Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tuyệt Phẩm Thiên Y

Chương 27: Bộ phương thuốc khởi động (1)

Chương 27: Bộ phương thuốc khởi động (1)


- Bây giờ con đã trở về. Mặc dù ông không biết mấy năm qua con làm gì, nhưng ông thấy con đã lớn lên, cũng học được rất nhiều bản lãnh.

Lão gia tử nhìn Giang Nguyên, cảm thán:

- Nhưng gia gia vẫn hy vọng con giống như những đứa trẻ bình thường, đi học, sau đó ở thành phố tìm một công việc. Dù sao tuổi của con vẫn còn trẻ, không thể giống như ông, ngây ngốc trong ngọn núi này.

Tay Giang Nguyên rót rượu có chút run lên, sau đó gật đầu.

Thấy Giang Nguyên gật đầu tán thành suy nghĩ của mình, lão gia tử cười nói:

- Cho nên, ông muốn biết suy nghĩ của con. Nếu con muốn học đại học, sang năm chúng ta sẽ thi lại. Nếu con không muốn, gia gia cũng không muốn con lãng phí thời gian ở chỗ này với ông.

- Gia gia, người nói cái gì vậy chứ?

Giang Nguyên buông bình rượu trong tay, cười khổ nhìn lão gia tử:

- Con vừa mới về được vài ngày, người lại muốn đuổi con đi sao?

- Không phải, chỉ là gia gia cảm thấy Tiểu Nguyên của chúng ta không nên lãng phí thời gian trong thôn nhỏ này mà thôi. Trong sơn thôn này, có bản lãnh lớn đi nữa cũng không phát huy được.

Lão gia tử cười nói:

- Gia gia muốn Tiểu Nguyên qua hai năm nữa lấy một cô gái xinh đẹp, sinh cho gia gia hai đứa chắt bảo bối.

- Trong thôn chúng ta tìm không được người con gái tốt đâu. Những đứa giống như Tiểu Vũ, tương lai tất sẽ không trở về. Cho nên, nếu như con vẫn ngây ngốc trong này, sợ là sẽ không dễ dàng tìm được một cô gái vừa đẹp vừa giỏi. Gia gia không muốn con ở đây, chỉ muốn con ra đường lăn lộn một chút.

Nghe những lời này của lão gia tử, Giang Nguyên không khỏi cười khổ. Lão gia tử bận tâm cái gì chứ?

- Cho nên, Tiểu Nguyên, ông muốn biết suy nghĩ của con. Nếu con muốn đi học lại, ngày mai con hãy đến thị trấn xin học bổ túc, sang năm chúng ta thi lại. Nếu con không muốn học, vậy đến tỉnh đi. Gia gia có bạn tốt ở đó, có một phòng khám trung y khá nổi tiếng, bản thân ông ấy còn có tên trong danh sách trung y của tỉnh. Con đi theo ông ấy một khoảng thời gian, cũng học được chút ít. Sau này có thể kế thừa danh tiếng, tham gia khảo thí y sư. Đến lúc đó, chỉ cần có được giấy chứng nhận y sư, cho dù con không học đại học cũng có thể hành nghề.

Giang Nguyên mở to mắt nhìn gương mặt nghiêm túc của lão gia tử, không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ:

- Gia gia, người thật muốn đuổi con đi sao?

- Cái gì mà nói rằng muốn đuổi con đi? Con ngẫm lại đi, con cũng hơn hai mươi rồi, gia gia phải tính chuyện sau này cho con chứ. Dù sao, từ nhỏ con đã theo ông, ít nhất cũng học được thủ pháp ngoại thương chân truyền. Bây giờ, phương diện tây y của con cũng có chút kiến thức, như vậy sẽ không làm cho con lãng phí tài năng.

Lão gia tử uống hai chén rượu, ăn một miếng thịt, trừng mắt nhìn Giang Nguyên:

- Dù sao tiểu tử con cũng phải chọn lựa, một là ngày mai lên thị trấn học, còn không đi tỉnh.

- Vâng.

Giang Nguyên bĩu môi, trong lòng tràn đầy phiền muộn. Hắn đã hơn hai mươi tuổi, bắt hắn học lại trung học, không phải để người ta cười chết sao?

Lập tức Giang Nguyên cầm bình rượu rót cho mình những mấy chén.

Thấy Giang Nguyên không lên tiếng, uống liên tiếp mấy chén rượu, biết hắn đã bị khuất phục, lão gia tử không nhịn được cười ha hả, bưng cái chén mình lên nói:

- Giỏi, bây giờ mới đúng là cháu của ông. Nào, hai ông cháu ta cạn một ly.

Lão gia tử uống thêm một chén, tâm trạng thoải mái, nên lên giường ngủ sớm. Giang Nguyên rửa xong chén bát, thấy đã đến 9h, giống như đã dưỡng thành thói quen, vội vàng đến nhà tắm tắm rửa rồi đi ngủ.

Quả nhiên không ngoài dự liệu, khi vừa nằm lên giường, cơn buồn ngủ đã ập đến.

- Chủ thể đã tiến vào trạng thái hôn mê. Phân tích năng lượng tinh thần một lần nữa khởi động. Bộ thuốc đã hoàn thành, bộ phương thuốc khởi động.

Lại nhìn thấy ông cụ đào thuốc lúc trước xuất hiện, chỉ là lần này không lên núi hái thuốc nữa, hơn nữa còn mặc một bộ trường sam, chắp tay sau đít, bộ dạng ngưu bức, đi qua đi lại nói:

- Ma Hoàng thang: Ma Hoàng, Quế Chi, Hạnh Nhân, Chích Thảo bốn vị. Chủ trị: Ngoại cảm phong hàn, phát sốt không mồ hôi, ghét lạnh, đau đầu, đau mình, đau lưng, đau mình, đau các khớp xương, đầu gáy cứng đau.

- Đậu xanh rau má.

Mặc dù không có ý thức, nhưng nghe tên bài thuốc, Giang Nguyên vẫn thầm mắng một tiếng. Ma Hoàng thang này là một bài thuốc cơ bản nhất trong trung y. Từ nhỏ hắn đã bị lão gia tử bắt học thuộc lòng. Lúc này nghe ông cụ đọc lại, hơn nữa còn là bộ dạng tự đắc, khiến Giang Nguyên nhịn không được thầm mắng một tiếng.

Đương nhiên, Giang Nguyên mắng thì mắng, ông cụ vẫn không chút ảnh hưởng, tiếp tục đọc:

- Trong đó Ma hoàng là chủ dược có tác dụng phát hãn, giải biểu, tán phong hàn, tuyên phế, định suyễn.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch