Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tuyệt Cảnh Hắc Dạ

Chương 16: Quyết Định Hai

Chương 16: Quyết Định Hai


Hắn biểu lộ chăm chú nghiêm nghị như thế, khiến Cà Lăm có chút sửng sốt.

"Có thể thử nghiệm một chút chăng? Dùng vật ngăn chặn khe hở, thu nhỏ lỗ thủng, xem thử côn trùng có thể tiến vào hay không? Nếu vẫn có thể xâm nhập, cần khe hở lớn cỡ nào? Sau đó dùng cái này chế tác lưới thông gió." Vu Hoành hỏi.

"Mặt khác, Huy Thạch đến tột cùng được chế tạo như thế nào? Có thể dạy ta không?" Hắn thành khẩn nói.

Cà Lăm nhìn hắn, bất giác ngơ ngác gật đầu.

Giờ khắc này, nàng dường như từ trên thân đối phương, thấy được sâu thẳm trong ký ức của chính mình, một thân ảnh vô cùng quen thuộc, cũng vô cùng hoài niệm.

Thương nghị xong, hai người lập tức bắt đầu chuẩn bị.

Cà Lăm tìm kiếm công cụ, chùy, cưa, ván gỗ bỏ đi, búa, đinh dài, thượng vàng hạ cám thứ gì cũng có.

Vu Hoành vừa khỏi bệnh nặng, thân thể còn rất suy yếu, liền chỉ huy Cà Lăm làm việc.

Hắn phát hiện khí lực của Cà Lăm rất lớn, so với hắn lúc bình thường còn lớn hơn nhiều. Thể chất trên thân thể cũng rất mạnh, mấy ngày nay giường chiếu bị hắn chiếm, Cà Lăm ngủ trên mặt đất, thế mà cũng không sinh bệnh.

Dựa theo ghi chép trên bản bút ký, côn trùng màu đen, được phía quan phương mệnh danh là Huyết Triều.

Rõ ràng là hắc trùng, nhưng lại không biết vì sao lại mệnh danh là Huyết Triều, nhưng những điều này Vu Hoành không để ý, hắn chỉ muốn tận khả năng tìm hiểu thông tin cụ thể về côn trùng và quỷ ảnh.

Hai người bận rộn cả một ngày, tựa hồ là vì thân thể tốt lên rất nhiều, mãi mà không có quỷ ảnh quấy rầy.

Đến ban đêm, cũng không có Huyết Triều côn trùng đột kích.

Theo lời của Cà Lăm, Huyết Triều thường ba đến năm ngày tới một lần. Mỗi khi có đủ ánh sáng, mới có thể ngăn cản hết thảy côn trùng.

Huyết Triều dựa vào ánh sáng, quỷ ảnh sợ Huy Thạch.

Đây chính là quy tắc sinh tồn mà con người ở nơi này phải dựa vào.

Ngày thứ hai, hai người tiếp tục theo ý nghĩ của Vu Hoành, cưa cây gỗ, làm công việc dán giấy, đem khe hở còn sót lại của cửa và cửa sổ, cũng triệt để phong bế.

Giấy dán có thể mở ra vào ban ngày, và đóng lại vào ban đêm.

Giấy dán rất đơn giản, đây chỉ là một thử nghiệm của Vu Hoành, càng tìm hiểu được sự nguy hiểm và phiền phức ở nơi này từ miệng Cà Lăm, hắn càng muốn chế tạo một cơ sở an toàn có thể bảo vệ mình, hay nói cách khác, một phòng an toàn.

Mà phòng ở của Cà Lăm, còn lâu mới đạt yêu cầu.

Chưa nói đến quỷ ảnh và côn trùng, chỉ riêng những vết mốc bám đầy góc phòng, không khí ô trọc ngột ngạt, cũng có thể khiến người sống lâu dài ở đây giảm thọ nhiều năm.

Ngoài ra còn có nguồn nước, cũng là một vấn đề lớn.

Hắn cảm thấy nếu bản thân cứ uống loại nước bẩn kia, e rằng cũng không sống được bao lâu.

Lúc ban đêm.

Trong phòng, Cà Lăm và Vu Hoành đứng chung một chỗ, tay phải Cà Lăm giơ cao ngọn nến, ánh nến lay động, xua tan bóng tối xung quanh.

Tê tê.

Tiếng bò sát nhỏ vụn không ngừng truyền đến từ bên ngoài cửa sổ, nhưng do khe hở đã được giấy dán phong bế, khe hở thông khí còn lại nhỏ hơn trước rất nhiều.

Những hắc trùng này căn bản không thể chui lọt.

"Có ích!" Sắc mặt Vu Hoành vui mừng, không ngờ hắn chỉ tùy ý thử một chút, thế mà lại thật sự có hiệu quả.

Cà Lăm cũng ở một bên cười khúc khích vui vẻ.

Bởi vì nàng phát hiện xung quanh không có hắc trùng xâm nhập, cho dù có, cũng chỉ là rất ít vài con lọt lưới, rất nhanh đã bị ánh nến hòa tan.

Cứ như vậy, ngọn nến sẽ tiêu hao chậm hơn, nàng cũng không cần phải luôn đến cửa hàng nến mua, không cần tốn kém quá nhiều vào việc này.

Như vậy nàng cũng có thể nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Ngay khi hai người cảm thấy thành công.

Ken két.

Bỗng nhiên một trận tiếng gặm nhấm nhỏ xíu truyền ra từ ván gỗ dán giấy.

Ván gỗ dán giấy ở khe hở cũng như cửa gỗ cửa sổ, đều bắt đầu phát ra tiếng vang bị gặm nhấm tương tự.

"Không đúng! Đám côn trùng này không vào được, hình như liền bắt đầu gặm cửa sổ!!" Vu Hoành lập tức phản ứng.

Hắn cầm lấy một cây gậy gỗ trong tay, xông tới trước cửa gỗ, dùng sức đẩy mạnh, đẩy giấy dán ở phía dưới lên.

Soạt!

Một tiếng trầm đục, đám hắc trùng như thủy triều tràn vào, hướng về phía hai người mà xông tới.

Tê.

Hắc trùng xông vào trong ánh nến, rất nhanh đã bị hòa tan, bốc hơi, tiêu tán vào hư không.

Ngọn nến cũng bắt đầu tăng tốc độ tiêu hao.

Trong ánh nến màu vàng sáng, Vu Hoành nhìn cảnh tượng trước mắt, sự vui mừng trước đó dần tan biến.

"Không vào được thì sẽ gặm tường ngoài nhà sao?"

Hắn cuối cùng đã hiểu, vì sao nhà của Cà Lăm rõ ràng có hắc trùng, nhưng cha mẹ nàng trước kia cũng không phong bế nó.

"Thất bại... Sao?" Cà Lăm cẩn thận từng li từng tí hỏi từ phía sau.

"Không tính là hoàn toàn thất bại." Vu Hoành lắc đầu.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra.

Sáng sớm hôm sau.

Vu Hoành liền rời khỏi thôn, đi vào khu rừng dưới chân đồi.

Hắn đi vòng quanh những cây trong rừng, thỉnh thoảng dùng chùy gõ tới gõ lui.

Cà Lăm nhàn rỗi không có việc gì, bắt đầu thu thập một số thảo dược mà nàng biết và thuốc màu thực vật dùng để làm mực nước.

Nàng dùng chúng để đổi vật tư sinh tồn, bằng cách vẽ ký hiệu lên Huy Thạch.

Huy Thạch sau khi được Cà Lăm vẽ ký hiệu, theo lời nàng nói sẽ có hiệu quả tốt hơn so với Huy Thạch thông thường.

Ánh nắng đẹp, Cà Lăm vừa thu thập, vừa ngẩng đầu nhìn Vu Hoành đang làm những hành động khó hiểu.

"Ngươi... Đang, làm, gì, vậy?" Nhìn một lúc lâu, nàng không nhịn được lên tiếng hỏi.

"Ta đang chọn vật liệu gỗ, chọn địa điểm, chuẩn bị tự mình làm phòng an toàn." Vu Hoành đáp.

"Tự, tạo, phòng ở?" Cà Lăm không thể hiểu nổi.

Tự mình tạo phòng ở chẳng lẽ có thể so sánh với phòng gạch đá kiên cố hơn sao?





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch