“Không nghĩ tới cứ như vậy là vào được lăng mộ.” Lâm Phàm đối với chuyện mình bị Thủy Hỏa Đại Đế ô nhục đã sớm ném ra sau đầu, con mụ đó không chỉ tàn phá thân thể của hắn mà còn nhục nhã nhân cách của hắn.
Không thể nhẫn nhịn, thật sự là không thể nhẫn nhịn.
Chờ sau này khi thực lực tăng lên, hắn chắc chắn sẽ trở lại dạy cho cô ta cách làm người. Bây giờ thì ca là đàn ông không chấp phụ nữ.
Tâm trí của Lâm Phàm lúc này đang đắm chìm vào bên trong Động Thiên, do mượn sức của Thủy Hỏa Đại Đế để cô đọng Động Thiên, nên hắn vẫn chưa thể nào quen thuộc ngay được.
Thời điểm Lâm Phàm tiến nhập vào bên trong Động Thiên liền bị hình ảnh trước mắt làm cho chấn động kinh hoảng.
“Đây là Thánh Linh khí sao?” Bàn tay Lâm Phàm chộp tới một đoàn linh khí tựa như sương mù, nhưng thời điểm nắm ở trong tay mới phát hiện đây thế nhưng là Đại Phàm Ca khí.
Mà ở vùng đất trung tâm của Động Thiên, có một cây cổ thụ to lớn cắm rễ ở đó, khai chi tán diệp, cành lá xanh biếc không ra quả làm mê hoặc lòng người.
“Nếu như gà con ở đây thì nhất định rất yêu thích nơi này.” Lâm Phàm nghĩ tới gà con bị hắn để lại ở hạ giới, không biết hiện tại nó thế nào rồi.
Ngô Đồng Thần Thụ là nơi để Phượng Hoàng nghỉ lại, bây giờ Ngô Đồng Thần Thụ được hai loại sức mạnh bản nguyên của Thủy Hỏa Đại Đế chăm sóc nên đã nhanh chóng trưởng thành lên.
Ở phía trên Ngô Đồng Thần Thụ có một cái hố đen hình thành, Thánh Linh khí từ đó tỏa ra liên tục không ngừng bị Ngô Đồng Thần Thụ hấp thu, chuyển hóa thành từng viên từng viên “Thánh Dương Đan”.
“Hiện tại tốc độ Ngô Đồng Thần Thụ hấp thu Thánh Linh khí chuyển hóa thành Thánh Dương Đan, so với dĩ vãng đã nhanh hơn gấp trăm lần nghìn lần, sau này sẽ có vô cùng vô tận Thánh Dương Đan cho mình sử dụng, thật sự là quá tuyệt vời.” Lâm Phàm mừng rỡ trong lòng, dựa theo tốc độ như vậy, trong vòng một tháng hắn sẽ có tới ngàn vạn viên Thánh Dương Đan.
Cái này không thể nghi ngờ chính là tương đương với có mười tên cao thủ Thần Thiên Vị tầng năm Bất Tử cảnh ngày đêm không nghỉ liên tục luyện hóa Thánh Linh khí a.
Giờ khắc này Lâm Phàm lại phát hiện bên trong Động Thiên của hắn, ánh nắng mặt trời chói chang ở trên cao, ở trên cao xuất hiện một vầng thái dương treo lơ lửng, mà ở bên trên đại địa lại có một con sông dài trăm trượng.
Tất cả những thứ này đều có khí tức hai loại sức mạnh của Thủy Hỏa Đại Đế, tuy nhiên qua sự luyện hóa của hệ thống đã sớm không còn liên hệ gì với Thủy Hỏa Đại Đế, từ nay về sau chúng là bảo bối của riêng mình Lâm Phàm.
Phía xa có một tòa thành rơi ở nơi đó, đó là “Yêu Thành”, Thượng Cổ Đại Yêu ở trong đó đang tu luyện.
- Chủ nhân. Tịch Quang cùng Long Huyền tay nắm tay từ từ đi tới.
- Nơi này thế nào? Lâm Phàm hỏi.
- Chủ nhân, nơi này cực kì tốt, ta với Tịch rất hài lòng rồi rồi, hai sức mạnh bản nguyên Thủy Hỏa giúp chúng tôi tu luyện, đồng thời thần thụ này chuyển hóa Thánh Dương Đan đủ để chúng tôi cùng tên to con kia tu luyện. Long Huyền nói.
Lâm Phàm cũng không nghĩ tới là mình sẽ ngưng luyện ra một Động Thiên như vậy, bây giờ nơi này nhìn qua rất là mỹ lệ, tựa như tiên cảnh ở nhân gian, thế nhưng chỉ cần có kẻ địch đi vào, kết quả chắc chắn sẽ dị thường thê thảm.
Tuy nhiên Động Thiên này bây giờ cũng chỉ là hình thái ban đầu, khoảng cách chạm tới hình thái đỉnh cao viên mãn có lẽ rất xa.
Lúc này bên ngoài truyền đến động tĩnh, Lâm Phàm lập tức đi ra.
Nơi này chính là lăng mộ của Thủy Hỏa Đại Đế, từng khối từng khối đá vụn to lớn trôi nổi ở trong hư không, mà ở chỗ này chỉ có một màu đen cứ như vực sâu Địa Ngục vậy.
Ngay cả thực lực của Lâm Phàm bây giờ cũng không nhìn thấy được nơi này sâu bao nhiêu.
Lúc này ở phía xa có một đạo cầu vòng lấp lóe.
Thời điểm Lâm Phàm thấy rõ cầu vồng kia, sắc mặt liền trở nên vui vẻ, sau đó vội vàng chạy đi.
Đạo cầu vồng đó chính là Hồng Vân tiên tử đang cố hết phi hành. Sau khi nàng tiến vào lăng mộ Thủy Hỏa này, vốn cho là có thể rất nhanh tìm tới mộ của Thủy Hỏa Đại Đế, thế nhưng lại không nghĩ rằng, khi vừa tiến vào đã bị Cổ Tộc phát hiện.
Hai tên Cổ Tộc này tu vi đều là Thần Thiên Vị tầng hai lĩnh vực cảnh, chính là Vạn phu trưởng dưới trướng Uy Quân Vương.
Thực lực của Hồng Vân tiên tử tuy không tệ, có thể vượt cấp chiến đấu, thế nhưng đối mặt với hai tên Cổ Tộc mạnh hơn mình thì không có một chút hi vọng thắng nào.
Nếu như không phải là bởi vì bản thân là người của Vân tộc, thiên phú thần thông chính là tốc độ chạy trốn rất nhanh, sợ là sớm đã bị hai tên Cổ Tộc này giết chết.
“Trưởng lão bọn họ đến cùng là ở nơi nào, các sư huynh sư tỷ ở nơi nào vậy.” Hồng Vân tiên tử có chút nóng nảy, nếu như còn tiếp tục như vậy thì sớm muộn pháp lực trong cơ thể mình sẽ tiêu hao hết, lúc đó sẽ bị hai tên Cổ Tộc này hành hạ đến chết mất.
“Đây là cái gì?” Đang lúc này, có một bàn tay khổng lồ phá không mà đến, bàn tay khổng lồ này óng ánh trong suốt, có khí thế vô cùng mạnh mẽ.
“Đây là cao thủ Động Thiên cảnh.” Hồng Vân tiên tử kinh hãi đến biến sắc, mặt như màu đất, vô cùng tuyệt vọn.
Kẻ địch như vậy, căn bản không phải nàng có thể đối phó.
Nhưng ngay khi Hồng Vân tiên tử nghĩ mình sẽ bị bàn tay khổng lồ này nắm thành bột, lại phát hiện, bàn tay khổng lồ này không nhìn thẳng nàng mà hướng về hai tên Cổ Tộc phía sau.
Ầm! Ầm!
Năm ngón tay phát ra một nguồn sức mạnh bão táp bao phủ tất cả, trong chớp mắt đã bóp nát hai tên Cổ Tộc.
- Cướp đoạt.
Bàn tay đó rút mảnh vỡ Lĩnh Vực trong cơ thể hai tên Cổ Tộc ra nhập vào bên trong Động Thiên, hóa thành chất dinh dưỡng cho Ngô Đồng Thần Thụ, tạo ra được mấy trăm ngàn viên “Thánh Dương Đan”.
“Đinh, chúc mừng giết chết Cổ Tộc Thần Thiên Vị tầng hai Lĩnh Vực cảnh.”
“Đinh, kinh nghiệm tăng lên 30000.”
...
“Sức mạnh thật lớn, đây rốt cuộc là ai.” Hồng Vân tiên tử quay đầu, nhìn thấy hai tên Cổ Tộc vô cùng mạnh mẽ cứ như vậy không có bất kỳ lực phản kháng bị người đánh tan thành phấn vụn, ngay cả mảnh vỡ Lĩnh Vực cũng bị rút lấy.
- Hồng Vân tiên tử, sao lại chỉ có một mình cô vậy? Lâm Phàm đi tới trước mặt Hồng Vân tiên tử hỏi.
Hồng Vân tiên tử nghe được thanh âm này liền trở nên vui vẻ:
- Lâm Phàm, sao công tử có thể tìm được ta vậy.
Lâm Phàm nói:
- Ta mới vừa vào đến, liền phát hiện cô nương bị hai tên Cổ Tộc truy sát, bởi vậy liền tới giúp cô ngay.
Hồng Vân tiên tử nhìn Lâm Phàm, trong ánh mắt hiện lên vẻ khiếp sợ, nàng đột nhiên phát hiện, người trước mắt này đã trở nên không giống trước đây.
Hồng Vân khiếp sợ hỏi:
- Công tử đột phá?
- Ừm, may mắn gặp một ít chuyện, ngưng luyện ra Động Thiên. Dĩ nhiên Lâm Phàm không thể nói là do mình bị bà chằng Thủy Hỏa Đại Đế kia hấp diêm được.
Chuyện như vậy, Lâm Phàm sẽ giấu kín trong lòng không nói với bất cứ ai, dù sao cái này cũng liên quan đến chủ nghĩa nam nhân của hắn nha, nếu mà để người ta biết được thì mặt mũi đâu mà lăn lộn trong Cổ Thánh Giới được nữa đây.
Hồng Vân tiên tử nghe được Lâm Phàm thừa nhận thì trong lòng có cảm giác thất bại, tốc độ tu luyện của tên này thật sự quá khủng khiếp, cho dù là kỳ tài ngút trời trong tông môn cũng không có biến thái như vậy.
- Nơi đây không nên ở lâu, hiện tại chúng ta không nên dừng bước, nên đi tìm lăng mộ của Thủy Hỏa Đại Đế.
Lâm Phàm cũng muốn ở trong đó chia một chén canh, tuy rằng lần này tiến vào vào Thủy Hỏa bí cảnh thu hoạch khá dồi dào, nhưng nếu còn có bảo bối, vì sao không đi thử vận may, nói không chừng vận khí tốt thu được thứ gì đó không chừng còn có thể phát tài.
- Ta đã cảm nhận được vị trí của các trưởng lão, nhưng ở đấy tình hình trận chiến vẫn đang rất kịch liệt, ta sợ chúng ta đến không những không giúp được gì mà còn đưa tới phiền phức. Hồng Vân tiên tử nói, nguyên bản nàng chỉ là muốn tìm kiếm một ít cơ duyên xung quanh, còn lăng mộ chân chính thì nàng không dám đi tới.
Lấy thực lực của nàng, đi tới bên kia cũng chỉ là một con đường chết, tuyệt đối không có bất kỳ cơ hội sống sót nào.
- Không có chuyện gì, tin tưởng ta, có ta ở đây, tuyệt đối không có chuyện gì. Nếu như vẫn là Thần Thiên Vị tầng hai Lĩnh Vực cảnh, Lâm Phàm đúng là sẽ suy xét một phen, thận trọng một chút sẽ tốt hơn một chút, nhưng mà bây giờ hắn đã đột phá tới Động Thiên cảnh, thực lực tăng vọt, coi như là cường giả Bất Tử cảnh thì cũng có thể đọ sức một phen.
Hơn nữa tốc độ Ngô Đồng Thần Thụ luyện hóa Thánh Linh khí nhanh đến dị thường, có lượng lớn “Thánh Dương Đan” trong tay, Lâm Phàm có lòng tin chiến đấu vượt cấp.