Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ!

Chương 44: Yêu Anh Có Gì Là Không Thể?

Chương 44: Yêu Anh Có Gì Là Không Thể?

Mặc Tử Hàn bất đắc dĩ đưa món quà hắn đã chuẩn bị từ sớm cho cô, là một chiếc trâm cài ngực của Chanel.

Nhiều cô gái nhìn hoa cả mắt: "Uây, chiếc trâm cài ngực này tôi thấy ở trên trang chính thức của Chanel gần 10.000 một chiếc đấy."

"Phía trên còn được làm bằng bạch kim và khảm ngọc Blue Sapphire, không hổ là Mặc thiếu gia."

"Đúng rồi Tiểu Bạch, cậu đã chuẩn bị quà gì cho chị Thu Hi vậy?" Cô gái tóc ngắn mong đợi hỏi.

Hạ Tiểu Bạch ...... ai mà biết được tối nay là sinh nhật của Sở Thu Hi chứ, người tới nơi này cũng là tạm thời.

Hắn thật sự không biết tiết mục tối nay là để chúc mừng sinh nhật cho Sở Thu Hi.

Triệu Trình ... (|| ?_? ) nhưng thật ra là hắn quên nói cho Hạ Tiểu Bạch biết hôm nay là sinh nhật Sở Thu Hi.

Sở Thu Hi kỳ thực đã sớm nói cho hắn biết, để hắn chuyển lời với Hạ Tiểu Bạch.

Đôi mắt xinh đẹp của Sở Thu Hi nhìn Triệu Trình, anh vẫn chưa nói cho Hạ Tiểu Bạch biết à!

Lập tức cô lấy bàn tay xinh đẹp che trán, quả nhiên là không trông cậy gì được vào cái tên Triệu Trình này.

Hạ Tiểu Bạch nhất định là không có chuẩn bị quà tặng, như vậy làm sao cô xuống sân khấu được chứ?

Một cô gái bên cạnh bắt đầu ồn ào lên.

"Anh Tiểu Bạch, anh sẽ không phải là quên mất sinh nhật bạn gái mình đấy chứ?"

"Thật sự không mang theo quà à?"

Ngay lúc Sở Thu Hi định tự mình giải vây cho anh, Hạ Tiểu Bạch đứng lên.

Tại sao Hạ Tiểu Bạch lại đứng lên? Đây là bởi vì hệ thống chó lại tuyên bố nhiệm vụ.

Kích hoạt {{ nhiệm vụ thứ ba trong hệ liệt bách hợp}}

Nhiệm vụ yêu cầu: "Hát một bài hát tặng Sở Thu Hi trên bàn rượu làm quà sinh nhật."

Nhiệm vụ thành công: Độ thiện cảm của Sở Thu Hi độ tăng lên 70%.

Mỗi khi độ thiện cảm tăng lên đến mức nhất định, cảm xúc của đối phương đối với bạn sẽ thay đổi.

[70% đối phương bắt đầu thích bạn hoặc là thầm mến bạn.]

[90% đối phương hoàn toàn sâu sắc yêu bạn, sẵn sàng chia sẻ bất cứ điều gì với bạn, kể cả mọi thứ của cô ấy]

[100% đối phương sẽ trung thành với bạn cho đến chết, nguyện ý vì bạn cống hiến tất cả, kể cả mạng sống]

Sở Thu Hi nhìn Hạ Tiểu Bach đứng lên hơi nghi hoặc một chút: "Làm sao vậy Tiểu Bạch? Kỳ thực không có chuẩn bị thì cũng thôi..."

Hạ Tiểu Bạch dùng đầu ngón tay cuộn một sợi tóc của cô để ở chóp mũi ngửi một cái, có phần muốn nói lại thôi.

Khuôn mặt xinh đẹp của Sở Thu Hi liền ửng hồng mà hỏi: "Lẽ nào cậu có điều gì muốn nói với tôi?"

Nếu như cẩn thận quan sát Sở Thu Hi, sẽ phát hiện bàn tay nhỏ nhắn của cô ấy đang siết chặt với nhau.

Điều đó cho thấy cô cũng rất căng thẳng chờ mong Hạ Tiểu Bạch sẽ nói gì với cô ấy.

Hoặc là làm gì đó cho cô.

Lẽ nào hắn muốn hôn môi mình? Nghĩ tới đây, đôi mắt xinh đẹp của Sở Thu Hi càng thêm mơ hồ động lòng người.

Cô xấu hổ cúi đầu, vài sợi tóc trên trán vì cử động của cô mà rũ xuống bộ ngực đầy đặn.

Hạ Tiểu Bạch lấy tay nâng gương mặt xinh đẹp của cô lên, môi anh đào khẽ nhếch hôn một cái lên trán của cô, mỉm cười nói.

"Món quà của tôi là hát cho em nghe một bài. "

Bọn họ nhìn Hạ Tiểu Bạch đi về phía sân khấu.

Triệu Trình không nhịn được nhổ nước bọt nói: "Sẽ không phải chứ, Tiểu Bạch lúc nào đã trở nên dũng cảm như thế?"

"Đây chính là siêu cấp nhiều người xem có được hay không!"

Chu Thanh vẫy vẫy tay: "Đợi lát nữa hát được Lục âm không hoàn toàn liền mất mặt."

Mấy cô gái mỉm cười nói: "Các anh biết cái gì, nếu như trong lòng có tình yêu thì sao?"

"Cho dù người mình thích lục âm không hoàn chỉnh, trong lòng cũng là hạnh phúc mỹ mãn."

"Có đúng không chị Thu Hi?"

Sở Thu Hi được Hạ Tiểu Bạch hôn một cái lên trán, trong lòng ngọt ngào "Ừ" một tiếng.

Cô lắc lư đôi chân thon thả của mình ngồi ở một bên nhìn về phía trên sân khấu.

"Chúng ta mỏi mắt mong chờ chẳng phải là được sao ~ "

Diệp Trường Ca vẫn còn đang giao lưu với những người trên khán đài thì phát hiện một bóng người quen thuộc đang bước tới.

Hạ Tiểu Bạch nghĩ thầm cô ấy sẽ không tới trêu chọc mình đấy chứ?

Hạ Tiểu Bạch cũng chỉ có thể lấy hết dũng khí mỉm cười với cô.

"Chị Diệp thật xin lỗi, có thể cho tôi mượn sân khấu hát một bài được không?"

"Hôm nay là sinh nhật của bạn tôi."

Diệp Trường Ca có chút thất vọng, hóa ra hắn không phải đến trêu chọc mình.

Mà là hát mừng sinh nhật cho bạn, cô theo bản năng hỏi.

"Nam hay nữ?"

Hạ Tiểu Bạch trả lời rất thành thật: "Nữ."

Diệp Trường Ca: "Xinh đẹp không?"

Hạ Tiểu Bạch: "Rất đẹp."

Diệp Trường Ca: "Xinh đẹp hơn tôi?"

Hạ Tiểu Bạch: "So với cô xinh đẹp hơn ..."

Diệp Trường Ca ... _ ( ° д° )

"Được, chị đây sẽ không làm phiền cậu theo đuổi một cô gái xinh đẹp hơn tôi."

Giọng nói của cô dường như có hơi tức giận.

"Tôi lại muốn nhìn một chút cô ấy xinh đẹp như thế nào mà so với tôi?"

Ánh đèn trên sân khấu mờ đi, Diệp Trường Ca cũng dựa theo yêu cầu của Hạ Tiểu Bạch vì anh chuẩn bị một cây đàn piano.

Cô không nghĩ tới cậu bé xinh đẹp này lại có thể chơi đàn để dỗ dành bạn gái.

------




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch