Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 36: Trả giá cho việc ngủ trong lớp

Chương 36: Trả giá cho việc ngủ trong lớp


Luận võ ngày kế, Diệp Viễn có một tiết học dược lý.
Lão sư khoa dược lý tên Phong Nhược Tình, là lão sư trẻ tuổi nhất học viện Đan Võ. Hơn nữa còn là lão sư có vẻ đẹp không thể tưởng
tượng nổi, kẻ theo đuổi vô số.
Bài học về dược lý của Phong Nhược Tình lúc nào hội trường cũng chật ních học viên, bất cứ lão sư nào nỗ lực đến đâu cũng chưa
chắc đã đuổi kịp nàng. Hơn nữa các học viên nghe đều hết sức nhập thần, nhìn Phong Nhược Tình chằm chằm không chớp mắt .
Nguyên bản bài học dược lý khô khan, tựa hồ cũng trở nên thú vị .
Có điều, Diệp Viễn đối với việc này dường như không quá quan trọng, lúc này hắn đang ngủ say như chết. Tối ngày hôm qua hắn dùng
Lục Mang Tinh Trận tinh luyện siêu phẩm Nguyên Khí đan, làm hao phí lượng lớn nguyên lực, đã sức cùng lực kiệt.
Mỗi một dược sư cấp cao đều là trận pháp đại sư, như cấp bậc đan đế này của Diệp Viễn cùng những đan đế khác tất nhiên lại càng
không ngoại lệ.
Đan dược cấp cao cần phải ghi nhớ đường đi vào trong trận pháp, mới có thể đạt được dược hiệu tốt. Vì lẽ đó trận pháp là môn học mà
luyện dược sư bắt buộc phải tu luyện.
Tuy rằng Lục Mang Tinh trận không phải là trận pháp cao cấp gì nhưng tinh luyện mấy vạn viên Nguyên Khí đan cũng đủ khiến cho
Diệp Viễn mệt đến không thở ra hơi. Ngay cả như vậy, Diệp Viễn cũng không thể hoàn thành việc tinh luyện, tối hôm nay lại là một tối
bận bịu, không ngủ bù sao được?
Nếu như toàn bộ việc tinh luyện được hoàn thành thì trên tay Diệp Viễn có khoảng chừng mấy ngàn viên Nguyên Khí đan siêu phẩm,
luyện ra được số lượng như thế tuyệt đối lợi hại.
Nguyên Khí đan siêu phẩm không giống với Nguyên Khí đan thượng phẩm, về cơ bản ở bên ngoài có tiền cũng không mua được.
Ngay cả đại đan sư cũng đều là nhờ vận may mới có thể luyện ra được thì trên thị trường sao có thể dễ dàng lưu thông chứ?
Một khi đan dược đạt đến cấp độ siêu phẩm thì sẽ sản sinh ra chất biến.
Bàn về dược lực, không thể so sánh sự chênh lệch giữa Nguyên Khí đan siêu phẩm và Bạo Nguyên đan hạ phẩm. Hơn nữa Nguyên Khí
đan siêu phẩm hoàn toàn không có tác dụng phụ, dù cho vẫn dùng đến Nguyên Khí cảnh tầng chín, thân thể cũng sẽ không sản sinh
bài xích!
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi phải có thật nhiều siêu phẩm Nguyên Khí đan mới được.
Ai dám coi việc dùng Nguyên khí đan siêu phẩm giống như ăn đường ăn đậu chứ?
Ngoại trừ Diệp Viễn. . . . . .
Bạo Nguyên đan mặc dù tốt, thế nhưng một là phẩm cấp có chút cao, hai là thực lực của Diệp Viễn bây giờ cũng không cách nào bảo
đảm toàn bộ đan dược đều có thể luyện chế ra thượng phẩm hoặc là cực phẩm càng không cần phải nói đến siêu phẩm
Tuy rằng Bạo Nguyên đan đều dùng chung một loại dược liệu nhưng vẫn quý hơn rất nhiều so với Nguyên Khí đan, cho dù là Diệp Hàng
cũng không thể cung cấp một số lượng vô hạn.
Ở tình huống như vậy, Nguyên Khí đan siêu phẩm chắc chắn là đan dược thích hợp nhất với Diệp Viễn
Có điều, Nguyên Khí đan siêu phẩm tốt thì tốt, nhưng tiêu tốn nhiều nguyên lực mới tinh luyện ra được đấy cưng à!
“Thất Tinh Liên thuộc tính thủy, tính âm, thường sinh sống trong Linh Hồ, thích hợp luyện chế....” Phong Nhược Tình đem Đại Cương
Thảo Mộc để lên trên bàn chậm rãi mà nói, hiển nhiên nàng nắm rõ như lòng bàn tay về thuộc tính của những dược liệu này.
Phong Nhược Tình tuổi còn trẻ mà đã là trung cấp đan sư, điều này khiến cho rất nhiều tiền bối cảm thấy thẹn thùng.
Phải biết rằng, vị đan sư đang ngồi thiền kia của Dược Hương phường cũng chỉ là cao cấp đan sư mà thôi, nhưng tuổi tác của hắn lớn
hơn Phong Nhược Tình nửa giáp, đây chính là sự khác biệt.
Phong Nhược Tình vừa thuộc như lòng bàn tay vừa bước đi một cách uyển chuyển khiến cho ánh mắt của các học viên nhìn theo sự di
chuyển của thân hình nàng.
Bỗng nhiên, Phong Nhược Tình cau mày đồng thời cũng dừng việc giảng bài lại.
Tất cả mọi người đều nhận ra phong Nhược Tình đang không vui
Mọi người cũng nhìn ra theo ánh mắt của nàng, chỉ thấy một người gục xuống bàn đang ngủ ngon, khóe miệng còn chảy nước miếng.
Trong lúc nhất thời, vô số ánh mắt khinh bỉ đổ dồn về phía Diệp Viễn.
Tại sao một kẻ to lớn như vậy mà đầu óc lại có vấn đề, bài giảng trên lớp của Phong lão sư mà cũng ngủ được, thực sự là một kỳ nhân
hiếm có!
Có điều, lúc này Diệp Viễn đang ở trạng thái thần du thái hư, không có cảm giác nào đối với ánh mắt oán giận của mọi người.
Phong Nhược Tình giơ bàn tay lên, tiện tay phát ra hai đạo phong nhận.
Chỉ nghe được “Răng rắc” một tiếng, chân bàn bị gãy thành hai đoạn, chiếc bàn đổ rầm một cái.
Tay của Diệp Viễn trống không, cả người giật mình tỉnh dậy, suýt chút nữa ngã xuống đất.
Cũng may thân pháp võ kỹ của hắn đã xuất thần nhập hóa, lúc này mới ổn định lại tinh thần
“Đã xảy ra chuyện gì?” Diệp Viễn vẫn chưa rõ tình hình hỏi.
Nhưng hắn lập tức phát hiện có gì đó không đúng lắm, bởi vì tất cả học viên đều nhìn chằm chằm vào hắn và khuôn mặt lạnh lùng của
lão sư đang đứng trước mặt hắn, rất nhanh hắn liền biết chuyện gì đã xảy ra.
“A. . . . . . Ha ha. . . . . . Phong lão sư, người biết đấy hôm qua ta vừa trải qua mọt trận chiến sinh tử, tiêu hao quá nhiều nguyên lực, thời
gian một đêm vẫn chưa hồi phục lại, cho nên lúc lên lớp không kìm nổi cơn buồn ngủ, haha..” Diệp Viễn cười ha hả ngụy biện.
Phong Nhược Tình không quen biết Diệp Viễn, thế nhưng hôm qua đang xôn xao về cuộc chiến sinh tử, đương nhiên nàng đã mắt thấy
tai nghe đến nó.
Nghe Diệp Viễn nói như thế, sắc mặt Phong Nhược Tình hiện rõ sự nguôi giận. Có điều Phong Nhược Tình cảm thấy không thể nhân
nhượng với hành vi lên lớp ngủ như vậy.
“Ngươi chính là cái tên Diệp Viễn đó hả?
“Ha ha, ta chính là cái tên Diệp viễn đó”
“Lúc học đừng có cợt nhả”
“À, vâng vâng, Phong lão sư nói đúng, ta nên nghiêm túc mới phải.”
“Ừ, nếu đã trải qua sinh tử chiến thì đúng là có thể thông cảm được.”Diệp Viễn còn tưởng rằng cứ như vậy mà bỏ qua, ai biết được
Phong Nhược Tình chuyển đề tài nói: “Có điều ở học viện Đan Võ này, đan dược và võ đạo đều quan trọng như nhau, bài học về dược
lý cũng là nền tảng của đan đạo, ngươi cứ ngủ trong lớp học như thế sẽ lỡ mất tiền đồ của bản thân!”
Diệp Viễn thành khẩn xin lỗi: “Phong lão sư, ta sai rồi, ta sẽ không tiếp tục ngủ ở trên lớp nữa.”
“Hừ! Không chỉ trong giờ của ta mà tất cả các giờ khác đều không được phép ngủ! Cầm Đại Cương Thảo Mộc về chép mười lần, giờ
sau lên lớp ta sẽ kiểm tra.” Phong Nhược Tình lạnh nhạt nói.
“Hả? Mười...... mười lần?” Diệp Viễn nhất thời ngẩn mặt ra.
Quyển Đại Cương Thảo Mộc này chính là do đan hoàng Lý Thì Trân dùng cả đời để viết rút gọn lại quyển Bản Thảo Cương Mục, đối
với các loại dược liệu đều làm một hệ thống khái quát.
Mặc dù chỉ là một bản rút gọn, nhưng cũng là một quyển sách dày cộp, mười lần chép lại thật quá kinh khủng!
Diệp Viễn đối với danh tiếng của Lý Thì Trân này đúng là có chút ấn tượng, thật giống như đã tưng đến chỗ phụ thân Chính Dương tử
để bái sư, lúc đó Thanh Vân tử vừa hay cũng có mặt ở đó.
Tiểu tử này, trở lại Thần vực nhất định phải khiến hắn đẹp mặt, viết cái gì không được, viết dầy như vậy một quyển sách!
Quyển sách dầy như thế này cũng thôi đi. Nhưng bên trong có rất nhiều thứ không khớp với nhau, đó chẳng phải là hố người sao?
“Không sai, chính là mười lần! Có ý kiến sao?” Phong Nhược Tình cảm thấy chuyện như vậy tuyệt đối không thể nhân nhượng, phải cho
mọi người lấy đó làm gương.
“Có ý kiến!” Diệp Viễn cố gắng nói
Lời nói của Diệp Viễn làm kinh động đến Phong Nhược Tình và tất cả học viên trong lớp.
Dưới góc độ của học viên mà nói được lão sư đẹp như thiên tiên phạt thì hình phạt đó cũng thật đáng, sao lại có ý kiến được chứ?
Còn với Phong Nhược Tình thì đây là lần đầu tiên nàng bị người khác từ chối ở học viện Đan Võ hơn nữa còn là một nam nhân lại còn là
một học viên!
“Những thứ trong này đơn giản như vậy, chép lại không phải là đang lãng phí thời gian sao? Thời gian này không bằng dùng để luyện
hai lò đan kiếm chút lợi ích thực tế.” Diệp Viễn không phục nói.
Thời gian bây giờ rất quan trọng với Diệp viễn, hắn không muốn lãng phí nó vào những chuyện vô nghĩa.
Đang đùa đấy à, bàn về dược lý, trên thế gian này có bao người hiểu rõ được như hắn?
Cho dù là Lý Thì Trân tự thân quay về, đến xách giày cho hắn cũng không xứng!
“Đơn giản sao? Ha ha.....” Diệp Viễn khiến Phong Nhược Tình nổi giận rồi phá lên cười nói.
Đại Cương Thảo Mộc đúng là khóa kiến thức cơ bản của luyện dược sư, cũng chính là một môn học bác đại tinh thâm trong chương
trình học, ngay cả đan vương có mặt ở đây cũng không dám nói môn này đơn giản.
Tên tiểu tử này đan đồ cũng chưa phải, vậy mà lại dám nói như thế.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch