Đám người áo bào đen kia tuy có tu vi không cao, nhưng đặt bên trong Cổ Thánh Giới, tuyệt đối không thấp. Phổ biến đều là Thần Thiên Vị tầng năm, tầng sáu. Thậm chí, còn có cao thủ tầng bảy, tầng tám. Bất quá, nếu như gặp phải thiên kiêu chân chính, tu vi ngang nhau thì chém giết ba, bốn tên như thế này không vấn đề. Đại Độ Hóa Phật Quang là một môn thần thông cực kỳ bá đạo. Nếu không phải vậy, thì sao ở thời viễn cổ, độ hóa vương Phật bị Cổ Thánh Giới Thiên Ý trấn áp chứ. Bây giờ Lâm Phàm đã Đại Độ Hóa Phật Quang tu luyện đến cảnh giới nhất định, nhưng so với độ hóa vương Phật, vẫn còn có chút chênh lệch, nhưng những chênh lệch này cũng đã rất nhỏ.
-Ha ha, không sai, không sai, lần này đến đại bản doanh của Tà Minh không thiệt thòi a.
Lâm Phàm cười to, mỗi một lần độ hóa thành công, Lâm Phàm đều thu vào Động Thiên. Để bọn họ luyện Thánh Dương Đan cả ngày lẫn đêm cho mình. Đặc biệt khi nhìn thấy số Thánh Dương Đan cuồn cuộn không ngừng chồng chất bên trong, không gì vui sướng hơn.
Giờ khắc này, Tà Chủ như phát điên rồi, hắn không nghĩ tới, Nhân tộc Đại Đế lại hung mãnh như vậy, làm việc không trong dự liệu của hắn.
-Nhân tộc Đại Đế, Tà chủ ta cùng ngươi không chết không thôi.
Tà Chủ tức giận rít gào, hắn tức run rẩy cả người. Lập tức đánh ra ngàn vạn chưởng về phía Lâm Phàm. Dưới sức mạnh của ngàn vạn chưởng ấn, hư không vỡ nứt, hư không nghịch lưu tùy ý cuồng bạo, tiểu thế giới bắt đầu chấn động không ngừng.
- Một tên cường giả Thần Thiên Vị tầng mười, cũng muốn giết bản Đế. Hôm nay, bản Đế độ hóa luôn ngươi, để cho ngươi vì bản Đế, ngày đêm luyện Thánh Dương Đan.
Lâm Phàm xoay tay một cái, áp lực tăng lên, một nguồn sức mạnh to lớn trực tiếp đè ép hư không.
Ầm ầm!
Tiếng nổ ầm ầm vang lên, khiến tinh bích tiểu thế xuất hiện từng vết nứt. Hư không nghịch lưu cuồng bạo xuyên qua từ trong khe hở, tùy ý tàn phá bên trong tiểu.
-Đáng ghét.
Tà Chủ nhìn cánh tay của mình vô tình bị độ hóa, trong lòng cuống lên. Bọn họ là vực ngoại chi ma, trước kia đã từng xâm lấn Cổ Thánh Giới ba lần. Nhưng cả ba lần đều có kết cuộc thất bại, mà không lâu nữa sẽ có cuộc xâm chiếm lần thứ tư. Tà chủ chính là vực ngoại chi ma còn sót lại từ cuộc xâm lấn lần thứ ba. Bây giờ, hắn trấn thủ nơi này, chờ khi vạn giới liên thông, hắn sẽ đánh mở vực ngoại chi giới. Khi đó, đồng bào của hắn sẽ điên cuồng tràn vào. Nếu như bây giờ, hắn bị trấn áp, hết thảy đều sẽ thất bại.
-Hư không liệt trảm!
Năm ngón tay Tà Chủ lập tức duỗi ra, trên mỗi ngón tay trên đều quấn quanh một hắc tuyến. Những hắc tuyến kia lơ lửng không cố định, rõ ràng nhìn thấy trước mắt, nhưng lại không cảm giác được sự tồn tại của nó.
Ào ào ào!
Trong chớp mắt, Tà Chủ hơi động, hư không trước mặt hắn đột nhiên thay đổi, tựa như một cơn sóng cuồn cuộn, không ngừng chập trùng.
Xé tan!
Hư không như bị một lưỡi dao sắc cắt thành năm phần.
-Nhân tộc Đại Đế, bản chủ phải cắt ngươi thành vô số mảnh mới có thể hả lòng hả dạ.
Tà Chủ nộ quát lên, năm ngón tay lại động lần nữa, nhưng lần này lại không có bất kỳ gợn sóng nào. Thế nhưng, Lâm Phàm vẫn cảm giác được, sâu bên trong hư không, có một loại sức mạnh không thể địch nổi ầm ầm kéo tới.
Hư không liệt trảm là bản mệnh công pháp của Tà Chủ, vô cùng khó tu luyện. Nhưng một khi đã tu luyện thành công, sẽ có lực lượng kinh thiên, có thể chém gãy thời gian. Cho dù là Kim Cương tộc với thân thể trứ danh hay Cự Nhân tộc, dưới sức mạnh của Hư Không Liệt Trảm này, thì sắc mặt đều đại biến. Bởi vậy, nó được xưng là thần thông có thể chém cắt hết thảy.
-Cắt hư không sao? Cũng có chút ý nghĩa, chỉ là không biết thần thông của ta có thể chém được thần thông của ngươi hay không.
Lâm Phàm một bên vừa độ hóa những hắn y nhân còn lại, vừa nghĩ cách đối phó với Hư Không Liệt Trảm.
-Kiếm ý Liệt trảm.
Bây giờ, Kiếm đạo của Lâm Phàm đã tu luyện đến trình độ đỉnh cao. Thậm chí, hắn đã lĩnh ngộ được chín loại kiếm ý, hơn nữa hắn còn có thể kết hợp chúng với nhau. Đây chính là cảnh giới mà bất kỳ Kiếm đạo cao thủ nào đều tha thiết ước mơ. Nhưng đối với Lâm Phàm, lĩnh ngộ những kiếm ý này, cực kỳ đơn giản. Hắn điểm ra một chỉ, một chỉ kia cũng không có khí thế kinh thiên, cũng không màu mè hoa lá cành, cứ như một chỉ tay phổ thông, nhưng lại để sắc mặt của Tà Chủ đại biến.
Lúc này, Tà Chủ đã cảm nhận được trong hư không, một loại sức mạnh cực kỳ cường hãn, tựa như dã thú hung mãnh lao đến.
- Sao lại thế?
Tà Chủ kinh hãi, hư không rung động, hắn cảm nhận được, thần thông có thể chém phá thiên địa của hắn, lại bị người ta chém ngược.
Ầm! Ầm!
Một luồng năng lượng phản phệ to lớn lập tức cuồng bạo, chấn cho thân hình Tà Chủ liên tục lay động, làm Tà Chủ không có chút thời gian phản ứng. Liền bị một đạo phổ thông kiếm ý trực tiếp cắt thành hai nửa.
-A!
Sau khi thân thể bị cắt thành hai nửa, Tà Chủ tức giận gào thét.
- Thần thông có thể chém phá thiên địa ư, không ngờ lại yếu như vây, vô vị.
Lâm Phàm nhìn hình dạng của Tà Chủ lúc này một lúc, sau đó một lòng một ý độ hóa những hắc y nhân kia.
So với Tà Chủ, Lâm Phàm vẫn có cảm giác những tên áo bào đen kia thú vị hơn.
-Keng, chúc mừng kí chủ đã độ hóa thành công.
-Tà Chủ, bản Đế cho ngươi chút thời gian để suy nghĩ cách chống lại bản Đế. Đợi ta độ hóa xong bọn thuộc hạ của ngươi, thì ngươi sẽ gặp bi kịch rồi.
Lâm Phàm cười nói.
Cảm nhận ngữ khí khinh thường của đối phương, nội tâm Tà Chủ tức điên rồi.
-A!
Tà Chủ hét dài một tiếng, sức mạnh vô biên bạo ra. Toàn bộ tiểu thế giới bắt đầu bắt đầu run rẩy, đặc biệt là tế đàn kia, càng đung đưa kịch liệt.
-Hỗn Độn Ma quan, lực lượng bản nguyên, Thiên Ngoại Chi Ma.
Thời khắc này, trên đỉnh đầu Tà Chủ hình thành một cái vòng xoáy đen kịt. Mà vòng xoáy kia dường như đã câu thông đến một vị trí bí ẩn nào đó. Đồng thời, khu vực xung quanh của tế đàn cũng bị một loại ánh sáng kì lạ quấn quanh.
-Nhân tộc Đại Đế, tất cả những thứ này đều là ngươi bức bản chủ. Hôm nay, dù có phải đánh mất tất cả sức mạnh, ta cũng đưa ngươi lên bàn thờ ăn chuối.
Trong vòng xoáy, đột nhiên xuất hiện một bộ quan tài khổng lồ. Cổ quan tài đen kịt tràn khí tức tà ác. Thậm chí, khiến cho người ta có một loại cảm giác, trong thiên đại, tất cả tà ác đều từ trong cổ quan tài kia tản ra ngoài.
Xoạt xoạt!
Một tiếng động vang lên, nắp quan tài lặng lẽ vén lên một khe hở.
Ùng ục! Ùng ục!
Như có tiếng nước sôi trong đó, nhìn kỹ lại, hiện giờ trong quan tài, một dòng nước đen nhánh từ từ dâng lên. Tựa như từ trên trời giáng xuống, hình thành một cái thác nước đen kịt, đổ trên người Tà Chủ.
Tâm thần Lâm Phàm run lên, lúc nhìn đến quan tài đen kia, tâm ý của hắn phảng phất như bị lôi kéo đi qua, một loại cảm giác quái dị!
-Ha ha... Ha ha.
Tà Chủ đang đắm chìm trong dòng nước đen kịt, đột nhiên cuồng tiếu. Lập tức, một luồng khí tức vô cùng vô tận bạo phát, khí tức tà ác, tràn ngập khắp nơi, làm người hoảng sợ.
Lâm Phàm sững sờ, sau đó lập tức vung tay lên, thu hết thảy những tên áo bào đen còn lại vào Động Thiên. Sau đó bước chân đi ra, trong nháy mắt hắn xuất hiện phía sau Tà Chủ. Một viên gạch màu đỏ xuất hiện trong tay.
Ầm!
-Mẹ nó, ngươi doạ tiểu gia nhảy dựng một cái đó, làm hết hồn hà!
Lâm Phàm vừa bắt đầu còn muốn nhìn thử Tà Chủ có thể làm gì. Nhưng không nghĩ tới hắn lại làm ra một thứ tà môn lại âm hàn như vậy.
-Cái tên điên nhà ngươi, tưởng đang đóng phim kinh dị chắc. Làm cho không khí trở nên âm u khủng bố, không biết đó là thứ tiểu gia sợ nhất sao. Nguyên bản, tiểu gia còn muốn cho ngươi một cơ hội, nhưng ngươi lại không biết tranh thủ, không thể trách ta nha.
Lâm Phàm nhìn Tà Chủ đã ngất đi, vỗ vỗ ngực trách mắng.
Nhưng ngay lúc này, âm thanh gầm thét của dã thú đột nhiên từ quan tài truyền đến, hhiến Lâm Phàm cả kinh, nhấc đầu nhìn tới. Lúc này, trái tim nhỏ của hắn cuồng bạo nhảy lên.