Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tuyệt Phẩm Thiên Y

Chương 7: Cấp cứu, cứu mạng (2) (1)

Chương 7: Cấp cứu, cứu mạng (2) (1)


Thấy vẻ ngạc nhiên trên mặt ông lão họ Giang, người ngoài cũng chú ý tới động tác của Giang Nguyên. Khi thấy khuôn mặt hắn nghiêm túc vén ống tay sản phụ lên, bắt đầu đo huyết áp, mọi người đều lộ vẻ tò mò.

Phần lớn mọi người ở đây cũng đều đã nghe tin cháu trai bảo bối mất tích đã lâu của ông lão họ Giang trở về rồi. Hơn nữa Giang Nguyên dù hơi khác so với ba năm trước, nhưng người trong thôn này vừa nhìn đều nhận ra hắn là ai.

Thấy ông lão họ Giang không nói gì, bọn họ cũng nhìn theo, thầm nghĩ chẳng lẽ Giang Nguyên mất tích ba năm là ra bên ngoài học được một thân y thuật giỏi về sao?

Trương Đại Pháo cũng phát hiện ra động tác của Giang Nguyên, vốn đã tuyệt vọng, giờ cũng ngừng gào khóc, đôi mắt trông mong nhìn lại. Mặc dù thật ra ông cũng không ôm hy vọng gì với một thanh niên trẻ tuổi như vậy nhưng cuối cùng cũng coi như bắt được một cây cỏ cứu mạng.

Giang Nguyên đo huyết áp xong, lại nghe tim một hồi, hai mắt sáng ngời lên. Chứng thực được suy đoán của hắn, mặc dù những năm nay hắn không gặp người bệnh như vậy chính thức nhưng vẫn nhớ kỹ chuẩn đoán với chứng bệnh này trong sách y. Trước kiểm tra sản phụ bình thường, hơn nữa huyết áp cũng không cao, chỉ 75/59 mmHg. Nhưng đến lúc sắp sinh lại như nghẹn thở, có vẻ như không giống tiêu chuẩn chuẩn đoán tiền sản giật.

Hơn nữa dường như tiền sản giật cũng không có biểu hiện hô hấp dồn dập. Căn cứ vào tình hình bà đỡ vừa nói, đầu tiên sản phụ lo lắng và thấy hô hấp khó khăn, như vậy có khả năng là...

Nghe thấy trống ngực sản phụ càng ngày càng yếu ớt, Giang Nguyên cũng không nghĩ nhiều nữa, vứt tai nghe sang một bên, bắt đầu nhìn tứ phía.

Lúc này ông lão họ Giang đã bình tĩnh lại, vội vàng đi tới cạnh Giang Nguyên nói nhỏ:

- Giang Nguyên... Mạng người to như trời, nhưng... Không thể làm loạn đâu...

Lúc này Giang Nguyên mới thấy ở trong nhà chai đựng thuốc súng, mắt liền sáng ngời, cũng không trả lời ông nội mà vội vàng lấy chai thuốc súng tới, mở ra, đổ thuốc súng ra rồi nói với ông nội:

- Ông nội... Ông mau châm vào huyệt Nội Quan, Tam Âm Giao. Cháu thử một biện pháp, xem còn có thể cứu hay không!

- Ối... Chuyện liên quan tới mạng người, không thể coi thường. Tiểu Nguyên... Rốt cục cháu có chắc không?

Nghe thấy lời của Giang Nguyên, hai mắt ông lão họ Giang cũng sáng ngời. Nhưng người hành nghề y vốn cẩn thận, ông vẫn lo lắng hỏi.

Giang Nguyên còn chưa trả lời, Trương Đại Pháo đã như túm được cây cỏ cứu mạng, sớm đã tới mức có bệnh vái tứ phương rồi:

- Thầy thuốc Tiểu Giang... Nhất định ngài phải thử đi. Vợ tôi cũng đã tới nước này rồi, cho dù... Coi như không cứu nổi thì cũng tuyệt đối không trách ngài...

Ông lão họ Giang đứng cạnh nghe thấy, nhìn Giang Nguyên cũng không định chần chừ, bất đắc dĩ đành vội vã về phòng lấy châm bạc.

Giang Nguyên cầm chai chứa thuốc súng kia, đổ thuốc súng ra rồi liền chạy ra giếng nước, thuận tay cầm dao chặt củi một bên, đặt chai nước kia lên cọc gỗ, vung đao chặt mạnh.

Dao chặt gỗ chặt chuẩn lên đầu chai, để lại một vết cắt rất sắc.

Giang Nguyên nhìn vết cắt sắc bén kia, thấy cái chai còn lại chừng mười bảy, mười tám cm, hài lòng gật gật đầu, vội vàng cho chai vào thùng nước rửa sạch, sau đó vội vàng chạy về.

Trong ánh mắt nghi hoặc của mọi người, hắn lại áp cái đoạn chai kín kia lên miệng mũi sản phụ, bao phủ toàn bộ miệng mũi.

Người bên ngoài nhìn thấy động tác của Giang Nguyên thì đều sửng sốt, ngạc nhiên thầm nghĩ:

- Làm gì vậy? Bịt cả miệng mũi lại như vậy, vốn bà bầu này đã sắp thở không ra hơi, hiện giờ không phải sẽ ngạt chết sao?

Nhưng lúc này sản phụ sắp không cứu nổi rồi, Trương Đại Pháo cũng hoàn toàn đặt hy vọng vào Giang Nguyên, đúng là lấy ngựa chết làm người sống, hiển nhiên không ai dám nói gì.

Ông lão họ Giang bước nhanh vào phòng cầm châm bạc ra, thấy động tác của Giang Nguyên, sắc mặt cũng cứng đờ. Chẳng qua ông hiểu cháu nội mình không phải loại người làm liều, lập tức nhẫn nại không nói, chỉ làm theo yêu cầu của Giang Nguyên, tới cạnh sản phụ, kéo ống tay áo vào cẳng chân lên, bắt đầu châm cứu vào hai huyệt Tam Âm Giao và Nội Quan.

Hai huyệt vị này đều có tác dụng trấn an tinh thần, vẫn có hiệu quả nhất định đối với biểu hiện co quắp của sản phụ. Cho nên ông lão họ Giang cũng cảm thấy không phải cháu mình không biết làm bừa.

Mọi người đều nhìn chằm chằm vào Giang Nguyên, xem tiếp theo hắn làm gì. Ai ngờ Giang Nguyên đợi ông lão họ Giang châm cứu xong, chỉ cầm đoạn bình nước kia đặt lên mũi miệng sản phụ, trừ thỉnh thoảng nhấc lên cho hít vào một hơi thì cũng không làm gì khác.

Nhìn tình huống này, mọi người đều quay ra nhìn nhau, nhưng không ai nói gì cả. Dù sao chuyện cứu người như vậy, trừ ông lão họ Giang ở đây thì ai nấy đều là dân thường. Ông lão họ Giang đã không nói gì, mọi người cũng đều chỉ nhìn.

Ông lão họ Giang cũng hơi lo lắng.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch