Sau khi Thần Võ Long Hậu đi ra từ hư không, trầm mặc một lúc. Sau đó, dường như nàng nghĩ ra điều gì, hoảng sợ bỏ chạy.
-Tại sao sẽ như vậy?
Lúc này, đầu óc Long Hậu đang hỗn loạn, rốt cuộc là chuyện gì? Sao nàng có cảm giác kì lạ như thế? Nàng đã từng là một con mẫu long, phải chịu sự khinh bỉ của Cự Long tộc. Vì thực lực nhỏ yếu, nàng không được coi trọng. Lớn lên dưới hoàn cảnh xấu như vậy, nội tâm Thần Võ Long Hậu so với bất kỳ Cự Long tộc nào, đều cứng rắn hơn rất nhiều, hơn nữa cũng cực kỳ lạnh lùng. Trong nội tâm nàng luôn suy nghĩ theo kiểu, ngươi đ-ng đến ta một cái, ta sẽ diệt toàn tộc của ngươi, đây là khắc hoạ chân thực về Thần Võ Long Hậu. Sau khi thực lực nàng trở nên mạnh mẽ, không còn Cự Long nào dám làm càn trước mặt nàng. Mỗi một đầu Cự Long khi nhìn thấy nàng, đều ẩn chứa vẻ kính sợ.
Nhưng hôm nay, Thần Võ Long Hậu lại phát hiện, nội tâm nàng như đang bị một thứ gì đó xâm chiếm. Cùng tính cách dĩ vãng của nàng, có xung đột rất lớn.
-Hắn chỉ là một tên Nhân tộc bình thường, hơn nữa lại còn là kẻ thù của mình, sao mình lại có ý nghĩ như thế nhỉ?
Nội tâm nàng đang giẫy giụa, lý trí bảo Lâm Phàm là kẻ thù, nhưng sâu trong trái tim của nàng lại không muốn hắn thành kẻ thù của mình. Thế nhưng, mỗi khi nàng nhắm mắt lại, trong đầu đều lộ ra nụ cười sau cùng của Lâm Phàm. Nụ cười kia như một thanh kiếm sắc bén, hung hăng đâm vào nội tâm cô độc của nàng này, Thần Võ Long Hậu đang bay với tốc độ cực kỳ nhanh. Trong nháy mắt, đã bay được ngàn dặm, toàn bộ hư không đều vì tốc độ cuồng bạo của nàng mà hiện ra từng khe nứt.
Không biết trải qua bao lâu.
Từ phương xa có một đoàn long khí to lớn xông thẳng tới chân trời. Vô số Cự Long đang bay múa trong luồng long khí kia, cảnh tượng thịnh thế, mênh mông cực kỳ. Nơi đó chính là Long Sào của Cự Long tộc, một đầu Cự Long nhìn thấy Thần Võ Long Hậu, liền bay lên trước cung kính gọi.
-Long Hậu!
-Cút!
Thần Võ Long Hậu quát một tiếng, trực tiếp đánh bay đầu Cự Long kia, tiểu long bị đánh, kinh ngạc một phen, có chút không rõ, chẳng lẽ tới tháng, sao nóng dữ vậy không biết.
Long Sào.
-Ồ, Long Hậu hôm nay làm sao vậy? Không phải nàng vừa ra ngoài cùng Vạn Tôn Tổ Long sao?
-Chắc đã xảy ra chuyện gì đó rồi! Chúng ta nói ít đi một câu đi, nếu để nàng nghe được, không dễ chịu gì đâu.
Các thành viên khác nhỏ giọng thảo luận. Lúc Thần Võ Long Hậu đi qua, từng tên từng tên đều thức thời ngậm miệng.
Phía trước xuất hiện một toà Cự Long tháp.
Thần Võ Long Hậu giáng xuống cái tháp đó. Lập tức quỳ một chân xuống đất, ngôn ngữ cấp thiết.
-Long Tổ Chi Thần, Vạn Tôn Tổ Long đã phản bội chúng ta, khi con rơi vào trong nguy hiểm, đã có người xông tới cứu con, nhưng người đó cũng đang gặp nguy hiểm. Con khẩn cầu Thập Nhị Long Thần ra mặt, giúp con cứu tên Nhân tộc kia ra.
Lúc này, đột nhiên truyền đến một thanh âm kinh hãi, vang vọng khắp Cự Long tháp.
-Ngươi nói cái gì?
-Vạn Tôn Tổ Long đã nương nhờ Cổ Tộc, con khẩn cầu Long Tổ Chi Thần hạ lệnh để Thập Nhị Long Thần, theo con xuất chinh, trấn áp tên phản bội kia.
Thần Võ Long Hậu thấp đầu nói, trong lòng nàng không biết vì sao, rất nôn nóng, rất lo cho tên Nhân tộc kia.
Vạn Tôn Tổ Long bên trong Cự Long tộc, cũng là cường giả số một số hai. Coi như Thập Nhi Long Thần, cũng không dễ dàng có thể trấn áp hắn. Thế nhưng, giải cứu tên Nhân tộc kia, lại không thành vấn đề.
-Thần Võ, tất cả những lời ngươi nói đều là thật chứ?
-Vâng, đều là thật. Thời gian cấp bách, kính xin Long Tổ Chi Thần đáp ứng thỉnh cầu của con.
Thần Võ Long Hậu thấp giọng cầu khẩn.
-Thực lực của Vạn Tôn Tổ Long không phải là dạng vừa đâu. Dù là Thập Nhi Long Thần cũng không nhất định có thể trấn áp hắn. Việc này, cần phải bàn bạc kỹ càng.
-Không được, thời gian cấp bách, mà cái tên Nhân tộc kia không chống đỡ được bao lâu nữa, xin ngài đáp ứng thỉnh cầu của con.
Thần Võ Long Hậu không biết khi nào, dám to gan cãi lời Long Tổ Chi Thần.
-Hừ!
-Thần Võ, ta thấy lá gan của ngươi ngày càng lớn ra nhỉ. Ngay cả lời của Long Tổ đại nhân cũng dám phản bác?
Trong chớp mắt, từ bốn mặt hư không liền truyền đến từng đạo âm thanh uy nghiêm.
-Không dám.
Trong lòng Long Hậu đang vô cùng bức thiết, không biết nên làm thế nào cho phải.
-Các ngươi theo nàng xem thử tình huống thế nào.
Ngay lúc này, có thanh âm của Long Tổ Chi Thần truyền đến, Long Hậu nghe những lời này, trong lòng trở nên vui vẻ.
-Cảm tạ, Long Tổ Chi Thần.
Nàng không ngờ Long Tổ Chi Thần, lại phái Hồng Hoang Tổ Long theo nàng. Hồng Hoang Tổ Long này còn mạnh hơn Thập Nhi Long Thần.
...
Giờ khắc này, tình huống ơbên phía Lâm Phàm có chút thảm thiết.
Khí thế của Hai đại Chí Cao làm người sợ hãi, mấy đầu Cự Long bên phía Vạn Tôn Tổ Long, hai chân đều run lên. Tuy tu vi của bọn họ đều là Thần Thiên Vị tầng chín, nhưng ở trước mặt hai đại Chí Cao lại giống như giun dế.
-Tha mạng a!
-Chúng ta đồng ý thần phục ngài.
-Chúng ta đều bị Vạn Tôn bức bách, chúng ta không muốn thần phục Cổ Tộc a.
...
Lâm Phàm nhìn ba đầu Cự Long, trong lòng suy nghĩ một chút, Thần Thiên Vị tầng chín, đúng là không tệ, lấy tu vi của hắn hiện giờ, còn cách Thần Thiên Vị tầng mười một chút, giết bọn chúng cũng được thêm ít kinh nghiệm.
Ầm!
Lâm Phàm tâm nghĩ thân động, năm ngón tay nắm chặt, ngưng tụ thành nắm đấm như một chuôi Thiết Chùy từ trời giáng xuống, đập nát đám Cự Long kia.
-Không, không...
Ba đầu Cự Long nhìn thấy tình cảnh này, hoảng sợ gào thét, bọn họ phát hiện sức lực bản thân dưới cỗ sức mạnh mênh mông kia, không có cách nào triển khai.
Ầm ầm!
Ba đầu Cự Long trong nháy mắt bị Lâm Phàm nghiền thành cặn bã.
-Không ngờ thực lực của mình lại mạnh như vậy, một quyền đè nát ba em, không sai, không sai.
Lâm Phàm rất thoả mãn với sức mạnh hiện giờ của mình, không phải Lâm Phàm không muốn lưu bọn, mà vì bọn họ hơi yếu. Tu vi Thần Thiên Vị tầng mười cũng không tới, lưu lại bọn chúng có tác dụng chó gì.
-Keng, chúc mừng kí chủ đã đánh chết Cự Long tộc có tu vi Thần Thiên Vị tầng chín.
-Keng, chúc mừng điểm kinh nghiệm của kí chủ đã tăng cường...
Mỗi lần Lâm Phàm giết người, đều mạnh mẽ cướp đoạt tất cả. Huyết nhục, Nguyên Thần, pháp lực, Thiên Địa Thần Đan,... Chỉ cần có tác dụng, toàn bộ đều bị Lâm Phàm thu nạp.
-Ngươi... Ngươi.
Vạn Tôn Tổ Long nhìn ba tên thủ hạ bị Lâm Phàm đấm một nhát chết tươi, trợn tròn mắt.
-Được rồi, tất cả giun dế đã giải quyết, đến lúc chúng ta quần ẩu hắn.
Vạn Tôn Tổ Long tuy rằng rất mạnh, nhưng khi đối mặt với Chí Cao, bất kì một chí cao nào cũng có thể bóp chết hắn như bóp chết một con kiến. Bất quá, Lâm Phàm vẫn ưa thích quần ẩu, mặc kệ đối phương có thích hay không, đều là như vậy.
-Vạn Tôn, kẻ phản bội, bản Đế đến thu phục ngươi đây.
Vạn Tôn Tổ Long nhìn tình cảnh trước mắt, nội tâm tràn đầy tuyệt vọng, nhưng hắn vẫn muốn liều mạng phản kích.
-Đáng ghét, các ngươi không cho bản tôn đường sống, cho dù bản tôn có chết, cũng phải kéo một trong các ngươi xuống nước.
-A!
Một tiếng hét lớn vang lên, sau đó Vạn Tôn Tổ Long giở ra toàn bộ thực lực.
-Khà khà!
Lâm Phàm nở nụ cười, sau đó lấy ra một thanh đại đao từ trong túi đeo lưng, lúc đại đao xuất hiện, Vạn Tôn Tổ Long cả người rung động. Từ trên thanh đại đao kia, tản mát ra khí tức nhiếp thần.
-Đồ Long bảo đao, chuyên chém cọng lư,... á nhầm, Cự Long.
-Xông lên!
Kiệt, Tuyên Cổ, Thượng Cổ Đại Yêu liền bao vây Vạn Tôn Tổ Long, từng cú đấm xuyên thấu da thịt, từng quyền tấn công dữ dội, đánh cho Vạn Tôn Tổ Long phải kêu cha gọi mẹ.
-Bắc Đẩu Bạo Huyết Quyền.
-Bắc Đẩu Bạo Zú Quyền.
-Hủy Diệt Chi Cước!
-A!
Lúc này, từng trận tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục, những tiếng kêu vô cùng thê thảm, nghe qua có chút đau lòng a.
-Đại Độ Hóa Phật Quang, độ hóa, độ hóa...
-Không muốn, không muốn...
-Độ hóa không được, xem ra ta đánh chưa đủ, tiếp tục đánh...