Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trọng Sinh Làm Đạo Tặc

Chương 177: Săn giết

Chương 177: Săn giết




Hiệu quả tiêu ký của Mục Sư thật sự là tử địch của Đạo Tặc, bị Mục Sư đánh lên tiêu ký dù ngươi tiềm hành thì các gamer cũng có thể thoải mái phát hiện ngươi. Cho nên trong rất nhiều mục tiêu đánh lén. Đạo Tặc thích nhất là Thánh Ngôn Mục Sư, Thánh Ngôn Mục Sư là dòng áo vải, cực kỳ yếu ớt, HP cũng ít nhất trong tất cả dòng áo vải, mặc dù bọn họ có kỹ năng công kích, nhưng rất nhiều Mục Sư thường không tinh thông kỹ xảo PK. Không giống Nguyên Tố Pháp Sư, Áo Thuật Pháp Sư, thậm chí không bằng Âm Ảnh Mục Sư.

Những gamer này còn chưa cảm thấy nguy hiểm đang đến gần. Bởi vì Nhiếp Ngôn đã dùng hết biện pháp thu liễm tiếng động. Nếu không phải gamer có cảm giác rất cao, phản ứng đặc biệt nhạy bén, vốn không thể cảm nhận được hắn đang đến gần.

Cảm giác càng cao, cảm ứng của các gamer đối với nguy hiểm càng mạnh. Nếu cảm giác quá thấp, vậy thì cảm giác nguy hiểm chỉ lướt qua mà thôi, người bình thường sẽ không nắm bắt được. Vì đối phó cảm giác của các gamer mà các Đạo Tặc liều mạng nâng cao thuộc tính ẩn núp và tiềm hành của bản thân. Thuộc tính ẩn núp và tiềm hành của Nhiếp Ngôn đã là rất cao, chỉ cần hắn tiềm hành cẩn thận, trừ phi một ít người có cảm giác đặc biệt cao, còn những người khác sẽ không tóm được hắn, mặc dù cảm giác được nguy hiểm, cũng vô pháp phát hiện vị trí của Nhiếp Ngôn.

Thiết lập cạm bẫy săn bắt ta sao? Khóe miệng Nhiếp Ngôn nhếch lên, người Khải Hoàn nhất định hận hắn thấu xương, bất kể hao tổn cũng phải bắt giết được hắn.

Đây là một trò chơi nguy hiểm.

Nhiếp Ngôn lách ra phía sau bọn họ, động tác rất nhẹ nhàng.

Nhiếp Ngôn thích loại cảm giác này, tiềm hành trong bóng râm, nhìn nhất cử nhất động của địch nhân, một khi đối thủ hơi lộ ra sơ hở, vừa ra tay là thấy máu ngay.

Năm gamer này, gồm một Chiến Sĩ, một Mục Sư, một Đạo Tặc, một Thánh Kỵ Sĩ, một Áo Pháp, đội hình phối hợp điển hình. Cận chiến cleaver(chặt chém) hơi nhiều, hỏa lực không đủ mạnh mẽ, lực bùng nổ rất kém cỏi. Nhưng mà đội ngũ như vậy cũng có một lợi thế, đó chính là sống lâu. Dù sao Đạo Tặc, Thánh Kỵ Sĩ và Chiến Sĩ loại chức nghiệp cleaver, nếu không có đủ MP thì vẫn có thể liên tục chặt chém, tích đủ MP là có thể thi triển kỹ năng. Cho nên bọn họ vẫn có thể xuất chiêu. Bọn họ còn đang trò chuyện, thảo luận tung tích của Nhiếp Ngôn, khu vực này Gấu chó mới xuất hiện, ngẫu nhiên sẽ nhảy ra một hai con Gấu chó. Bọn họ không thể không dừng lại cước bộ để đối phó chúng.

- Ta đi kháng quái, các ngươi cẩn thận một chút, tên Đạo Tặc kia có lẽ ngay gần đây!

Tên Chiến Sĩ kia nói, mở ra Xung phong đến bên cạnh Gấu chó, thi triển một chiêu Anh dũng đả kích.

Một Chiến Sĩ đi kháng quái, áp lực quá lớn, Thánh Kỵ Sĩ cũng đi lên.

- Hiểu rồi.

Vài đội viên chung quanh đều lộ ra thần sắc hơi khẩn trương, mỗi lần đụng tới Gấu chó mới xuất hiện, bọn họ không thể không dừng lại đối phó Gấu chó, cũng là lúc buồn bực nhất, bởi vì bọn họ không biết tên Đạo Tặc kia có thể đúng lúc này xuất hiện hay không. Đằng xa thỉnh thoảng có một hai nhóm gamer Khải Hoàn đi ngang qua, lúc đó mới làm cho trong lòng bọn họ cảm giác an toàn hơn một tý.

Nhìn thấy Chiến Sĩ và Thánh Kỵ Sĩ đi đối phó Gấu chó. Nhiếp Ngôn mò ra sau lưng Mục Sư.

Tên Mục Sư rất cảnh giác, mỗi lần trị liệu Chiến Sĩ xong, hắn đều phải di chuyển một lúc, xác nhận là mình còn an toàn. Nhưng mà cảm giác nguy hiểm của hắn hiển nhiên còn chưa đủ cao. Loại di chuyển đoạn ngắn này với Nhiếp Ngôn mà nói, vốn không có hiệu quả gì.

Di chuyển của Mục Sư như chỉ có hình thức. Không có tính thực dụng, lộ tuyến cũng rất đơn giản, ngược lại bị Nhiếp Ngôn đoán được phương hướng di chuyển của hắn, vì thế Nhiếp Ngôn canh giữ ở trên đường Mục Sư đã di chuyển, nhìn thấy Mục Sư đến đây, đâm sau lưng Mục Sư một chiêu Muộn kích!

Áo Pháp và Đạo Tặc đang bảo hộ ở bên cạnh Mục Sư, cách Mục Sư không quá hai mét, bọn họ đột nhiên cảm thấy có nguy hiểm, sau lưng Mục Sư hiện lên một đường hàn quang.

- Không xong!

Đạo Tặc thất thanh nói.

Không đợi bọn họ có phản ứng nào, Muộn kích của Nhiếp Ngôn đánh trúng vào cái ót Mục Sư, Mục Sư lâm vào trạng thái chóng váng.

Chỉ nhìn thấy chủy thủ trong tay Nhiếp Ngôn đâm vào giữa lưng Mục Sư, sau đó là một chiêu Dịch cốt, trên đầu Mục Sư bay lên hai con số - 220. Rồi lập tức ngã xuống đất. Phòng ngự của Mục Sư quá thấp, hơn nữa lại là áo vải, cho nên số damage công kích của Nhiếp Ngôn tạo thành, còn có chút đáng sợ.

Nhìn thấy Mục Sư chết, Đạo Tặc mắng một tiếng. Nhào đến hướng Nhiếp Ngôn, đánh ra Kích vựng.

Nhiếp Ngôn lách qua sườn, xẹt qua chủy thủ của Đạo Tặc, chủy thủ trong tay phải xẹt thành hình cung. Đánh trúng cái trán Đạo Tặc kia, xong chiêu Công kích chỗ hiểm, lách ra sau lưng thêm chiêu Bối thứ.

Số damage mà mỗi lần Nhiếp Ngôn công kích đều gần 200. HP của Đạo Tặc đầy mà mới vài giây ngắn ngủn đã bị mất mạng!

Tên Áo Pháp bên cạnh ngây ngốc, không nghĩ đến chuyện giao thủ, hai đội viên trong nhóm đã chết.

Nói cái gì nhất định phải bảo vệ Mục Sư, để Mục Sư đánh lên tiêu ký, Mục Sư ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có, làm sao đánh lên tiêu ký? Trong lòng Áo Pháp thầm oán hận. Nhanh chóng chụp vào cho mình Pháp sư hộ giáp đang chuẩn bị thi triển Áo thuật viêm bạo, đột nhiên thân thể hắn cứng ngắc, không thể nhúc nhích.

Đây là hiệu quả chấn nhiếp của Nhiếp Ngôn!

Trong ánh mắt tuyệt vọng của Áo Pháp, chủy thủ của Nhiếp Ngôn đánh ra một chiêu Ám sát trúng hắn, sau đó là chiêu Thiết cát. Đánh HP của hắn còn sót lại hơn 10 điểm, sau khi tay hắn có thể động thì nhanh chóng uống một bình sơ cấp hồi phục nháy mắt.

Mọi thứ xảy ra quá nhanh, không cho người ta nhiều thời gian phản ứng, Chiến Sĩ và Thánh Kỵ Sĩ nghe thấy sau lưng có động tĩnh, lúc quay lại nhìn thì Đạo Tặc và Mục Sư đều đã chết, chỉ còn sót lại Áo Pháp.

- Hắn ở bên cạnh!

Đội ngũ Khải Hoàn đằng xa bị kinh động, đều bao vây bên này lại.

Nhiếp Ngôn nhặt lên hai kiện trang bị, lười đâm Áo Thuật Pháp Sư thêm một nhát, biến mất dưới tầm nhìn của những gamer đó, Áo Pháp ngơ ngác nhìn HP của mình, giảm xuống từng khúc từng khúc, cuối cùng không thể tránh khỏi HP hao hết, ngã xuống mặt đất.

Nháy mắt đã chết ba đội hữu, thân ảnh tên Đạo Tặc kia chỉ nhoáng lên một cái, bọn họ thậm chí cũng không thấy rõ hình dạng Nhiếp Ngôn ra sao, lông tơ sau lưng đã dựng đứng lên, lão đại Chó Gầy nói bọn họ đến đây đuổi giết Nhiếp Ngôn, nhưng chưa từng nói Đạo Tặc này lại quá khủng bố như vậy.

Lúc một đám đoàn đội Khải Hoàn đuổi tới bên này, nơi này chỉ còn lại có cỗ thi thể, các Mục Sư dùng hết Quang chiếu tìm tòi, chung quanh trống rỗng, bọn họ mở rộng tìm kiếm, nhưng Nhiếp Ngôn giống tiêu thất trong hư không, rốt cuộc không biết tìm kiếm ở đâu.

Chờ kỹ năng khôi phục lại, Nhiếp Ngôn lại có thể đi đánh lén tiếp.

Giống như một u linh ẩn hiện trong rừng, mỗi một lần Nhiếp Ngôn xuất hiện, đều có thể mang đi hai đến ba gamer. Chó Gầy từng dặn dò phải bảo vệ Mục Sư cho tốt. Để Mục Sư đánh tiêu ký lên Nhiếp Ngôn, nhưng mà mỗi một lần Nhiếp Ngôn xuất hiện, người thứ nhất chết đó là Mục Sư.

Không có một ngoại lệ, không có một lần thất thủ.

Khải Hoàn liên tục chết mười ba người, trong đó Mục Sư có sáu người. Mà cấp bậc Mục Sư lại khó luyện lại nhất.

Chó Gầy nổi giận lôi đình.

- Chó Gầy, không thể tiêu hao như vậy, chúng ta trở về đi!

Nam Tử cảm thấy được sự nghiêm trọng của chuyện này. Bọn họ là những người đã từng chịu thiệt trong tay Nhiếp Ngôn. Gamer bình thường đụng phải Nhiếp Ngôn, nếu không ăn thiệt thòi mới lạ! Đến bây giờ ngay cả góc áo của Nhiếp Ngôn cũng chưa đụng tới, cứ như vậy chịu thiệt vẫn chỉ là bọn hắn.

- Chúng ta có hơn năm trăm, hắn chỉ có một người!

- Hơn năm trăm có năng lực làm gì? Trong phiến rừng lớn như vậy, ngươi cảm thấy chúng ta có thể làm gì được hắn sao?

Nam Tử quát mắng.

Vẻ nản lòng của Chó Gầy hiện lên, thật sự rất khó khắn. Nếu năm trăm người này truy tung là hắn, hắn có trên ba thành là có thể chạy trốn, mà Nhiếp Ngôn bên kia từ tin tức của các đội viên, kỹ năng chạy trốn của Nhiếp Ngôn còn mạnh hơn hắn.

Lúc này, từ các nơi đội viên lại truyền đến tin tức vài người tử vong, Chó Gầy bất đắc dĩ hạ xuống mệnh lệnh tập hợp, thu hồi đội ngũ lại, bỏ qua cuộc săn giết Nhiếp Ngôn.

Nhìn thấy đội ngũ của Khải Hoàn trong rừng lục tục lui lại, Nhiếp Ngôn trốn trong bóng râm đại thu lộ ra nụ cười nhạt, chủy thủ trong tay hắn đã bị máu tươi nhuộm đỏ dần, hồng danh chói mắt. Thử nhẩm tính, từ lúc đó đến giờ, người chết trên tay hắn đã lên đên mười bảy người.

Nhiếp Ngôn hiểu được đạo lý đừng đuổi giặc cùng đường, nếu đuổi theo đi giết thêm hai người, người Khải đang tập hợp quay lại phản kích thì phiền toái.

Hắn nghĩ tới huân chương Sát nhân cuồng ma, vì sao bọn họ đánh Lân oa lâu như vậy, vẫn không thấy bóng dáng của huân chương Sát nhân cuồng ma, chẳng lẽ số lượng người Đường Nghiêu giết còn chưa đủ sao?

Bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, người nói đến là một danh nhân, kẻ phản bội Cách Lâm Lan, tên là Bác Nhĩ Đức La, là một Đạo Tặc, 160 cấp tinh anh, người này mang theo vật phẩm Á Truyền Kỳ Qua Đa chi chủy của Đạo Tặc bỏ trốn, trước khi đi hắn giết hơn 100 vệ binh của Tạp La Nhĩ thành, vì thế liền có danh hiệu Sát nhân cuồng ma Bác Nhĩ Đức La. Thế là, Nhiếp Ngôn liền liên tưởng đến, huân chương Sát nhân cuồng ma này, có phải cần giết ít nhất 100 người. Mới có thể đánh Lân oa tuôn ra không?

Giết người hơn trăm, là thành Sát nhân cuồng ma?

Tư liệu về huân chương Sát nhân cuồng ma quá ít, hắn chỉ biết là huân chương Sát nhân cuồng ma là từ trên người Lân oa tuôn ra, một ít tên đỏ cấp tinh anh qua bên kia đánh quái, ngẫu nhiên sẽ tuôn ra huân chương Sát nhân cuồng ma. Tên càng đỏ, xác suất rớt càng cao, xác suất lúc giết Lân oa á tinh anh, tinh anh, lĩnh chủ là cao nhất. Đường Nghiêu một ngày giết ít nhất ba tinh anh, còn có rất nhiều á tinh anh, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa tuôn ra, này chỉ sợ là không phải vấn đề vận khí.

Suy nghĩ một lát, vẫn đi thu Chính Nghĩa chi chương trước rồi tình tiếp, không hề để ý tới người Khải Hoàn nữa, bay vút đi về phương hướng Quang minh tu viện.

Sau khi Phá Thiên của Khải Hoàn bên kia nhận được tin tức của Chó Gầy truyền về. Thoá mạ Chó Gầy và Nam Tử một hồi. Trả giá nhiều như vậy tuôn ra trang bị, nhiều người như vậy ở bên cạnh nhìn chằm chằm, thế mà lại bị người ta đoạt đi, mặt mũi Khải Hoàn quả thực đã bị mất hết.

Bên trong Bộ Lạc Ngưu Nhân lại bắt đầu truyền đi một đoạn video, Nhiếp Ngôn dưới bao vây của hơn 500 người, cướp đi trang bị của Khải Hoàn, sau đó lại giết thêm 17 người của Khải Hoàn, chuyện nâng cao chí khí của mình, diệt uy phong Khải Hoàn, đối với các gamer của Bộ Lạc Ngưu Nhân mà nói, là một sự khích lệ rất lớn.

Các gamer của Bộ Lạc Ngưu Nhân bị áp lực quá lâu, liên tục bị Khải Hoàn quấy rầy, lòng người dao động, nhưng cao tầng của Bộ Lạc Ngưu Nhân vẫn không hề động. Chỉ hơi vô ý, lòng người bên dưới sẽ mất hết. Đây là Nhiếp Ngôn tìm lại thể diện cho Bộ Lạc Ngưu Nhân, hơn nữa nói cho gamer của Bộ Lạc Ngưu Nhân, cũng không phải bọn họ không lên, cũng không phải bọn họ sợ hãi Khải Hoàn. Bọn họ đang tích tụ lực lượng, chờ đợi thời cơ.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch