Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trọng Sinh Thành Thiên Kim Thương Giới

Chương 98: Viên đá điên khùng

Chương 98: Viên đá điên khùng


Cho dù là kiếp này hay kiếp trước thì đây cũng là lần đầu tiên Đường Tĩnh Vân đặt chân tới con phố đổ thạch Đông Ngũ Môn - Kinh Đô, những cửa hàng san sát nhau trên phố treo đủ loại biển hiệu cửa hàng đổ thạch, trông rất hoành tráng.

Nói tới phố Đông Ngũ Môn, thì đó là nơi nổi tiếng khắp giới đổ thạch ở Kinh Đô, nơi đây tập trung rất nhiều cửa hàng đá thô nổi tiếng.

Nghe nói đều là những cửa hàng kinh doanh qua nhiều thế hệ, có mối quan hệ rất rộng, quan hệ với các mỏ đá thô lớn ở Đằng Xung, Vân Nam rất tốt, đá thô lấy về tỷ lệ ra ngọc cao hơn nhiều so với những nơi khác, lâu dần, nơi đây cũng trở thành một con phố đổ thạch, trở thành nơi độc nhất vô nhị ở Kinh Đô.

Cho nên dưới tình huống như thế, địa điểm đầu tiên mà Vinh Kiều chọn hiển nhiên sẽ là phố Đông Ngũ Môn này.

Vinh Kiều nắm tay Đường Tĩnh Vân, đi thẳng một mạch vào một cửa hàng hơi cũ kỹ, sau khi bước qua cửa chính, liền cười híp mắt nói: "Đường Tiểu Vân, nghe nói đây là một trong những cửa hàng tốt nhất trên phố này, chúng ta vào xem thử thế nào?"

Đường Tĩnh Vân hít một hơi thật sâu, cố gắng đè nén sự kinh ngạc trong mắt, nở nụ cười rạng rỡ với cô ấy: "Được thôi, vậy thì vào xem thử.”

Nhân viên trong cửa hàng không để ý nhiều tới hai cô gái vừa bước vào, cách ăn mặc của hai người rất trẻ trung và thời trang, vừa nhìn liền biết không phải người kinh doanh mặt hàng này, nơi đây cũng thường hay có cô chủ con nhà giàu có nghe danh mà tới chơi, tùy tiện chọn hai viên đá để cược vận may, dù sao thì trong mắt những cô chủ này, thì số tiền này chẳng là gì cả, nên rất hiển nhiên, nhân viên cửa hàng liền xếp hai người vào hàng ngũ này.

Vừa bước vào cửa, Đường Tĩnh Vân đã thấy rất nhiều người chen chúc nhau, như thể đang vây xem cái gì đó, "Chắc chắn là có người đang đập phá đá," Vinh Kiều kéo Đường Tĩnh Vân đi về phía đó với vẻ mặt có vài phần phấn khích,, "Đi, chúng ta cùng nhau đi xem, nếu đập ra được đồ đẹp gì đó, thì mình cũng có thể tiện tay mua luôn, dù sao công ty nhà mình cũng nhập được!"

Đường Tĩnh Vân bất đắc dĩ cười, tính tình của Vinh Kiều vẫn luôn phô trương mà trong sáng như vậy.

Hai người chen qua đám đông, cuối cùng cũng tới gần được, sau đó chỉ nhìn thấy một người đàn ông trung niên mặc một chiếc áo jacket cũ màu xám đứng ở một bên, căng thẳng nhìn động tác của người thợ phá đá trong cửa hàng, ánh mắt dán chặt vào máy, nín thở.

Dưới động tác của người thợ đập phá đá, một màu xanh lục nhạt theo đó xuất hiện, những người xung quanh phát ra tiếng kinh ngạc: "Ra màu xanh rồi! Ra màu xanh rồi!"

Còn trên mặt người chủ sở hữu viên đá thô đó thì lộ ra vẻ vui mừng khôn xiết, tự tay vẩy nước cẩn thận lau phần màu xanh đó, phần màu xanh đó hơi tối, màu thiên về xám và đậm, nhưng độ trong suốt khá tốt, chất ngọc mịn màng, sáng bóng, thế là lập tức vui mừng kêu lên: "Thuộc loại phỉ thuý du thanh, màu vỏ dưa, hàng trung bình khá!"

Những người bên cạnh nghe vậy cũng không ngừng chúc mừng, chỉ là không biết có thể cắt được bao nhiêu phỉ thuý, nhìn kích thước của viên đá đó, nếu phỉ thuý bên trong nhiều thì chắc chắn có thể lãi gấp trăm lần vốn!

Bên cạnh lập tức có người bắt đầu hỏi giá: "Viên đá thô đã lộ ra được một phần này có bán không?"

"Tôi trả mười vạn!"

“15 vạn!”

“……”

Vinh Kiều ghé sát tai Đường Tĩnh Vân, sợ cô không hiểu nên nhỏ giọng giải thích: “Có vài người chỉ cược một nửa, nếu có thể thấy màu xanh lục thì sẽ bỏ cuộc, bởi vì rủi ro sau này lớn hơn, nếu đây chỉ là màu xanh lục ở lớp mặt hoặc sau khi phá ra phỉ thuý có rêu, thì cả khối phỉ thuý đều vô dụng, không bằng ra tay ngay từ đầu. Dĩ nhiên, dưới tình huống như thế, giá bán ra chắc chắn sẽ không cao, cậu xem, nếu khối phỉ thuý này được phá ra hết, vận may cao có thể được ba bốn trăm vạn tệ, bây giờ những người này chỉ chịu trả đến ba mươi vạn là dừng lại.”

C101 -




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch