Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 240: Tổ điều tra khu tự trị

Chương 240: Tổ điều tra khu tự trị



Trụ sở làm việc của Đảng ủy khu tự trị, trong phòng họp nhỏ nằm trên tầng cao nhất của tòa nhà Đảng ủy, lúc này, ban lãnh đạo Đảng ủy của khu tự trị Tây Bắc đã ngồi đầy đủ ở đây.

Tưởng Chấn Toàn đưa mắt nhìn một lượt, theo sau liền nói:

- Các đồng chí, hội nghị thường vụ đặc biệt lần này là thảo luận về vấn đề số liệu kinh tế mà Ủy ban nhân dân huyện Lê thuộc thành phố Bá Châu báo cáo lên. Về số liệu kinh tế của huyện Lê, các đồng chí mỗi người hãy phát biểu ý kiến của mình. Có suy nghĩ gì hay không? Cứ nói tự nhiên.

Lời nói của Tưởng Chấn Toàn vừa dứt, bên cạnh, Phó Chủ tịch thường trực Ủy ban nhân dân khu tự trị Lâm Hải Khôn liền nói:

- Bí thư Tương, tôi nhưng lại cảm thấy, số liệu này có dấu hiệu của số liệu ảo. Còn nhớ, đặc khu Nam Hải năm đó cũng không có mức tăng trưởng lớn như vậy, huyện Lê bên này có thể có tốc độ nhanh như vậy sao? Đây không phải là báo cáo bừa sao? Tôi kiến nghị, Đảng ủy khu tự trị hãy cử một tổ điều tra đặc biệt thâm nhập vào huyện Lê để đặc biệt điều tra chuyện này. Cái loại thổi phồng này, chẳng phải là giống như kế hoạch Đại nhảy vọt, một mẫu sản xuất mấy chục nghìn cân sao?

Cùng lúc đó, các Ủy viên thường vụ khác cũng lần lượt phát biểu ý kiến. Cũng khó trách, số liệu của huyện Lê thực sự là quá chấn động rồi.

Bên cạnh, chân mày của Lý Dật Phong cũng hơi nhíu lại. Lần này đây, cháu của lão lãnh đạo thực sự là làm nổi quá rồi. Số liệu như vậy nếu là giả, nhất định sẽ phải chịu sự nghiêm trị của chính quyền Đảng ủy khu tự trị. Nếu là thật, vậy thì các địa phương khác của toàn khu đúng là mất hết mặt mũi rồi. Đồng thời, đây cũng là đắc tội những cán bộ khác trong toàn khu, vẫn là tư tưởng chưa trưởng thành, chỉ lo thành tích của mình rồi.

Nghĩ đến đây, Lý Dật Phong cũng trầm tiếng nói:

- Ý kiến của cá nhân tôi là, vẫn là để cho Ủy ban nhân dân Đảng ủy khu tự trị dẫn đầu, cùng các ban ngành khác, tổ chức thành một tổ điều tra liên hợp. Thậm chí có thể suy xét tới việc, để nhân viên của các thành phố, địa phương khác tạo thành một đoàn quan sát, cùng vào huyện Lê điều tra tình hình số liệu kinh tế lần này.

Nghe thấy Lý Dật Phong đồng ý tiến hành điều tra, ngay tiếp theo, Tưởng Chấn Toàn cũng sửng sốt. Tây Bắc bên này, người biết quan hệ giữa Lý Dật Phong và Nhiếp gia, sợ là chỉ có chính mình mà thôi, hơn nữa, mình cũng là trong lúc tình cờ mới biết. Bây giờ, đến Lý Dật Phong đều đồng ý điều tra thẩm hạch, Tưởng Chấn Toàn đương nhiên là cảm thấy có chút bất ngờ. Ngay lập tức, Tưởng Chấn Toàn liền hiểu ý tứ của Lý Dật Phong.

Đúng là gừng càng già càng cay mà. Để Ủy ban nhân dân Đảng ủy khu tự trị ra mặt, cùng với các ban ngành liên quan của khu tự trị tạo thành tổ điều tra, như vậy đồng nghĩa với việc để cho cả người của các phe phái khác tham gia vào, cùng với đó, cũng để người từ các thành phố, địa phương khác tham dự vào, như vậy là có thể duy trì tính công bằng liêm chính ở mức độ lớn nhất. Đây chính là muốn để cho thành tích của Nhiếp Chấn Bang càng thêm vững chắc hơn rồi.

Có điều, Tưởng Chấn Toàn lúc này cũng là có càm giác vui vẻ, chờ mong được nhìn thấy cảnh đó. Đối với Nhiếp Chấn Bang, Tưởng Chấn Toàn còn là rất thưởng thức. Có bối cảnh, lại là người có năng lực như vậy cũng rất ít gặp, càng khó có được là tác phong làm việc và làm người của Nhiếp Chấn Bang rất hợp với sở thích của Tưởng Chấn Toàn.

Nghĩ đến đây, là nhân vật số một Đảng ủy khu tự trị, Tưởng Chấn Toàn cuối cùng đưa ra kết luận cuối cùng, ông nói:

- Tôi thấy như vậy cũng rất tốt. Chuyện này không điều tra thì không rõ ràng, chân lý đều là càng biện càng sáng mà. Có thể suy xét tới việc, để cho Sở Kiểm toán, Sở Tài chính và các ban ngành khác cùng nhanh chóng tạo một tổ điều tra, chính thức vào huyện Lê.



Thành phố Bá Châu

Trong nhà Bí thư Thành ủy Lưu Văn Thanh.

Lúc này, Lưu Văn Thanh đang ngồi trong thư phòng. Vừa rồi, Lưu Văn Thanh nhận được điện thoại của thư ký Đường bên Đảng ủy khu tự trị gọi đến. Về số liệu của huyện Lê, khu tự trị bên kia cũng đều ồn ào hết cả lên rồi. Bây giờ tổ điều tra đang được trù bị, ít ngày nữa sẽ đến huyện Lê, tiến hành đánh giá và thẩm hạch toàn diện đối với huyện Lê.

Mặc dù Lưu Văn Thanh rất có lòng tin đối với Trương Sở Bân và Nhiếp Chấn Bang, nhưng lúc này nhận được điện thoại cũng không khỏi có chút lo lắng. Chính quyền Đảng ủy khu tự trị phái tổ điều tra đi, chuyện này Lưu Văn Thanh sớm đã có dự liệu. Thành tích lớn như vậy công bố ra, đủ để chấn động toàn quốc. Việc huyện Lê lên “Bảy giờ mỗi ngày” chắc chắn là chuyện hiển nhiên rồi.

Nhưng, tin tưởng thì tin tưởng, Lưu Văn Thanh vẫn có chút không yên tâm, bởi vậy ông liền bấm số điện thoại của Nhiếp Chấn Bang.

Lúc này, Nhiếp Chấn Bang đang tăng ca trong phòng làm việc. Càng đến cuối năm, công việc càng thêm bận rộn. Hiện giờ Tây Bắc đang là trời đông giá rét, tất cả công trình xây dựng đều đã ngừng thi công.

Các công trình chủ thể của trụ sở làm việc mới của Ủy ban nhân dân Huyện ủy huyện Lê và các cơ quan trực thuộc huyện phần lớn đã hoàn thành rồi. Hiện giờ đã chuyển sang giai đoạn trang trí bên trong. Ước chừng đến ngày mùng một tháng năm năm sau, toàn bộ huyện Lê có thể chuyển đến trụ sở mới làm việc. Đến lúc đó, diện tích khu huyện thành của huyện Lê sẽ mở rộng gấp đôi so với hiện tại.

Nhiếp Chấn Bang lúc này đang xem sắp xếp lịch trình mà văn phòng Ủy ban nhân dân đưa lên. Sắp đến Tết âm lịch, công tác quản lý trị an và ổn định trước Tết không thể buông lỏng. Văn phòng Ủy ban nhân dân bên này cũng đặc biệt lựa chọn một số đơn vị tiến thành thăm hỏi và chúc Tết.

Lúc này điện thoại trên bàn đột nhiên đổ chuông. Nhìn chiếc điện thoại màu đỏ, Nhiếp Chấn Bang cũng không dám chậm trễ. Chiếc điện thoại này đều là do lãnh đạo Thành ủy để gọi tới. Mà bình thường người gọi điện cho mình không phải Lưu Văn Thanh thì cũng là Đinh Ái Quốc. Còn về Trình Tân Hoa, quan hệ giữa hai người bày ra trước mắt đây, thành ra ngược lại rất ít có liên hệ điện thoại.

Vừa nhận điện thoại, giọng của Lưu Văn Thanh truyền đến:

- Tiểu Nhiếp à, lần này huyện Lê các cậu nổi danh toàn khu rồi. Sau khi báo cáo số liệu tăng trưởng phát triển kinh tế của huyện Lê lên, đã được chính quyền Đảng ủy khu tự trị coi trọng cao độ. Lần này, để cho khách quan, công bằng, nghiêm túc, cẩn thận, cũng là nhằm chịu trách nhiệm đối với huyện Lê, chịu trách nhiệm đối với trung ương, cho nên chính quyền Đảng ủy khu tự trị sẽ phái đi một tổ điều tra, các thành phố khác trong toàn huyện cũng phái nhân viên làm giám sát, tham dự vào toàn bộ công tác điều tra. Hi vọng cậu bên này không cần có suy nghĩ hay gánh nặng gì, nhất định phải làm tốt công tác tiếp đón.

Nghe thấy lời này, Nhiếp Chấn Bang lập tức cũng gật đầu. Chuyện tổ điều tra Nhiếp Chấn Bang cũng đoán ra rồi. Số liệu này báo cáo lên xong mà không có tổ điều tra xuống kiểm tra mới là chuyện lạ. Nghĩ đến đây, Nhiếp Chấn Bang cũng lập tức gật đầu nói:

- Bí thư, xin ngài yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ toàn lực ứng phó, làm tốt công tác tiếp đón, tuyệt đối không bôi nhọ thành phố Bá Châu.



Trong vấn đề lần này, tốc độ của chính quyền Đảng ủy khu tự trị rất nhanh. Không đến hai ngày, đoàn đại biểu không lồ với số người đến sáu mươi mấy người liền nhanh chóng tập hợp thành.

Gió bắc thổi mạnh, gió lạnh gào thét.

Lúc này, tại nơi giao nhau giữa thành phố Khố và huyện Lê, bốn lãnh đạo huyện Lê đều đã đợi bên đường. Trương Sở Bân và Nhiếp Chấn Bang lúc này đều mặc áo gió dày màu sậm, nghiêm túc đứng ở bên đường.

Giờ phút này, Trương Sở Bân cũng có chút kích động. Số liệu kinh tế của huyện Lê dẫn tổ điều tra của khu tự trị đến, nghe nói còn do chính Phó Chủ tịch thường trực khu tự trị Lâm Hải Khôn dẫn đầu. Điều này khiến Trương Sở Bân rất hưng phấn, mức độ quan tâm của lãnh đạo khu tự trị càng cao, Trương Sở Bân càng vui mừng. Cái này có nghĩa là triển vọng tương lai của mình sẽ càng lớn.

- Chấn Bang à, không thì vào xe ngồi một lúc đi, tin tức từ thành phố Khố đưa đến, tổ điều tra dừng lại khách sạn Bá Châu một tối, không biết khi nào mới xuất phát đây.

Trương Sở Bân nhỏ tiếng nói với Nhiếp Chấn Bang ở bên cạnh.

Nhiếp Chấn Bang gật gật đầu, đang chuẩn bị nói, phía trước một xe cảnh sát đã đi tới, đỗ bên đường, Trần Nhạc rất nhanh liền mở cửa xe bước đến:

- Bí thư, Chủ tịch, tin tức từ thành phố Khố bên đó nhận được, tổ điều tra đã xuất phát khoảng một tiếng rồi. Theo tốc độ này thì ước chừng rất nhanh sẽ tới.

Đợi không đến mười phút, trước mặt, dưới ánh sáng đèn báo hiệu của cảnh sát lóe lên, một đoàn xe đi về hướng huyện Lê. Ngoài tổ điều tra ra, xe của Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố Bá Châu cũng đi theo.

Đoàn xe từ từ dừng trước mặt mọi người. Cửa sổ thủy tinh của chiếc xe Mercedes- Benz màu đen đi ở phía trước hạ xuống, Lâm Hải Khôn vẻ mặt tươi cười, khẽ gật đầu thể hiện ý chào hỏi, cười nói:

- Đồng chí Sở Bân và đồng chí Chấn Bang vất vả rồi. Cảm ơn các đồng chí của huyện Lê. Trời đang rất lạnh giá, đều lên xe đi, đến khu kinh tế mới trước.

Phó chủ tịch thường trực khu tự trị đưa ra quyết định luôn, điều này khiến Trương Sở Bân và Nhiếp Chấn Bang đều sửng sốt. Tình huống này có chút không đơn giản đâu.

Thông thường thì tổ điều tra dù sao cũng phải ở lại đây. Nhưng đi thẳng đến khu kinh tế mới luôn, thái độ này dường như đã rõ ràng bày ra, lần này đến chỉ là làm chuyện công.

Đoàn xe chậm rãi đi trước, Nhiếp Chấn Bang nói với Trương Sở Bân ở bên cạnh:

- Bí thư Trương, chúng ta cũng lên xe đi. Tình hình của huyện Lê chúng ta đều thực sự cầu thị (mong muốn mở rộng tầm nhìn), trải qua được sự thẩm hạch và điều tra. Nếu Phó Chủ tịch Lâm đã nói như vậy rồi, chúng ta tất cả theo chỉ thị của lãnh đạo làm việc là được.

Tại khu kinh tế mới bên này, hiện giờ sớm đã treo cờ phấp phới, chiêng trống vang trời. Bên đường, nhân dân xã Cách Mộc nguyên gốc đều đã thuận lợi chuyển đến nhà mới. Mỗi gia đình đều tìm được công việc trong nhà máy ở khu kinh tế phát triển bên này.

Hiện nay, đường phố rộng rãi sạch sẽ, cây xanh và trạm xe buýt hai bên đường tất cả đều như đang trong mơ vậy.

Lâm Hải Khôn lúc này cũng bước từ trên xe xuống. Lần này tổ điều tra xuống đây, Lâm Hải Khôn là chủ động xin đi. Cái tên Nhiếp Chấn Bang này, Lâm Hải Khôn cũng nghe được từ Lâm Dương, con trai của mình. Trong khu tự trị, Nhiếp Chấn Bang coi như là một người nổi tiếng, bây giờ làm ra thành tích lớn như vậy, Lâm Hải Khôn đầu tiên không tin. Bởi vậy lúc này mới có sự chủ động ra trận của Lâm Hải Khôn.

Nhìn nhà máy mới hai bên đường, trụ sở Ủy ban nhân dân và khu cư dân mới sửa chữa của huyện Lê, trong lòng Lâm Hải Khôn liền bắt đầu có chút tin tưởng.

Lúc này, Nhiếp Chấn Bang cũng bước đến, giới thiệu với đám người Lâm Hải Khôn và Lưu Văn Thanh:

- Chủ tịch Lâm, Bí thư Lưu, các vị lãnh đạo, đây chính là khu kinh tế phát triển kỹ thuật của huyện Lê chúng tôi. Năm nay khu kinh tế phát triển huyện có số tiền thu hút đầu tư được là hơn bốn trăm triệu. Trước mắt, nhà máy đầu tư sản xuất đã xây dựng xong có mười lăm nhà máy, đang xây dựng có hai mươi bảy.

Lâm Hải Khôn mỉm cười gật đầu, lập tức nói:

- Ừm, rất tốt, ở Tây Bắc, ở huyện Lê mà lại nhìn thấy tình hình như vậy, tôi dường như là có cảm giác đang nhìn thấy vùng duyên hải phía Đông vậy. Ban lãnh đạo chính quyền Đảng ủy huyện Lê có thể khắc phục được sự khó khăn của khu vực Tây Bắc xa xôi, thúc đẩy được ưu thế của bản thân, giành được thành tích như vậy, thực sự là không dễ dàng, đáng được biểu dương và quảng bá, đáng để cán bộ toàn khu học tập và suy ngẫm.

Nói xong, trong tình huống mà mọi người đều không dự liệu được, Lâm Hải Khôn đột nhiên bước về phía trước.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch