Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 288: Hạnh phúc chỉ đơn giả có thể (2)

Chương 31: Hạnh phúc chỉ đơn giả có thể (2)

Thực hiển nhiên, đối với chuyện này Nai Con rất có lợi. Dù sao tố chất bên trong fan đoàn so le không đồng đều, một con gà con có thể hại một đám.
Trận khai chiến thứ nhất, Nai Con rất bá đạo tuyên bố:
- Ca ở dưới, nhóm fan, đến một tên ta sát một tên, đến hai tên, ta sát một đôi, toàn bộ đến, ta liền trở thành thần.
Nai Con nhảy nhót như vậy, mọi người đương nhiên không khách khí. Năm người, toàn bộ xuống cả đường dưới, vây ẩu lão Nai!
Lão Nai mở ra kênh đồng đội, nói với bốn nhà bình luận khác trong đội ngũ:
- Các vị đồng nghiệp, ngày khác mời các ngươi ăn tiệc lớn, cầu các vị đi ra nhanh lên.
- Không thành vấn đề.
- Lão Nai a, đâu có là tiệc lớn a, đừng lấy KFC cho đủ số.
Được câu trả lời thuyết phục Lão Nai, quyết đoán tấn công vào tháp mà Lão Nai tiếp tục trào phúng:
- Người đâu? Quá chậm, ca đã đến sớm rồi.
Năm robot xuất hiện, cường giết đến tháp!
Về phần đi ra hết sẽ bị người mau chóng hốt ổ, ai thèm quản chuyện đó đây, cắn lão Nai một ngụm đều đáng giá!
Lão Nai thay đổi vị trí, chân trốn chạy như bôi mỡ, rống rống rống, thế nhưng tránh được một kiếp lại tránh được lần thứ hai, còn phản giết một cái gà con không biết chơi.
Ngay khi lão Nai bị đánh bạo!
Đồng bọn đã san bằng hang ổ của đối phương.
Lão Nai hổ rống:
- Xin gọi ta là Nai thần! Bravo! Vừa rồi phấn khích phản giết mọi người xem có rõ ràng không? Năm người vây ẩu? Các ngươi làm tỉnh lại mãnh thú Thương Lan trong lòng ta. Rống! Xem ra ta luyện nữa luyện nữa, những trận thắng liên tiếp của Khô Lâu sẽ được kết thúc từ ta.
Giờ khắc này, Lão Nai càng nhảy nhót càng làm mọi người ngứa ngáy...
Sau đó, trận thứ hai lão Nai lại thắng một cách đáng khinh!
Trận thứ ba, trong đó có nhiều hơn hai cao thủ bán chuyên nghiệp. Lão Nai có thể là nhảy nhót rất hưng phấn, thế nhưng chạy ra khỏi phạm vi phòng ngự của thành lũy, những người khác đều là muốn giết con nai cho hả giận, lập tức tập trung hỏa lực, cho dù là liều mạng cũng phảu xử xong lão Nai.
Nai thần nháy mắt tan thành tro bụi, toàn bộ kênh hơn 100.000 người đầy tiếng hoan hô ủng hộ, như là ngày hội vậy.
Vô số người ở trong kênh yêu cầu thêm trận đấu, phải biết rằng người tham gia đều là phải trả 500 đồng để đóng phí tham gia, nhưng chỉ có thể rút thăm ngẫu nhiên được năm người, nhưng vẫn có rất nhiều tuyển thủ người trước ngã xuống, người sau tiến lên.
Một ngày công tác kết thúc, sau khi lão Nai trở lại phòng, xoa bả vai, vừa rồi dùng sức quá độ.
Một gã nhân viên công tác đã đi tới:
- Bình luận viên Nai Con, bên ngoài có người đưa hàng cho ngươi, năm thùng sữa lớn, là ngươi đặt? Nếu không phải thì ta giúp ngươi đuổi đi.
- Đừng, là ta đặt, ta lập tức đi lấy.
Lão Nai vội vàng nói.
Nhân viên công tác sửng sốt,:
- Bình luận viên Nai Con? Ngươi còn uống sữa đến nghiện rồi sao? Cả năm thùng sữa luôn đó.
- Ha ha, thật tốt, cảm tạ.
Lão Nai bay nhanh thay đổi quần áo, chạy đi ra ngoài.
Ký tên xác nhận, chỉ là, năm thùng sữa lớn, cũng để cho người ta mang vào trong xe cho hắn.
Lão Nai nhìn nhìn đồng hồ, lái xe, cũng không có về nhà, mà chạy tới vùng ngoại thành, trên xe mở tin tức nhìn xem, hải tặc ở chòm sao Tiên Nữ bị lọt vào càn quét bị thương nặng, nhưng mà có vài đoàn hải tặc nhỏ phân tán đi các nơi...
Lão Nai giảm tốc độ xe, xe từ từ quẹo vào một khu nhà đơn giản, ở chỗ này còn có nhà, hoàn cảnh kiến tạo thành đều thuộc loại có vẻ kém, chung quanh cũng không tiện lắm.
Xe mới vừa ở sân dừng lại, một đống bạn nhỏ vui mừng ùa lên.
- Lão Nai, lão Nai, lần này mang đồ ăn ngon gì?
- Lão Nai, lão Nai, ta muốn chơi cỡi ngựa.
- Nói bao nhiêu lần, gọi ta Nai Con, thấy lão Nai nào tuổi trẻ đẹp trai như vậy sao, mang sữa đến cho mọi người, còn có đồ chơi, Đậu Đỏ có học tập tốt hay không.
- Lão Nai, ta được A+ đây, thành tích tốt nhất.
Một lão phu nhân nhìn qua khoảng sáu mươi tuổi đã đi tới, vẻ mặt thân thiết tươi cười:
- Lục tiên sinh, biết ngươi sẽ đến đây, mỗi tuần đều đúng giờ như vậy, công tác vất vả như vậy, hẳn là nghỉ ngơi một chút.
- Ha ha, nhớ bọn nhỏ.
Lúc này lão Nai như là thay đổi thành người khác so với lúc làm bình luận, thoải mái như vậy, cởi mở như vậy.
- Lão Nai, lão Nai, lần trước ngươi nói, ta đạt được A thì sẽ mang chúng ta đi viện Hải Dương.
- Ha ha, khi nào nói chuyện lão Nai cũng không tính toán gì hết!
- Lão Nai, mau tới, ta vẽ bức họa về ngươi, ngươi xem xem có đẹp không?
Trước cửa khu nhà lộ ra một bảng hiệu: Khu nhà Hạnh Phúc viện phúc lợi tư nhân cho nhi đồng tàn tật.
Người còn sống là vì sao?
Mỗi người đều không có cùng đáp án.
………
Còn phải nói, hành trình trở về, những người khác vẫn cảm thấy còn hưng phấn, không có cảm giác gì, nhưng vừa đi xuống đất Vương Tranh lại có một loại cảm giác về nhà.
Vô luận đi đến chỗ nào, Trái Đất mang đến cảm giác thân thiết bất kỳ địa phương nào cũng không thể bằng được.
Tuy rằng một chuyến lữ hành này đi qua những chỗ không phải đặc biệt, nhưng Vương Tranh lại cảm giác không có một hành tinh nào có được lực lượng tràn ngập giống Trái Đất.
Có khi Vương Tranh đều hoài nghi bản thân mình có phải rất chủ quan hay không. Loại này cảm giác từ trong sâu xa, nhân tố chủ quan rất lớn.
Trở lại Trái Đất, đoàn đội nhỏ giải tán, An Mỹ cũng đi rồi, rốt cục Đại gia Tô lạc đàn, sau khi Tiếu Phỉ cùng Marcos đệ trình hạng mục nghiên cứu cũng nghỉ ngơi, trong khoảng thời gian này mọi người ở trong trạng thái áp lực rất cao, cũng muốn thả lỏng một chút, bằng không đầu óc thật sự sẽ nổ ra.
Vương Tranh thuê một nhà trọ nhỏ, cách trường học gần một chút, hiện tại bạn học Vương vẫn có tài sản kha khá, dựa theo ý tưởng của đại gia Tô, muốn thuê phòng tổng thống ở khác sạn Shangri-La , tên này trực tiếp bị Vương Tranh đuổi đi.
Vô luận Nghiêm Tiểu Tô hay là đám người Trần Tú, bọn họ đều vô cùng phấn khích, tận tình hưởng thụ thời gian thanh xuân, nhưng cuộc sống Vương Tranh lại khôi phục hai điểm một đường.
Trường học cùng nhà trọ, huấn luyện chiếm phần lớn thời gian, đương nhiên sẽ có thời điểm rãnh rỗi, cũng sẽ thôi diễn bài tập một chút do lão Cổ lưu lại.
Không giống với những người khác, hắn không có hứng thú đối với việc đi dạo phố gì đó , dùng lời nói của đại gia Tô, người khác nhiều lắm chỉ là tướng mạo bộ dạng tăng quá mau, Vương Tranh là tư tưởng tăng quá mau, hiện tại đã bắt đầu sinh hoạt như trung niên.
Bạn học Nghiêm Tiểu Tô phong cảnh vô hạn, đi tranh Lilan Calos, làm quen một đám có số có má, sẽ đi khoe khoang với các bạn học tiểu học hay trong nhà trẻ đây, đại gia Tô đã xoay người.
Đương nhiên Nghiêm Tiểu Tô chỉ là ngươi thích náo nhiệt, hơi khoe một chút mà thôi, cũng không có tật xấu làm thấp người khác, hắn là người thích kết bạn.
Đã chấp hành xong hợp đồng cũ của Sauron hợp đồng, hợp động mới là mỗi trận chiến hợp đồng riêng lẻ. Nhưng Vương Tranh cũng đã không còn nhiều hứng thú đối với CT , Sauron muốn mời Khô Lâu lại đánh một trận.


Quyển 10 -

trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch