Như vậy nhất định sẽ khiến người nắm giữ công ty này đối với mình có thái độ thù địch nhất định... Bởi vì Tô Bằng vẫn không rõ người sở hữu công ty Lôi Đốn là ai, tính cách như thế nào, là người coi trọng lợi ích hay là coi trọng quyền lực, nếu như là loại sau, đối phương sẽ thích hưởng thụ quyền hành một mình nắm giữ công ty súng ống đạn được khổng lồ này, hành vi của mình chính là khiêu khích hắn, mà còn đối phương là người cầm quyền của một công ty súng ống đạn được, nếu hắn có thái độ thù địch với mình, rất nhanh liền sẽ biến thành bạo lực trắng trợn.
Mà bây giờ, công ty Lôi Đốn đang ở vào một thời điểm tế nhị, nó có nhu cầu cấp bách về tiền bạc, nhưng cũng phải nhìn xem người cho hắn tiền có dụng ý gì, Tô Bằng không muốn xài tiền còn phải chọc tới đối thủ như vậy, có lẽ, chuyện này có thể làm cho xinh đẹp một chút.
Tranh thủ dùng ít tiền nhất, kiếm về cho mình lợi ích lớn nhất.
Đây là suy nghĩ trong lòng Tô Bằng.
Nếu như đã quyết ý này, Tô Bằng liền hạ quyết tâm, hắn không nóng nảy trực tiếp nói chuyện này với Cổ Tư Đinh vào lúc này. Thứ nhất hắn vẫn còn chưa có xác định phương pháp hành động của mình, thứ hai, hắn cũng không muốn để quá nhiều người biết hành động của mình, đến cái vòng tròn của Cổ Tư Đinh này cũng đã quá nhiều rồi, bị người có ý nhìn chằm chằm vào, cho dù là chĩa mũi nhọn vào mình hay là hành động của mình, thì cũng sẽ không được thuận tiện.
Hắn chỉ là kiên nhẫn nghe mấy người này nói chuyện với nhau, chờ mong một thời cơ, một mình gọi Cổ Tư Đinh nói chuyện, để biết rõ thêm một chút về công ty Lôi Đốn.
Cơ hội rất nhanh liền đã tới rồi.
Sau khi Kha Nhĩ Khắc nghe Cổ Tư Đinh kể ra, an ủi hắn một chút, sau đó cho hay Kha Nhĩ Khắc cũng không quen biết người có thực lực lớn, có thể một lần mua nhiều cổ phiếu như vậy.
Nhưng hắn có thể tìm một số bằng hữu có thể giữ bí mật, xem thử có người nào có biện pháp gì không.
Ngoài ra, hắn vẫn đang nói chuyện cùng bên kia và Lục Nhĩ Khắc Văn, quan hệ với chủ nhân dạ tiệc hôm nay, Tát Lâm, cũng không tệ, có lẽ Tát Lâm có biện pháp trợ giúp Cổ Tư Đinh thoát khỏi hoàn cảnh này.
Nghe xong lời của Kha Nhĩ Khắc, Cổ Tư Đinh tỏ vẻ hắn thật là người bạn chí cốt, hi vọng có kết quả, Kha Nhĩ Khắc liền gật đầu rời đi, Tô Bằng cũng cùng ba người này nhẹ gật đầu, rời khỏi nơi này.
Tô Bằng cùng với Kha Nhĩ Khắc nói vài câu, bởi vì hắn muốn gặp bọn người Tát Lâm, mình cũng đã gặp qua, hơn nữa hắn còn có chuyện Tô Bằng liền tạm thời tách ra khỏi hắn, có điều Tô Bằng cũng đã thăm dò rõ ràng Kha Nhĩ Khắc đến tột cùng là ai.
Từ cuộc nói chuyện vừa rồi, còn có những chuyện đã xảy ra từ khi bắt đầu dạ tiệc cho đến bây giờ, Tô Bằng đã hiểu rõ, Kha Nhĩ Khắc chính là loại người cực kỳ giỏi về xây dựng quan hệ, từ việc quan hệ hết sức hữu hảo hòa hợp trong vòng tròn của những người có thực lực này là có thể nhìn ra, càng rõ ràng hơn là những người chủ động tìm đến Kha Nhĩ Khắc kia, bắt chuyện chưa nói, tất cả đều nhiều ít đối với hắn có một chút nịnh nọt.
Nói trắng ra là, Kha Nhĩ Khắc này, chính là người môi giới của xã hội thượng lưu, là nhân vật mối lái tin tức và quan hệ, lợi dụng dáng vẻ tốt bụng cùng với năng lực xã giao của mình, câu thông trên dưới, ở trong mối quan hệ giữa tầng lớp thượng lưu của Canberra này lăn lộn như cá gặp nước. Đồng thời sử dụng mạng lưới quan hệ của mình để tăng giá trị tài sản của mình lên.
Hắn chính là giỏi về câu thông với mỗi cá nhân, giỏi về tổng hợp lại tin tức, lợi dụng tin tức, dần dà khiến mọi người dưỡng thành một loại ý thức " Có khó khăn tìm Kha Nhĩ Khắc, do đó trong vòng tròn này hắn lên như diều gặp gió.
Loại người này, đặt ở lúc nội chiến hẳn là tổng tin tình bảo giữa các quân, để ở thời cổ đại chính là loại mạnh vì gạo, bạo vì tiền, chết rồi trên điếu văn phải ghi thêm là nhà hoạt động xã hội, nếu là biến thành nữ nhân nên gọi là đoá hoa giao tiếp hoặc danh viện xã giao.
Loại người này quan trọng nhất là duy trì sự linh hoạt xã giao rộng khắp của mình, hắn sở dĩ nhiệt tình chủ động tìm tới mình như vậy, là bởi vì mình vẫn còn là một "điểm mấu chốt" chưa được "khai phá", không biết mình có năng lực cùng với sức mạnh gì, hắn sẽ đối với mình ân cần, nếu như không có tác dụng gì với hắn thì rất nhanh sẽ bị hắn lạnh lùng xử lý, chỉ duy trì quan hệ trên mặt mũi.
Tô Bằng trước kia đã biết không ít loại người như thế này, có điều không có ở đẳng cấp cao như Kha Nhĩ Khắc. Cũng chẳng chuyên nghiệp được như hắn, ít nhất vẻ mặt "chân thành" cùng với đối đáp như một nhà ngoại giao kia thì không có chuyên nghiệp được như hắn, đương nhiên, thành quả thu vào cũng không thể so sánh được.
Đối với cái loại người này, Tô Bằng không có cảm giác tốt đẹp gì, cũng không có ác cảm gì, chỉ là trong vòng luẩn quẩn thường xuyên xuất hiện vài loại người như thế này, chẳng qua là kinh nghiệm nói cho Tô Bằng, loại người này không cần phải đắc tội là được.
Tô Bằng một bên nhìn Kha Nhĩ Khắc đang không ngừng cùng với chủ nhân Tát Lâm nói gì đó, một bên suy nghĩ trong bụng.