Đại học là thế này, trong ký túc xá các kiểu thì không ngủ được, muốn thức khuya. Đến phòng học hay thư viện thì cơn buồn ngủ lập tức bốc lên, nếu mà không ai đánh thức thì có thể ngủ thẳng tới giờ cơm.
"Lớp trưởng, lớp trưởng."
Trần Giang Hà đang ngủ say thì đột nhiên bên tai nghe thấy tiếng gọi trong trẻo ngọt ngào, chóp mũi cũng cảm thấy ngứa ngáy, mơ hồ mở mắt ra liền phát hiện Lâm Tư Kỳ đang dùng đuôi tóc đen trêu chọc mình.
“Tan lớp chưa?”
Trần Giang Hà dụi mắt, lắc lư đầu, đốt sống cổ kêu cọt kẹt.
"Vẫn chưa, sắp nghỉ rồi."
Lâm Tư Kỳ cười nhẹ, ngón tay nắm lấy đuôi tóc, cúi người ghé sát vào Trần Giang Hà nhỏ giọng nói: "Lớp trưởng, các lớp khác đang tổ chức teambuilding, chúng mình có nên tổ chức không?”
“Teambuilding?”
Trần Giang Hà nghĩ một chút rồi hỏi: "Cậu có kế hoạch gì không?”
"Chỉ là ăn, ca hát, xem phim, chọn một trong ba." Lâm Tư Kỳ cười gợi ý.
"Không có gì mới mẻ, rất khó huy động sự nhiệt tình của sinh viên." Trần Giang Hà lắc đầu.
Về cơ bản sinh viên đại học đều tham gia các loại hoạt động trong đơn vị ký túc xá, dù là ăn uống hay hát hò thì đều là hoạt động tự phát của các nhóm nhỏ, không có ý nghĩa.
Còn việc xem phim thì lại càng kém thú vị, sau này giáo viên tiếng Anh sẽ thường xuyên chiếu các bộ phim bom tấn gốc u Mỹ trên lớp, nên không cần phải tốn công đi xem phim nữa.
"Không thì tổ chức một chuyến đi chơi ra ngoại thành, đạp xe đến núi Đại Phu cùng nhau thì sao?" Lâm Tư Tề lại gợi ý.
"Đây là một ý kiến hay, nhưng mà thời tiết bây giờ không thích hợp, đạp xe một vòng thì quần lót tôi cũng ướt luôn.”
Trần Giang Hà vẫn lắc đầu, tuy rằng đã là cuối tháng chín, nhưng sức mạnh của nắng mùa thu cũng không kém gì những ngày nóng nực mùa hè. Mọi người vất vả lắm mới sống sót qua cuộc huấn luyện quân sự ma quỷ, bây giờ tổ chức hoạt động đi chơi đạp xe ra ngoại thành, mâu thuẫn tâm lý của các sinh viên có khi còn mạnh hơn.
Lâm Tư Kỳ nghĩ cũng đúng, ngón tay cô gãi cằm, ngoại trừ mấy gợi ý vừa rồi hình như cũng không còn ý tưởng nào tốt hơn nữa, chỉ chờ Trần Giang Hà quyết định.
“Đến trung tâm sinh hoạt đại học mượn sân, làm một vũ hội, nam nữ ghép đôi, mọi người cùng nhau chơi.” Trần Giang Hà nói.
“Vũ hội?”
Hai mắt Lâm Tư Kỳ sáng lên, nhưng lại có chút lo lắng: "Có khó lắm không? Một vài bạn học không biết nhảy, có thể sẽ từ chối.”
“Hầu hết mọi người từ chối trong lòng nhưng cơ thể lại thành thật, chẳng qua không tránh khỏi có người giả thanh cao không hợp quần chúng, giống như lão Lưu trong ký túc xá của tôi ấy. Tên kia chỉ hứng thú với chứng khoán thôi, xem phim còn chả có phản ứng.” Trần Giang Hà nghiêm trang nói.
"Hả?" Lâm Tư Tề che miệng cười, không khỏi quay đầu lại nhìn xem Lưu Đống Lương đang ngồi ở đâu.
“Đừng nhìn, cậu ta đang đi vệ sinh, hơn nữa người ta cũng không có hứng thú với cậu đâu.”
Trần Giang Hà cười trêu ghẹo, sau đó móc ra ba trăm tệ từ trong túi nói: “Dùng số tiền này đặt mua một lô mặt nạ và tổ chức lễ hội hóa trang. Chúng ta sẽ bốc thăm tại chỗ để xác định bạn nhảy. Đến lúc đó âm nhạc vang lên, đèn cũng sáng, dù có nhảy được hay không thì cứ nhảy loạn lên, nổ tung toàn trường.”
Ánh mắt Lâm Tư Tề lóe lên, trong đầu đã tưởng tượng ra.
"Khi điệu nhảy kết thúc, tháo mặt nạ ra, các sinh viên chắc chắn sẽ có ấn tượng càng thêm sâu sắc về nhau.” Trần Giang Hà ân cần thiện lương nói.
"Nghe có vẻ thú vị."
Vẻ mặt Lâm Tư Tề hưng phấn, hơi kích động, sau đó nói: "Nhưng lớp chúng ta có 25 nữ và 26 nam, thừa một nam sinh thì làm sao bây giờ?”
"Đơn giản thôi, tôi gọi cố vấn tới là được.”
Trần Giang Hà mỉm cười tự tin nói: "Tôi chịu trách nhiệm chăm sóc cố vấn và tất cả các chàng trai, còn cậu chịu trách nhiệm các nữ sinh. Lần đầu tiên teambuilding, tất cả mọi người đều phải có mặt, không thiếu một ai."
"Không vấn đề."
Lâm Tư Tề cười khẽ làm một động tác, sau đó nhận lấy ba trăm tệ Trần Giang Hà đưa quay người rời đi.
Lúc này, anh em ký túc xá 414 đều đã trở lại, một đám tay ướt sũng, chắc chắn là vừa nãy đi vệ sinh theo nhóm.
"Tam ca, vừa rồi bí thư Lâm thì thầm với anh gì đấy?"
Tôn Thiên vừa vào phòng học liền đến gần Trần Giang Hà, thấp giọng hỏi.
"Không có gì, chúng tôi chỉ thảo luận về việc teambuilding của lớp thôi.”
Trần Giang Hà cười nói: “Tôi sẽ tạo cơ hội để cậu có thể giao lưu sâu sắc với các bạn nữ trong lớp.”
"Thật à?"
Tôn Thiên nhướng mày, trong lòng thầm nghĩ, đây không phải ngẫu nhiên, tôi chỉ muốn tìm cơ hội tiếp cận Lâm Tư Tề thôi, vội vàng hỏi: “Có thể nói trước là hoạt động gì không, tôi chuẩn bị trước.”
"Bí mật."
Trần Giang Hà cợt nhả trả về hai chữ.
Tôn Thiên lo lắng: “Tam ca, chúng ta là anh em mặc cùng một cái quần đùi, chuyện này sao có thể giấu tôi được?”