Chương 481: Đánh thành nguyên hình Sợ hãi là gì? Pennywise lúc trước có thể biết rất rõ về điều này. Bởi vì căn nguyên sức mạnh của nó là sợ hãi. Nhưng giờ, nó hoàn toàn không hiểu. Đường đường là ma linh, với đặc tính của nó, chỉ cần có thời gian để phát triển, nó có thể phát triển đến mức cực kỳ đáng sợ. Thậm chí, nó sẽ trở thành một tồn tại không thể giải quyết. Nhưng nó lại gặp phải ác linh Đỗ Duy. Nó không thể chống trả. Mọi thủ đoạn của nó đều không xi nhê gì người đàn ông đang ngồi trên ngai vàng, lại còn giẫm lên đầu nó. Có thể nói là rất nực cười. Vào lúc này, ác linh Đỗ Duy nhìn xuống Pennywise, lạnh lùng nói: "Cái chết là nỗi sợ lớn nhất, nhưng thứ này chỉ dành cho con người, không phải với mày." "Tao mới chính là nỗi sợ hãi duy nhất của mày." Nó giẫm khá mạnh vào đầu của Pennywise. Rốp…… Rất vang. Đầu của Pennywise lập tức bị giẫm nát. Nhưng nó không chết, ngược lại vì bị mất đầu, cơ thể của nó ngay lập tức bò về phía sau, nó muốn chạy. Nhưng ác linh Đỗ Duy lại chỉ ngồi xem, dựa vào ngai vàng, tay phải cầm cuộn dây diều, dùng tay trái gõ vào mặt ngoài của tay vịn ghế, phát ra âm thanh giòn vang. Cóc…… Cóc …… Cốp…… Những âm thanh đều đặn vang lên, như thể có một ma lực nào đó lan tỏa trong màn sương. Sau khi Pennywise bò đi được một đoạn, đầu của nó lại mọc trở lại. Nó liều mạng chui vào trong sương mù, cố gắng thoát khỏi nơi ác mộng này. Những con búp bê còn sót lại mắc trên cơ thể nó, cũng đang toát ra sức mạnh kỳ dị. Nếu quan sát kỹ, có thể thấy rằng những con búp bê đó thực sự là những ác linh do những tà giáo đồ Vidar biến thành. Đã từng là những "cục pin", họ trở thành nền tảng của thằng hề Pennywise này, sau khi nó phản bội Đỗ Duy. …… Pennywise nhanh chóng chạy trốn trong bóng tối, lúc biến mất, khi lại lơ lửng. Chỉ có điều, dù làm thế nào đi nữa, cuối cùng nó vẫn sẽ quay trở lại trung tâm thị trấn, hiện ra ở trước mặt của ác linh Đỗ Duy. Ban đầu đây là địa bàn của nó. Giờ đã trở thành thứ nằm trong lòng bàn tay của ác linh Đỗ Duy, tùy ý nhào nặn. Nhưng thế vẫn chưa hết. Pennywise từ đầu đến cuối chưa từng phát hiện, trên cơ thể nó, sợi dây dài đã xâu với mọi bộ phận trên cơ thể nó. Ác linh Đỗ Duy dường như đang làm gì đó. Nó không muốn giết Pennywise quá dễ dàng. Pennywise sẽ không bao giờ hiểu lý do. Vì cuối cùng, nó đã chọn... OK, nó đã chọn cách đối mặt với nỗi sợ hãi. …… Hơn mười phút sau, Pennywise đứng trước ngai vàng, đôi mắt tối sầm, móng tay không ngừng ma sát như dã thú, nhe răng cười rất đáng sợ. "He he he..." Những con búp bê mắc trên thân thể của nó đều đang run rẩy. Ác linh này rồi ác linh khác, liên tục xuất hiện sau lưng của nó. Trong thời gian nó đi theo Đỗ Duy, do thông minh hơn Cái Bóng rất nhiều, nên dường như nó đã hiểu được thủ đoạn mạnh nhất của Đỗ Duy. Không bao giờ đối mặt với nguy hiểm một mình. Cũng bởi lẽ Pennywise thật sự không thể làm gì được ác linh Đỗ Duy, bởi vì đó chính là thứ mà nó sợ hãi nhất. Nhưng cộng thêm những ác linh này, có lẽ tình huống sẽ khác. Bởi vì những ác linh này đều là thật, không sợ hãi như nó. Điều quan trọng nhất là... bọn họ đều có mối hận thiên thu với ác linh Đỗ Duy. Chính ác linh Đỗ Duy đã biến họ thành ra thế này. Ác linh Đỗ Duy không nhịn được bật cười, nói: "Thật là buồn cười, mày xem, mày vẫn để cho bọn chúng ra tay. Mày cảm thấy với lũ này, mày có cơ hội chiến thắng sao?" Pennywise vẫn cười. Ác linh Đỗ Duy vô cùng thích thú nói: "Là một con người, điều mà tao thích nhất chính là Đánh Dấu các ác linh, xây dựng một quân đoàn ác linh để chống lại những ma linh mạnh hơn." "Dù không có năng lực Đánh Dấu, nhưng mày vẫn khống chế được rất nhiều ác linh. Hai phương pháp gần như giống nhau." "Nhưng trên thực tế, tao chưa bao giờ sử dụng phương pháp này như một lá bài tẩy duy nhất." "Bởi vì tao biết năng lực này sẽ khiến tao chết càng nhanh hơn, khi đối mặt với vài thứ quỷ quái." "Song giờ kẻ đối mặt với tao là mày." Sau khi nói xong, ác linh Đỗ Duy đứng lên từ trên ngai vàng, từng bước đi về phía Pennywise. Vừa đi, nó vừa nói: "Lý do tại tao để mày sống cho đến bây giờ, hoàn toàn là vì tao đang nghĩ, làm thế nào để giết mày trong khi vẫn giữ cho mày sống và cung cấp sức mạnh cho tao." "Giờ tao sẽ cho mày biết, dùng thủ đoạn của tao để đối phó với tao là 1 chuyện vô cùng nực cười." Lời lẽ vô cùng lạnh lùng. Nhưng giọng điệu lại có sự nho nhã, cao quý khó tả. Mỗi một bước rơi xuống, người ta có thể liên tưởng đến một quý ông thời Trung Cổ, mặc áo khoác đen, đội mũ phớt, mang đồng hồ bỏ túi, và đeo kính một mặt. Pennywise muốn rút lui ra phía sau lũ ác linh. Điều nó không ngờ là những ác linh phía sau đều ngây ngốc đứng yên tại chỗ, vô tình ngăn chặn nó. Nó đột nhiên quay đầu lại nhìn lũ ác linh. Tất cả ác linh cũng quay đầu lại nhìn nó. Lũ tà giáo đồ Vidar do chính ác linh Đỗ Duy biến thành ác linh, làm sao có thể bị Pennywise điều khiển, và chống lại chủ nhân thực sự của chúng. Lúc trước, Pennywise đã đúng khi không thả những ác linh này xuất hiện. Ngay khi vừa thả chúng ra, chúng đã ngay lập tức trở thành quân cờ của ác linh Đỗ Duy. Đây là điều mà ác linh Đỗ Duy nói: không thể khống chế. Sau khi Pennywise ý thức được sự việc này, nó lập tức gào thét, nhưng ngay khi vừa mở miệng, toàn bộ cơ thể của nó lập tức căng phồng. Bùm, nổ nát. Ngay tại chỗ, vô số mảnh bóng bay màu đỏ đang ngọ nguậy trên mặt đất, muốn ghép lại với nhau. Nhưng còn chưa kịp làm, đã bị một bàn chân giẫm lên. Ác linh Đỗ Duy lãnh đạm, tàn nhẫn nói: "Tao đã cho mày rất nhiều cơ hội, nhưng mày không nắm bắt. Tại sao mày lại phản bội tao?" Nó tuỳ ý nghiền nát các mảnh vụn của bóng bay. Sau khi thấy mất kiên nhẫn, y bèn dừng lại. Lúc này, những mảnh bóng bay màu đỏ đã ghép lại với nhau, trong nháy mắt bay lên bầu trời đêm trên cao . Chỉ vừa bay lên cao khoảng 3 mét, đã bị ác linh Đỗ Duy dễ dàng túm lấy. Toàn bộ quả bóng bay lại phồng lên, và vỡ nát thành nhiều mảnh. Sau đó, đồng tử của y co lại. Tất cả các mảnh đã bị nó mạnh mẽ ép lại với nhau, tạo thành một thằng hề kỳ lạ. Đầu dính vào bụng, hai tay hướng vào nhau, hài hước và kỳ cục. Ác linh Đỗ Duy vẫn đang cầm một cuộn dây diều trong tay phải, sau khi thả Pennywise lên không trung, y kéo nó thật mạnh. Pennywise như bị máy cắt xẹt quá, bị xé thành vô số mảnh nhỏ. Không thể thảm hơn nữa. Hơn nữa, khí tức do nó biến thành ma linh cũng đang giảm xuống như thủy triều. Bị ác linh Đỗ Duy trực tiếp đánh từ ma linh xuống thành phế vật ác linh như ban đầu.