Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 16: Trò Chơi Này Thế Mà Còn Có Thể Ăn Cơm! (1)

Chương 16: Trò Chơi Này Thế Mà Còn Có Thể Ăn Cơm! (1)


【Hoạt Tính Vật Chất Rút Ra Dụng Cụ Sách Hướng Dẫn Sử Dụng:】

[1. Hoạt tính vật chất là nguyên liệu chủ yếu để hợp thành nhân bản thể, bao quát nhưng không giới hạn trong các khoáng vật chất cần thiết để cấu thành nhân thể, hai mươi loại axit amin phổ biến cùng hai loại axit amin hi hữu.]

[2. Nguyên liệu sử dụng cho hoạt tính vật chất rút ra dụng cụ là thi thể động vật. Trong đó, động vật thuộc lớp có vú, bộ linh trưởng là tối ưu, hiệu suất rút ra cao tới chín mươi phần trăm. Các bộ khác không thuộc linh trưởng thì hiệu suất kém hơn. Động vật không xương sống thì hiệu suất thấp nhất, thấp hơn mười phần trăm.]

[3. Hiệu suất rút ra đồng thời có quan hệ mật thiết với độ hư hao của thi thể.]

Khi nhiệm vụ chiêu mộ người chơi hoàn thành, phần thưởng cùng sách hướng dẫn đồng thời xuất hiện trước mắt Sở Quang.

Trong khu tránh nạn số 404.

Sở Quang vừa xem sách hướng dẫn hiển thị trên võng mạc, vừa ngắm nghía cỗ máy bên cạnh băng chuyền, thứ có hình dáng tựa như một cỗ quan tài bằng sắt.

Dựa theo giới thiệu trong sách hướng dẫn, vật này dùng để sản xuất "nguyên liệu hợp thành người nhân bản", hay còn gọi là "hoạt tính vật chất".

Nói một cách đơn giản, công năng của nó tương tự như máy thu thập thi thể?

Bất quá, nhìn vào miêu tả trong sách hướng dẫn, dường như thi thể dị chủng cũng nằm trong phạm vi thu thập.

Hiểu sơ qua về phương pháp sử dụng, Sở Quang dùng chiếc xe ba gác lượm được bên ngoài, kéo cỗ máy lên thang máy, cùng nó trở về mặt đất.

Hắn không muốn đưa thi thể vào khu tránh nạn.

Về phần điện năng, ắt có biện pháp.

Thang máy từ từ đi lên, dừng hẳn rồi mở cửa.

Ngay lúc hắn kéo xe ba gác ra khỏi thang máy, thanh âm của Tiểu Thất gần như đồng thời vang lên từ trên lầu.

"Chủ nhân!"

"Chuyện gì?"

"Người chơi của ngài bên kia hình như có biến... một con đại điểu màu đen đang tập kích bọn họ! Tại cánh bắc trại an dưỡng!"

Đại điểu màu đen?

Sở Quang khựng lại một khắc, sắc mặt lập tức biến đổi. Hắn vứt bỏ chiếc xe ba gác trong tay, hướng phía trại an dưỡng mà tiến tới.

...

"Ngọa tào? Dạ ca trâu bò a."

"Vừa rồi cái màn nhào lộn né tránh kia cũng có chút bản lĩnh đấy!"

"Cút đi, lão tử bị hù cho hết hồn! Đừng đứng ngốc ra đấy, mau, mau tới giúp ta một tay!"

Trong rừng cây phía bắc trại an dưỡng.

Một con chim màu đen đậu trên cành cây cao mười thước, ánh mắt sắc bén gắt gao tập trung vào đám người chơi trên mặt đất.

Móng vuốt chim hơi cong, đôi cánh rộng lớn xòe ra phía sau, sẵn sàng phóng đi bất cứ lúc nào.

Nghe thấy động tĩnh của Dạ Thập, ba người chơi khác lập tức buông công việc trong tay, vác búa chạy về phía này.

Có lẽ thấy người đông thế mạnh, con hắc điểu không lập tức lao xuống lần nữa, mà dừng lại ở nơi đám người khó với tới, chờ thời cơ.

Cuồng Phong cúi người, nhặt lên một chiếc lông vũ màu đen trên mặt đất, chăm chú quan sát.

"Có chút giống quạ đen."

"Quạ đen có to như vậy sao?!" Dạ Thập nhìn sang vết trảo trên thân cây bên cạnh, vừa lùi lại, vừa kinh hồn bạt vía nói.

"Thứ này hẳn là dị chủng... Do tia Gamma hoặc thứ gì đó gây ra đột biến. Ta đã xem qua thiết lập trên trang chủ." Phương Trường cẩn thận nhìn chằm chằm vào nó, không dám lơ là.

Dạ Thập: "Trang chủ có thiết lập sao?! Chẳng phải chỉ có giao diện hẹn trước thôi à?"

Cuồng Phong: "Chuyện đó là mấy ngày trước rồi... Hôm qua trang chủ đã cập nhật chức năng mới, ngươi không thấy sao?"

"Đừng nói nhảm nữa, ta bây giờ phải làm sao? Cứ thế này giằng co à?" Dạ Thập vừa khẩn trương vừa lùi thêm một bước.

Người gần con chim nhất lúc này là Cuồng Phong.

Bốn người và một con chim lâm vào thế giằng co.

Đúng lúc này, một tiếng xé gió "vút" qua đỉnh đầu bốn người, một hòn đá lao thẳng về phía con đại điểu.

"Uống!"

Hòn đá tuy không trúng đích, nhưng cũng khiến con đại điểu giật mình, tung mình bay lên, nhảy sang một cành cây khác.

Khi nó vỗ cánh, cuối cùng ổn định thân hình trên cành cây, lại thấy người kia nhặt thêm một hòn đá khác, ném về phía mình.

Đại điểu triệt để nổi giận.

Đây là lần đầu tiên nó thấy kẻ nào dám ngông cuồng với mình như vậy, ngay trong lãnh địa của nó.

Đôi chân cong lại đột ngột phát lực, từ trên cành cây bay lên, tựa như một viên đạn pháo vừa rời nòng, lao thẳng về phía Sở Quang.

Móng vuốt sắc bén vươn ra phía trước, tựa như những chiếc móc câu đang mở rộng.

Nhưng súc sinh vẫn chỉ là súc sinh, dù có thêm một cái đầu, nó cũng không thể nào đọc được nụ cười chế giễu đang nở trên khóe miệng kia.

Bỏ qua hòn đá trong tay, Sở Quang thuần thục chộp lấy ống thép cắm trên mặt đất, hung hăng đâm mạnh ra ngoài.

Trong chớp mắt, đại điểu căn bản không kịp né tránh.

Dù khi thấy Sở Quang nhặt lên thứ mình chưa từng thấy, nó đã giật mình vẫy cánh muốn kéo dài khoảng cách, nhưng dưới tác dụng của quán tính, cơ bản là không thể kịp nữa.

Ống nước kia tựa như một ngọn giáo sắc bén, hung hăng đâm vào lồng ngực nó.

"Uống——!"

Tiếng kêu thê lương vang vọng giữa khu rừng.

Lông vũ dính máu văng tứ tung.

Nhìn con đại điểu giãy giụa bay đi, Sở Quang im lặng tiến lên, nhặt lên ống nước đẫm máu dưới đất.

"Đây không phải là quạ đen."

"Tên khoa học của nó là chim cắt... Đại khái có từ hai trăm năm trước."

Bốn người chơi trợn mắt há mồm nhìn hắn, kinh ngạc trước động tác lưu loát kia.

Ngọa tào!

Thật mạnh!!

Nhưng bọn họ đâu biết rằng, đối với tuyệt đại đa số những người sống sót có thể một mình hành tẩu trên vùng đất chết này, trình độ thân thủ này chẳng qua chỉ là thao tác cơ bản mà thôi.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch