Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 1136: Leo núi (1)

Chương 20-1: Leo núi (1)

Bữa tiệc chấm dứt, thí luyện lần này đã chỉ còn trên danh nghĩa, tập đoàn tài chính Ngài thị tự nhiên là thịnh tình khoản đãi mọi người, mọi người cũng đều mất đi hứng thú huấn luyện, mà Băng Vân liên minh cũng có nhiều danh thắng kinh điển, mọi người tự nhiên là không thể bỏ qua, mà Thái Ứng Mộng cũng muốn thân mật thêm với bạn gái, tình yêu mà, phải oanh oanh liệt liệt.
Phần lớn mọi người lựa chọn Băng Thành nổi tiếng nhất, huyễn lệ giống như Thủy Tinh cung trong đồng thoại, mà Vương Tranh lúc này thì đi tới một biểu tượng khác của Bằng Vân liên minh -- Tasonamia, núi tuyết nổi tiếng nhất liên minh Băng Vân, cũng được coi là ngọn núi nam nhân nên chinh phục.
Lấy khoa học kỹ thuật cùng thủ đoạn leo núi trước mắt, muốn leo lên Tasonamia cũng có chút khó, chỉ là chỉ có những người thích khiêu chiến độ khó mới sẽ đến nơi này, càng nhiều người chỉ là chiêm ngưỡng một chút coi như xong.
Băng Thành cảnh sắc nhân tạo cái gì kia không có sức hấp dẫn gì đối với Vương Tranh, trái lại, đỉnh núi này, làm Vương Tranh rất có hứng thú, nguyên khí nơi đó phi thường dư thừa.
Chân núi, Vương Tranh đã làm tốt chuẩn bị trước khi leo núi, hắn không cần trang bị hiện đại hoá cái gì, thức ăn lều trại là đủ rồi, chỉ là không nghĩ tới Lý Tuyết Nặc cũng theo.
"Tuyết Nặc, bạn xác định muốn đi theo?"
"Sao, cậu coi thường mình sao!" Lý Tuyết Nặc thổi khí lạnh, Tiểu Khả Ái được đặt ở trong mũ. Tên nhóc từ trong mũ thò đầu ra, một đôi mắt to đáng yêu nhìn chớp chớp, lại nhìn ngọn núi cao ngất trong mây kia, rất là nhảy nhót.
Vương Tranh cười cười, bất đắc dĩ lắc đầu, "Vậy thì đi chung đi."
Lý Tuyết Nặc lộ ra nụ cười giảo hoạt, cùng lên đường với Vương Tranh, vốn Ngải Tiểu Lộ cũng muốn đến, nhưng nàng dù sao cũng là chủ, rất nhiều chuyện đều không tách khỏi nàng, cũng không thể làm bóng đèn nữa, đương nhiên trong lòng Tiểu Lộ cuối cùng vẫn là không muốn tranh với Lý Tuyết Nặc.
Nàng càng thêm lý trí một chút, nhìn ra được bây giờ tâm tư Vương Tranh cũng không ở trên tình yêu nam nữ, nam nhân này chính là một ngọn lửa, nhưng bây giờ lại không dịu dàng, tới gần hắn phi thường nguy hiểm.
Một ngày này thời tiết Tasonamia phi thường tốt, chân núi cũng có không ít người mê leo núi, Vương Tranh và Lý Tuyết Nặc mang theo tiểu Băng thú khởi hành.
Hai người cũng không có quá nhiều lời, mà là vừa trèo lên vừa thưởng thức cảnh sắc đồ sộ của núi tuyết.
Quy Nhất Quyết trong cơ thể Vương Tranh vừa đi vừa vận chuyển, tinh thần lực bảo trì phóng thích nhất định.
Lý Tuyết Nặc rất tò mò, như vậy chẳng phải là rất tiêu hao?
Phương thức tu luyện của Vương Tranh không quá giống với mọi người, Lý Tuyết Nặc từ khi tham dự bằng thú sinh ra, toàn thân tựa như cũng đã có một loại đốn ngộ, năng lực có đề cao rõ rệt. Quan trọng nhất là tính mẫn cảm, nếu là trước kia khẳng định không cảm giác Vương Tranh ở trong lúc đi lại vẫn duy trì lực lượng phóng thích.
Điều này quả thực là rất xa xỉ.
Leo núi, là một lần lễ rửa tội tốt nhất đối với thân thể cùng tinh thần. Vương Tranh không phải đến hành hương, mà là muốn chinh phục!
Lấy thể lực hai người, rất nhanh đã đem những người mê leo núi kia bỏ lại. Ngay từ đầu Lý Tuyết Nặc còn theo rất nhẹ nhàng, dần dần Lý Tuyết Nặc đã cảm giác được, tốc độ Vương Tranh vẫn không giảm xuống, lòng hiếu thắng của Tuyết Nặc cũng nổi lên, tốt xấu là người Băng Vân, nhất là lấy lực thích ứng của nàng đối với hàn khí, sao có thể so với Vương Tranh còn kém hơn.
Cứ như vậy hai người hướng tới núi tuyết cao ngất trong mấy không ngừng leo lên, ba ngày sau, chung quanh cũng không có ai nữa.
Tasonamia được xưng Thiên Sơn của Bằng Vân liên minh, cũng là nơi chúc phúc, có không ít người thậm chí sùng bái ngọn núi này, đương nhiên ngọn núi này hình dạng quả thật đẹp, thời buổi này danh lam thắng cảnh cũng cần dựa vào bán dáng.
Im lặng đi đường, quả thật có thể tẩy luyện thể xác và tinh thần của một người, người khác có thể là càng đi càng mệt, nhưng Vương Tranh quả thật càng đi càng có tinh thần, hàn khí trên thân hắn càng lúc càng thấp, ở trong năng lực hắn nắm giữ, năng lực bằng mới là cơ sở của hắn, thẳng đến hôm nay hắn mới cảm giác nhập môn.
Hàn khí đã không có ảnh hưởng gì với hắn, đã thật sự lĩnh ngộ Băng Chi Tâm, nắm giữ bằng ý, loại thương tổn đóng băng kia của giới vật lý cũng đã biến mất, Vương Tranh đã hiểu loại bản chất tồn tại.
Ở trong đồng bằng đã có điều lĩnh ngộ, chỉ tiếc một trận chiến đánh vỡ loại cảnh giới huyền diệu này, mà ngọn núi này là có thể một lần nữa tìm về loại cảm giác đó, cho nên Vương Tranh mới đến, mà hắn phán đoán cũng quả thật là chính xác.
Vương Tranh cũng không quá chiếu cố Lý Tuyết Nặc, nữ hài tử quật cường này vẫn theo, cũng không kêu khổ kêu mệt, Lý Tuyết Nặc có thể cảm giác được theo trèo lên, Vương Tranh tựa như mỗi một ngày đều có biến hóa, làm một người có năng lực X, thiên phú cũng không kém, Lý Tuyết Nặc thế mà cũng cảm thấy không thể tưởng tượng.
Buổi tối, hai người tìm một chỗ tránh gió dựng lều trại, hiện tại lều trại leo núi chuyên nghiệp đều là bán tự động, tương đối tiện, hơn nữa chắc chắn, Vương Tranh rất nhanh đi vào giấc ngủ, nhưng Lý Tuyết Nặc lại không ngủ được. Tình huống tiểu Băng thú không sai biệt lắm với Vương Tranh, đến Tasonamia này như là về nhà, ban ngày mình còn có thể nhảy nhót xuống dưới, dị thường sinh động, nhưng đến buổi tối tiểu Băng thú liền ngã chỏng vó nghỉ ngơi, tư thế này tương đối thoải mái.
Lý Tuyết Nặc có chút mơ hồ, thường thường sẽ nhớ tới Vương Tranh hôn. . . Mặc cho lúc ấy là hô hấp nhân tạo, nhưng nàng cho rằng đó là hôn, cả người nóng lên một trận, trong lòng nàng Vương Tranh hắn là biết, chỉ là hai người cũng chưa vạch trần thôi, loại sự tình này nữ hài tử chủ động như thế nào nữa cũng có giới hạn, ít nhất nàng là như thế.
Tuyết Nặc không biết Vương Tranh là nghĩ như thế nào, nữ hài tử tâm tự tinh tế, nàng cảm giác trong lòng Vương Tranh thật ra vẫn chưa đặt xuống Ina, vô luận là vẫn thích Ina, hay là nói chuyện Ia cho hắn miệng vết thương, ít nhất đây là một cái trở ngại trong lòng Vương Tranh không chịu buông ra.
Lý Tuyết Nặc thực rất ưu tú, cũng rất tự tin, nhưng mặc cho ai nói ưu tú hơn Aslan đệ nhất công chúa, chỉ sợ cũng đều là bốc phét, nhưng Tuyết Nặc tin tưởng, có một thứ là Ina kém, đó là nàng dịu dàng hơn, nàng có thể vĩnh viên theo Vương Tranh, điều này Ina không làm được.
Rốt cuộc tìm được một lý do thắng lợi, bạn học Tuyết Nặc rốt cuộc vui vẻ ngủ, nàng thực sự quá mệt mỏi.
Lâm Hồi Âm có chút lòng nóng như lửa đốt, nàng nhận được tin tức không ổn thế nào, Băng Vân liên minh khởi xướng thế công đối với Vương Tranh!
Đương nhiên cái này cũng không phải sự kiện hải tặc, mà là Lý Tuyết Nặc, thật ra từ đầu đến cuối, Lâm Hội Am luôn cảm thấy Vương Tranh và biểu tỷ chưa thật sự tách ra, hai người tất nhiên là dấu lìa ngó ý còn vươn tơ lòng, chỉ là bị ép bởi tình thế giấu ở chỗ sâu mà thôi, cho nên nàng vẫn chú ý nhiều mặt.
Nhưng Lục Điệp nơi đó truyền đến tin tức lại thật không tốt thế nào.


Quyển 20 -

trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch