Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thiên Hạ Đệ Cửu

Chương 58: Thông Qua Kiểm Tra

Chương 58: Thông Qua Kiểm Tra





Thẩm Tử Ngữ hiển nhiên cũng suy nghĩ đến việc tại sao Dung Đào lại đưa cho cô vào lúc này, cô hơi chần chờ một chút mới nhận lấy bình ngọc:

- Cám ơn anh, nếu như tương lai em có thể đến Tiên Nữ Tinh thì phần nhân tình này em nhất định sẽ trả lại anh.

Cho dù đan dược này của Dung Đào có thể chữa khỏi cho cô hay không thì phần nhân tình này cô cũng đã thầm ghi nhớ. Bởi vì cô muốn thử một lần, cô không muốn mình cố gắng vất vả xông qua Võ Mộc Đường nhưng lại thất bại ở vòng kiểm tra sức khỏe. Huống hồ Dung Đào cũng đã nói đan dược bên trong bình ngọc chính là dùng dược liệu từ Tiên Nữ Tinh bào chế.

Với tâm lý mù quáng luôn hướng về Tiên Nữ Tinh, không chỉ Thẩm Tử Ngữ mà tất cả những người khác khi nghe nói đồ vật có nguồn gốc từ Tiên Nữ Tinh đều sẽ cảm thấy nó cao cấp hơn hẳn.

- Em mau ăn đi, kiểm tra Võ Mộc Đường sắp bắt đầu rồi kìa.

Thấy Thẩm Tử Ngữ chịu nhận bình ngọc, Dung Đào đứng bên cạnh vui vẻ nói.

Thẩm Tử Ngữ nhìn thấy có người mở cửa lớn của Võ Mộc Đường ra đồng thời những giáo viên kiểm tra và người ghi chép thành tích cũng đã đến. Ba chữ "Tiên Nữ Tinh" này đối với cô quả thật có sự hấp dẫn quá lớn, cô chỉ do dự một chút liền mở nắp bình ngọc ra, một hơi nuốt vào viên đan dược to như trái nhãn ở bên trong.

Một cỗ nhiệt lượng nhàn nhạt tản ra khắp cơ thể cô, giờ khắc này cô tựa hồ cảm nhận được khí lực của mình được tăng thêm khá nhiều.

Lúc Thẩm Tử Ngữ ăn viên đan dược kia giáo viên kiểm tra đương nhiên nhìn thấy, chỉ là không có giáo viên nào đứng ra ngăn cản cả. Bởi loại kiểm tra này không chỉ kiểm tra lực lượng mà còn phải dựa vào thân pháp để thông qua, cho dù ăn đan dược vào cũng không có ảnh hưởng gì quá lớn. Huống hồ cũng chẳng có quy định không cho phép học viên dùng thuốc.

- Buổi kiểm tra chính thức bắt đầu. Mọi người hãy xếp hàng để vào Võ Mộc Đường, cứ năm phút vào một người, những người có thể đi ra từ cửa chính xem như đã thông qua. Mọi người nhớ kỹ một khi bị mộc nhân trong Võ Mộc Đường đánh ra ngoài cũng chỉ có thể ra từ cửa hông, đồng nghĩa với việc coi như đã kiểm tra thất bại rồi.

Người đang nói chuyện chính là hiệu trưởng Vương Trấn Kỳ.

Đây là đợt kiểm tra đầu tiên để tuyển chọn học viên có thể tiến vào Tiên Nữ Tinh của học viện võ thuật Lạc Bắc, đối với toàn bộ sinh viên thì đây là chuyện cực kỳ quan trọng.

Các sinh viên tham gia kỳ khảo hạch này tuyệt đối không thể giở trò gian lận, bởi vì đã có giám thị do Liên Minh Địa Cầu cố ý phái tới để thanh tra. Nhất định phải thông qua Võ Mộc Đường mới có thể đi đến Tiên Nữ Tinh.

Thẩm Tử Ngữ xếp ở vị trí thứ mười sáu, trong lòng cô thấp thỏm bất an đi đến cửa Võ Mộc Đường, sau khi mặc bộ đồ bảo vệ thì cô cố vực lại tinh thần rồi nhẹ nhàng bước vào bên trong.

Luyện tập lúc bình thường là một chuyện, nhưng hiện tại chính là dùng đao thật thương thật chiến đấu với mộc nhân.

Vừa bước vào Võ Mộc Đường thì ngay lập tức đã có một nắm đấm đánh thẳng vào Thẩm Tử Ngữ. Lúc này kết quả quá trình luyện tập gian khổ của cô đã có cơ hội thực chiến để thể hiện, thân thể cô dường như theo bản năng giơ tay lên ngăn chặn một quyền ấy.

Trên cánh tay truyền đến một cơn đau tê dại, thế nhưng cô quả thật đã chặn được một quyền đấy.

Điều này làm cho Thẩm Tử Ngữ vô cùng mừng rỡ, cô có cảm giác mình nhất định có khả năng thông qua kỳ kiểm tra võ Mộc Đường.

Thời điểm vừa bắt đầu chỉ có mấy quyền hoặc mấy cước đánh về phía Thẩm Tử Ngữ. Cô càng tiến sâu vào bên trong thì quyền cước đánh về phía cô càng lúc càng dày đặc.

Cũng may giờ phút này Thẩm Tử Ngữ đã hoàn toàn quen thuộc với quyền cước mộc nhân ở đây, mỗi lần đều có thể chính xác đỡ được mấy quyền cước ấy.

Mặc dù có vài lúc cô không đỡ được bị đánh vào người không ít lần. Thế nhưng động tác Thẩm Tử Ngữ nhẹ nhàng linh hoạt vẫn giúp cô trụ vững không bị đánh ra ngoài.

Nửa đường lúc mới bắt đầu đi vào Thẩm Tử Ngữ còn có thể đánh trả hoặc dùng tay chân để ngăn cản, càng tiến vào trong cô chỉ có thể vất vả né tránh.

Không phải cô không thể ngăn cản mà là khí lực của cô đã không còn lại bao nhiêu.

Thời điểm liên tục bị đánh mấy chục lần, trong lúc Thẩm Tử Ngữ cảm giác xương cốt toàn thân cô đều muốn nổ tung thì trước mắt cô sáng chói, mộc nhân đang đánh về phía cô biến mất không thấy đâu nữa.

Thẩm Tử Ngữ nhẹ nhàng thở phào một hơi, xem ra cô đã đi hết Võ Mộc Đường rồi. Chỉ là cô không biết mình có thành công vượt qua bài kiểm tra hay không. Trong quá trình cô chỉ toàn thụ động đỡ đòn hoặc tránh né, nếu như phải ở trong đó thêm một chút thì cô nhất định không thể chịu nổi, chắc chắn sẽ bị mộc nhân đánh bay ra khỏi Võ Mộc Đường.

- Thí sinh Thẩm Tử Ngữ thông qua kỳ kiểm tra sơ bộ Võ Mộc Đường.

Lúc đi ra ngoài, giám khảo báo kết quả kiểm tra của cô, Thẩm Tử Ngữ kích động không thôi.

Thành công rồi, cô đã có cơ hội tiến vào Tiên Nữ Tinh. Từ nay về sau cô đã có thể nắm giữ vận mệnh của mình. Vô luận cô có thể sống qua ba mươi sáu tuổi hay không...

Thẩm Tử Ngữ vừa nghĩ đến đây thì một tiếng nói lại tiếp tục vang lên:

- Mời thí sinh Thẩm Tử Ngữ đến vòng kiểm tra sức khỏe tiếp theo.

Trong lòng Thẩm Tử Ngữ trầm xuống, quả thật có vòng kiểm tra sức khỏe này. Không những có vòng kiểm tra sức khỏe mà nó lại còn đến nhanh như vậy.

Đừng thấy cô nhận được viên đan dược của Dung Đào mà hiểu lầm, trên thực tế cô hoàn toàn không tin viên đan dược kia lại có thể trị hết bệnh tim của cô. Cho dù có thể trị khỏi đi nữa cũng không thể nào nhanh như vậy được. Chỉ là cô không muốn bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để có thể tiến vào Tiên Nữ Tinh mà thôi.

Vô luận có muốn hay không thì cô vẫn phải tham gia kiểm tra sức khỏe.

Thẩm Tử Ngữ vừa bước vào phòng kiểm tra sức khỏe liền nhìn thấy một vị bác sĩ mà cô quen, đó chính là hiệu trưởng Triệu Chí Vũ của đại học trung y Yến Kinh. Ngoại trừ Triệu Chí Vũ ra thì trong phòng còn có một nam một nữ mà cô không biết.

Triệu Chí Vũ vừa nhìn thấy Thẩm Tử Ngữ thì trong lòng ông cũng nao nao, Thẩm Tử Ngữ là người ông quen bởi vì ông đã từng xem bệnh cho cô ấy. Thẩm Tử Ngữ bị bệnh tim không thông, cho đến hiện tại thì loại bệnh này vẫn chưa có biện pháp chữa trị.

Trong người Thẩm Tử Ngữ vốn có bệnh tim mạch mà, làm sao có thể xuất hiện ở đây được?

- Chào bác Triệu.

Thẩm Tử Ngữ lễ phép khom người chào hỏi Triệu Chí Vũ.

Triệu Chí Vũ vội vàng hỏi:

- Tử Ngữ, làm sao cháu lại đến đây?

- Cháu thông qua kỳ kiểm tra Võ Mộc Đường để đến ạ.

Thẩm Tử Ngữ hồi đáp.

- Không có khả năng, tình huống cơ thể cháu bác hiểu rất rõ, cháu làm sao có thể luyện võ? Bệnh trạng trong người cháu nếu như vận động mạnh một chút sẽ bị khó thở, làm sao có thể xông qua Võ Mộc Đường được?

Triệu Chí Vũ hoàn toàn không thể tin được.

Ông đã tự mình xem bệnh cho Thẩm Tử Ngữ, loại bệnh tim bị nghẽn này căn bản không thể luyện võ, đặc biệt là vận động mạnh. Vào học viện võ thuật luyện võ không chỉ phải vận động mạnh mà thôi, lấy tình trạng trái tim của Thẩm Tử Ngữ ông có thể hoàn toàn chắc chắn không thể trụ được quá 3 ngày ấy chứ.

- Bác Triệu à, lúc cháu không phát bệnh thì hoàn toàn chẳng khác gì người bình thường cả.

Thẩm Tử Ngữ chột dạ giải thích.

Triệu Chí Vũ lắc đầu:

- Đó là bởi vì lúc trước cháu không có trải qua quá trình vận động kịch liệt như thế này, đặc biệt là học võ. Chuyện này giải thích quá phiền phức, vấn đề liên quan đến bệnh của cháu bác đã từng đọc qua những sách y học nước ngoài để thử tìm biện pháp. Bác khẳng định chuẩn đoán của bác không lầm, cháu không thể nào vận động mạnh được, chỉ là...

Nói đến đây Triệu Chí Vũ cũng có chút nghi ngờ, nếu Thẩm Tử Ngữ không thể vận động mạnh vậy khẳng định không thể nào luyện võ được. Nếu như không thể luyện võ thì cô xông qua Võ Mộc Đường bằng cách nào?

- Cháu đến đây để bác kiểm tra lại thử xem.

Triệu Chí Vũ chỉ có thể để Thẩm Tử Ngữ làm kiểm tra, dù cho ông là giám khảo nhưng nếu Thẩm Tử Ngữ không thể thông qua thì ông cũng chẳng có cách nào để giúp cô cả.

Nội dung vòng này chính là kiểm tra tố chất và tình trạng cơ thể, mỗi hạng mục đều được tiến hành khảo nghiệm rất chi tiết.

Còn chưa đến nửa tiếng đã có kết quả kiểm tra.

Triệu Chí Vũ cầm kết quả kiểm tra nhìn chăm chăm, cái miệng há ra thật lâu cũng không thể ngậm lại được. Bệnh của Thẩm Tử Ngữ bệnh là do ông tự mình kiểm tra qua nên tuyệt đối sẽ không có nhầm lẫn gì, nhưng kết quả kiểm tra hiện tại Thẩm Tử Ngữ lại khỏe đến mức không thể khỏe thêm được nữa.

- Khó trách cháu có thể luyện võ, nguyên lai bệnh của cháu đã hoàn toàn khỏi rồi? Cháu có thể nói cho bác biết bệnh của cháu làm sao có thể chữa khỏi không? Còn nữa, là ai giúp cháu chữa bệnh?

Triệu Chí Vũ kinh ngạc nhìn Thẩm Tử Ngữ.

Bệnh của mình đã được chữa khỏi hoàn toàn rồi ư? Thẩm Tử Ngữ kích động nắm chặt nắm đấm, cho dù cô vẫn luôn tự thuyết phục mình phải nghĩ thoáng lên, nhưng quả thật bệnh tim vẫn luôn là bóng ma trong lòng cô.

Cô một mực không muốn đi kiểm tra chính là bởi vì cô không muốn đối mặt với nó mà thôi.

Nhưng mà hiện tại bệnh của cô đã khỏi rồi sao? Đúng rồi, là Dung Đào, hẳn là Dung Đào đã cứu cô.

- Cám ơn anh, Dung Đào.

Sau khi Thẩm Tử Ngữ tự lẩm bẩm một câu, lúc này mới nói với Triệu Chí Vũ:

- Hẳn là do anh Dung Đào đó bác Triệu, trước khi cháu tiến vào kiểm tra Võ Mộc Đường thì anh ấy đã cho cháu một viên đan dược, nói viên đan dược kia có thể trị khỏi bệnh tim. Lúc trước cháu còn hơi hoài nghi, nhưng quả thật không ngờ...

Lời nói của Thẩm Tử Ngữ không có sự kích động vui mừng của một người khi biết mình đã hết bệnh hết bệnh, trong nội tâm của cô chỉ có một âm thanh, âm thanh kia nói cho cô biết kể từ ngày hôm nay cô không cần mỗi ngày đếm xem mình còn có thể sống được bao lâu nữa rồi.

Bao nhiêu qua năm, sự tình cô khát vọng nhất lại ùa đến một cách bất ngờ như thế. Đây là niềm vui ngoài ý muốn mà ông trời dành cho cô sao? Ngày hôm nay nhất định chính là bước ngoặc lớn nhất trong cuộc đời của cô mà.

Không ngờ Triệu Chí Vũ lại cau mày, ông nghĩ một lát rồi lắc đầu nói:

- Không đúng! Tuyệt đối không có khả năng.

- Không phải, đan dược là do anh Dung Đào lấy được trong hội đấu giá, nghe nói được luyện chế từ dược liệu trên Tiên Nữ Tinh ấy bác.

Giờ phút này, Thẩm Tử Ngữ cảm kích Dung Đào từ tận đáy lòng, Dung Đào không chỉ cứu cô một mạng, hơn nữa còn cho cô cơ hội thực hiện mơ ước của mình.

Triệu Chí Vũ thở dài một hơi rồi nói:

- Không phải là bác hoài nghi dược hiệu của viên đan dược kia, ý của bác là dựa theo những nghiên cứu của bác trước đây thì trước khi cháu khỏi bệnh thì cháu không có cách nào có thể luyện võ được. Nhưng hiện tại cháu...

Nói đến đây Triệu Chí Vũ ngừng lại, bên ngoài lại có một học viên thông qua Võ Mộc Đường muốn tiến hành kiểm tra sức khỏe.

----------

Nhóm dịch: Thiên Đình








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch