Rõ ràng là bầu không khí giữa Hannah với ngài Collins rất tốt, Mễ Hòa và Luke đứng ngoài quan sát đều im lặng một hồi, sau đó Luke nói: “Chú có vẻ rất thích cô Linley, và cô Linley cũng có vẻ rất thích chú.”
Mễ Hòa hiếm khi nhìn thấy Hannah cười ngượng ngùng như vậy, cho nên cô cũng biết rằng Trung tá Dương thật sự hết hy vọng rồi.
Cô nói: “Đúng vậy, mẹ trông rất vui.”
Cô vừa dứt lời thì đột nhiên nhìn thấy hai người lớn đang trò chuyện vui vẻ đều lấy thiết bị đầu cuối cá nhân của mình ra, trao đổi vài câu rồi thấy hai người đột nhiên không nhúc nhích, thậm chí còn nhắm mắt lại.
Sau đó, cô nhìn thấy trên mặt hai người đều lộ ra vẻ kỳ lạ, như thể họ đang hưởng thụ vậy?
Mễ Hòa chợt nghe thấy Freddy ở bên cạnh nói: “Đi thôi.”
Luke và Mễ Hòa vẫn chưa kịp phản ứng thì bàn tay của Freddy đột nhiên che mắt của Mễ Hòa lại. Ngay lúc đó, Mễ Hòa nhìn thấy những ngón tay thon dài mạnh mẽ của anh, nó rất đẹp, cô thậm chí còn ngửi thấy trên người anh hình như có mùi hương thoang thoảng của cỏ xanh.
Sau đó cô nghe thấy “cách” một tiếng, Freddy buông tay ra, thế giới ở trước mặt lại biến thành ba người ngồi đối mặt nhau trong khoang thực tế ảo, và thế giới màu xanh lam của đại dương đã xuất hiện vừa nãy giống như một giấc mơ vậy.
Mễ Hòa vẫn chưa biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng Luke đã đỏ mặt, nói: “Người lớn bọn họ đúng là hành động nhanh gọn.”
Ngay khi nghe thấy lời này thì Mễ Hòa lập tức hiểu ra, đây là Hannah và ngài Collins vừa gặp nhau đã lái xe! Hai người họ lấy thiết bị đầu cuối ra chính là để trao đổi toàn bộ thông tin của nhau, sau đó họ có thể ở trong không gian ảo mà cá nước thân mật quấn quýt nhau, thảo nào vẻ mặt của hai người lại kỳ lạ đến thế!
Mễ Hòa cảm thấy mình thực sự không thể theo kịp tiết tấu xem mắt của năm thứ ba trăm lịch thiên văn!
Cả ba người ra khỏi khoang thực tế ảo, Luke nói với Mễ Hòa: “Xem ra chúng ta sau này sẽ là người một nhà.”
Mễ Hòa nghĩ rằng chuyện đúng là như vậy, cô cũng không cảm thấy khó chịu và trực tiếp gọi: “Anh Luke.”
Luke nghe thấy vậy lập tức nở nụ cười, nụ cười của cậu ấy khiến cho những người qua đường không tránh khỏi nhìn chằm chằm.
Luke xoa đầu Mễ Hòa, nói: “Thật tốt khi có một đứa em gái là người bình thường ngoan ngoãn đáng yêu như em, em thú vị hơn những đứa em gái trong nhà anh.”
Mễ Hòa thầm nghĩ rằng hà cớ gì nhất định phải nhấn mạnh cô là người bình thường, mọi người đều là con người cả, được không nào?
Luke nói tiếp: “Đáng tiếc thật đấy, tụi anh sắp phải vào đại học rồi, e rằng rất khó có thể gặp lại em, nhưng em phải lớn nhanh lên đấy, trở thành một cô gái xinh đẹp mới có thể phát cuồng với khuôn mặt của anh.”
Ngay khi nghe thấy vậy thì Mễ Hòa mới nhận ra họ sắp phải chia tay rồi, cô cũng có chút tiếc nuối nên cô tự động bỏ qua lời trêu chọc của Luke, cô nói: “Vậy các anh hãy học tập chăm chỉ và cố gắng tốt nghiệp càng sớm càng tốt.”
Giọng nói như nước suối của Freddy vang lên ở bên cạnh Mễ Hòa: “Cô Mễ Hòa, chúng ta sẽ gặp lại sau.”
Mễ Hòa cũng nói: “Tạm biệt anh Freddy.” Cô nghĩ đến mùi cỏ thoang thoảng khi tiếp xúc với anh vừa nãy, cô cũng không biết liệu sau này còn có thể gặp lại thiếu niên mắt xanh này hay không?
Luke hào sảng vẫy tay với cô, sau đó cùng Freddy rời đi.
Mễ Hòa nhìn bóng dáng thon dài của hai người nhảy lên phi hành khí trên mặt đất, sau đó cô cũng rời đi.
Sau khi cô lặng lẽ trở về nhà Linley thì Lita đã về phòng từ lâu rồi, Mễ Hòa về phòng rửa mặt chải chuốt. Sau khi Hannah trở về vào buổi tối, trên mặt cô ấy lộ ra vẻ vui sướng, khi bà ngoại hỏi cuộc xem mắt như thế nào thì Hannah trả lời: “Ngài Collins rất tốt.”
Bác cả ở bên cạnh hơi ghen tị nói: “Anh ấy đương nhiên là tốt rồi, anh ấy là em trai ruột cùng cha cùng mẹ của Hoàng hậu Collins quá cố, anh ấy thậm chí còn là người thừa kế tương lai của nhà Collins.”
Hannah chậm rãi nói: “Nếu chị cả muốn kết hôn thì chị cũng có thể tham khảo các ứng cử viên xem mắt do Tinh Võng đề cử cho chị.”