Chương 10: Lôi Đình Xé Mở Màn Đêm, Một Vầng Huyết Nguyệt Treo Trên Cao, Vạn Vật Dị Biến! (2)
Bóng đêm thâm trầm, sương mù bao phủ nhưng không có cách nào ngăn cản vầng trăng máu treo trên cao kia phát tán ra ánh sáng đầy yêu diễm.
Khắp mọi nơi trên trái đất theo sự dị biến này mà biến đổi, dù là một gốc cỏ nhỏ cũng tiến hóa cao hơn mấy mét trong chớp mắt, mức độ cứng cỏi hay sắc bén đều có thể nhẹ nhàng xuyên thủng nhân thể.
Gàooooo!
Ở nơi đưa tay không thấy được năm ngón ngoài chỗ tránh nạn, tiếng rống cuồng bạo vang lên liên tiếp, những cặp mắt đỏ ngầu thi nhau tô điểm trong đêm tối.
Bọ cạp, côn trùng, thằn lằn,... trong lúc biến dị tựa hồ cũng gặp phải tình cảnh thống khổ cực lớn, không ngừng phát ra thanh âm gào thét bén nhọn.
Những con thú cưng được người dân nuôi đều thay đổi kinh ngạc đến ngây người, chó mèo trong nhà bỗng nhiên dị biến, hình thể tăng vọt, nhìn còn có vẻ hung tàn hơn cả mãnh hổ, nhưng chúng lại không tổn thương tới chủ nhân của mình.
Mặc dù dị biến nhưng chúng đều mở ra linh trí, biết những ai đã từng đối xử tốt với bọn chúng.
Thậm chí, vào lúc chủ nhân gặp nguy hiểm, chúng còn ra sức trợ giúp, cứu bọn họ ra khỏi hiểm cảnh.
Đêm nay, trên khắp thế giới đều lâm vào sự hỗn loạn cùng sợ hãi vô biên, những trại chăn nuôi động vật hay vườn bách thú liên tiếp có cự thú phá lồng lao ra ngoài. Bọn chúng ngửa mặt lên trời gầm thét, dựa vào mùi hương để định vị loài người, cuồn cuộn cuốn tới, xé nát rồi ăn sạch như gió cuốn.
Grừuuuu!!!
Trong vườn bách thú nào đó của thành phố Long Giang, ba con gấu trúc quốc bảo với hình thể cao tới hai ba mươi mét phát ra tiếng gầm chấn nhiếp cả khu vườn.
Khi chúng nó nhìn thấy những người vú em chăm nuôi mình đang bị đám mãnh thú biến dị đánh giết bèn rống giận tiến lên xé nát toàn diện.
Thảm thực vật cũng đang biến đổi, cây cối bình thường cao vài thước trong nháy mắt tăng vọt đến mấy chục cho tới hơn trăm mét.
Theo thời gian chuyển dời, bên ngoài tường vây của chỗ tránh nạn hiện lên từng đôi mắt lấp lóe phát sáng, phóng tầm mắt nhìn tới chỉ thấy chúng dày đặc khiến cho người ta tê dại cả da đầu.
Đôm đốp! Đôm đốp!
Lưới điện trên không bao phủ cả khu tránh nạn phát ra tiếng nổ văng khắp nơi, con muỗi, côn trùng dị biến các loại lao vào giống như thiêu thân lao đầu vào lửa.
Tấm lưới điện mười vạn volt tuyệt đối không phải thứ mà đám muỗi, côn trùng hay chim chóc biến dị có thể chống cự.
Các loại thằn lằn có năng lực leo trèo cũng bị tấm thép điện cao mười mét trở lên giật cho cháy đen toàn thân rơi xuống.
Trước mắt thì chỗ tránh nạn này là nơi tuyệt đối không có nguy hiểm.
Không biết trôi qua bao lâu, 108 vị huynh đệ khắc đủ loại hình xăm ác ma dưới trướng của Trương Hổ cuối cùng cũng nhao nhao thức tỉnh.
"Shh! Lực lượng thật mạnh!"
"Trời ơi, cỗ lực lượng này. . ."
"Thật là lợi hại!"
"Đây chính là nguyên nhân lão đại bảo chúng ta khắc hình xăm ư?"
"Cảm tạ lão đại!"
Sau khi họ hồi tỉnh bèn cảm thụ được trong các hình xăm ác ma không ngừng có lực lượng mãnh liệt chảy xuôi khắp toàn thân, bọn hắn đều lộ ra vẻ mặt không thể tin nổi.
Họ bắt đầu thử vận dụng lực lượng từ các hình xăm ác ma đó, thoáng chốc một bộ áo giáp ác ma đã xuất hiện, nhanh chóng bao trùm khắp toàn thân.
Trên đài quan sát, không lâu sau, rốt cuộc Trương Hổ cũng tỉnh lại.
"Hử, lão đại đâu?"
Nhìn quanh một vòng không thấy Cố Trường Khanh, Trương Hổ khẽ nhíu mày, sau đó hít một hơi đầy khí lạnh: "Thân thể ta sao thế này?"
Lưng y xăm hình Hắc Hổ, lồng ngực thì xăm Ma Vương.
Hai luồng lực lượng kinh khủng đan xen đang vận chuyển tán loạn trong thân thể y.
Trương Hổ thử vận dụng lực lượng của Hắc Hổ trước.
Ầm!!!
Y trừng to mắt.
Từ trên xuống dưới toàn thân phủ kín bởi một bộ chiến giáp Hắc Hổ lãnh khốc tuyệt luân, bên ngoài thân lưu chuyển từng đạo Hổ Văn tựa như mạch máu.
"Còn có loại thao tác này ư? Mẹ k*, ngầu quá, thật là khó tin."
Y thực sự kinh ngạc đến ngây người.
Sau đó y lại thử vận dụng hình xăm Ma Vương
Vù!!!
Nhất thời, áo giáp Hắc Hổ tiến hóa, lực lượng trở nên mạnh hơn, giáp hổ càng thêm khốc huyễn như Ma Vương giáng trần.
Sau lưng y mọc lên một đôi cánh Hổ Văn huyền huyễn cực kỳ lóa mắt.
Trong lúc Trương Hổ còn đang ngây người chấn động, thì bỗng nhiên đại não y bỗng nghĩ tới một chuyện, y thử dồn sức phóng người lên cao, không ngờ lại thực sự bay vọt lên được, có điều vừa rồi dùng sức quá mạnh nên thiếu chút nữa y đã đâm thẳng vào tấm lưới điện.
"Cmn, ngầu lòi vãi chưởng."
Áo giáp mang tới lực lượng cực kỳ mạnh mẽ, khiến tâm can Trương Hổ rúng động không thôi.
Ở trên cao nhìn xuống, y thấy được trên quảng trường đã tụ tập đông đủ 108 người anh em của mình.
Y nhẹ nhàng vỗ cánh, điều khiển bản thân hạ cánh an toàn xuống nơi này.
"Hổ ca, lợi hại quá!"
Một đám anh em mặc áo giáp ác ma tiến lên trước, bỏ đi chiếc mũ giáp che đầu, trên mặt ai nấy đều lộ vẻ vô cùng hưng phấn.
"Thực sự ngầu lắm, mà các ngươi có nhìn thấy lão đại đâu không?"
Trương Hổ cũng bỏ đi lớp mũ giáp, mặt mũi tràn đầy vẻ phấn khởi, hỏi thăm mọi người.
Thế nhưng cả đám đều lắc đầu, từ khi thức tỉnh đến giờ, chưa một ai nhìn thấy bóng dáng Cố Trường Khanh.
"Hổ ca, lão đại là nhà tiên tri sao?"
Đại đội trưởng Lâm Phong thấp giọng cảm khái: "Thực sự quá thần kỳ!"
"Ha ha! Nói chung đi theo lão đại lăn lộn chắc chắn không sai."
Trương Hổ trút đi lớp áo giáp dày nặng rồi nói: "Các ngươi ở đây chờ, ta đi tới phòng lão đại xem sao."