Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 148: Minh Phủ

Chương 148: Minh Phủ


Sau khi Tuyệt Thiên chết liền theo gió biến mất.

Thạch Phong ngắm nghía chuỷ thủ mà Tuyệt Thiên rơi ra, lưỡi đao phảng phất như có thể rạch cả không khí, độ sắc bén thế này tuyệt đối là hiếm thấy.

- Ám Sát Chi Nhận?

Thạch Phong nhìn giới thiệu thuộc tính, phát hiện quả nhiên là trang bị cực phẩm của Thích Khách.

Ám Sát Chi Nhận (Lưỡi dao ám sát), chủy thủ, Bí Ngân cấp, đẳng cấp trang bị cấp 8, hạn chế chức nghiệp: Thích Khách.

Công kích 51

Lực lượng +5

Nhanh nhẹn +12

Tốc độ đánh +2 Độ bền 35/60.

Kỹ năng bị động Lợi Nhận (lưỡi dao sắc bén), lúc công kích có 15% tạo thành hiệu quả phá giáp, phòng ngự giảm xuống 50%, duy trì liên tục 10 giây, không thể chồng thêm hiệu quả.

Công kích cao với phá giáp cao như vậy, khó trách có thể tạo thành thương tổn cực lớn.

Thanh Ám Sát Chi Nhận này hoàn toàn là vũ khí chế tạo ra nhằm mục đích nâng cao lực công kích và tốc độ để ám sát, tuyệt đối là vũ khí hệ nhanh nhẹn bọn Thích Khách thích nhất, theo Thạch Phong suy đoán, tối thiểu giá trị 1 kim tệ trở lên.

- Lần này xử lý Tuyệt Thiên, hắn muốn khôi phục lại, chỉ sợ cần một đoạn thời gian.

Thạch Phong nhìn Ám Sát Chi Nhận, cười cười.

Trước đấy Thạch Phong lo lắng về sau bị Tuyệt Thiên suốt ngày đi theo đánh lén bất ngờ, hiện tại dùng Băng Lam Ma Diễm hung hăng dạy dỗ Tuyệt Thiên một lần, không chỉ làm cho hắn hạ một cấp, trang bị toàn thân đều hủy, còn tuôn ra Ám Sát Chi Nhận, Tuyệt Thiên muốn trong thời gian ngắn tìm hắn gây sự đã không thể nào.

- Phong ca, ngươi… ngươi quả thực đẹp trai ngây người, vừa rồi căn bản chính là Hỏa Thần trên đời, ta chỉ ở phía xa nhìn xem đã cảm thấy nó đốt quá lợi hại, không nghĩ tới Kiếm Sĩ còn có kỹ năng như vậy, sớm biết thì ta đã chơi Kiếm Sĩ rồi, về sau chỉ dùng một chiêu này đi tán gái, khẳng định tán ai người đó đổ.

Hắc Tử hưng phấn chạy tới, nhìn Băng Lam Ma Diễm bập bùng trên người Thạch Phong, vô cùng hâm mộ.

Về phần Thạch Phong đánh chết Tuyệt Thiên, Hắc Tử hoàn toàn không coi nó là chuyện lạ.

Trong mắt Hắc Tử, Tuyệt Thiên đích thật là cao thủ, nhưng chỉ như tinh anh của Võ Lâm Minh mà thôi, Thạch Phong có thể làm thịt hắn quá bình thường. Ngược lại ngọn lửa màu xanh lam trên người Thạch Phong lại đẹp trai đến ngây người, khiến cho người ta khiếp sợ.

Nghe Hắc Tử coi Băng Lam Ma Diễm thành công cụ tán gái, Thạch Phong nhất thời không còn gì để nói, không rõ Hắc Tử suốt ngày suy nghĩ cái gì.

- Ngọn lửa này không phải kỹ năng của Kiếm Sĩ, mà là Dị Hỏa, có thể tăng lên công kích của người chơi.

Thạch Phong giải thích.

- Dị Hỏa?

Vẻ mặt Hắc Tử mờ mịt.

Tuy Hắc Tử không biết cái gì gọi là Dị Hỏa, nhưng nghe được có thể tăng lên công kích, khẳng định cực kỳ trân quý, chứng kiến Thạch Phong có thể có được vật như vậy, hắn không có ghen ghét, mà mừng rỡ phát ra từ nội tâm.

Lúc này Tịch Mịch Như Tuyết cũng nhặt hết đồ rơi xuống rồi chạy tới, chứng kiến Thạch Phong toàn thân bốc lửa, nhiệt độ cao rừng rực, còn có thể điều khiển ngọn lửa màu xanh lam hoa mỹ ấy, cũng vô cùng chấn động, thiếu chút nữa coi Thạch Phong thành chức nghiệp ẩn, bất quá sau khi nghe Hắc Tử nói, Tịch Mịch Như Tuyết cũng hiểu Băng Lam Ma Diễm trân quý và lợi hại.

Băng Lam Ma Diễm tuyệt đối là bí mật của Thạch Phong. Nếu để người khác biết những bí mật này, nhất định sẽ có rất nhiều kẻ muốn có được Băng Lam Ma Diễm. Nhưng Thạch Phong lại nguyện ý nói cho hắn biết, chứng minh Thạch Phong tin tưởng hắn, chỉ bằng phần tin tưởng này, Tịch Mịch Như Tuyết cảm thấy coi như bán mạng cho Thạch Phong cũng đáng.

- Trước đừng tám chuyện, chúng ta lập tức xử lý Cương Bì Hà Mã, sau đó rời đi, chờ Tuyệt Thiên sống lại, nói không chừng sẽ nói cho Võ Lâm Minh tới nơi này vây bắt chúng ta.

Thạch Phong không giải thích nữa, mà chuyển hướng Cương Bì Hà Mã.

Hắc Tử cũng hiểu rõ nơi này không thể ở lâu, bắt đầu ngâm xướng chú ngữ, trợ giúp Thạch Phong công kích cùng hạn chế Cương Bì Hà Mã.

Tuy Cương Bì Hà Mã phòng cao máu dày, nhưng điểm bị cận kia sớm đã quyết định sẽ bị Thạch Phong ung dung đùa tới chết.

Thạch Phong cần phải làm là xông lên toàn lực công kích, tất cả kỹ năng bộc phát đều dùng, sau đó xoay người thoát khỏi, Hắc Tử ở phía xa liều mạng tấn công.

Chỉ cần Thạch Phong sử dụng hết kỹ năng, Hắc Tử sẽ dùng Tà Ác Tiên Si hạn chế Cương Bì Hà Mã di chuyển, Tịch Mịch Như Tuyết Xung Phong lên Đoạn Gân sau đó lại tránh, Thạch Phong rời xa Cương Bì Hà Mã hơn 25 mét, tiếp đó Cương Bì Hà Mã sẽ mất đi mục tiêu, mờ mịt xông loạn, đợi cho kỹ năng của Thạch Phong hết CD, lại nối tiếp một trận oanh tạc điên cuồng, cứ tuần hoàn như thế.

Lúc này đây Thạch Phong không có giữ lại thực lực, trực tiếp sử dụng Băng Lam Ma Diễm, làm cho thương tổn tăng lên 20%, đồng thời làm cho uy lực kỹ năng hệ băng hoả tăng lên 40%.

Nâng cao lên xong, giúp Thạch Phong công kích Cương Bì Hà Mã thoải mái hơn rất nhiều, cho dù là cú chém ngang đều có thể tạo thành năm sáu chục điểm tổn thương, Diễm Lôi Bạo càng có thể tạo thành bốn trăm điểm thương tổn trở lên.

Dù Cương Bì Hà Mã phòng cao máu dày, nhưng thanh máu cũng không ngừng giảm xuống.

Mấy phút sau, Cương Bì Hà Mã kêu thảm, ầm ầm ngã xuống đất, tuôn ra bốn vật phẩm và rất nhiều điểm kinh nghiệm.

Trong ba vật phẩm có hai món là trang bị Thanh Đồng cấp 15, còn có một viên bảo thạch sức mạnh bậc một và tài liệu chế bì giáp Thanh Đồng, này là nhờ Ám Ảnh Chúc Phúc, bằng không một con tinh anh cấp 15, ngoại trừ điểm kinh nghiệm rất nhiều ra, thì chỉ rơi xuống một trang bị Thanh Đồng và một ít tài liệu.

- Chúng ta đi thôi, đi địa phương khác giết Chiểu Trạch Hà Mã.

Giết Cương Bì Hà Mã xong, Thạch Phong mang theo Hắc Tử và Tịch Mịch Như Tuyết đi địa điểm đánh quái khác.

Trầm Mặc Đầm rất lớn, còn lớn hơn thung lũng Cuồng Phong gấp hai ba lần, mà địa phương có Chiểu Trạch Hà Mã sinh hoạt chiếm tối đa Trầm Mặc Đầm, hơn nữa rải rác ở cả Trầm Mặc Đầm, muốn bằng một hai trăm người tìm bọn họ, đó là không dễ đâu.

Hơn nữa Thạch Phong rất quen thuộc Trầm Mặc Đầm, trước kia từng ở nơi này sinh sống hơn hai mươi ngày, biết rõ những địa phương nào có Chiểu Trạch Hà Mã nhiều nhất, chỗ nào đổi mới nhanh, còn biết rõ địa điểm quái tinh anh xuất hiện, bất quá ba người Thạch Phong bây giờ có thể đối phó chỉ là Cương Bì Hà Mã, mà quái vật khác không rõ nhược điểm, nếu đi đối phó có nguy hiểm tánh mạng.

- Ở nơi này thăng cấp quá sung sướng, vốn ta cho rằng ở thung lũng Cuồng Phong thăng cấp rất nhanh, tới đây mới hơn một giờ ta đã lên tới hơn cấp 9, nếu cứ tiếp tục thế này, không cần ba giờ, ta có thể lên tới cấp 10 đi Bạch Hà Thành, những tinh anh của công hội đó chỉ sợ mới lên tới cấp 9 nha.

Hắc Tử hưng phấn nói.

- Nếu đám người Khả Nhạc không chết, đi theo chúng ta, hôm nay 6 người chúng ta có thể toàn bộ đi Bạch Hà Thành, thành tiểu đội đầu tiên tiến vào Bạch Hà Thành rồi.

Tịch Mịch Như Tuyết cũng gật đầu đồng ý.

Không thể không nói có Thạch Phong mang đi thăng cấp, quả thực quá sung sướng, cái tốc độ lên cấp này là hơn mười lần người khác, cho dù Võ Lâm Minh vây giết bọn họ, làm bọn họ chết trước. Nhưng giờ có Thạch Phong dẫn theo, họ tổn thất đẳng cấp rất nhanh sẽ bù lại, còn có thể tăng lên không ít, căn bản không sợ đối nghịch với công hội lớn như Võ Lâm Minh.

Hồng Diệp Trấn, xóm nghèo.

Tuyệt Thiên ở quán rượu Tuý Tâm lấy rượu làm nước, người chơi khác nhìn thấy Tuyệt Thiên, đều ngoan ngoãn ngồi vào chỗ cách đấy rất xa, không dám tới gần, bởi vì hôm nay Tuyệt Thiên thoạt nhìn sát khí ngút trời, ai cũng không muốn đi sờ vận rủi.

- Đáng giận, hiện tại tổn thất lớn rồi, thù này tao sớm muộn sẽ trả.

Tuyệt Thiên cũng không đau lòng đẳng cấp bị tổn thất, mà là trang bị, nhất là thanh Ám Sát Chi Nhận kia.

Điểm kinh nghiệm chỉ cần dùng nhiều thời gian một chút thì hắn có thể đuổi kịp, nhưng trang bị thì không giống, nhất là trang bị cực phẩm, những trang bị cực phẩm này đều cần thông qua đánh chết quái vật hoặc llàm nhiệm vụ cao cấp mới có thể thu được, không phải tốn một ít thời gian có thể lấy, yêu cầu cơ may nữa.

- Ngọn lửa màu xanh lam kia rốt cuộc là thứ gì, sau khi bám vào trên vũ khí, lại có thể dễ dàng phá hư trang bị Huyền Thiết của mình, tiêu hao độ bền của vũ khí Bí Ngân cấp trên diện rộng?

Tuyệt Thiên nhớ tới trên người Thạch Phong toát ra Băng Lam Ma Diễm, đã cảm thấy không rét mà run. Bởi vì đối với người chơi mà nói, phá hư trang bị đáng sợ hơn tử vong nhiều lắm.

Chỉ nghĩ đến từ nay về sau, mỗi lần giao thủ với Thạch Phong, là mỗi lần hủy diệt trang bị cực phẩm mà hắn nỗ lực chịu khó mới lấy được, quả thực chính là ác mộng.

- Tuyệt Thiên huynh, đã lâu không gặp, ngươi vẫn luôn thích uống rượu như thế.

Nam tử lớn tuổi có râu mép, mặc áo khoác ngoài màu đen ngồi xuống đối diện Tuyệt Thiên, cười nói.

- Nam Lang, sao ngươi có thời gian tới tìm ta?

Tuyệt Thiên nhìn người tới, hoàn toàn không còn vẻ hời hợt trước đó.

- Đương nhiên là tới chúc mừng ngươi nha.

Nam tử tên Nam Lang cười nói.

- Ngươi không phải vẫn muốn gia nhập Minh Phủ bọn ta sao? Hiện tại cấp trên thừa nhận thực lực của ngươi, đã có tư cách thành thành viên vòng ngoài của Minh Phủ, từ nay về sau ngươi chính là người của Minh Phủ. Ta nghĩ ngươi cũng biết điều này đại biểu cái gì.

- Cái gì, ta đã thông qua xét duyệt sao?

Tuyệt Thiên kích động thiếu chút nữa nhảy dựng lên.

Trước bị Thạch Phong đánh chết cảm thấy mất mát và buồn bực đều quét sạch. Ngay cả tổn thất Ám Sát Chi Nhận, Tuyệt Thiên cũng không thèm để ý. Bởi vì không có chuyện gì càng cao hứng hơn gia nhập Minh Phủ.

Vì gia nhập Minh Phủ, Tuyệt Thiên tốn thời gian tròn ba năm, trải qua hơn mười lần khảo hạch và kiểm tra đo lường, đến hiện tại rốt cuộc được Minh Phủ thừa nhận, chính thức trở thành thành viên vòng ngoài của Minh Phủ.

Minh Phủ là một tổ chức cực kỳ thần bí, ở hiện thực có sức mạnh hết sức đáng sợ, nắm giữ tài nguyên, quyền lực, tin tức đều là người ngoài căn bản không có cách nào tưởng tượng, hắn chỉ biết thân phận một ít thành viên vòng ngoài, đã khiến hắn cảm thấy khiếp sợ.

Bất quá không biết vì cái gì, ở mười năm trước Minh Phủ đột nhiên bắt đầu chú ý trò chơi thực tế ảo.

Tuyệt Thiên vì gia nhập Minh Phủ, thân là sát thủ hắn cũng bắt đầu chơi trò chơi thực tế ảo.

Hiện tại Minh Phủ càng chú ý Thần Vực, cho nên hắn mới toàn tâm toàn ý đầu tư vào Thần Vực, hiện tại rốt cục đã trở thành thành viên vòng ngoài của Minh Phủ, sao có thể không khiến hắn kích động được.

- Tuyệt Thiên, trước đó ta thấy ngươi là cấp 9? Bây giờ tự dưng biến thành cấp 8, không phải là bị người chơi nào giết chết chứ.

Nam Lang vừa uống tựu vừa nói đùa.

Thực lực của Tuyệt Thiên, ông ta biết rõ, tuyệt đối là Thích Khách đỉnh cấp, hơn nữa một thân trang bị đều vô cùng tốt, còn có vũ khí Bí Ngân cấp, học rất nhiều kỹ năng cao cấp hiếm có, người chiến đấu chính diện có thể đánh chết Tuyệt Thiên, cả Hồng Diệp Trấn tìm không ra vài người, hơn nữa phần lớn trong những người đó, tỷ số thắng sẽ không vượt qua sáu phần mười.

Tỷ số thắng có thể vượt qua tám phần mười, chỉ sợ ngoại trừ nữ thần Băng Tuyết thanh danh truyền xa kia, những người khác căn bản không thể làm được.

Hơn nữa Tuyệt Thiên toàn lực trốn đi, coi như nữ thần Băng Tuyết cũng ngăn không được.

Hiện tại Tuyệt Thiên rớt một cấp, rất có thể là vì lý do làm nhiệm vụ có độ khó cao, không cẩn thận chết đi.

Bất quá nghe Nam Lang nói, sắc mặt Tuyệt Thiên đột nhiên trầm xuống, tâm tình rất không tốt.

- Không thể nào, ngươi thực bị người giết, rốt cuộc là ai?

- Chẳng lẽ ngươi đi chọc nữ thần Băng Tuyết Bạch Khinh Tuyết, ngươi sẽ không ngu như vậy chứ, ngay cả nàng mà ngươi cũng dám chọc.

Nam Lang chứng kiến sắc mặt âm trầm của Tuyệt Thiên, biết mình đoán trúng, nhất thời rượu mới rót vào trong miệng đều phun ra ngoài.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch