Trong chớp mắt, đám Trùng Tộc to lớn, dữ tợn phát ra âm thanh làm người ta sợ hãi.
Các đệ tử Linh Thiên Tông nhìn đám quái vật khủng bố xung quanh, từng người bắt đầu run rẩy, bọn họ rất sợ hãi.
Những người từ hạ giới phi thăng lên, tâm tính cường hãn hơn rất nhiều so với Linh tộc bản địa, nhưng nhìn tình huống lúc này, nội tâm bọn họ cũng bắt đầu sụp đỗ.
Những Trùng Tộc này nhìn Linh tộc như nhìn con mồi, nước miếng từ cái miệng dữ tợn liên tục chảy xuống.
Linh Thiên Tử đứng lên, bảo vệ đệ tử sau lưng.
- Trùng Tộc... Trùng Tộc.
Linh Thiên Tử cuối đầu, cười thê lương.
- Đệ tử Linh Thiên Tông nghe lệnh, hôm nay chúng ta sẽ liều mạng với Trùng Tộc này một phen.
- Dạ.
Tuy rằng đám đệ tử rất sợ hãi, nhưng giờ khắc này, từng người từng người ngẩng đầu ưỡn ngực, chiến ý sục sôi.
- Chít chít, giun dế Linh tộc, hôm nay ta sẽ nuốt chửng toàn bộ các ngươi, để lấy khẩu vị như xưa, Linh tộc quả thực mỹ vị.
Trùng Tổ bước lên trước, trong mắt bọn hắn, những Linh tộc này chỉ là giun dế, có thể làm mỹ thực bỏ vào bụng.
Xoẹt!
Lúc này, Trùng Tổ há miệng cái khổng lồ, thân thể vốn không quá lớn, đột nhiên bành trướng, chất lỏng màu xanh biếc từ trong cơ thể phun ra.
Một cái lại một cái xúc tu, từ cơ thể hắn đi ra, quơ đi quơ lại trong hư không.
Giờ đây, một đầu Trùng Tổ to lớn hơn mấy chục lần so với lúc trước xuất hiện, trong cái miệng dữ tợn kinh khủng kia, giăng đầy hàm răng nhọn hoắt, phảng phất như mặc kệ là vật gì, đều sẽ bị cắn nát.
- Rầm!
Đệ tử Linh Thiên Tông nhìn thấy thân thể kinh khủng kia, từng người từng người đột nhiên lùi về sau, trong mắt lóe vẻ hoảng sợ.
Một ít đệ tử sợ hãi đến mức tay chân nhũn ra, ngay cả binh khí trong tay đều nắm không chắc.
Thậm chí có người co quắp ngã xuống đất, gương mặt đầy sợ hãi.
Trước mặt quái vật khủng bố này, bọn họ sợ hãi, còn sợ hãi hơn khi đối mặt với Cổ Tộc.
Cổ Tộc tuy xấu xí, nhưng không có xấu xí đến như vậy.
Trùng Tộc này không chỉ xấu xí, còn hết sức dữ tợn, mỗi tên đều giống như ma quỷ.
- Tông chủ...
Vừa lúc đó, thanh âm Linh Vô Uy từ xa truyền đến.
Linh Thiên Tử nghe xong, sắc mặt biến đổi.
- Đi mau.
Linh Thiên Tử nóng lòng, không phải hắn đã thông báo, kêu bọn họ rời đi rồi sao, trở về làm gì cơ chứ.
- Đi mau…
Linh Thiên Tử quát to.
- Chít chít, lại một đám Linh tộc, nếu đã tới, vậy đừng đi nữa.
Trùng Tổ nhìn những Linh tộc phương xa, âm trầm nở nụ cười, những xúc tu trên người đung đưa, sau đó từng đạo từng đạo hắc quang rót vào hư không, giết qua Linh Vô Uy.
Linh Thiên Tử thấy cảnh này, nội tâm cuốn lên, thế nhưng hắn đã không thể giúp được gì.
- Những thứ này, chẳng lẽ là Trùng Tộc?
Lâm Phàm dắt đám người Linh Vô Uy trở về, nhìn những quái vật xấu xí phía dưới, trong đầu nổi lên một ít hình ảnh.
Trong điển tịch Vân Tông, Lâm Phàm đã từng thấy những giới thiệu liên quan đến chúng.
Trùng Tộc cũng thuộc Đại Thiên chủng tộc, bất quá nó là chủng tộc tàn bạo nhất.
Trùng Tộc nuốt những chủng tộc khác, sau đó chuyển gien của con mồi lên bản thân.
Mỗi khi vạn giới khai mở, Trùng Tộc đều đứng mũi chịu sào, xé rách bình phong Trùng Giới, rồi nuốt chửng chủng tộc Đại Thiên.
Có thể nói, Trùng Tộc là trợ thủ của Cổ Tộc.
Bất quá, Trùng Tộc cũng không mua ân tình Cổ Tộc, có thể nói, hai tộc này chỉ lợi dụng lẫn nhau.
- Một chủng tộc thú vị, lát nữa phải bắt một con, nghiên cứu một phen mới được.
Lúc Lâm Phàm nhìn thấy Trùng Tộc, ham muốn học hỏi đột nhiên bạo phát.
Việc giải phẫu chủng tộc Đại Thiên, Lâm Phàm cảm giác mình không xuống tay được, nhưng khi thấy những Trùng Tộc này, Lâm Phàm đầy lạc thú vô tận.
Phải làm gì với những đại trùng tử này nhỉ?
Nếu không phải nướng sâu, cũng chỉ có giải phẫu thôi.
- Đại trùng tử, lão ca, có đại trùng tử kìa.
Gà Con đứng trên bả vai Lâm Phàm, thấy một đám Trùng Tộc, trong mắt bạo phát tinh quang hưng phấn.
Ngay tại lúc này, ánh sáng kia đến, trong đó, ẩn chứa những xúc tu của Trùng Tộc.
- Vừa gặp mặt đã động thủ, bá đạo quá đó.
Lâm Phàm cười nhạt một tiếng, một tay mở ra, trực tiếp trấn áp.
Ầm!
Ầm!
- A!
Trùng Tổ khàn giọng kêu thảm thiết, những xúc tu không ngừng nứt toác, từng luồng máu xanh rơi ra.
- Người nào?
Thần sắc Trùng Tổ cứng lại, lộ vẻ nghiêm nghị.
Trùng Tổ không ngờ có sinh linh thực lực cường hãn, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Linh Thiên Tử vốn cho rằng những đệ tử này sẽ bị Trùng Tổ giết chết, nhưng không ngờ, trong này đám bọn họ có cường giả, trực tiếp trấn áp Trùng Tổ.
- Lão ca, ta không nhịn nổi nữa rồi, đại trùng tử, tất cả đều là đại trùng tử đó.
Lúc này, Gà Con nhảy xuống.
- Ác ác!
Trên người Gà Con bạo phát hào quang óng ánh.
Tia sáng này chiếu rọi thiên địa, mà bản thân Gà Con cũng xảy ra biến hóa to lớn.
Ác ác!
Những chiếc đuôi màu sắc sặc sỡ đột nhiên phiêu đãng bay lên, mà thân thể Gà Con lại không ngừng bành trướng, còn to lớn hơn đám Trùng Tộc.
Sau khi ánh sáng tiêu tan, một Gà Con to lớn xuất hiện trước mặt Lâm Phàm.
Đôi chân to lớn, sừng sững như cột chống trời.
Ngẩng cao đầu, mỏ gà sắc nhọn, đặc biệt là mào gà trên đỉnh đầu, đang đung đưa theo gió kia.
Ác ác!
Lúc này, Gà Con như phát điên, đôi mắt vốn sáng ngời, đột nhiên bạo phát vẻ điên cuồng.
- Mẹ nó, cái này chính là Gà Con ăn sâu sao?
Lâm Phàm nhìn Gà Con lúc này, cũng ngây ngẩn cả người, hắn không ngờ sẽ có một màn như vậy.
Gà Con dùng một cước dẫm Trùng Tộc dưới chân, sau đó mỏ gà sắc nhọn, giống như máy đóng cọc, lúc lên lúc xuống, mổ như điên.
Trong nháy mắt, Trùng Tộc trong mắt Linh Thiên Tông là những kẻ vô cùng cường hãn, nhưng hiện tại, lại biến thành thức ăn cho người khác.
Gà Con mổ một phát, trực tiếp nuốt một Trùng Tộc vào bụng.
- Ăn ngon, ăn ngon...
Lúc này, Gà Con lộ vẻ mặt hưởng thụ.
Trùng Tổ thấy cảnh này, điên cuồng rống lên, đồng thời tràn đầy khiếp sợ.
- Thiên địch của Trùng Tộc, sao có thể có chuyện đó…
Đối với Trùng Tổ, Trùng Tộc chính là chủng tộc chí cao vô thượng, ngự trị tất cả các chủng tộc khác.
Nhưng vào đúng lúc này, hắn phát hiện Trùng Tộc lại có thiên địch.
Khi Trùng Tộc đối mặt với Gà Con, khí tức vốn dĩ rất hung tàn, đột nhiên biến mất không sót lại chút gì, không ngừng lùi lại, như rất sợ hãi.
Mọi người Linh Thiên Tông nhìn một màn trước mắt, kinh ngạc đến choáng váng, trong mắt bọn họ, Trùng Tộc vô cùng kinh khủng, những đối với hung thú quái dị này, lại yếu đuối như vậy.