một cái pháp bảo tàn phiến, không phải do ta.

- Pháp bảo tàn phiến mà có khả năng giúp tu sĩ Trúc Cơ tấn cấp Kim Đan ư? Thứ gì mà thần kì như thế?

Địch Cửu rất ngạc nhiên, ngay cả Thư Giới mà hắn lấy được cũng không đủ khả năng hỗ trợ tu sĩ Trúc Cơ trong chớp mắt bước vào Kim Đan nữa là.

- Là một mảnh…

Linh hồn chưa nói dứt câu, từ sâu trong Ác Hồn Cốc, một cột sáng màu xanh đột ngột phóng thẳng lên trời.

Trong khoảnh khắc ấy, Địch Cửu có thể cảm nhận rõ ràng đại đạo đạo tắc, tinh không mạch mơ hồ trong cơ thể cũng trở nên rõ rệt hơn, mạnh mẽ hơn.

Địch Cửu đương nhiên nắm chắc cơ hội, điên cuồng vận chuyển Tinh Hà Quyết. Đại đạo đạo tắc khiến linh khí xung quanh như bị dồn ép tới chỗ hắn, không cần hắn hấp thu thì linh khí đã tự động chui vào trong cơ thể.

Vỏn vẹn vài chu thiên, tu vi Địch Cửu từ Nguyên Hồn tầng một phá vỡ bình cảnh, vọt thẳng tới Nguyên Hồn tầng hai, hơn nữa vết thương của hắn đã hoàn toàn khỏi hẳn.

Không dừng lại ở đây, tu vi vẫn đang tiếp tục tăng lên. Nhưng quan trọng nhất là Địch Cửu cảm nhận được căn cơ hắn tăng tiến rất vững chắc, không hề có chút bất ổn nào.

Ngay cả Đạo Hỏa Quang Minh Tinh Không cũng từ cấp ba nhảy lên tới cấp ba đỉnh.

Đây tuyệt đối là bảo vật hiếm có khó tìm, Địch Cửu nhìn thấy trong hào quang màu xanh kia thấp thoáng một chiếc lá cây. Mắt thấy ánh sáng dường như sắp tắt, Địch Cửu bèn phát động thần niệm độn thuật, nhanh chóng di chuyển tới bên cạnh hòng tóm lấy chiếc lá nọ.

Linh hồn trong Ác Hồn Trì muốn ngăn cản Địch Cửu, đáng tiếc là không kịp. Tu vi của hắn hiện giờ đã là Nguyên Hồn tầng hai, tốc độ độn thuật tăng theo tu vi, làm sao nó phản ứng kịp chứ?

Thời điểm những đầu ngón tay Địch Cửu sắp chạm tới chiếc lá, không gian xung quanh đột nhiên hỗn loạn, từng đạo không gian phong nhận bay loạn xạ, thậm chí còn có không gian thác vị xuất hiện khiến Địch Cửu sợ tới mức suýt nữa hồn bay phách tán.

- Phốc, phốc!

Đứng trước không gian phong nhận, tu vi Nguyên Hồn tầng hai của Địch Cửu giờ đây hệt như một tờ giấy mỏng manh. Hai đạo không gian phong nhận xuyên qua người hắn, mang theo máu thịt trên ngực và cả trên bắp đùi.

Còn may hai đạo phong nhận vừa rồi không hoàn chỉnh, chỉ là mảnh vỡ, nếu chúng lớn hơn một chút thì Địch Cửu đã chết không toàn thây rồi.

Địch Cửu đâu còn thời gian rảnh để lấy chiếc lá, thần niệm của hắn nhanh chóng mở rộng, cảm ứng quy tắc ba động, gắng sức né trái tránh phải vô số không gian phong nhận đang ào ào phóng tới.

Nếu không né được vậy phải luôn cố hết sức để phong nhận lướt nhẹ qua cơ thể, giảm thiểu thương tổn tới mức tối đa.

Địch Cửu cảm thấy may mắn vì mình có thể cảm thụ quy tắc không gian ba động, nếu không hiện tại cả người hắn đã biến thành từng mảnh vụn mất rồi.

Một tiếng nổ đột ngột vang lên trong Ác Hồn Cốc, mọi thứ trong đáy cốc đều vỡ tung, không gian cực kỳ hỗn loạn.

- Tiêu rồi…

Hồn phách Ác Hồn Trì hô lên đầy kinh hãi. Nước trong ao cũng theo đó bị bắn tung loạn xạ, những giọt nước nào bị không gian phong nhận quét qua liền nhanh chóng biến mất.

--------

Nhóm dịch: Thiên Đình








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch