Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 1217: Làm ăn đồ nữ (2)

Chương 78-2: Làm ăn đồ nữ (2)

"Ha ha, em rể Triệu Triết, đã lâu không gặp, không nghĩ tới tôi có thể chạy về nhỉ? Ha ha ha, tiểu muội, nhìn thấy đại ca kích động hay không." Một người trung niên dáng người to lớn mang theo một đám người đi đến, mắt sáng như đuốc, không giận tự uy, hiển nhiên là người hay ở địa vị cao.
Vợ chồng Triệu Triết hai người bước nhanh nghênh đón, "Đại ca, anh không phải nói tháng sau mới có thể trở về sao? Chuyện liên minh Băng Vân đều làm xong rồi?"
"Nói đến cũng là vận khí, bằng không quả thật phải nán lại vài năm, sinh nhật em rể, tự nhiên muốn trở về sớm,. . . Không nói chuyện này, ha ha, một năm không về, cháu Hùng cao như vậy, còn không gọi bác, có phải không nhận ra hay không? Tiểu Linh Linh cũng là đại cô nương rồi, có bạn trai hay chưa? Đến, làm quen một chút, đây là Aymon, phó tổng tài thương đoàn Warren của Bằng Vân liên minh." Nói xong trừng mắt nhìn.
Nghiêm Tiểu Tô có chút ngất, thật không dễ dàng phần mộ tổ tiên bốc khói, đụng phải bố mẹ vợ tốt như vậy, người bác này lại từ chỗ nào toát ra.
"Aymon tiên sinh, chào ngài, đúng rồi, bác, đây là bạn trai cháu. . ." Triệu Y Linh cũng không lảng tránh, mặc cho người trẻ tuổi trước mắt bộ dạng rất đẹp trai rất thân sĩ, nhưng không có gì quan hệ với nàng.
Nghe được hai chữ bạn trai, Crane Wellington liền nhíu mày, mở miệng ngắt lời Triệu Y Linh giới thiệu: "Tiểu Linh, cháu lúc nhỏ từng đáp ứng bác, chưa qua ải của bác, ai cũng không tính bạn trai của cháu. Anh bạn nhỏ, nhìn bộ dáng cậu, không phải người Mặt Trăng nhỉ?"
Nghiêm Tiểu Tô cười cười, "Người Địa Cầu."
"Vậy cậu là làm gì?"
"Sau khi tốt nghiệp đại học, thì tiếp nhận làm ăn trong nhà." Nghiêm Tiểu Tô nói.
"Ô, làm ăn cái gì?" Vẻ mặt Crane Wellington hơi dịu đi một chút.
"Trước kia trong nhà bán đồ dùng vệ sinh nữ, bây giờ. . ."
Nói đến một nửa, mặt mọi người liền đen, đây không phải một tiểu thổ hào không có tố chất sao?
"Vậy thì phải nói tiếng xin lỗi, tôi cửa ải này, chỉ sợ cậu không qua được." Sắc mặt Crane Wellington có chút không tốt, "Có tiền hay không không quan trọng, tố chất này nhất định là phải xứng. Triệu Triết, không phải anh nói chú, chính chủ chịu thua kém không sao cả, nhưng chuyện Tiểu Linh và Tiêu Hùng, anh phải trấn ải!"
Triệu Triết mỉm cười, cũng không để ý, "Crane, chuyện bọn nhỏ để cho bọn nó tự mình được rồi, thật ra chỉ cần thích, cái khác đều không quan trọng."
Mẹ Triệu Y Linh cũng lộ ra nụ cười hạnh phúc, nhưng cũng biết anh trai mình là có ý tốt, những năm gần đây, lúc có khó khăn, Crane chưa bao giờ khoanh tay đứng nhìn.
"Bác, hôm nay chúng ta không nói cái này được không." Triệu Y Linh nói, "Cháu muốn đi theo cảm giác của mình, nếu có một ngày không thích hợp, cháu cũng không hi vọng là nguyên nhân người khác, hơn nữa cháu thích, bác cũng là hi vọng vui vẻ."
Crane ngây dại, nha đầu này giống với mẹ nó lúc trẻ tuổi, cảm giác. . . cảm giác đáng tin sao, thằng cha này cả đời giáo viên nghèo, có tác dụng cái lông.
Buồn bực không nói chuyện nữa. Nói thẳng, nếu không phải quan hệ Triệu Y Linh, đổi một người khác dám ở trước mặt Nghiệm Tiểu Tô hắn kiêu ngạo như vậy, thổ hào Tô sớm dạy hắn làm người, ít nhất trước mắt ở Thái Dương Hệ khối địa bàn này, người dám không cho hắn mặt mũi thực không nhiều.
Crane vừa tới liền náo nhiệt hẳn lên, Triệu Y Linh cùng nhân cơ hội kéo Nghiêm Tiểu Tô thoát ly chiến trường, "Tiểu tô, thật sự xin lỗi, bác của em. . ."
"Nha đầu ngốc, anh cũng không phải tìm bác em làm bạn gái, yên tâm, anh bụng to có thể chứa cả thiên hạ." Nghiêm Tiểu Tô vỗ vỗ bụng.
"Ai nha, hình như phải giảm một chút."
Triệu Y Linh cười một tiếng, "Lại nói, chúng ta quen nhau cũng hơn S mười ngày rồi, em còn chưa từng gặp bạn anh đâu?"
"Là anh không đúng, anh có hai người bạn tốt, xem như huynh muội sinh tử, em chờ chút."
Hôm nay đến hiển nhiên vẫn là đáng giá, ít nhất đã bước ra một bước, hơn nữa Nghiêm Tiểu Tô cũng xác định Triệu Y Linh chính là người hắn đời này muốn tìm.
"Lão đại, có người quan trọng giới thiệu cho mày làm quen."
Hơn nửa đêm, Vương Tranh bò dậy, "Nha. Mày biết hiện tại mấy giờ không, ai, trịnh trọng như vậy?"
"Em dâu tương lai của mày, mày nói quan trọng không?"
"Sát. Mày không nói sớm, tạo thay quần áo!" Vương Tranh cười nói, thật ra cũng kinh ngạc, sau khi trải qua Nhạc Tinh cùng Yasumi, Nghiêm Tiểu Tô có chút bất cần đời, lúc này đột nhiên hát bài gì thế?
. Nhưng sau khi nhìn thấy Triệu Y Linh, Vương Tranh liền hiểu. Đây là một cái cảng có thể cho Nghiêm Tiểu Tô tìm được bình tĩnh cùng hạnh phúc, hắn là thật lòng cao hứng cho Nghiêm Tiểu Tô, người ta cả đời có duyên phận như vậy không dễ.
Tắt đi điện thoại, Nghiêm Tiểu Tô biết Vương Tranh cũng vui cho hắn, lần này ánh mắt hắn không sai, ánh mắt lão đại luôn lợi hại.
"Anh ấy còn đi học?" Triệu Y Linh tò mò hỏi.
"Anh nói với em, lão đại của anh chính là đại nhân vật xuất sắc, chúng ta thì phải cùng nhau xưng bá Ngân Minh!"
Nghiêm Tiểu Tô nói khoa trương, Triệu Y Linh cười rất vui vẻ.
"Một người khác ở Mặt Trăng ngày mai vừa lúc em đi gặp cô ấy." Nghiêm Tiểu Tô nói, "Còn có, thật ra anh muốn nói anh. . . Có thể không giống với em nghĩ." .
Triệu Y Linh mỉm cười, nhẹ nhàng kéo tay Nghiêm Tiểu Tô, "Không cần để ý người khác nói, em tin tưởng ánh mắt mình. Chúa từng nói, khi anh ấy đến em sẽ biết, anh cho rằng ngày đó tư thế anh ngồi xổm nơi đó có bao nhiêu đẹp trai sao?"
Nghiêm Tiểu Tô gắt gao nắm tay Triệu Y Linh, "Anh sẽ bảo hộ em. Em yên tâm, anh có thực lực này!"
Lúc này điện thoại lại vang, một phần tư liệu phát tới, khóe miệng Nghiêm Tiểu Tô lộ ra một tia cười mỉm, Crane này chơi cái gì, phải trị một chút, nhưng cần đổi cái phương thức, trước mặt mọi người chỉnh hắn quá dễ, loại tiểu nhân vật này đối với Nghiêm mập mạp hiện tại thật ra không tính là gì, chỉ là hắn cũng không nông cạn như vậy, hơn nữa sẽ chỉ làm Triệu Y Linh khổ sở, Nghiêm Tiểu Tô không phải kẻ lỗ mãng năm đó.
"Tiểu Tô, anh có việc nhi, em quên, anh ở nơi này là đi công tác, thủ trưởng sẽ không trách cứ anh chứ?"
Nghiêm Tiểu Tô cười cười, "Anh chính là thủ trưởng, anh tự cho mình nghỉ, không có việc gì." .
Triệu Y Linh sờ sờ khuôn mặt béo Nghiêm Tiểu Tô, "Anh có việc thì cứ đi làm, yên tâm, em sẽ không bị người ta đưa đi mất."
Nghiêm Tiểu Tô thật sự là không biết nên nói cái gì mới tốt, hắn cũng biết Triệu Y Linh cũng sẽ không để ý thân phận hắn.
Nghiêm Tiểu Tô là không có việc gì, nhưng người bác kia có việc, Nghiêm Tiểu Tô còn là bị một mình gọi qua.
Đối mặt Crane Wellington Nghiêm Tiểu Tô sẽ không khẩn trương như vậy, tùy ý uống trà, "Wellington tiên sinh tìm tôi có chuyện sao?"
Crane Wellington ngẩn người, tiểu mập mạp này bộ dáng rất điêu, nhíu nhíu đầu lông mày, "Cậu và Tiểu Linh không thích hợp, hôm nay là sinh nhật Triệu Triết tôi không muốn ầm ĩ, lát nữa tự cậu nên đi chỗ nào thì đi chỗ đó."


Quyển 20 -

trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch