Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thiên Hạ Đệ Cửu

Chương 28: Đốt Vàng Mã Tại Nhà Xác

Chương 28: Đốt Vàng Mã Tại Nhà Xác





Địch Cửu hơi đánh giá cao thực lực kinh tế của mình, hắn ở xung quanh bệnh viện đi vòng vo mấy giờ. Kết quả phát hiện một chút tiền trên người hắn căn bản không tìm được căn phòng thuê thích hợp nào, không phải phòng thuê không thỏa mãn nhu cầu tu luyện của hắn mà là phòng thuê căn bản chỉ có vài mét vuông còn không đủ cho người ở.

Đi vòng vo một vòng, Địch Cửu chỉ có thể tùy tiện ăn chút gì rồi trở về bệnh viện.

Hắn làm việc tại lầu 11 dưới mặt đất, đi xuống nhìn xem dưới đó có chỗ ở hay không.

Sau khi đi xuống dưới tầng 11 Địch Cửu mới hiểu được Đồng Mục đã giúp mình như thế nào. Nơi này căn bản không cần người trực ban cũng không cần người trông coi.

Nếu như nói nơi này có người trực ban thì chắc là làm việc tại căn phòng trực trống không ở bên ngoài nhà xác kia. Địch Cửu dùng chìa khoá mở cửa phòng liền biết chắc nơi này thật lâu không có ai đến làm việc rồi.

Căn phòng rộng có hơn mười mét vuông, một chiếc giường lò xo, một cái bàn làm việc và một cái ghế. Trừ những thứ đó ra thì không còn bất kỳ vật gì gì khác.

Đối với Địch Cửu mà nói thì hắn đã khá hài lòng, nơi này đủ yên tĩnh. Đứng ở chỗ này ngoại trừ tiếng vang lỗ thông gió ra thì không có bất kỳ âm thanh nào khác.

Người bình thường ở chỗ này chỉ cần trông thấy hai chữ "nhà xác" thì đoán chừng đã tê dại cả da đầu rồi. Nhưng Địch Cửu lại không quá để ý, sau khi tu luyện võ đạo nguyên khí quanh thân dồi dào sẽ không có nhiều tâm lý sợ hãi. T r u Y en YY c hấm c om

Sau khi đơn giản quét dọn căn phòng một chút Địch Cửu liền chuẩn bị bắt đầu tu luyện Đại Hành Môn Lục. Mặc dù hắn có chìa khoá nhà xác nhưng lại không dự định vào xem một chút.

Địch Cửu còn chưa bắt đầu tu luyện thì đã nghe có tiếng bước chân phù phiếm truyền tới. Bước chân có chút gấp rút chứng minh người kia đang hoảng sợ.

Giờ phút này trời đã tối đen, còn ai đi xuống chỗ nhà xác này nữa?

Địch Cửu lập tức bước ra khỏi phòng, cũng may tiếng bước chân này không phải từ phương hướng nhà xác truyền tới, bằng không quả thật có chút đáng sợ rồi.

Rất nhanh dưới ánh đèn liền xuất hiện một bóng người, Địch Cửu thấy rõ là bác sĩ trung niên ban ngày kia. Là người đã chỉ đường cho mình, về sau vì sự cố chữa bệnh nên bị người nhà bệnh nhân vây công.

Theo lý thuyết ông ta giờ phút này hẳn là sứt đầu mẻ trán mới đúng, làm sao còn có thời gian tới nơi này.

- Xin chào.

Địch Cửu lo lắng làm đối phương đối phương sợ nên sớm kêu một tiếng.

Vị bác sĩ trung niên kia lá gan hơi nhỏ, Địch Cửu vừa lên tiếng gọi liền bị hù lùi lại mấy bước, có chút hoảng sợ nhìn Địch Cửu bên này.

Địch Cửu đứng dậy cười ha ha nói:

- Chú không nhớ tôi sao? Ban ngày chú còn giúp tôi chỉ đường tới phòng nhân sự mà. Theo lý thuyết chú làm một bác sĩ, lá gan so với người bình thường phải lớn hơn một chút mới phải.

- Là cậu.

Vị bác sĩ trung niên rốt cục thấy rõ là Địch Cửu, thở một hơi đi đến hỏi:

- Cậu sao lại ở chỗ này?

Địch Cửu đành phải nói:

- Tôi là người viện trưởng Du Kiến Phu giới thiệu tới, vận khí không may lại gặp phải viện trưởng mới đến. Không có cách, trưởng phòng nhân sự chỉ có thể sắp xếp cho tôi làm việc ở chỗ này.

Bác sĩ trung niên hiển nhiên hiểu được một chút nội tình ở trong bệnh viện, nghe thấy Địch Cửu nói thế, hắn thở dài nói:

- Vận khí của cậu quả thật không tốt, kỳ thật cậu chỉ cần sớm đến mấy ngày là có thể được an bài ở vị trí tốt hơn. Trên thực tế cậu làm việc ở đây đã là do trưởng phòng Đồng giúp đỡ rồi. Nơi này từ trước đến giờ không có người trực ban.

- Tôi biết, à mà chú muộn thế rồi còn đến nơi này làm gì?

Địch Cửu trong lúc nói chuyện, ánh mắt rơi vào chiếc túi bác sĩ trung niên cầm trong tay. t_ruy_en_YY . net

Bác sĩ trung niên giơ tay lên thuận tiện lấy một thứ trong túi ra, có chút bất đắc dĩ nói:

- Ài, ban ngày tôi chữa bệnh xảy ra sự cố làm cho người bệnh vốn có thể không chết lại chết đi. Chuyện này đến đây vẫn còn chưa kết thúc, tôi đoán có lẽ tôi sẽ phải rời khỏi bệnh viện. Buổi tối hôm nay tới đây là muốn đốt mấy tờ tiền giấy cho bệnh nhân của tôi. Đây là truyền thống bệnh viện chúng ta, vô luận là nguyên nhân gì, đối với bệnh nhân chết ở trên bàn mổ thì bác sĩ phụ trách ban đêm phải đến đốt mấy tờ giấy vàng mã.

- Làm sao chú biết bệnh nhân này chết là do chú?

Địch Cửu hỏi một câu, trong lòng của hắn khá khâm phục vị bác sĩ trung niên trước mắt này. Bác sĩ bình thường trong lúc chữa trị xảy ra sự cố chết người, bất luận nguyên nhân có phải do mình hay không thì đều từ chối nhận trách nhiệm.

Mà vị bác sĩ trung niên này lại thừa nhận là bởi vì nguyên nhân do hắn mà xảy ra vấn đề.

- Lúc ấy bệnh nhân sắc mặt tím lại, toàn thân run rẩy, tôi không nên tiêm cho cô ấy cấp tâm tố. Bởi vì bởi vì tôi tiêm quá gấp nên làm trái tim chịu áp lực quá lớn, cuối cùng...

Trong mắt bác sĩ trung niên toàn bộ là ảo não, trong giọng nói tràn đầy tự trách.

Địch Cửu không biết cấp tâm tố là cái gì, đành nói tiếp:

- Chú dự định ở đây đốt vàng mã sao?

Bác sĩ trung niên có chút ngại ngùng nhìn Địch Cửu nói:

- Tôi tên Lâm Ba, là bác sĩ khoa tim mạch. Nếu như cậu có chìa khoá vậy có thể giúp tôi mở cửa hay không, tôi đi vào trong đốt.

Lúc đầu Lâm Ba dự định ở bên ngoài đốt xong rồi đi, hiện tại Địch Cửu ở chỗ này nên hắn muốn đi vào đốt tiền giấy. Ở sâu trong lòng hắn có chút bất an, hắn cảm thấy bệnh nhân này chình là chết ở trong tay hắn. Cho nên người nhà của bệnh nhân đánh hắn, mắng hắn là lang băm, hắn một câu đều không cãi lại.

Đốt vàng mã ở nhà xác dĩ nhiên là bệnh viện không cho phép, nhưng hiện tại ở chỗ này đốt vàng mã cũng không có ai biết.

- Đây là việc nhỏ.

Địch Cửu nói xong lấy ra chìa khoá mở cửa nhà xác, hắn là đến kiếm sống, về phần Lâm Ba ở đây đốt giấy tiền, có thể giúp hắn tự nhiên sẽ tận lực giúp một tay.

Trên thực tế không gian bên trong nhà xác phi thường lớn, mà thi thể đặt ở bên trong không phải quá nhiều. Thi thể đặt ở nơi này bình thường đều được đông lạnh cả. Thi thể mới đến chỉ đặt ở ngoài đại sảnh một thời gian ngắn mà thôi.

Thời tiết bên ngoài còn đang ấm áp, vừa tiến vào trong này Địch Cửu liền cảm nhận được một loại hàn ý. Không phải chỉ là hơi lạnh từ thiết bị làm lạnh mà âm khí trong đây cũng không ít.

Lâm Ba vừa tiến vào liền đi tới bên cạnh một cỗ thi thể rồi trực tiếp quỳ trên mặt đất, lấy vàng mã trong túi ra.

Ánh mắt Địch Cửu rơi vào trên thi thể, thi thể bị một tấm vải trắng che kín, từ mái tóc dài phía trên xem ra đây là một người phụ nữ trẻ tuổi.

Thấy Lâm Ba quỳ xuống đất trong tay cầm cái bật lửa tự lẩm bẩm, Địch Cửu không có quấy rầy hắn, chuẩn bị lui ra ngoài. Đúng lúc này, ánh mắt của hắn quét qua ngón tay người chết.

Ánh sáng trong nhà xác cũng không quá sáng, thế nhưng nhãn lực Địch Cửu cực kỳ cường đại, hắn thế mà trông thấy ngón tay người chết còn màu đỏ như người bình thường.

- Bác sĩ Lâm, chú chờ một chút...

Địch Cửu tiến lên một bước, kéo tấm vải trắng che người chết ra.

- Cậu làm gì?

Trông thấy Địch Cửu xốc vải trắng lên, Lâm Ba bị hù tranh thủ thời gian muốn tới ngăn cản.

- Bác sĩ Lâm, cô ấy còn chưa chết hoàn toàn. Nếu như tôi xuất thủ còn có thể cứu trở về.

Địch Cửu trầm giọng nói, sau khi kéo tấm vải trắng ra hắn càng là xác định phán đoán của mình không có sai lầm.

Sau khi tu luyện Đại Hành Môn Lục thì giác quan và thị giác của hắn càng thêm cường đại. Cô gái này thoạt nhìn đã chết đi, thế nhưng trên người cô vẫn còn sinh cơ. Loại thuyết pháp sinh cơ này rất mơ hồ, ngoại trừ một vài bác sĩ hành y nhiều năm có giác quan thứ sáu cảm nhận được ra, đại bộ phận bác sĩ đều không thể cảm giác được loại vật này.

Địch Cửu lúc ở nước Tề mặc dù y thuật rất cao minh, bất quá hắn cũng vô pháp cảm thụ chính xác sinh cơ có tồn tại thật hay không. Nguyên nhân chủ yếu là hắn thiếu khuyết kinh nghiệm, thời gian chữa bệnh cho người khác rất ít. Hiện tại hắn tu luyện Đại Hành Môn Lục, loại cảm giác huyền ảo này cư nhiên lại xuất hiện trong giác quan của hắn.

- Cậu nói cô ấy còn sống?

Lâm Ba kích động, từ giọng nói và thân thể run run của hắn có thể thấy được trong lòng hắn đang chấn động như thế nào.

-----------------------

Nhóm dịch: Thiên Đình








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch