Ba người Vân Hà không hỏi thăm việc này nữa, dù sao bọn họ cũng không quen Lâm Phàm cho lắm, hơn nữa họ còn thiếu Lâm Phàm một phần nhân tình.
Nếu như không có hắn thì có lẽ bọn họ đã chết ở đây rồi.
- Đây chính là mộ của Thủy Hỏa Đại Đế?
Hồng Vân nhìn cỗ quan tài trước mắt, sắc mặt thoáng nghi hoặc, hiển nhiên cũng không nghĩ tới bọn họ có thể dễ dàng tìm được mộ của Thủy Hỏa Đại Đế như vậy.
Lâm Phàm biết đây không phải là mộ thật bởi vì hắn biết Thủy Hỏa Đại Đế vẫn chưa chết.
Lâm Phàm cùng Thủy Hỏa Đại Đế có một đoạn bí mật không thể nói ra, hơn nữa hắn đã có được một tia nguyên thần của Thủy Hỏa Đại Đế cũng đã đủ rồi.
- Không biết trong này sẽ có những gì?
Lâm Phàm nghi ngờ hỏi.
Hắn quan sát quan tài một thời gian thì phát hiện cỗ quan tài này lúc nóng lúc lạnh khiến hắn nghĩ đến sức mạnh của Thủy Hỏa Đại Đế.
Đúng là một trò đùa của đàn bà.
Ầm! Ầm!
Đúng lúc này, Thủy Hỏa bí cảnh đột nhiên rung lên kịch liệt.
- Không ổn, nhất định là đại quân Cổ Tộc đã đến rồi, hiện tại bí cảnh lắc lư như vậy chắc là do cường giả Cổ Tộc muốn mạnh mẽ mở lối vào của Thủy Hỏa bí cảnh.
Vân Hà biến sắc:
- Chúng ta nhanh chóng mở nắp quan tài rồi mang tất cả bảo bối bên trong rời đi.
Dựa theo tình huống bây giờ thì lối vào của Thủy Hỏa bí cảnh sẽ không chống đỡ được bao lâu nữa.
Khi đó đám Cổ Tộc chen nhau đi vào, sợ rằng sẽ không ai có thể sống sót mà rời khỏi đây.
- Lâm Phàm, lần này chúng ta có thể sống sót tất cả đều nhờ ngươi cứu giúp, cho nên bảo tàng của Thủy Hỏa Đại Đế sẽ để ngươi lựa chọn trước.
Hồng Vân rất thấu tình đạt lí nói.
Bọn họ phải trải qua trăm cay nghìn đắng mới có thể tiến vào lăng mộ của Thủy Hỏa Đại Đế tự nhiên không thể tay không đi ra, lúc đó sẽ rất khó giao phó với tông môn.
Cho nên mặc dù họ không làm được gì nhiều thì vẫn phải được chia phần bảo tàng.
Lâm Phàm thoáng nghĩ một chút cũng hiểu được nỗi lo lắng của Hồng Vân, hắn muốn độc chiếm bảo tàng một mình thì đó là chuyện không thể nào.
Thế nhưng theo Lâm Phàm, trong này cho dù có bảo bối cũng tuyệt đối sẽ không có quá nhiều.
Thủy Hỏa Đại Đế vẫn còn sống cho nên không có khả năng chị gái này lưu lại bảo bối cường đại cho người khác.
- Được.
Lâm Phàm gật đầu đồng ý.
Hồng Vân thở phào nhẹ nhõm, nàng thật sự rất sợ Lâm Phàm sẽ muốn độc chiếm bảo tàng cho nên khi Lâm Phàm đồng ý thì nàng như trút được gánh nặng.
Mà Lâm Phàm đương nhiên không phải là loại người không nói lý lẽ, hắn có thể đi vào Thủy Hỏa bí cảnh là nhờ Hồng Vân, nếu như không phải Hồng Vân mang hắn đi vào thì hắn cũng không có thu hoạch lần này.
Vả lại lần này hắn cũng kiếm bộn rồi.
Tiên Thiên Thủy Hỏa, ngưng luyện được Động Thiên, một đống kinh nghiệm trong đó có tới ba tên cường giả Bất Tử cảnh.
Còn vô tình có một chân với bà già Thủy Hỏa Đại Đế nữa.
Tất cả những thứ này đã là thu hoạch lớn rồi.
Khi Hồng Vân đem nắp quan tài mở ra lập tức mấy chục đạo ánh sáng đột nhiên bắn ra.
Linh khí, Đạo khí có tất cả mấy chục món, mà mấy cái này đều có giá trị liên thành.
Tuy có rất nhiều nhưng những bảo bối này lại không có tác dụng với Lâm Phàm.
Huống hồ trình độ luyện khí của hắn đã đạt tới đỉnh cao, chỉ cần có nguyên liệu thì có thứ gì mà hắn không luyện chế được, thậm chí là Thần khí cũng không thành vấn đề.
Cho nên khi đối diện với mấy cái bảo bối này thì Lâm Phàm vô cùng bình thản, thế nhưng đám người Hồng Vân tiên tử lại không bình tĩnh được như thế.
Mấy chục đạo ánh sáng chiếu thẳng vào bầu trời.
Trong đó có mấy chục món linh khí và mấy cái Đạo khí.
Chúng nó đều là của cải vô cùng giá trị
Khi Hồng Vân tiên tử nhìn thấy vài món Đạo khí này thì tim đập thình thịch.
Coi như tông môn bọn họ muốn luyện chế ra những Đạo khí này cũng cần tiêu tốn rất nhiều tài nguyên.
Cho dù có luyện chế ra, cũng tuyệt đối không có cách nào so với vài món Đạo khí ở đây.
Bởi vì những đạo khí này ở bên người Thủy Hỏa Đại Đế nhiều năm cho nên khí linh trong đó sẽ được truyền thừa lại những lĩnh ngộ tu luyện của Thủy Hỏa Đại Đế, nếu như có thể tìm hiểu lĩnh ngộ đươcj, thì có thể trợ giúp rất lớn đối với việc tăng lên tu vi của bản thân.
Thế nhưng đám người Hồng Vân tiên tử vẫn nhịn được hưng phấn trong lòng, bởi vì bọn họ đã nói sẽ để Lâm Phàm chọn trước.
Lâm Phàm nhìn những Đạo khí này khẽ cau mày, đây là cái quỷ gì vậy, đùa nhau chắc.
Bảo bối gì mà đều là đồ dùng của phụ nữ vậy.
Không phải lược thì là gương làm sao lấy ra dùng được đây. Không lẽ lấy lược đi chải tóc cho đối thủ à?
Vừa lúc đó Lâm Phàm phát hiện từ trong quan tài xuất hiện hai đám linh quang.
Hai đám linh quang này, một đám giống như hỏa diễm, một đám giống như dòng sông.
Đây là bản nguyên Nguyên thần của Thủy Hỏa Đại Đế.
Lâm Phàm chiếm được một tia nguyên thần từ trên phân thân của Thủy Hỏa Đại Đế nhưng đó cũng chỉ là một tia mà thôi.
Mà bây giờ hai đám này so với tia lúc trước mà hắn lấy được thì lớn hơn rất nhiều, nếu như có thể dung nhập vào bên trong Động Thiên, nhất định có thể khiến Động Thiên mạnh mẽ hơn rất nhiều.
- Ta muốn hai thứ này còn những thứ khác ta cũng không cần.
Lâm Phàm đưa tay ra lấy đi hai đám bản nguyên Nguyên thần của Thủy Hỏa Đại Đế.
Đám người Hồng Vân tiên tử vô cùng vui mừng, sau đó liền lấy toàn bộ những linh khí cùng Đạo khí.
- Đi mau, nơi này không thể ở lâu được, phải xông ra ngoài trước rồi nói.
Vân Hà trưởng lão không chút do dự nhanh chóng bay đi.
Lâm Phàm hài lòng thu hai đám bản nguyên Nguyên thần của Thủy Hỏa Đại Đế vào bên trong Động Thiên.
Khi bản nguyên Nguyên thần của Thủy Hỏa Đại Đé tiến nhập vào bên trong Động Thiên thì lập tức vỡ ra, bay về phía thái dương và dòng sông trong Động Thiên.
Lúc này, Lâm Phàm cảm giác pháp lực của mình đang cuồng bạo và không ngừng tăng lên.
Động Thiên đang không ngừng mở rộng, hàng ngàn cành cây của Ngô Đồng Thần Thụ ngọ nguậy, Thượng Cổ Đại Yêu, Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương, tinh linh Đại Phàm Ca lơ lửng trong Động Thiên, pháp lực toàn thân bắt đầu tăng vọt.
Khí tức Tịch Quang càng lúc càng hùng hậu, đã tăng lên đến Động Thiên cảnh.
Ở nơi sâu nhất của Động Thiên, một viên kết tinh nhanh chóng xoay tròn, mặt trên của viên kết tinh có rất nhiều vết nứt chằng chịt, phảng phất như bất cứ lúc nào có thể vỡ nát.
- Viên kết tinh này sắp vỡ ra rồi.
Lâm Phàm không nghĩ tới bên trong Động Thiên sẽ phát sinh biến hóa như thế.
- Lâm Phàm, Động Thiên ý chí của ngươi muốn tiến hóa thành đạo thoát biến, mau kìm nén nó lại, lấy tình huống trước mắt ngươi tuyệt đối không vượt qua được Động Thiên kiếp.
Hồng Vân tiên tử phát hiện khí tức của Lâm Phàm đang hỗn loạn và cuồng bạo, thậm chí ở giữa chân mày của Lâm Phàm xuất hiện bóng mờ của một viên tinh cầu đang lập loè, thật giống như tùy thời có thể vỡ ra.
Đám người Vân Hà trưởng lão thấy cảnh này cũng kinh hãi đến biến sắc, bọn họ không nghĩ tới Động Thiên ý chí của Lâm Phàm muốn thoát biến thành đạo.
- Sau khi Động Thiên ý chí biến thành đạo thì chính là cảnh giới tối cao của Động Thiên cảnh, không biết có bao nhiêu người không có trải qua bước này thì đã vội vã tiến vào Bất Tử cảnh, để rồi Động Thiên chính là khuyết điểm mãi mãi.
- Giá như bây giờ ở Vân Tông thì tốt rồi, có mọi người giúp đỡ thì người Nhân tộc này tuyệt đối có thể thành đạo an toàn, ai… thật đáng tiếc...
Động Thiên của Vân Hà trưởng lão không có đem ý chí thoát biến thành đạo, cái này cũng là tiếc nuối cả đời của Vân Hà.
Thậm chí có vô số thiên tài cũng vì Động Thiên tích trữ không đủ mà không có cách nào hoàn thành thoát biến hoàn mỹ nhất, do đó để lại tiếc nuối trên con đường tu luyện.
Bây giờ, ý chí của Nhân Tộc này sắp thoát biến thành Đạo vốn là chuyện vui mừng, thế nhưng tình huống hiện tại khó khăn chồng chất, nếu như bây giờ phải độ Động Thiên kiếp thì chưa chắc sẽ thành công. Mà nếu có thành công thì sau đó sẽ kiệt sức thì làm sao chạy khỏi vòng vây của Cổ tộc đây?