Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trùng Sinh Mạt Thế Ngàn Dặm Đường Về

Chương 20: “Người tốt” trong trung tâm thương mại

Chương 20: “Người tốt” trong trung tâm thương mại




Bàn tay sau lưng Sở Duyệt khẽ nhúc nhích, rút dao chặt xương ra, chờ ghé thăm cổ tên tóc xanh, trong miệng khạc ra tiếng của trà xanh, nói:

- Vậy cảm ơn đại ca ca! Đại ca ca, phía dưới tang thi thật dọa người nha!

Tên tóc xanh nghe thấy giọng nói của Sở Duyệt, chỉ cảm thấy xương cốt đều rụng rời, trong mắt hiện lên dâm quang, không nghĩ tới kẻ cơ bắp kia lại đi tới phía sau Sở Duyệt.

Sở Duyệt vốn muốn xử lý tên tóc xanh trước rồi xử tên cơ bắp, nhưng hiện tại muốn giết kẻ cơ bắp này có khó khăn, không thể rút dây động rừng, cô đành phải thu dao chặt xương lại.

Hình như cô gặp được phiền toái lớn rồi.

Tính đánh lén thất bại, Sở Duyệt chỉ đành phải nương theo tên tóc xanh mà đứng lên, hai chân cô vẫn có chút nhũn ra, không cẩn thận thiếu chút nữa đã lao vào trong lòng ngực tên tóc xanh, vội dùng tay bám vào lan can, đứng vững.

Bộ dáng này của Sở Duyệt trong mắt tên tóc xanh chính là nhào vào trong ngực, đây là kích thích cực đại với tên tóc xanh, ánh mắt hắn ta nhìn cô càng thêm phát sáng.

Sở Duyệt bị tên tóc xanh nhìn đến không thoải mái, tránh thoát khỏi tay hắn ta, tự mình bám chắc vào lan can, không hiểu vì sao hắn ta lại đột nhiên có bộ dáng động dục như vậy.

Sở Duyệt là một em bé ngoan, từ nhỏ đến lớn được ba mẹ bảo vệ rất tốt, cô lớn lên đẹp, từ tiểu học đã có nam sinh viết thư tình cho cô, lúc sau ba mẹ cô nhìn thấy, bộ dáng giống như gặp đại địch.

Khi đó mẹ đã nói với cô, chỉ cần cô học tập thật tốt, sau này trưởng thành nhà nước sẽ phát cho cô một đối tượng ưu tú! Còn cho cô xem mấy thông tin về mấy cách mà tra nam lừa nữ sinh, nói cho cô biết ngàn vạn không nên yêu đương ở bên ngoài. Sau đó hai người lại lấy chính mình làm ví dụ, nói ba sở chính là do nhà nước phát, rất tốt!

Khi còn nhỏ, Sở Duyệt đã tin lời mẹ cô nói, sau đó trưởng thành mới biết đó là mẹ cô dỗ cô, bất quá sau khi chứng kiến bạn bè yêu đương sớm, rồi lại thương tích đầy mình, cô cũng không còn tâm tư yêu đương sớm.

Sau này mạt thế đến, chứng kiến vô số loại tâm tư, nhìn thấy tình cảnh của những người phụ nữ khác, cô lại càng không dám tìm đàn ông. Cô không ngừng rèn luyện chính mình, gia tăng năng lực, làm bản thân không tới mức phải dựa vào thân thể để kiếm cơm. Nếu cô biến thành người như vậy, ba mẹ cô sẽ thương tâm thế nào đây.

Cho nên đối với những chuyện giữa nam nữ, Sở Duyệt một khiếu đều không thông, cô cũng không biết bản thân vô tâm chi thất lại làm tên tóc xanh cho rằng cô đang câu dẫn hắn ta.

Sở Duyệt đứng lên, kẻ cơ bắp nhìn thấy cái móc trên mặt đất, trong lòng buông lỏng.

Lúc bọn họ ở lầu 3 đã thấy Sở Duyệt treo trên lan can, thấy cô là con gái, lại còn rất trẻ, mới tính toán xuống dưới nhìn xem có thể kéo cô lên hay không.

Không nghĩ tới cô có thể tự mình bò lên, hắn ta còn tưởng rằng cô gái này có thân thủ lợi hại, đổi chiều kim câu có thể đi lên, không nghĩ tới là là dùng móc bò lên, cũng coi như thông minh.

Bất quá trước đó sao không nhìn thấy có móc, móc này từ đâu ra?

Kẻ cơ bắp nhanh chóng khom lưng nhặt móc sắt, cười hỏi:

- Em gái, em dùng cái móc này bò lên tới sao? Vừa rồi sao tôi không nhìn thấy em mang theo móc a?

Sở Duyệt nhìn móc sắt trong tay kẻ cơ bắp, không hề giả giọng nói nói chuyện:

- Tôi treo nó trên eo a, cầm thì không chạy được.

Sở Duyệt trả lời như đương nhiên, kẻ cơ bắp cũng không truy cứu, móc cầm ở trong tay, không có ý trả lại:

- Em gái, móc này quá nguy hiểm, em cầm làm bản thân bị thương thì không hay, để anh trai cầm giúp em.

Sở Duyệt cũng không muốn dây dưa với hắn ta, làm bộ tín nhiệm bọn họ, đi theo bọn họ lên lầu 3.

Tròng mắt của tên tóc xanh giống như dính trên người Sở Duyệt, thường thường còn muốn động thủ quấy rầy cô một chút, Sở Duyệt bị hắn chọc cho tức giận đến dựng lông, ngay cả nói cũng lười.

Tóc xanh lại rất có hứng thú nói chuyện, luôn hỏi Sở Duyệt không ngừng:

- Em gái, em tên gọi là gì nha? Ca ca tên Hầu Thụy Dương……

- Em gái, em bao nhiêu tuổi rồi? Hai mươi? Còn nhỏ thật sự a, ca ca em 28 tuổi, thuộc hổ……

- Em gái, sao em lại chạy đến nơi này? Tới cũng được, đừng sợ, có ca ca em ở đây! Cữu cữu anh chính là lão đại nơi này, bọn họ đều phải nghe lời cữu cữu anh, cữu cữu đối với anh rất tốt.

Tên tóc xanh giống như con khỉ đắc ý nói một đống, không có nhiều tin tức hữu dụng lắm, Sở Duyệt nghe đến phiền, thật muốn dính miệng hắn ta lại!

Bất quá hình như có người càng phiền hơn.

Tên cơ bắp càng ngày càng không nhịn được xem thường, cuối cùng đè giọng mắng:

- Con khỉ, cậu mẹ nó dây dưa mãi không xong? Thấy phụ nữ liền đi không nổi đúng không? Ngày ngày rảnh rỗi không có gì làm, chỉ nghĩ mấy chuyện trên giường kia?

Con khỉ tóc xanh lập tức im miệng.

Tuy rằng hắn là cháu ngoại lão đại, nhưng bởi vì không có bản lĩnh gì, cữu cữu hắn cũng không thể nào thích hắn nổi, so sánh với người tài trong bang như Trương Đức Bưu, ngày thường hắn ta đều tương đối túng.

Nhưng hôm nay không giống a! Cô gái nhỏ này chẳng những lớn lên xinh đẹp, còn nhào vào trong ngực hắn ta, khẳng định là thích hắn ta nha!

Khó được có được một cô gái thích hắn ta, sao hắn ta có thể để mình mất mặt trước cô.

- Trương Đức Bưu, anh con mẹ nó nói cái gì? Còn không phải là có chút sức lực sao? Anh dám đánh tôi sao? Anh dám đắc tội cữu tôi sao? Hừ! Đừng xen vào việc của người khác.

Kẻ cơ bắp tên Trương Đức Bưu thật đúng là đã bị con khỉ tóc xanh chọc tức, “Hừ” một tiếng, bước đi phía trước, một bộ không phục rồi lại không thể bỏ mặc.

Sở Duyệt trong lòng vui vẻ.

Hắc!

Cơ hội không phải đã tới rồi sao!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch