Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 21: Tay Không Bắt Giặc

Chương 21: Tay Không Bắt Giặc



- Sử dụng thử?

Ba người vừa nghe liền cảm thấy choáng váng, khu nhà này cho thuê còn có thể dùng thử sao? Đây cũng không phải là cái gì mà nhìn không thấy hay là sờ không được.

Tuy nhiên, Cục trưởng Vương cũng là một người khôn khéo cơ trí, mắt nhìn Nhiếp Gia Dân và Nhiếp Chấn Bang, lòng đầy suy tư. Xem ra, hai người này đã quyết định muốn chơi tay không bắt giặc rồi. Trong thủ đô, trong cái vòng con cháu quan lại này, người làm như vậy cũng có không ít.

Lúc này, bất luận thế nào cũng không thể từ chối thẳng thừng được. Đừng nói là trước mặt vị này không bỏ qua mặt mũi được, cho dù là Vụ trưởng Quách bên đó, e là chính gã cũng không có cách nào giải thích. Cục trưởng Vương lập tức cười nói:

- Nhiếp tiên sinh, việc thử dùng này, cụ thế là như thế nào?

Cái mà Nhiếp Chấn Bang muốn chính là hiệu quả như vậy, nhìn ba người, hắn liền thản nhiên nói:

- Cục trưởng Vương, rất đơn giản, tôi thuê nơi này, mục đích chính là chuẩn bị xây dựng một trung tâm thương mại. Như vậy thì, nhà xưởng của các anh đều phải lắp đặt, trang hoàng lại, toàn bộ con đường của khu nhà xưởng đều sẽ lợp trần nhà, cả cái khu nhà xưởng này sẽ được xây dựng thành một chỉnh thể. Các anh nghĩ xem, đầu tư của đối phương lớn như vậy, ít nhất không thấp hơn tiền thuê nhà hai năm của các anh. Nếu chẳng may không được, tôi liền chuẩn bị giải tán, căn cứ theo tháng sử dụng trên thực tế để quyết toán tiền thuê cho các anh, đồ vật còn lại đều không cần, nói cách khác, các anh vẫn là kiếm được.

Cục trưởng Vương nghe xong cũng trầm tư, công xưởng thay đổi thành trung tâm thương mại, lời này nghe thế nào cũng có chút không đáng tin. Chỉ riêng trang trí và cải tạo, sợ là cũng phải mất nửa năm, như vậy còn kịp sao? Nhưng, nhìn vẻ mặt của Nhiếp Chấn Bang cũng không giống như là đang nói đùa. Hơn nữa, đầu tư của đối phương cũng là thực sự có thể nhìn thấy được. Thứ lớn như vậy lại không giống như là thuê xe thuê đồ đạc, mà nhà xưởng thì cũng không chuyển đi được, cùng lắm là đưa không cho cậu ta mấy tháng tiền thuê nhà, nếu hơn thì sợ là mình cũng khó xử. Nhà máy là của tập thể, cho dù là chính mình cũng không thể làm chủ được, đến lúc đó, chẳng may những công nhân khác không đồng ý, chuyện này sẽ làm ầm lên. Đây là dưới chân thiên tử, chỉ một chút gió thổi cỏ lay đều có thể khiến trên trời nghe thấy.

Cắn răng một cái, Cục trưởng Vương nhìn Nhiếp Chấn Bang nói:

- Nhiếp tiên sinh, dùng thử thì không vấn đề, chỉ là, không biết người bạn đó của cậu chuẩn bị dùng thử bao lâu?

Nhiếp Chấn Bang vừa nghe, cũng mỉm cười, chuyện đến bước này cũng coi như là thành công rồi, liền lập tức nói:

- Thời gian dùng thử ba tháng, ngoài ra, các anh bên này tặng thêm thời gian trang trí là một tháng, khu xưởng lớn như vậy, lượng công trình rất lớn, không có thời gian nửa năm, căn bản không có cách nào kinh doanh. Nếu có thể, tôi có thể lập tức đại diện cho bạn của tôi ký kết hợp đồng với các anh.

Nhiếp Chấn Bang làm trò ở đây một chút, bình thường thì nửa năm trang hoàng thực sự là không ngắn. Nhưng theo Nhiếp Chấn Bang thì, một tháng hoàn thành cũng không có vấn đề quá nhiều.

Ngay trên bàn làm việc của phòng thông tin, chỉ một trang giấy tư liệu đơn giản, sau khi Giám đốc nhà máy là ông Kiều và Nhiếp Chấn Bang kí xong hợp đồng, Nhiếp Chấn Bang cũng đưa tay ra nói:

- Giám đốc Kiều, sau này mong ông quan tâm nhiều hơn. Cục trưởng Vương, chuyện hôm nay xin cảm ơn, hôm nào có thời gian tôi làm chủ, mời anh uống một chén.

Sau khi Nhiếp Chấn Bang kí kết hợp đồng thuê nhà xưởng, không đợi Dương An Bang và Tiếu Nhã Lệ trở lại, hắn lập tức bắt đầu công việc sửa chữa và trang hoàng lại. Trước tiên, toàn bộ bức tường ngoài dọc bên đường Trường An đều bị dỡ bỏ, toàn bộ gạch đều dùng lại lần nữa. Dãy tường ven đường này cũng bắt đầu trang trí, căn cứ theo độ cao của tường ban đầu, lát thêm gạch men mới tinh lên trên. Trên mái nhà xưởng, cùng với dãy tường bên đường này đều xây dựng thành từng khối biển quảng cáo quy mô lớn, che lại hết lớp trần nhà ban đầu. Đồng thời, các bức tường bên trong cũng đều tiến hành cải tạo. Tất cả các bức tường ban đầu đều dỡ bỏ đi. Ở vị trí khung xà tam giác chịu lực, dùng các cây cột có diện tích một mét vuông làm cột trụ. Cứ như vậy, toàn bộ một mảnh đất hơn mười nghìn mét vuông có vẻ trống trải hắn lên.

Biển hiệu của siêu thị Ốc Gia cũng đã đưa tới, trên bức tường bên đường treo một quảng cáo loại hình lớn: “Siêu thị Ốc Gia đang trong thời gian trang hoàng, ngày mười tám tháng mười hai chính thức mở cửa, kính mời mong đợi…”. Đây là một chiêu thức quảng cáo thường dùng ở sau này, nhưng, thử ứng dụng trong thời đại này lại sinh ra hiệu ứng vô cùng đáng ngạc nhiên. Dưới sự điều hành của Tiếu Nhã Lệ và Dương An Bang, các kênh truyền thông như đài truyền hình thủ đô và Báo chiều thủ đô đều liên tục theo dõi, đưa tin về siêu thị Ốc Gia. Dưới sự sắp đặt của Nhiếp Chấn Bang, bối cảnh của siêu thị Ốc Gia là doanh nghiệp Hồng Công và một số tư liệu chi tiết của siêu thị đều dần dần được lộ ra trên truyền thông. Với chiêu thức này, không đến nửa tháng, cả Bắc Kinh đều đã biết chuyện của siêu thị Ốc Gia rồi.

Trong tòa nhà văn phòng hai tầng phía sau nhà máy linh kiện kim khí, nơi đây đã được cải tạo thành trụ sở chính của Công ty cổ phần siêu thị Ốc Gia ở thủ đô.

Lúc này, trong phòng làm việc của Dương An Bang, thấy khu nhà xưởng đã hoàn thành cải tạo về chủ thể, đang chuẩn bị tiến hành trang trí bên trong và tạo giá hàng hóa, Dương An Bang có chút nóng lòng như lửa đốt:

- Chấn Bang, cái khu xưởng này của cậu thuê rất đẹp, hoàn toàn là tay không bắt giặc đó. Không tốn một phân tiền liền lấy về tay, còn miễn phí tặng thời gian trang trí một tháng, anh cũng không thể không khâm phục cậu. Nhưng mà, người anh em, lúc này đã là cuối tháng mười rồi, sắp đến tháng mười một, hàng của chúng ta làm thế nào bây giờ? Bảy mươi nghìn tệ, tiến hành cải tạo chủ thể, còn thừa lại không mấy nữa.

Nhiếp Chấn Bang lúc này lại vô cùng thoải mái. Là người từng trải, Nhiếp Chấn Bang hiểu rất rõ siêu thị ở kiếp trước là nơi sôi động thế nào, dùng cái câu ngày thu đấu vàng để hình dung cũng không đủ. Khẽ cười một cái, Nhiếp Chấn Bang lại nói với Tiếu Nhã Lệ:

- Chị, chuyện em dặn chị làm thế nào rồi? Ngân hàng bên đó đồng ý cho vay tiền chứ?

Tiếu Nhã Lệ gật gật đầu, lập tức nói:

- Ngân hàng bên đó có thẩm hạch vốn đăng ký và khả năng kinh doanh của công ty chúng ta một chút. Sau khi khảo sát khu vực bán của chúng ta thì phía ngân hàng đã đồng ý cho chúng ta vay tiền, mức vay là ba trăm nghìn.

Nghe được tin này, Nhiếp Chấn Bang cũng vui mừng xiết chặt nắm tay. Khâu tìm kiếm nguồn cung cấp hàng hóa, Nhiếp Chấn Bang căn bản không lo lắng gì. Chỉ cần siêu thị có thể khai trương thì lượng tiêu thụ đủ để chứng mình tất cả vấn đề, còn bây giờ, nếu việc trang trí vì thiếu tiền mà phải ngừng lại, thì đó là chuyện lớn.

Khoản vay ngân hàng ba trăm nghìn chuyển được vào tài khoản, điều này đối với Nhiếp Chấn Bang mà nói mới là chuyện còn quan trọng hơn so với hàng hóa. Bây giờ nghe được tin tức xác thực, Nhiếp Chấn Bang có cảm giác như trút được gánh nặng, lập tức nhìn Dương An Bang nói:

- Nhị ca, để cho người bạn đó của anh sớm phát quảng cáo đi, đợi lúc nữa anh lấy năm mươi nghìn tệ ở chỗ chị của em đi làm quảng cáo tuyên truyền toàn thành phố. Ngoài ra, các anh đều sử dụng một vài quan hệ, lấy một số hàng hóa có nhu cầu lớn san sẻ, chuyển dần qua đây một ít, công tác hàng hóa chuẩn bị bắt đầu rồi.

Sở dĩ lấy tên siêu thị Ốc Gia này, theo ý của Nhiếp Chấn Bang rất đơn giản, đây là trong tên của Walmart và Carrefour, mỗi tên lấy một chữ đầu, siêu thị Ốc Gia này một khi khai trương nhất định sẽ vượt qua bọn họ. Sau này trong nước sợ là không có chỗ cho bọn họ nữa rồi.

- Siêu thị Ốc Gia tiến hành tìm kiếm các nhà kinh doanh, địa điểm tại đại lộ Vương Phủ Tỉnh, nơi có lưu lượng người qua lại lớn nhất, siêu thị mua sắm quy mô lớn với diện tích mười sáu nghìn mét vuông, trên một trăm nghìn loại hàng hóa cao cấp cho người mua chọn lựa, giá cả thấp nhất, chất lượng tốt nhất, sản phẩm thiết thực nhất. Hiện nay siêu thị gửi lời mời tới toàn quốc, mời chào các nhà cung ứng hàng hóa, bởi vì danh sách có hạn, mười doanh nghiệp cung ứng đăng ký đầu tiên sẽ được miễn phí thuê mặt bằng, đồng thời, siêu thị sẽ dành những vị trí tốt nhất trong cùng một khu sản phẩm cho những sản phẩm của các doanh nghiệp trên để từ đó thu được hiệu quả lớn hơn. Ba mươi nhà cung ứng tiếp theo sẽ đạt được ưu đãi là miễn giảm một nửa phí thuê nơi bày hàng.

Nhiếp Chấn Bang dường như không cần nghĩ ngợi liền nói đoạn quảng cáo này ra. Lúc này, so với kiếp trước, so với hai mươi tư năm sau, quả thật chính là tin tưởng mà bật ra, căn bản không có nửa chút dấu hiệu suy tư.

Theo lời ra lệnh của Nhiếp Chấn Bang, một lần nữa, quảng cáo của siêu thị Ốc Gia liền xuất hiện trong các ngõ nhỏ phố lớn ở thủ đô.

Không giống như nhân dân hiếu kỳ xem náo nhiệt, mấy phe phái và mấy gia tộc trong thủ đô đều bắt đầu hành động. Nhiếp gia và Dương gia hợp tác với nhau, điều này cho thấy, Nhiếp gia đã đứng vào phía sau thủ tướng rồi.

Không giống như gió nổi mây cuộn giữa tầng cao, nguồn cung ứng hàng hóa của siêu thị Ốc Gia cũng bắt đầu khởi sắc, Dương An Bang và Nhiếp Gia Dân cùng nhau tiến hành. Mặc dù tuổi tác không lớn, nhưng có thân phận phía sau ở đó trưng bày, không ít công ty quốc doanh đều ngại không nể mặt mũi mà tham gia vào.Đồng thời, cùng với việc quảng cáo siêu thị không ngừng rầm rộ nổ ra, một số nhà cung ứng hàng hóa tư nhân cũng như một số nhà bán buôn cũng bắt đầu không nhịn được nữa rồi. Mỗi ngày có lưu lượng người trên chục nghìn thậm chí trên trăm nghìn, điều này hoàn toàn không phải là người bình thường có thể chịu được.

- Ông chủ Đới, ông không sợ những hàng hóa này sẽ bị bọn họ nuốt sao?

- Haha, chút hàng hóa này đáng là gì chứ. Công ty lớn như vậy, siêu thị diện tích lớn như vậy, tôi tin những ông chủ như bọn họ còn không đến mức phải lừa chúng ta đâu. Chuyện lớn hơn là bao, chỉ riêng cái phí quảng cáo một ngày của người ta có thể bù được cả đống thứ lặt vặt kia của cậu rồi. Bởi vậy, tôi không sợ.

Có người thứ nhất rồi thì người thứ hai cũng bắt đầu kích động theo. Cả nước trên dưới, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung vào siêu thị Ốc Gia.

- Ông em này, tôi phục cậu, phục sát đất rồi.

Từ sau khi thu tiền phí gian hàng bày bán, vốn dĩ vẫn là nửa giá hoặc chiết khấu, bây giờ cũng đã là giá gốc, nhưng, sự nhiệt tình của nhà cung ứng hàng đã bị đốt lên rồi, bởi vậy hầu như đều là bất cứ giá nào cũng phải đăng ký được.

Thời gian một tháng lại trôi qua, lúc này, tất cả trang trí của siêu thị đều đã hoàn thành rồi, cùng với việc trang trí gần đến hồi kết thúc, bên này Dương An Bang lập tức đăng thông báo tuyển dụng lấy hơn một trăm người, một tháng bảy mươi tệ. Mức thu nhập này ở thủ đô mặc dù không cao, nhưng bây giờ tất cả đều đang bận rộn với việc bày biện giá hàng.

Túi gạo cuối cùng được treo cao lên, nhìn toàn bộ siêu thị dưới ánh đèn chiếu rọi giống như ban ngày, Dương An Bang lúc này lại lo lắng nắm lấy lan can, nói lẩm bẩm:

- Là giun hay là rồng, tất cả trông chờ vào buổi khai trương ngày mai rồi.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch