Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 278:

Chương 278

Đêm Khuya Tới Thăm

truyenyy.com


Dịch: Muỗi.

Biên: Cẩu ca.

Nhóm: Vạn Yên.

Nguồn: Truyenyy.com

- Cường giả Huyền Vũ cảnh!

Đám người nhìn bóng dáng màu trắng thánh khiết đáp xuống, ánh mắt bọn họ đầy ngưng trọng, thậm chí tốc độ một đạo công kích hóa thành băng sương vạn trượng bay đi còn nhanh hơn đối phương, công kích đánh trúng người đối phương, máu tươi văng tung tóe khắp bầu trời.

Lâm Phong nói nhỏ với nữ tử bên cạnh mình, đây mới thật sự là cường giả, Băng Nguyên và Lãnh Nguyệt dám dùng lời nói sỉ nhục nàng, đúng là tự tìm đường chết, Lãnh Nguyệt còn sống rời đi đã là may mắn.

Cho dù là Lâm Phong hay Mộng Tình cũng có thể dễ dàng chém giết Lãnh Nguyệt.

- Người cứu Lãnh Nguyệt rời đi là ai? Không ngờ lại là đao tu.

Đám người nhìn bóng dáng biến mất phía chân trời, trong lòng bọn họ đang suy đoán, không biết có phải là người của Hạo Nguyệt tông hay không, nếu là cường giả Hạo Nguyệt tông, vì sao hắn phải che mặt, còn phải dấu đầu lộ đuôi, không dám lộ ra bộ mặt thật của mình, hơn nữa sau khi cứu Lãnh Nguyệt thì vội vàng rời đi thật nhanh.

Lâm Phong nhìn chằm chằm về phương xa, ánh mắt tỏa sáng, cường giả Huyền Vũ cảnh giống Lãnh Nguyệt, đối phương lại là đao tu, còn là đao tu rất lợi hại, không biết có phải là lão sư của Lãnh Nguyệt hay không.

- Thiên tài của Hạo Nguyệt tông, tốt nhất không nên để cho ta gặp lại ngươi.

Trong lòng Lâm Phong nói thầm một câu, hắn lại đi tới bên cạnh thi thể Băng Nguyên, lục lọi thi thể của đối phương và cầm ra một chiếc nhẫn trữ vật.

Người này đấu giá được yêu hỏa yêu hồ bảy đuôi, hắn không giấu trong thân thể, như vậy hắn nhất định có không gian trữ vật, hơn nữa, những nguyên thạch hắn dùng để đấu giá cũng không thể nào tự nhiên mà có.

Nếu Lâm Phong đã giết đối phương, hắn cũng thu không gian trữ vật, không thu chính là hành vi lãng phí.

Lâm Phong phá da ngón tay, hắn nhỏ một giọt máu tươi vào nhẫn trữ vật, ngay sau đó ý thức của Lâm Phong xâm nhập bên trong, một đám khí tức lạnh giá bao phủ ý thức của hắn, chính là khí tức của Băng Nguyên lưu lại trong đó.

Quả nhiên thú hỏa của yêu hồ bảy đuôi nằm trong này, bên trong còn có công pháp vũ kỹ, cũng không có bao nhiêu nguyên thạch...

Đối với những thứ này, Lâm Phong không đặt vào mắt, chỉ có yêu hỏa Huyền Yêu Thú là thứ rất trân quý, Băng Nguyên đã bỏ ra cái giá thật lớn mới có thể đấu giá được, nhưng hiện tại lại tiện nghi Lâm Phong hắn.

Hơn nữa, hắn cướp đoạt Cửu Thiên Thương Long đỉnh và linh khí thượng phẩm Tàn Nguyệt trong tay Lãnh nguyệt, hiện tại ba vật phẩm Mộng Các đấu giá đều nằm trong tay Lâm Phong.

- Xem ra chuyến đi thành cổ Thiên Lạc lần này, ta có thu hoạch rất phong phú.

Lâm Phong cười cười, ngày đầu tiên đi tới thành cổ Thiên Lạc, hắn tìm được nguồn cung cấp linh thảo, hiện tại đạt được ba kiện bảo vật khác, nhất là Cửu Thiên Thương Long đỉnh, một trong thượng cổ thập đại danh đỉnh, thanh danh của nó rất lớn, Lâm Phong có được đã rất may mắn.

Tuy hôm nay cái đỉnh kia nhìn rất cổ xưa, trừ điêu khắc hoa văn trông rất sống động ra, nó không có điểm nào thu hút, nhưng thượng cổ thập đại danh đỉnh, nó chắc chắn không phải vật phàm, nhất định còn ẩn chứa diệu dụng chờ hắn tìm hiểu.

Đáng tiếc niên đại quá xa xưa, không biết phải đi đâu mới tìm được tư liệu giới thiệu về thượng cổ thập đại danh đỉnh, hắn muốn biết Cửu Thiên Thương Long đỉnh dùng như thế nào.

......

Ban đêm yên tĩnh, trong hậu viện khách sạn Thiên Nhất, trong một gian phòng sạch sẽ, Lâm Phong khoanh chân ngồi ở đầu giường, hắn không chìm vào giấc ngủ, mà là nghiên cứu trí nhớ trong đầu, đây chính là tài phú khổng lồ.

Trong trí nhớ có luyện đan chi đạo và luyện khí chi đạo, tất cả đều có giá trị liên thành, trí nhớ của tôn giả, cho dù dùng bảo vật cũng không thể đổi được, nó chính là vốn liếng trân quý do cường giả Tôn Vũ cảnh lưu lại cho Lâm Phong.

Lúc này, trong không gian yên tĩnh vang lên tiếng bước chân tới gần, Lâm Phong đang nhắm mắt cũng mở mắt ra, hắn nhìn về phía cửa ra vào.

Đông đông đông…

Âm thanh gõ cửa vang lên, Lâm Phong khẽ nói:

- Vào đi.

Cửa phòng mở ra, một đạo bóng hình xinh đẹp xuất hiện ngoài cửa phòng Lâm Phong, người này không phải là Mộng Tình, mà là Lam Kiều, người Lâm Phong gặp vào ban ngày, đó là nữ nhân đầy hấp dẫn.

Tuy hiện tại là đêm khuya, nhưng Lam Kiệu vẫn mặc quần áo và trang sức mê người.

Lúc này, nàng đã thay đổi một bộ váy dài đỏ rực như lửa, hai vai trắng như tuyết lộ ra bên ngoài, khe rãnh đầy đặn như ẩn như hiện, khe rãnh đầy hấp dẫn kia sẽ thu hút mọi ánh mắt của nam nhân.

- Yêu tinh, vưu vật.

Lâm Phong nghĩ ra hai từ để hình dung về nữ nhân này, trong đôi mắt hiện ra một tia khó hiểu, hiện tại là đêm khuya, Lam Kiệu đến tìm hắn làm gì? Hơn nữa còn ăn mặc gợi cảm như thế, chẳng lẽ nàng không lo lắng mình có ý đồ bất lương với nàng hay sao?

- Lâm công tử, ta có thể đi vào chứ?

Lam Kiệu tươi cười tiến vào trong phòng, đôi mắt giống như sóng nước lăn tăn nhìn Lâm Phong, đôi mắt sáng ngời có thể câu hồn đoạt phách.

Lâm Phong im lặng một lúc, hắn lại gật đầu và nói:

- Vào đi.

Nghe Lâm Phong cho phép, Lam Kiệu trực tiếp bước vào giữa phòng, nàng tùy ý ngồi xuống và cười nói với Lâm Phong:

- Lâm công tử, đêm khuya quấy rầy, ta thật có lỗi.

Lâm Phong khẽ lắc đầu, nói:

- Tiểu thư có chuyện gì sao?

- Không có việc gì thì Lam Kiệu không thể đến thăm Lâm công tử sao?

Đôi mắt Lam Kiệu mang theo mị ý câu dẫn lòng người, giọng nói nhỏ nhẹ lại đầy hấp dẫn.

- Lam tiểu thư thăm dò nơi ở của ta, thật sự là khó có được. Tiểu thư tới nơi đây, không phải chỉ đơn giản là tới thăm chứ?

Lúc này, Lâm Phong mỉm cười, Lam Kiệu tới đây vào đêm khuya, rất hiển nhiên nàng đã phái người điều tra hắn, hiển nhiên đã có dụng tâm kín đáo, bởi vậy giọng nói của hắn mang theo vài phần châm chọc.

- Lâm công tử thật không hiểu phong tình.

Lam Kiệu cười khanh khách, đôi mắt trong sáng u oán nhìn Lâm Phong chỉ một ánh mắt đã làm Lâm Phong hòa tan.

Nhưng nàng lại không biết, Lâm Phong hôm nay đã có năng lực miễn dịch với mỹ nhân vượt qua người bình thường rất nhiều.

- Nếu ta hiểu phong tình, chỉ sợ Lam tiểu thư đã không còn ngồi tại đây.

Ánh mắt Lâm Phong nhìn vào vòng một đầy đặn của Lam Kiệu, trong lòng hơi động tâm, trắng nõn, đầy đặn, nếu không phải tâm chí của Lâm Phong đủ kiên nghị, chỉ sợ chính hắn cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

- Nếu Lâm công tử muốn hiểu phong tình, Lam Kiệu ta không ngại.

Lam Kiệu cười khanh khách, nàng đứng dậy và đi vài bước tới gần Lâm Phong, lúc đi tới trước mặt Lâm Phong, đôi mắt Lâm Phong nhìn thẳng vào bộ ngực đầy đặn mê người nhưng đầy sức hấp dẫn kia.

Lam Kiệu nàng rõ ràng là cố ý. Nữ nhân này lại câu dẫn hắn, không biết mục đích của nàng là gì.

- Nếu Lam Kiệu tiểu thư đã mời, Lâm Phong ta sẽ hiểu phong tình một chút.

Lâm Phong cũng đứng lên, hắn bước về phía trước, thân thể dán sát vào người Lam Kiệu, việc này đã làm Lam Kiệu bất ngờ, bước chân không tự chủ lui lại, nàng lui một bước nhỏ, sau đó lại tươi cười với Lâm Phong.

- Lâm công tử, công tử thật là xấu.

Lam Kiệu lui về phía sau, nàng cười nói dịu dàng.

- Lam tiểu thư quyến rũ Lâm mỗ, lại không cho ta chạm vào, tiểu thư có ý gì?

Lâm Phong cười nhạt, nói:

- Lam tiểu thư, lần này ngươi tới gặp ta, rốt cuộc có mục đích gì?

Ánh mắt Lam Kiệu hơi thay đổi, trong mắt xuất hiện một tia khác thường, Lâm Phong không bị mị lực của nàng đánh gục, chẳng lẽ sức hấp dẫn của nàng chưa đủ hay sao?



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch