Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 48: Sáng tạo và ứng dụng ngôn ngữ máy tính

Chương 48: Sáng tạo và ứng dụng ngôn ngữ máy tính




Lựa chọn ngẫu nhiên là quyền lợi hàng tháng của cấp thẩm quyền Thực Tập Sinh. Ngày hôm qua đã đến tháng thứ hai, nhưng Trần Mặc còn chưa dám dùng.

Phương án lựa chọn ngẫu nhiên này khá mất dạy nha, nhớ tới [Kỹ thuật sản xuất băng vệ sinh siêu mỏng] mà hắn chọn phải trong lần đầu tiên, đến giờ hắn vẫn có chút ám ảnh. Sự không chắc chắn của lựa chọn ngẫu nhiên giống như mua vé số vậy, không bao giờ biết kỹ thuật nào sẽ được trao ngẫu nhiên cho mình.

Dù sao thì sau lần dùng lựa chọn ngẫu nhiên, hắn vẫn còn một sự lựa chọn tự do để còn có thể chọn lại lần nữa, không đến nỗi phải tay trắng ra về.

“Dùng lựa chọn ngẫu nhiên trước đi.”

Trần Mặc bất đắc dĩ nói. Hắn vừa dứt lời, trong không trung giống như một bức tường được lát gạch, mỗi viên gạch là những loại sách khác nhau, nhìn hoa cả mắt. Những quyển sách chậm rãi xoay tròn, trái tim của Trần Mặc bắt đầu đập mạnh hơn, trong lòng mong chờ một kỹ thuật có ích để không lãng phí một cơ hội.

Một lúc sau, những cuốn sách quay tròn mới dừng lại, hóa thành một cuốn sách rơi vào tay Thư Lão.

Trần Mặc choáng váng khi nhìn thấy bìa sách.

[Công thức điều chế thuốc hỗ trợ sinh sản cho con người.] ?

Thuốc? Hỗ trợ sinh sản? Đây là thuốc gì vậy? Cuốn sách này vẫn là khoa học kỹ thuật đúng không? Cái tên này có chút kỳ quái nha.

Trong nháy mắt, Trần Mặc đã có một dự báo không lành.

“Đây là thuốc gì vậy?”

Trần Mặc chỉ vào quyển sách.

“Vận may của ngươi rất tốt.”

Thư Lão thoải mái cười: “Đây là đồ tốt nha.”

“Hiện tại ta còn chưa vào ngành y, phương pháp này đưa cho ta cũng không dùng ngay được. Ngươi mau nói cho ta biết nhanh lên, đây là cái gì?”

Linh cảm xấu của Trần Mặc càng mạnh hơn khi nghe thấy tiếng cười của Thư lão.

“Nói theo cách phổ thông, đây là một thuốc tráng dương.”

Trần Mặc cảm thấy mình phải chịu đả kích thật lớn, mặt hắn đỏ bừng lên, đúng là ghét của nào trời trao của đó mà. Lại một lần nữa lấy được một kỹ thuật động trời, bây giờ hắn cảm thấy lựa chọn ngẫu nhiên chính là một cái hố siêu bự.

“Ngươi thật sự may mắn đó.”

Thư lão cười vui vẻ.

“May mắn? Ta tạm thời không cần dùng nha.”

Trần Mặc khóc không ra nước mắt.

“Thật sự may mắn nha, nó còn không có tác dụng phụ nào.”

Nói xong, Thư lão còn cười sảng khoái hơn.

Bộ dạng của Trần Mặc nhìn khó coi như nuốt phải một con gián sống, hiện tại không dùng được là coi như xong, lại phải lãng phí của trời rồi. Cho dù là lĩnh vực y học thì cũng nên cho thuốc trị cảm cúm chứ, ít ra hắn cũng không cảm thấy ấm ức như thế này.

“Dáng vẻ này của ngươi là không muốn sao?”

Thư Lão hỏi.

“Muốn, sao lại không muốn.”

Trần Mặc vội vàng nói. Coi như bây giờ hắn không cần, lỡ đâu về sau cần đến thì sao, mấy thứ đồ chơi này đắt lắm, lại còn không có tác dụng phụ nữa, đây đều là tiền không đó.

Thư lão đánh quyển sách lên đầu Trần Mặc, cười to thành tiếng, ông nhớ tới bộ dáng vừa rồi của Trần Mặc liền không nhịn được cười, trông phút chốc, ông đã quên bao lâu rồi mình không được cười thoải mái như vậy.

“Lựa chọn ngẫu nhiên của Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật sao lại lừa đảo như vậy chứ?”

Trần Mặc cười khổ, hiện tại hắn thật sự ám ảnh với lựa chọn ngẫu nhiên rồi đó, có vô số kỹ thuật trong thư viện mà hết lần này đến lần khác đều ngẫu nhiên cho hắn toàn những kỹ thuật trên trời thôi.

“Không phải lừa đảo, đó chính là may mắn của ngươi. Ngươi vẫn còn một cơ hội lựa chọn tự do, có muốn dùng luôn không?”

Thư lão cười nói.

“Dùng.”

Trần Mặc gật đầu, nhưng nhìn đến số lượng sách khổng lồ bên trong thư viện, hắn có chút bối rối.

“Ngươi không biết nên chọn kỹ thuật gì phải không?”

Thư Lão hỏi.

“Đúng vậy, có quá nhiều thứ để lựa chọn, nhưng nghĩ đến tình hình hiện tại, những kỹ thuật này tạm thời đều không dùng được. Thư lão, ngươi có đề nghị gì không?”

“Có cái này.”

Thư lão xòe lòng bàn tay ra, một quyển sách xuất hiện trong tay hắn.

“Sáng tạo và ứng dụng ngôn ngữ máy tính.”

“Cái này dùng để tạo ra ngôn ngữ lập trình à?”

Mắt của Trần Mặc sáng lên.

“Đúng vậy, nó dạy ngươi cách sử dụng ngôn ngữ của chính mình để tạo ra ngôn ngữ máy tính.”

Thư lão giải thích.

“Đúng là nó rồi.”

Trần Mặc không ngờ trong thư viện khoa học kỹ thuật lại có loại sách này. Chữ Hán rất ảo diệu, hay phải nói là bát đại tinh thâm, về mặt diễn đạt logic thì linh hoạt và nhuần nhuyễn hơn nhiều so với tiếng Anh. Dù là Hán văn cổ đại, thơ từ ca phú hay những ca khúc hiện đại trên mạng, chúng đều mang trong mình sức hấp dẫn độc đáo nhờ vào khả năng diễn đạt của chữ Hán.

Đáng tiếc là thời đại công nghệ phát triển lâu như vậy rồi, nhưng không có một ngôn ngữ máy tính nào dành cho chữ Hán cả. Nếu hắn tạo ra một ngôn ngữ lập trình dành riêng cho chữ Hán, chắc chắn có thể gây ra một cơn chấn động lớn.

Trần Mặc không hề do dự mà quyết định chọn quyển sách này.

Nhận được câu trả lời khẳng định của Trần Mặc, Thư lão gật đầu: “Nghiên cứu cho tốt, thứ thuộc về mình mới là sức mạnh lớn nhất. Kỹ thuật này dù sao cũng là của người khác. Sáng tạo là nền tảng của Thư viện Khoa học Kỹ Thuật.”

Sau khi Thư Lão đập cuốn sách vào đầu Trần Mặc, vô số ký hiệu và từ ngữ hiện lên trong tâm trí hắn. Sắc mặt của Trần Mặc đột nhiên vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, dường như nỗi buồn bực vừa rồi do nhận phải phương pháp điều chế thuốc tráng dương cũng biến mất hoàn toàn.

Chỉ cần sáng tạo ra ngôn ngữ lập trình chữ Hán thì mọi thứ khác đều không còn quan trọng nữa.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch