Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trọng Sinh Nhàn Nữ Hào Môn

Chương 12:

Chương 12:


Cố Khê Khuê viết xong đơn thuốc cẩn thận xem lại xác định không sai mới đưa cho thím Trương , “một cái là đơn thuốc để uống một cái là dùng để ngâm trên đó cháu có viết cụ thể .Thím nghe cháu nói là phụ nữ phải tốt với mình chút lúc cần mạnh mẽ thì phải mạnh mẽ lúc cần phải yếu đuối tuyệt đối chớ cậy mạnh , nếu để người khác nhìn thấy sự yếu ớt của thím mới có người đau lòng cho thím .”

Giọng nói của cô dịu dàng nụ cười lười biếng ánh mắt như bao phủ một tầng ánh sáng ấm áp nhàn nhạt đồng tử trong veo đầy sự thương tiếc.

Trong lòng Thím Trương chua xót bà ấy hiểu được tính của mình năm đó vừa mới vào cửa mẹ chồng lại soi mói đủ điều với bà ấy , bởi vì mình sinh con gái bị chán ghét ba ngày sau khi sinh liền xuống giường một lòng lo lắng cho mẹ chồng và chồng không ngờ rằng sẽ bị bệnh , đôi chân cừa đến ngày mưa đúng là không thể chạm đất sau này chồng bà ấy vì chuyện này mới ly hôn với bà ấy , bà ấy hoàn toàn không phải không đau đớn chỉ là đã quen nghĩ cho người khác đã quen ẩn nhẫn chịu đựng . Mười năm đều trôi qua như vậy đột nhiên bây giờ có người nói với bà ấy : phải để cho người khác nhìn thấy sự yếu đuối của thím mới có người đau lòng thím .

“Cám ơn !” Thím Trương không biết nói gì xem đơn thuốc trong tay mình ánh mắt hơi mơ hồ ngay cả nói chuyện đều mang theo sự nghẹn ngào không dễ dàng mà nhận ra .

Giống như là tất cả những ấm ức mình phải chịu cuối cùng bị người khác phát hiện được người khác đau lòng làm cho bà ấy không kìm được nữa bật khóc thành tiếng.

“Không có gì .” Cố Khê Khuê khẽ cười cô nhìn thấy thím Trương mơ hồ như nhìn thấy được chính mình.

Quá ngốc nghếch cũng quá cố chấp .

[Nhiệm vụ hoàn thành ! nhận được năm điểm tích lũy trừ một điểm đổi lấy đơn thuốc còn lại bốn điểm tích lũy .]

[Đinh ! kích hoạt nhiệm vụ bắt buộc : luyện thư pháp đạt đến cấp Tông sư nhiệm vụ hoàn thành thưởng 1000 điểm tích lũy. Hệ thống kiểm tra được chữ viết của kí chủ quá khó coi mới kích hoạt nhiệm vụ ngẫu nhiên ,nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ ! Nếu không sẽ nhận được trừng phạt cấp thứ 3 ! ]

[Đinh ! Kích hoạt nhiệm vụ hàng ngày bắt buộc “ Mỗi ngày phải có một tiếng luyện chữ nhiệm vụ hoàn thành nhận được một điểm tích lũy !]

[Kí chủ ? Mỹ nhân Kiều ? Cố Khê Khuê ? cậu có nghe thấy giọng tôi đọc nhiệm vụ không ? ] Trong không gian thực tế ảo hệ thống đang chống nạnh vẻ mặt ủ rũ .

“Chữ của tôi khó coi hả ?” Cố Khê Khuê thấy thím Trương đã rời đi lúc này mới nhướng mày ,chữ của cô khi còn nhỏ cũng là đi theo ông hàng xóm luyện chữ mặc dù nói không thể so sánh với bút pháp của mọi người nhưng cũng coi như xinh đẹp mềm mại , nét chữ của cô còn đẹp hơn rất nhiều người đó hệ thống này vậy mà nói “khó coi”?

Cuối cùng nó có hiểu ngôn ngữ của trái đất không ?

[Mỹ nhân Kiều , hệ thống đã toàn bộ tra cứu các cơ sở dữ liệu văn bản của trái đất , phát hiện chữ viết của cậu quả thật quá nguệch ngoạc, cái gọi là nhìn chữ viết là biết người, xây dựng liền bắt đầu từ thư pháp,làm cho cậu trọng sinh trở lại đã lãng phí rất nhiều năng lượng của hệ thống tôi đấy ,cậu nhất định phải mau chóng thay đổi trở nên hoàn mỹ mới có thể tiếp nhận càng nhiều nhiệm vụ thì tôi mới có càng nhiều năng lượng! 】 trong không gian hệ thống đã biến thành hình người đặt mông ngồi xuống đất, phồng má tức giận thở hổn hển .

“Được rồi tôi luyện, trừng phạt cấp 3 là cái gì vậy ?” Cố Khê Khuê mở miệng hỏi nghĩ đến cũng là bởi vì đã đọc rất nhiều sách y nên mới kích hoạt nhiệm vụ vừa rồi đi.

[Trừng phạt tổng cộng có mười cấp độ , cấp độ thứ nhất là mất đi giọng nói mười ngày , cấp độ ba bị điện giật, cấp độ mười là khủng bố nhất là giết chết ! ]

Mặc dù cô đã chết qua một lần nhưng Cố Khê Khuê vẫn là bị hai chữ “giết chết” này làm cho sợ hãi , thật sự khó chịu khi mạng sống của mình nằm trong tay người khác , “ luyện chữ phải tốn rất nhiều thời gian thế tôi lúc sinh thời có thể hoàn thành nhiệm vụ này không ?”

Vẻ mặt của hệ thống nghiêm túc , [cậu có thể dùng điểm tích lũy đổi với không gian thực tế ảo , một điểm tích lũy có thể đổi một ngày đây cũng là nguyên nhân tôi bảo cậu học nhiều như vậy . ]

Cố Khê Khuê nhớ đến sau khi mình chết đi linh hồn sống trong một không gian kia chắc là không gian thực tế ảo mà hệ thống nói đến .

Thành thật mà nói lấy một điểm tích lũy để đổi thật sự không đắt , trên đời mọi người đều biết tiền bạc không mua được thời gian mà cô ở đây lại có thể tùy ý đổi lấy thời gian đây đã sở hữu ngón tay vàng nghịch thiên nhất rồi.

Cô khẽ nhắm mắt lại sau đó lại đi một vòng trong phòng chuẩn bị đi xuống dưới lầu tìm nước uống.

Đèn trong phòng khách lầu dưới đã được bật lên Giang Thư Huyền đứng ở cửa dáng người thẳng tắp, mạnh mẽ .

Giọng nói của anh vang vọng trong phòng khách giọng nói êm tai dễ nghe như tiếng ngọc thạch ,Cố Khê Khuê bước một bước xuống lầu lúc này mới phát phát hiện anh đang đứng ở dưới lầu bước chân đang định bước xuống chậm chậm rút lại . Ừ bây giờ trở về phòng còn kịp không ?

Không thể không nói Cố Khê Khuê là sợ người ở dưới lầu kia suy nghĩ thâm sâu khó đoán ,cho dù sự tốt bụng trên người anh biểu hiện rất rõ ràng .

Giang Thư Huyền cúp điện thoại vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy người đang đứng ở trên cầu thang .

Cô đang mặc chiếc váy hoa liền thân màu xanh ngọc rất phù hợp với khí chất bình tĩnh dịu dàng của cô, vì là màu xanh lam càng làm nổi bật lên làn da trắng nõn dưới ánh đèn chiếc váy trông giống như ánh sáng lung linh rực rỡ đang chuyển động, mái tóc đen như thác nước xõa đến ngang lưng,khẽ nghiêng đầu một đôi đôi mắt xinh đẹp trong veo như suối,cô còn rất trẻ nhưng đã có thiên phú khiến cho hơi thở của người khác rối loạn ..

C14 -




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch