Chương 469: Mercer quá vô tội "Cái gì……" Sau khi Matthew nghe cái xác nói chuyện, lão càng thêm cảnh giác. Lão lạnh lùng hỏi: "Cô là ai?" Ác linh không thể nói chuyện. Chỉ con người mới có thể giao tiếp và nói chuyện. Thứ đối diện mỉm cười chế nhạo: "Khi tao chết sẽ nói cho lão biết." Giờ Đỗ Duy đã trở thành ác linh, hoặc đây chính là ác linh Đỗ Duy. Thôi miên là điều Đỗ Duy làm tốt nhất. Sở dĩ con người là con người, vì họ luôn suy nghĩ từ góc độ con người, làm mọi việc với nhận thức của con người. Nhưng nếu được đổi thành ác linh, nó sẽ càng mạnh mẽ hơn. Sức mạnh vốn thuộc về ác linh, càng phát huy sẽ càng mạnh hơn. Ác linh Đỗ Duy điều khiển cái xác, đồng tử co rút lại. Năng lực định thân được phát động. Matthew hơi đổi sắc, giây tiếp theo, ác linh Đỗ Duy xuất hiện ở trước mặt lão, không biết từ lúc nào, tay phải rút ra một con dao sắc bén, phần mũi bị gãy một mẩu nhỏ. Vút… Con dao sắc nhọn bổ thẳng vào Matthew. Nhưng lại bổ hụt. Matthew biến mất tại chỗ, tan vào bóng tối. Ác linh Đỗ Duy hơi nghiêng đầu, biến mất trong bóng đêm. Trên bầu trời âm u, một tia chớp cực lớn xẹt qua, sấm sét rền vang, trong vòng vài km có thể nghe thấy rõ ràng. Trời sáng choang, toàn bộ đường cao tốc sáng lên một màu trắng xóa. Mưa trút xối xả. Những hạt mưa rơi xuống đất, làm bụi đất bắn tung toé. Mà con dao găm cắm trên ngực Mercer, nằm dưới đất không biết sống chết, vẫn chưa hoàn toàn tách rời. Nếu nhìn kỹ, còn có thể thấy 1 tay của y bị bẻ gãy, chỗ bị lưng đè lên trông hơi phồng lên. Vâng, đúng vậy. Y đang giả chết, thậm chí còn chuẩn bị một thứ gì đó, cố gắng đột kích bất ngờ Matthew và nhân cơ hội tẩu thoát. Điều không ngờ là mọi thứ lại biến hoá quỷ dị đến vậy. Từ xác chết của Alvin Dawkwe, một sự tồn tại đáng sợ hơn bất ngờ xuất hiện. Mercer có thể cảm thấy, đó là một thứ gì đó đáng sợ hơn cả ma linh trong chiếc mặt nạ mà y đang đeo. Y không khỏi nghĩ thầm: "Matthew dung hợp thứ đó, lão kinh khủng đến vậy có thể hiểu được, nhưng tại sao lại có tồn tại khác? Tuy rằng không đánh nổi Matthew, nhưng cũng rất đáng sợ." "Có phải như Matthew đã nói, thật sự có người đứng sau gây hoạ sao?" "Nếu là như vậy, không phải cái thứ nguyền rủa là do kẻ này gây ra sao?" Lúc này, Mercer rất khó xử. Y muốn trốn, nhưng có thể cảm thấy rằng Matthew và kẻ vô danh kia vẫn còn trong bóng tối, chỉ cần y hành động hấp tấp, sẽ bị họ đồng loạt tiêu diệt. Thậm chí y còn cảm thấy, việc giả chết không hề gạt được hai kẻ này. "Cũng may là những người khác sắp tới rồi, tôi chỉ cần giả bộ một lúc, một lúc nữa..." Nhưng ngay khi y nghĩ vậy. Trong bóng đêm, đột nhiên vang lên một tiếng ho khan. Matthew hiện ra một cách kỳ lạ, trên ngực có một vết cắt sắc bén, một vết cắt do dao rạch. "Mày rất mạnh..." Lão ho khan, phun ra một ngụm máu, lau khóe miệng, lạnh lùng nhìn đối diện. Ở đối diện. Ác linh Đỗ Duy vô cảm xoa xoa con dao sắc bén của mình, nhưng lồng ngực hắn đã bị khoét một lỗ lớn, hơi thở cũng yếu ớt hơn trước rất nhiều. Nó rơi xuống thế yếu. Và thứ mà nó tiêu hao bây giờ là sức mạnh của chính nó, vẫn kém sức mạnh liên tục được chúc phúc khi sở hữu Pennywise. Mưa tiếp tục tuôn xối xả, nhưng khi rơi xuống bên cạnh họ, chúng sẽ quỷ dị né tránh. Ngay sau đó, ác linh Đỗ Duy đưa tay trái ra, rồi bóp mạnh. Mà Matthew cũng có động thái tương tự. Chúng đều có khả năng điều khiển các vật thể từ xa. Nhưng lần này, có sự chênh lệch rõ rệt. Ác linh Đỗ Duy treo lơ lửng, thi thể bị điều khiển uốn gập không thể kiểm soát, tiếng xương gãy vang lên. Matthew không hề chịu chút tổn thương. "Sai ……" Matthew nói, lập tức quay đầu nhìn về phía sau, Mercer trực tiếp từ trên mặt đất bay tới, vô cùng bất đắc dĩ đâm vào hắn. "Mày chỉ biết chơi trò này thôi sao?" Lão rất tức giận, bóp lấy cổ của Mercer, cơ thể của y ngay lập tức căng phồng, như thể sắp nổ tung. Nhưng ác linh Đỗ Duy lại giễu cợt: "Đừng lo, chờ lần sau gặp lại, lão chắc chắn sẽ được thưởng thức nhiều hơn." Nói xong, đồng tử của nó hơi co lại, lợi dụng khoảng thời gian Matthew bận tay, trực tiếp triệt tiêu ảnh hưởng. Sau đó, nó xuất hiện sau lưng Matthew, trên tay là một con dao sắc như dao mổ, chỉ cần chạm vào là sẽ bị cắt đứt một miếng thịt. Matthew quay đầu, nghiến răng nhìn ác linh Đỗ Duy: "Mày cho rằng có thể giết được tao?" Ác linh Đỗ Duy lạnh lùng nói: "Câu này cũng là cho lão!" Con dao sắc bén chém tới trước mặt Matthew bị chặn lại, một cánh tay thối rữa duỗi ra từ vết thương hở trên ngực lão, nắm lấy con dao. Ngoài ra, một cánh tay thối rữa khác nhanh như cắt lao ra, chộp lấy ác linh Đỗ Duy. Những cánh tay này trông giống hệt như hoa văn trên lá bài ước nguyện. Ác linh Đỗ Duy nheo mắt cười đểu: "Khửa khửa." Khi cánh tay đó định nắm lấy nó, Cái Bóng dưới thân lập tức vặn vẹo. Cái Bóng mở đôi mắt đỏ ngầu, tay cầm một con dao sắc bén khác, chém thẳng vào cánh tay đó. Nó không dám do dự. Dù gì thì nó cũng đã có chút trí khôn, không vâng lời thì sẽ rất thê thảm. Dù không thể làm gì được trong trận chiến này, nhưng chặt bỏ một cánh tay thối rữa, thì nó vẫn làm được. Khi con dao sắc bén chặt đứt cánh tay thối rữa. Nguy cow của ác linh Đỗ Duy dễ dàng được giải quyết. Cánh tay trực tiếp hóa thành tro. Tuy nhiên cũng chỉ có thể làm vậy. Kinh nghiệm và sức mạnh của Matthew đều ở trên ác linh Đỗ Duy, lão lập tức phản ứng lại, ác ý cực kỳ khủng khiếp lan tràn từ trong mắt. Cái Bóng bị thô bạo đẩy vào trong bóng tối. Mercer lúc này di chuyển. Y sắp điên rồi, tự dưng bị Matthew đuổi giết suốt vài ngày liền, phải giả chết, bị ác linh Đỗ Duy sử dụng như một công cụ. "Bọn mày đều điên rồi!" Mercer rống to, trong tay lập tức xuất hiện một cái hộp nhỏ vỡ nát. Cái hộp lập tức bị hắn bóp nát. Một đám huyết thuỷ bay ra từ cái hộp, có thể nhìn thấy đường nét của khuôn mặt người, từ mắt đến miệng, mũi, sống động như thật. Ngay khi xuất hiện lập tức vồ lấy Matthew. "Cút!" Matthew gầm lên, quăng Mercer như rác. Giọng của lão như mang theo sức mạnh quái dị nào đó, buộc đám huyết thuỷ phải thay đổi mục tiêu, hướng về ác linh Đỗ Duy. "Mày dám gây hấn với tao sao?" Đôi mắt đen của ác linh Đỗ Duy tràn đầy sát khí lạnh lẽo. Hoa văn mặt nạ trên tay phải của nó bị bóp méo, trông giống như đang nhe răng cười. Huyết thuỷ ở giữa hai người họ, như thể con sói nhìn thấy hổ và sư tử, lập tức chạy lùi lại, sau đó lao ngược về phía Mercer với vẻ hoảng hốt. "Đm!"