Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 832: Càn quét

Chương 67: Càn quét

So với Achilles Curtis, Lear càng không thể dễ dàng tha thứ người như Vương Tranh quật khởi.
Hắn cũng muốn xem, Vương Tranh có thể đi đến trình độ nào, chẳng lẽ hắn thật cho rằng bản thân đã thiên hạ Vô địch.
Đối thủ trận thứ 61 xuất hiện.
Lại là đến từ tầng Tín Đồ, vừa thấy đối thủ mang rìu chiến to lớn liền biết vị này chính là một chút cũng không hàm hồ, tương đối trắng trợn.
“Uy Sát”, Đại Địa hội, đây cũng là tổ chức nổi tiếng thế giới Thánh Đồ.
“Than Đen, cậu rất ưu tú, lão đại của chúng tôi rất coi trọng cậu, gia nhập Đại Địa hội chúng tôi, phiền toái Phong Tổ chúng tôi thay cậu giải quyết!”
Uy Sát không đeo mặt nạ, mặc dù có chút nhân thân công kích, nhưng chân tướng là giống như vừa mới từ ngục giam thả ra, hình xăm toàn thân không nói, ánh mắt cũng là hung thần ác sát.
Thấy Vương Tranh không mở miệng, Uy Sát nhíu nhíu đầu lông mày, “Than Đen, cậu nghĩ cho kỹ, đồng thời đắc tội Phong Tổ và Đại Địa hội sẽ không có đường sống, trừ phi cậu cả đời ở lại tầng Môn Đồ!”
Lại là một kẻ đến uy hiếp.
Vương Tranh ra tay, nói nhảm với gã, không bằng dùng hành động nói cho đối thủ đáp án.
Một cái đẩy mạnh, một cước đưa ra, một tiếng nổ vang, Uy Sát bị đá ra mấy mét mới đứng vững, trên mặt lộ ra cơn tức dữ tợn. Phàm là người tầng Tín Đồ đến tầng Môn Đồ luôn cảm thấy ưu việt trời sinh, nói chuyện với ngươi là cho ngươi cơ hội, thế mà còn dám đánh trả.
Rít gào một tiếng, Uy Sát ra tay, vừa thấy chính là loại lực lượng, nhưng tốc độ nháy mắt bùng nổ cũng phi thường kinh người. Nháy mắt đã tới trước mặt Vương Tranh, rìu chiến to lớn trực tiếp chặt xuống.
Oành...
Mặt đất nổ tung, toàn thân Uy Sát đều tản ra cảm giác lực lượng khủng bố, rìu chiến to lớn càng phụ trợ ra khí thế. Vũ khí hạng nặng như vậy va chạm không chết cũng sẽ bị thương.
“Thằng nhãi con rất linh hoạt. Hôm nay đại gia cho mày một bài học, cái gì gọi là sức mạnh phá kỹ xảo!”
Uy Sát hét to một tiếng, một tiéng sấm giữa đất bằng, lúc này đột tiến, chiêu số của hắn thật ra rất trực tiếp, lợi dụng sức bật ưu tú, áp bách đối thủ, mà tránh cho dây dưa linh hoạt với đối thủ.
Vũ khí hạng nặng phần nhiều mang theo khí thế tương đối có tính áp bách, linh hoạt trình độ bình thường đều sẽ bị áp chế.
Vung chém!
Oành...
Lại lần nữa chém trượt, Uy Sát tựa như đã sớm dự đoán được, đã được Phong Tổ nhìn trúng, tính linh hoạt khẳng định sẽ không kém.
Cả người giống như con quay bắt đầu xoay tròn -- Bạo Liệt Toàn Phong Trảm!
Kèm theo tiếng rống của Uy Sát, rìu chiến cuốn giết về phía Vương Tranh. Chuyên môn đối phó đối thủ loại linh hoạt này.
Thân hình Vương Tranh theo đối thủ bức bách lùi về, nhưng lui mãi như vậy hiển nhiên không phải biện pháp.
Uy Sát đang xoay tròn bổng nhiên bay lên không, giết về phía Vương Tranh ý đồ kéo giãn khoảng cách, một cú nhảy này mang theo lực xoay tròn chẳng những hung mãnh hơn nữa chuẩn xác. Có thể được tổ chức nhìn trúng, Uy Sát này vẫn là thật sự có tài, người thường quay vài vòng đã sớm mất đi phương hướng.
Lúc này Vương Tranh đã lui không thể lui nữa, rìu chiến to lớn ở trên không trung chém xuống.
Oành...
Trong bất tri bất giác, nhân số vây xem đã đến mười hai nghìn.
Lúc này Vương Tranh tay không bóp chặt rìu chiến, Uy Sát nhe răng há mồm, trái tim cũng sắp nổ rôi, điều này sao có thể!
Rống ~~~~~.
Hắn muốn đem tên khốn trước mắt chém thành hai nửa.
Ánh mắt Vương Tranh co lại, bỗng nhiên một mảng màu đỏ hiện lên, một quầng lửa bỗng nhiên xuyến thiêu cháy, nháy mắt bao phủ rìu chiến và Uy Sát.
Kèm theo tiếng kêu thảm thiết chói tai, rìu chiến và Uy Sát đều hóa thành mảnh vỡ.
Người mang năng lực X lửa!
Ở nơi này, người mang năng lực X cũng không lạ, năng lực X ngũ hành thuộc tính trực tiếp càng là thông thường, nhưng bởi vì mọi người đều tu luyện công pháp, đối với năng lực loại lửa này đều có sức chống cự tương đối, mà Uy Sát lại trực tiếp bị thiêu hủy, mùi vị đó tuyệt đối là khắc cốt minh tâm.
Ánh mắt dưới mặt nạ sắt đen lạnh lùng tàn khốc vô cùng.
Xúc Tua Khuẩn cũng ngây dại. Hắn cảm thấy Than Đen hẳn là mộc trong ngũ hành, xem ra là hỏa trong ngũ hành, nhưng ở tầng Môn Đồ, công pháp tăng lên đối với năng lực X rất bình thường, nhưng vì sao?
Ánh mắt Lear càng thêm thâm trầm, hỏa lực lượng, ban đầu Vương Tranh chỉ là băng thuộc tính, lúc này mới không gặp bao lâu.
Điều này đối với Vương Tranh mà nói không đáng kể chút nào, những đối thủ này đều quá yếu, hắn muốn mạnh hơn.
Bản thân thế giới Thánh Đồ này, với hắn mà nói chẳng qua chỉ là một hồi thí luyện mà thôi.
Hắn muốn trở nên mạnh hơn, với hắn mà nói có một loại phương thức phi thường thích hợp.
Là địch với thiên hạ!
Nhưng đợi một hồi lâu, Vương Tranh không đụng phải đối thủ nữa, một chiêu lửa trí mạng vừa rồi của hắn quả thật đã dọa không ít người, mà số lần thắng liên tiếp của hắn cũng kinh hoàng, 61 thắng liên tiếp.
Vương Tranh rời sân quyết đấu. Thực lực tầng Môn Đồ quả thật quá yếu, nhiều lắm chỉ là phát tiết một phen, hắn cần nơi mạnh hơn.
Rời sân quyết đấu, người trong đại điện thi đấu nhìn nam nhân mặt nạ sắt đen đi ra, đều kính sợ tránh ra một thông đạo.
Xúc Tua Khuẩn phi thường đắc ý theo phía sau Vương Tranh, “Hắc ca, anh quá uy vũ, hôm nay đối với Phong Tổ mà nói tuyệt đối là ngày thương cảm, ha ha.”
Xúc Tua Khuẩn tự xưng là người hầu thứ nhất, vốn là muốn ôm cái chân, không nghĩ tới hơi không cẩn thận ôm được đùi.
Tuy vị đùi này đã đắc tội không ít người.
Vương Tranh thản nhiên nhìn Xúc Tua Khuẩn một cái, “Cậu xác định nếu theo tôi, những thế lực đó có thể sẽ tìm tới cậu.”
“Hắc hắc, Hắc ca, đừng nói như vậy, tôi cũng có cốt khí, muốn đối phó tôi không dễ như vậy.”
Vương Tranh mở ô giao dịch, ném ra một thẻ thủy tinh tâm đắc né tránh, đây là một cái lĩnh ngộ bộ pháp, đối với Xúc Tua Khuẩn loại người phong thuộc tính này hẳn là rất có trợ giúp.
Vương Tranh rời thế giới Thánh Đồ, ngay từ đầu hắn chỉ muốn phát tiết một phen, nhưng những đối thủ này lại không cách nào làm hắn chuyên chú vào chiến đấu, chỉ bắt nạt đánh đối với hắn loại cấp bậc này không có ý tứ, mà cao thủ thật sự hiển nhiên cũng sẽ không tự hạ thân phận đến sân quyết đấu.
Tắt hình thức chặn của điện thoại, liền nhìn thấy tin tức rợp trời rợp đất của Nghiêm Tiểu Tô.
“Lão đại, mày ở đâu, tuyệt đối đừng nghĩ quẩn!”
“Lão đại, nếu luẩn quẩn trong lòng, nhớ mang theo tao cùng nhau đi.”
“Lão đại, mày còn là trai tân nhỉ, trai tân là sẽ xuống Địa ngục, nếu không chúng ta đi happy trước một phen...”
Vương Tranh nhìn Nghiêm Tiểu Tô nhảy nhót quả nhiên là dở khóc dở cười. Gã này luôn có thê nắm bắt được điểm.
Gọi điện thoại cho Nghiêm Tiểu Tô, “Thổ hào, mời tao uống rượu đi.”
“Ha ha, Thượng Kinh khu này, tùy tiện chọn!” Nghiêm Tiểu Tô nói. Hắn cũng đã đợi hơn nửa ngày rồi.
Hai đại nam nhân tìm một quán bar bình thường phụ cận trường học, gọi một bàn rượu, bắt đầu đấu đá không đầu óc.
Thật ra Nghiêm Tiểu Tô đặc biệt hiểu Vương Tranh, hai người vẫn thật sự là huynh đệ trong hoạn nạn.


Quyển 17 -

trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch