Không kỵ trở thành chủ đề mà các người chơi đang thảo luận nhiệt tình. Cái tên Niết Viêm theo sự xuất hiện của hệ thống không kỵ khiến cho người chơi ở các đế quốc đều biết rõ hắn, từ đó danh tiếng của Ngưu Nhân Bộ Lạc cũng tăng lên không ít.
Hành động lần này của Nhiếp Ngon làm cho toàn bộ Đế quốc chấn động. Hệ thống không kỵ đã được giới thiệu từ rất lâu trên Website, mọi người chờ đợi đã lâu, chỉ là không nghĩ tới nó lại được mở ra bằng cách này.
Cứ điểm Tế Huyết Đồ Đằng, Đế quốc Tát Đặc Ân có những bức tường thành cao hơn 20 mét. Trên vách tường là những gai nhọn màu đen lạnh lẽo.
Trung ương của cứ điểm là một tòa kiến trúc to lớn - Tổng bộ Thiên Sứ Phách Nghiệp.
Hiện tại Thiên Sứ Phách Nghiệp chiếm lĩnh 3 thành thị của Đế quốc Tát Đặc Ân, có tổng cộng 51 cứ điểm, trong toàn bộ đế quốc là công hội mạnh mẽ không gì ngăn cản, hoàn toàn xứng đáng vị trí bá chủ.
Những người chơi cao cấp nhất của Thiên Sứ Phách Nghiệp đang nhanh chóng tập hợp. Trong phòng họp là cảnh tượng bận rộn.
Ngang Dực Thiên Sứ mặc một chiếc áo vạt dài chỉ mang tính tượng trưng đứng trước phòng họp. Vì đang ở trong cứ điểm nên hắn không mặc trang bị mà chỉ là một chiếc áo đơn giản. Hắn nhìn xung quanh hội trường, hỏi: "Liệt Nham và Tử Thần còn chưa tới?"
"Họ còn đang đánh phó bản với Ba Khắc, Mạt Đặc Sâm và Lưu Sa." Một thành viên công hội đứng kế bên giải thích.
Ngang Dực Thiên Sứ khẽ gật đầu, nhìn sơ qua hơn 100 người trong phòng họp.
"Người cũng đã đến gần đủ, chúng ta bắt đầu đi. Hôm nay chúng ta bàn về chuyện không kỵ. Trong tương lai, việc chiến đấu trên không không nhất định là điều quan trọng nhất, nhưng có thể chắc chắn rằng, nó giữ vai trò rất quan trọng, mỗi một không kỵ đều là những tài nguyên chiến lược mạnh mẽ. Không kỵ có tốc độ bay cực kỳ cao, có thể bay qua biên giới một cách thoải mái, chỉ cần đến số lượng nhất định, có thể dễ dàng tấn công các cứ điểm. Hôm nay chắc hẳn mọi người đều nhận tin tức, Cuồng tặc Niết Viêm đã lấy được con không kỵ đầu tiên, chúng ta cũng không thể để thua. Từ nay trở đi, hãy bảo tất cả bắt đầu tìm kiếm, chỉ cần là manh mối nhiệm vụ có liên quan tới không kỵ, tất cả đều phải được báo lên, không thể để sót bất kỳ cái nào." Ngang Dực Thiên Sứ nói. Tuy để không kỵ gia tăng số lượng còn cần một khoảng thời gian rất dài nhưng từ bây giờ thì Thiên Sứ Phách Nghiệp phải bắt tay vào chuẩn bị. Việc Cuồng tặc Niết Viêm lấy được con không kỵ đầu tiên là một mối uy hiếp lớn đối với hắn.
Cấp dưới đã chuyển lời của Ngang Dực Thiên Sứ cho mọi người. Bộ phận quản lí của Thiên Sứ Phách Nghiệp có hiệu suất rất cao, phân thành rất nhiều khu vực khác nhau, mỗi khu có người phụ trách riêng. Tin tức được truyền đi rất nhanh tới những người chơi bình thường.
"Phía Ngưu Nhân Bộ Lạc, bảo Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ chú ý nhiều hơn. Tình huống của Đọa Lạc Thiên Sứ thế nào rồi?" Ngang Dực Thiên sứ hỏi một Tát Mãn Vu y có cơ bắp mạnh mẽ đang đứng trong đám người.
"Đọa Lạc Thiên Sứ đang đánh nhau chết sống với vài công hội khác, tạm thời không thể phát triển, chẳng qua là không biết vì lý do gì mà Đọa Lạc Thiên Sứ đột nhiên lại có được một lượng lớn tài chính, làm cho mấy công hội khác không kịp trở tay." Tát Mãn Vu y nói cho Ngang Dực Thiên Sứ tin tức mà hắn có được.
"Có được lượng lớn tài chính?" Ngang Dực Thiên Sứ nhíu mày. Hắn đột nhiên nghĩ tới việc Nhiếp Ngôn từng lấy lượng lớn trang bị có tầm nhìn đêm để đấu giá. Trong lòng cảm thấy hốt hoảng, chẳng lẽ Ngưu Nhân Bộ Lạc và Đọa Lạc Thiên Sứ có liên hệ gì với nhau?
"Điều tra rõ ràng chuyện này cho ta!"
"Vâng!"
"Cuồng Thần và Sa Đọa thế nào rồi?" Ngang Dực Thiên Sứ hỏi. Hắn biết rõ lấy thực lực của Sa Đọa và Cuồng Thần không thể trở thành đối thủ của Nhiếp Ngôn. Nhưng hai người họ chắc có khả năng ép Nhiếp Ngôn ra tay, ít nhất có thể xác định thực lực của Nhiếp Ngôn, họ hiểu quá ít về Cuồng tặc Niết Viêm. Trước khi Cuồng Thần và Đọa Lạc xuất phát, hai người đã chuẩn bị đầy đủ.
"Cuồng tặc Niết Viêm đang làm nhiệm vụ, tất cả mọi người đều đang bàn luận về không kỵ, chuyện khiêu chiến hình như có ít người thảo luận."
"Bảo họ chờ một chút đi, người của Ngưu Nhân Bộ Lạc chắc chắn sẽ xuất hiện." Ngang Dực Thiên Sứ nói. Hắn không tin Ngưu Nhân Bộ Lạc sẽ bỏ mặc khiêu khích của Cuồng Thần và Sa Đọa.
Ngang Dực Thiên Sứ tiếp tục nói những việc mà Thiên Sứ Phách Nghiệp cần làm trong thời gian sắp tới, chính hắn cũng cần tìm cách để có được phi hành tọa kỵ. Hắn nhất định sẽ không để thua Cuồng tặc Niết Viêm.
Ngoài Thiên Sứ Phách Nghiệp, các công hội khác như Pháp Sư Liên Minh, Thần Thánh Thủ Hộ cũng bắt đầu gióng trống khua chiêng để tìm kiếm phi hành tọa kỵ, không biết trong tương lai sẽ có bao nhiêu tọa kỵ phi hành xuất hiện.
Nhiếp Ngôn đã tạo ra một cơn động đất cực lớn. Hắn cũng đang cố gắng tìm cách để ấp Ám Dực Chi Long, chỉ khi Ám Dực Chi Long nở ra, hắn mới chính thức có được phi hành tọa kỵ.
Sau khi tạm biệt Bố Lôi Khắc Tư Bì Nhĩ, hắn cùng nhóm Tạp Luân Tư trở về Tạp La Nhĩ thành.
Sau này nếu hắn ở ngoài thành, thì có thể bảo bọn chúng làm giúp hắn một vài chuyện, không cần hắn đích thân làm.
Trong quảng trường của Tạp La Nhĩ thành, Cuồng Thần và Sa Đọa vẫn liên tục tiếp nhận khiêu chiến của người chơi, hiếm lắm mới có người có thể chống lại hai người. Tuy rằng Cuồng tặc Niết Viêm không xuất hiện, nhưng mọi người đều biết, không phải hắn không dám đánh, mà do hắn đang bận làm nhiệm vụ.
"Chúng ta giống như bị họ quên mất, người của Ngưu Nhân Bộ Lạc căn bản không muốn tới đây." Sa Đọa cười khổ.
Cuồng Thần đánh xong một trận, rồi lui về sau. Hắn thở dài, đánh hơn 10 trận liên tục, hắn sắp nôn ra tới nơi. Bọn họ càng dùng lời nói khiêu khích Ngưu Nhân Bộ Lạc, Ngưu Nhân Bộ Lạc lại cứ không đáp lại.
Xung quanh sân thi đấu là rất nhiều chơi vây quanh, khi Cuồng Thần đang bực bội thì trong đám người bỗng vang lên tiếng kêu hưng phấn.
"Ngưu Nhân Bộ Lạc tới rồi!"
"Đó là Thủy Sắc Yên Đầu, nghe nói trong cuộc chiến ở cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư lần trước, hắn một người xông vào đám đông người chơi của Chiến Đao Thị Huyết, mạnh mẽ giết chết hơn 30 người, trong đó có hai người là cao thủ."
"Người kia là Đao Quang Sáng Chói, ta nghe nói hắn là thuẫn chủ lực của Ngưu Nhân Bộ Lạc, phòng ngự tới hơn 1800."
Đám đông sôi động, chậm rãi tách ra hai bên, tám người chơi xuất hiện trong ánh mắt của mọi người.
Thủy Sắc Yên Đầu, Đao Quang Sáng Chói, Nhiễm Chỉ Thanh Xuân, Bản Chất Ác Ma, Thập Lý Họa Sa, Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử, Hắc Bạch, Vô Song, tinh anh của Ngưu Nhân Bộ Lạc không xuất hiện hết, rất nhiều còn đang làm nhiệm vụ.
Tám người chiếm lấy một góc của sân thi đấu.
"Tiền cược chỉ có 5 kim tệ thì không có gì thú vị, cược lớn chút đi. Bằng không chúng ta cũng chẳng muốn chơi với các người." Thủy Sắc Yên Đầu thản nhiên nói. Khi hắn nhìn Cuồng Thần, rõ ràng có ý khiêu khích.
"Các người cuối cùng cũng tới, ông đây chờ muốn chán chết, nói đi, cược bao nhiêu." Cuồng Thần nhận ra nhóm người Thủy Sắc Yên Đầu, hắn giơ kiếm lên gác lên vai, lạnh giọng nói.
Thiên Sứ Phách Nghiệp và Ngưu Nhân Bộ Lạc đối đầu nhau đã lâu, họ coi như cũng quen biết lẫn nhau. Nhân vật hàng đầu của hai bên cuối cùng va chạm với nhau, nhưng đây chỉ là bắt đầu, hai bên cũng chỉ có mấy người.
"Ta tới trước." Thủy Sắc Yên Đầu nói với đám người Đao Quang Sáng Chói rồi nhảy lên sàn thi đấu. Nhìn thấy Thủy Sắc Yên Đầu lên sân, các người chơi phía dưới liền sôi trào.
"Không nghĩ người đầu tiên lên sân lại là Thủy Sắc lão đại."
"Đúng thế, quá đã."
Những người chơi nổi tiếng của Ngưu Nhân Bộ Lạc cũng chỉ có mấy người. Niết Viêm không cần phải nói, Thủy Sắc Yên Đầu, Đao Quang Sáng Chói, Aun nổi tiếng nhất, những người khác thì kém hơn một chút, nhưng trong mắt người chơi bình thường cũng là nhân vật khiến người ta ngưỡng mộ.
"Chơi thứ nào kích thích chút, ai thắng thì có thể lấy được một trang bị bất kỳ trên người kẻ thua." Thủy Sắc Yên Đầu nói. Hắn không thể không thừa nhận, trang bị của Cuồng Thần và Sa Đọa đều không tệ. Thiên Sứ Phách Nghiệp rất ít khi tham gia chiến tranh, cuộc chiến ở cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư lần trước họ cũng không mất mác gì. Ngưu Nhân Bộ Lạc thì khác, có ai mà không chết vài lần? Trang bị đương nhiên thua Thiên Sứ Phách Nghiệp.
Chẳng hạn như Thủy Sắc Yên Đầu, lần trước vì hắn chết nên bị Thị Huyết Cuồng Đao lấy đi một kiện trang bị Á Truyền kỳ, nhưng nhóm Thủy Sắc Yên Đầu cũng có ưu thế riêng. Họ rèn luyện bản thân trong chiến tranh, đấu tranh trên con đường chết chóc, kinh nghiệm chiến đấu và kỹ xảo PK đều cao hơn đám người Thiên Sứ Phách Nghiệp rất nhiều.
Các người chơi phía dưới sân khấu nghe được lời của Thủy Sắc Yên Đầu thì hô hấp chậm lại một nhịp. Họ không nghĩ tới Thủy Sắc Yên Đầu lạị đưa ra tiền đặt cược như thế. Đối với một cao thủ mà nói, mỗi kiện trang bị trên người họ phải trải qua trăm ngàn cay đắng mới có được. Trên thị trường căn bản không có trang bị tương đương. Nếu mất đi, thực lực của họ sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.
Tim của Cuồng Thần đập mạnh, Thủy Sắc Yên Đầu giống như một dân cờ bạc không màng sống chết, thường xuyên chạm tới cực hạn, chiến đấu với cái chết. Mà Cuồng Thần, hắn quen với việc dùng sức mạnh của trang bị và thực lực để giẫm đạp người khác, dạng trò chơi dốc hết sức mạnh này bình thường hắn sẽ không tham gia.
Nhưng lúc này nếu hắn từ chối khiêu chiến của Thủy Sắc Yên Đầu, khí thế chắc chắn sẽ yếu đi.
"Được thôi, theo lời ngươi, cược trang bị." Cuồng Thần nói rồi đi tới một bên của sân thi đấu, nhìn về Thủy Sắc Yên Đầu.
Sa Đọa nhìn đám người Đao Quang Sáng Chói dưới sân khấu, Thủy Sắc Yên Đầu chơi trò chơi nguy hiểm như thế vậy mà họ vẫn bình thản như thường, cũng không ngăn cản. Điều này làm cho hắn sợ hãi, đột nhiên hắn biết được lý do mà Ngưu Nhân Bộ Lạc có thể chiến thắng Khải Hoàn Đế Quốc, Chiến Đao Thị Huyết. Thực lực của các bên không thua kém gì nhau, nhưng so với Ngưu Nhân Bộ Lạc thì họ thiếu đi một loại khí thế. Khí thế sẵn sàng cắn xé người kia!
Cao thủ như Thủy Sắc Yên Đầu, nếu như bất chấp mọi giá, dốc sức liều mạng thì thực lực có thể được phát huy kinh người.
"Đao Quang lão đại, Niết Viêm lão đại tới chưa?" Nhiễm Chỉ Thanh Xuân hỏi Đao Quang Sáng Chói.
"Đang trên đường đi, sắp tới nơi rồi." Đao Quang Sáng Chói nói. Nếu Niết Viêm tới thì mọi chuyện sẽ càng náo nhiệt.