Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trọng Sinh Làm Đạo Tặc

Chương 463: Bỉ Mông đấu Hoàng Kim Địa Long

Chương 462: Bỉ Mông đấu Hoàng Kim Địa Long




Nhiếp Ngôn nhảy lên sân thi đấu. Sa Đọa muốn dùng Bỉ Mông để áp chế Hoàng Kim Địa Long của hắn chẳng khác nào một chuyện cười. Nhiếp Ngôn sẽ để hắn biết, suy nghĩ của hắn sai lầm cỡ nào. Nhiếp Ngôn ngâm xướng chú ngữ, một luồng sáng xuất hiện, Hoàng Kim Địa Long được triệu hoán.

Lúc này Hoàng Kim Địa Long cao gần 4 mét, hơn Bỉ Mông hẳn một cái đầu. Toàn thân được vảy rồng màu vàng bao phủ, chúng còn tỏa ra những tia sáng màu đỏ rực rỡ khát máu.

Bởi vì mọi người rất hiếm khi được nhìn thấy những sủng vật cao như Hoàng Kim Địa Long, Bỉ Mông nên cũng không hiểu rõ, chỉ biết là cả hai đều rất mạnh. Nhưng mạnh thế nào, lại không thể nói ra. Cơ sở duy nhất để phán đoán chính là đoạn video Nhiếp Ngôn dùng Hoàng Kim Địa Long trắng trợn tàn sát người chơi dưới lòng đất, hoặc trong trận chiến ở cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư. Hoàng Kim Địa Long đã từng xuất hiện trong những video này, được nhiều người biết đến.

Thực lực của Hoàng Kim Địa Long khiến người khác phải kinh ngạc, nên có vẻ như Bỉ Mông của Thiên Sứ Phách Nghiệp cũng sẽ không quá kém. Còn việc hai bên ai mạnh hơn, họ không thể nói rõ.

Ngược lại thì Niếp Ngôn hiểu rất rõ những sủng vật cao cấp này. Kiếp trước, khi trò chơi tiến vào giai đoạn sau, người chơi đều hơn 100 cấp, những sủng vật cấp cao này đều khá nhiều, rất nhiều người chơi đỉnh cấp đều có được những sủng vật cực phẩm.

Bỉ Mông giỏi cận chiến, Nhiếp Ngôn biết rõ chuyện này, nhưng khả năng cận chiến của Long tộc cũng không kém, chỉ thua Bỉ Mông một ít. Nhưng tỉ lệ phát triển của hai bên chênh lệch rất nhiều, nên Bỉ Mông căn bản không phải đối thủ của Hoàng Kim Địa Long.

"Bắt đầu đi." Nhiếp Ngôn tùy ý nói, thực lực vượt xa nên chỉ cần chút so sánh thôi thì chênh lệch cũng dễ dàng nhận thấy.

Máu của Nhiếp Ngôn hơn 6000, máu của Sa Đọa tối đa cũng chỉ hơn 3000. Còn về cấp bậc. hắn cấp 72, còn Đọa Lạc chỉ mới 61. Những thuộc tính chủ yếu khác như công kích, phòng ngự, ẩn nấp, cảm giác,... Nhiếp Ngôn đều hơn hắn trên 3 phần. Đây là thành quả của hơn 10 kinh nghiệm ở kiếp trước của Nhiếp Ngôn! Hiện tại không có bất kỳ Đạo Tặc nào có thể vượt hắn.

Trong tình huống bình thường, Nhiếp Ngôn thường mở trạng thái che dấu cho thuộc tính của mình, không công bố ra ngoài. Đương nhiên thì người khác vẫn có thể nhìn thấy lượng máu của hắn. Hơn 6000 máu, điều này quá kinh khủng, Đạo Tặc bình thường nếu nhìn thấy máu của Nhiếp Ngôn chắc phải hổ thẹn quá mà chết. Đây là hiệu quả kèm theo của quân hàm Vạn Phu Trưởng. Sa Đọa muốn khiêu chiến Nhiếp Ngôn, đó là không biết tự lượng sức mình. Chỉ thấy lúc này, Bỉ Mông gào thét, đi những bước nặng nề về phía Hoàng Kim Địa Long. Sa Đọa bắt đầu! Ngay khi Bỉ Mông di chuyển, Hoàng Kim Địa Long cũng tiến vào trạng thái Tiềm Hành, chậm rãi biến mất.

Chân Thật Chi Nhãn!

Trong ánh mắt Nhiếp Ngôn xuất hiện hai luồng ánh sáng đỏ máu, lướt qua xung quanh. Một bóng hình nhàn nhạt xuất hiện trong tầm mắt hắn, ở nơi cách hắn hơn 30 mét. Nhiếp Ngôn cũng không tiến lên công kích mà chỉ bảo Hoàng Kim Địa Long phun long tức qua bên đó.

Sa Đọa đang trong trạng thái Tiềm Hành, phát hiện ánh mắt Nhiếp Ngôn thay đổi, giống như biến thành thực chất ập về phía mình nên thầm cảm thấy kinh ngạc. Nhiếp Ngôn có kỹ năng nhìn xuyên thấu thì hắn biết, nhưng chẳng qua chỉ là nghe nói, khi đối mặt chính thức với Nhiếp Ngôn, áp lực tâm lý vẫn rất lớn. Hắn nhìn thấy long tức phun tới phía mình thì nhanh chóng dùng Tật Phong Bộ, chạy về hướng khác.

Một tiếng ầm vang, long tức đánh vào mặt đất của sân đấu làm tia lửa tung tóe, sau đó tan biến.

Mặt sân thi đấu đã được vô số Ma Đạo Sư gia cố nên không gặp bất kỳ tổn thương gì, thế nhưng người chơi xung quanh vẫn còn cảm nhận được luồng nhiệt nóng rát từ long tức truyền tới. Nếu như luồng long tức này trúng mục tiêu, cho dù chiến sĩ thì cũng phải mất hết nửa cái mạng.

Một tiếng trầm đục vang lên. Thân thể của Bỉ Mông và Hoàng Kim Địa Long đánh vào nhau, mặt đất run rẩy, lực lượng mạnh mẽ từ trên người của chúng làm cho người chơi xung quanh phải biến sắc...

Người chơi đứng ngoài sân thi đấu nhanh chóng lui về sau, chỉ sợ xui xẻo bị đánh trúng, phải lùi tới hơn 30 mét mới cảm thấy an toàn.

"Đây là sức mạnh lớn cỡ nào, quá kinh khủng."

Bỉ Mông đánh một đòn vào ngực Hoàng Kim Địa Long làm nó lung lay, giá trị thương tổn xuất hiện. Nhưng đối với Hoàng Kim Địa Long với huyết lượng hơn 27000 đó vốn là con số không đáng kể.

Phản Kích Phong Bạo!

Trên người Hoàng Kim Địa Long xuất hiện một cơn lốc, nó vung vuốt cào vào xương vai của Bỉ Mông, sức mạnh to lớn làm Bỉ Mông phải lui về sau năm sáu bước; lảo đảo rồi té trên mặt đất. Hơn 16000 huyết lượng của BỈ Mông bị Hoàng Kim Địa Long hao hết 3000.

Tất cả mọi người đều sửng sốt, bao gồm cả Sa Đọa. Hắn dùng ánh mắt khó có thể tin nổi nhìn hai con sủng vật. Hắn không nghĩ ra tại sao thực lực của Hoàng Kim Địa Long và Bỉ Mông lại chênh lệch nhiều đến vậy? Chẳng phải năng lực cận chiến của Bỉ Mông luôn mạnh hơn Long tộc sao?

Từ trước tới nay, Bỉ Mông luôn là bá chủ mặt đất, trời cao mới là thiên đường Long tộc. Đa số các sinh vật không thể bay của Long tộc đều tương đối bình thường, sao Hoàng Kim Địa Long lại mạnh đến mức này? Hoàng Kim Địa Long và Bỉ Mông vừa đánh được một hiệp thì Ngang Dực Thiên Sứ - vốn đang xem trận chiến trực tiếp, đứng lên.

"Sao có thể như vậy?" Ngang Dực Thiên Sứ thì thầm. Thực lực của Hoàng Kim Địa Long làm hắn không kịp trở tay, hắn cho rằng Bỉ Mông khi đánh nhau với Hoàng Kim Địa Long tại nơi hẹp như vậy thì chắc chắn sẽ có lợi thế, hoàn toàn không nghĩ tới sự tình sẽ chuyển biến thành thế này. Hắn rất muốn hỏi Nhiếp Ngôn một câu: Hoàng Kim Địa Long ăn gì mà lớn? Tại sao chênh lệch giữa hai bên lại lớn đến thế? Trước đó hắn luôn cho rằng Nhiếp Ngôn chỉ đang phô trương thanh thế, bây giờ hắn mới phát hiện, Nhiếp Ngôn căn bản không sợ.

Lúc này, trận đấu vẫn đang kịch liệt tiếp tục. Nhiếp Ngôn vẫn thản nhiên đứng tại chỗ, không có ý ra tay.

Sa Đọa cố gắng tiếp cận Nhiếp Ngôn, cố gắng vãn hồi kết cục. Nhưng long tức lại phun tới nơi hắn, làm hắn không thể không tránh ra xa hơn năm sáu chục mét. Ngay khi Hoàng Kim Địa Long công kích Bỉ Mông, nó vẫn có thể tấn công Sa Đọa.

Lúc này tình trạng của Bỉ Mông có thể nói là cực kỳ bi thảm. Nó vừa muốn đứng lên thì lại bị Hoàng Kim Địa Long xô ngã. Cứ thế lặp lại khiến cơ thể nó chồng chất vết thương, kêu rên nức nở đầy đau đớn. Trước thực lực tuyệt đối của Hoàng Kim Địa Long, nó không hề có khả năng chống trả. Cuộc chiến nghiêng về một bên, không cần lo lắng.

Sa Đọa gấp gáp hét to, rồi đọc một đoạn chú ngữ. Hình thể của Bỉ Mông tăng vọt, trở nên cường tráng hơn nhiều, bộ lông trắng tuyết trở nên đỏ hồng khác thường. Ánh mắt cũng biến thành màu đỏ vì tức giận, Bỉ Mông tiến vào trạng thái Cuồng Hóa!

Khi Bỉ Mông muốn phản kích Hoàng Kim Địa Long thì một quả thiên thạch rực lửa to lớn rơi xuống từ không trung. Đây là Thiên Thạch Vẫn Lạc của Hoàng Kim Địa Long. Một tiếng nổ lớn vang lên, lửa nóng lướt qua mọi thứ. Bỉ Mông bị sức mạnh của hỏa cầu ép lên khiến nó phải ngã trên mặt đất. Cho dù nó giãy dụa cỡ nào cũng không thể đứng lên được.

Khả năng cận chiến của Bỉ Mông còn không thể vượt Hoàng Kim Địa Long thì không cần phải bàn tới khả năng ma pháp cường đại của Hoàng Kim Địa Long. Cho dù nó có Cuồng Hóa thì cũng không có ích gì, nó vẫn bị Hoàng Kim Địa Long ép tới mức chẳng thể đứng lên.

Bộ lông của Bỉ Mông bị đốt trọi phần lớn. Nó gầm nhẹ muốn đứng lên, Hoàng Kim Địa Long lại phun long tức nóng cháy. Long tức đánh vào ngực của Bỉ Mông, nó hét lên thảm thiết, bị đánh bay ra ngoài. Thân thể nặng nề rơi trên mặt đất, lượng máu của nó đã bị Hoàng Kim Địa Long làm mất sạch, cơ thể hóa thành ánh sáng trắng.

Dưới sân đấu, mọi người hoàn toàn yên tĩnh, không ai nghĩ tới kết quả là thế. Họ cứ cho rằng dù Bỉ Mông không phải là đối thủ của Hoàng Kim Địa Long, trận chiến ít nhất cũng phải kéo dài khá lâu. Nào ngờ trước mặt Hoàng Kim Địa Long, Bỉ Mông có vẻ yếu tới không chịu nổi một đòn tấn công, bị đánh tới nỗi không có sức trả đòn. Cho dù đã tiến vào trạng thái Cuồng Hóa vẫn không thể làm gì được, cuối cùng cũng phải nhận lấy kết quả thất bại.

"Hoàng Kim Địa Long của Niết Viêm lão đại quá mạnh."

Nếu như có BXH dành cho sủng vật, vậy thì Hoàng Kim Địa Long của Nhiếp Ngôn hoàn toàn xứng đáng nhận hạng nhất.

Bỉ Mông vừa chết, Sa Dọa cũng không cần thiết phải tiếp tục. Khi có mặt của long tức, hắn căn bản không có cơ hội tới gần Nhiếp Ngôn. Hắn chậm rãi xuất hiện, nhìn về Nhiếp Ngôn, người vẫn luôn không có hành động gì, đang đứng phía xa.

Nhiếp Ngôn chỉ đơn giản đứng ở đó, nhưng lại có khí thế quan sát thiên hạ. Hoàng Kim Địa Long dưới sự khống chế của hắn là không gì địch nổi.

"Ta nhận thua." Sa Đọa có chút chán nản và uể oải, hắn nhìn chằm chằm vào Nhiếp Ngôn, nói: "Có thể để ta đánh ngươi một trận không? Không cần sủng vật. Ngươi có thể xem đây là một lời thỉnh cầu, không có quan hệ gì với trận chiến vừa rồi."

"Chờ ngươi có đủ tư cách đi." Nhiếp Ngôn thản nhiên nói, giống như đang trần thuật một sự thật. Không ai hoài nghi lời của hắn. Là thế sao? Trong mắt Sa Đọa hiện lên vẻ quyết tâm: "Phải làm sao mới đủ tư cách?"

"Chờ ngươi trở thành Ảnh Vũ." Nhiếp Ngôn nói, chỉ có Ảnh Vũ, mới có thể cùng hắn chiến một trận. Hắn nhất định sẽ trở thành Ảnh Vũ trước họ, vì hắn đã nắm được Ảnh Vũ kĩ. Cái hắn còn thiếu, chỉ là cấp bậc. Chỉ cần tới cấp, hắn có thể dễ dàng thông qua nhiệm vụ chuyển chức Ảnh Vũ.

Ảnh Vũ, Sa Đọa lặp lại hai chữ này trong lòng. Trong mắt là cảm xúc khác thường. Hắn nắm chặt tay, hắn muốn trở thành Ảnh Vũ, khiêu chiến Nhiếp Ngôn.

Ảnh Vũ, từ này người chơi bình thường chưa nghe nhiều về nó. Hình như là chức nghiệp của Đạo Tặc khi chuyển chức sau Đại Đạo tặc. Đó là tồn tại đỉnh cao, chỉ có hơn 100 cấp mới có thể chuyển chức.

Sau khi Nhiếp Ngôn nói những lời này, hai chữ Ảnh Vũ trở nên nóng bỏng hơn bao giờ hết. Mọi người điên cuồng truyền bá nó. Trở thành Ảnh Vũ sẽ có thể khiêu chiến Cuồng tặc Niết Viêm. Ảnh Vũ, trong chốc lát đã trở thành mục tiêu của tất cả Đạo Tặc.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch