Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 361:

Chương 361

Xà Quỳnh Đốn Ngộ

truyenyy.com


Dịch: Toản.

Biên: Cẩu ca.

Nhóm: Vạn Yên.

Nguồn: Truyenyy.com

Từ khi Lâm Phong bước vào Huyền Vũ cảnh thì Tử Xà Vũ Hồn cũng không giống như xưa nữa, nhìn nó càng ngày càng thêm ngưng thực giống như yêu xà chân chính vậy.

Nhất là khi những xúc tu nhỏ kia hòa làm một thể, khi yêu xà mở mắt ra khiến tâm thần mọi người đều bị chấn nhiếp, cặp đồng tử to lớn kia quá mức yêu dị, chỉ cần nó liếc mắt nhìn sẽ khiến người ta bị kinh tâm động phách.

- A...

Lãnh Nguyệt bị yêu xà to lớn quấn quanh người nên gã bị cặp mắt của yêu xà nhìn chằm chằm vào, đôi mắt ấy khiến gã cảm thấy toàn thân lạnh buốt. Lãnh Nguyệt nổi giận gầm lên một tiếng, toàn thân phóng xuất ra đao ý bén nhọn cắt đứt thân thể Tử Xà.

- Ngươi còn muốn mạng sống ư!

Trong miệng Lâm Phong lại phun ra một đạo thanh âm băng hàn, hắn bước trên không trung trực tiếp đi tới vị trí Tử Xà đang quấn quanh Lãnh Nguyệt, hắc sắc hoả liên bùng lên trong tay hắn.

- Cút ngay.

Lãnh Nguyệt thấy hai tay Lâm Phong có hắc liên bùng cháy đi tới thì gã điên cuồng nổi giận gầm lên một tiếng, đóa hắc liên kia gã đã lĩnh giáo qua, nếu như hắc liên kia rơi trên người thì tuyệt đối sẽ bị nó giết chết.

Nhưng mà lúc này Lâm Phong há có thể dừng lại, hắn vốn không muốn giết Lãnh Nguyệt nhưng Lãnh Nguyệt lại muốn hắn chết, đã như vậy thì hắn đương nhiên không có khả năng hạ thủ lưu tình.

Thủ chưởng chậm rãi giơ lên, khoảng cách giữa Lãnh Nguyệt và Lâm Phong càng ngày càng gần.

- Chết đi.

Trong miệng Lâm Phong phun ra hai chữ ẩn chứa sát khí lạnh thấu xương.

- Ngươi dám?

Ngay tại thời điểm Lâm Phong muốn giết Lãnh Nguyệt thì từ phương xa truyền đến một cái thanh âm vô cùng vang dội, một cỗ đao ý kinh khủng tràn ngập trong không gian bao phủ cả thân thể Lâm Phong, giờ khắc này Lâm Phong cảm giác mình giống như rơi vào biển đao vậy, lại xuất hiện một cường giả Huyền Vũ cảnh có Đao Vũ Hồn nữa ư.

Đao ý kinh khủng hàng lâm trong nháy mắt, hai chân Lâm Phong trong hư không hơi nhún một cái khiến thân thể hắn lập tức bay vụt lên, một đạo đao mang hiện lên chém ngay vào vị trí hắn vừa đứng, đao mang xé rách cả không gian.

- Cút ra cho ta.

Lại là một đạo đao mang nở rộ trong không gian, đao mang chém lên thân thể yêu xà đang quấn quanh Lãnh Nguyệt, lập tức Tử Xà gào rú một tiếng thảm thiết rồi hóa thành vô số xúc tu trở về bên trong cơ thể Lâm Phong.

Lâm Phong đứng trên trời quan sát người vừa mới tới, hắn thấy một nam tử toả ra khí tức như một thanh đao đi bộ đến ngẩng đầu lên theo dõi hắn.

Trong miệng Lâm Phong phát ra một đạo thanh âm lạnh lùng.

- Chúng ta đã gặp nhau sao?

- Đúng vậy, chúng ta đã gặp nhau.

Người kia ngẩng đầu ngưng mắt nhìn Lâm Phong trong hư không, thanh âm của hắn cũng đồng dạng với Lâm Phong, rất là lạnh lùng.

Người này chính là người lúc trước xuất hiện bên trong thành cổ Thiên Lạc cứu đi Lãnh Nguyệt, trước khi hắn rời đi còn :tặng” cho Lâm Phong một đao và cuồng ngôn nói rằng đao mới là vương giả trong binh khí.

Rất lâu không thấy nhưng thực lực người này lại tăng cường vài phần rồi, đao ý của hắn ngày càng lăng lệ và ác liệt. Thứ làm cho Lâm Phong càng để ý chính là tên này là người trong hoàng thành, cũng không biết người này có thân phận như thế nào mà lại mang Lãnh Nguyệt tới bên trong hoàng thành.

- Thống lĩnh, ngươi bị hắn lừa rồi.

Ánh mắt người này nhìn về phía Xà Quỳnh, khiến Xà Quỳnh có chút giật mình, bị Lâm Phong lừa là sao?

- Ngươi nói vậy là có ý gì?

- Hắn sử dụng hắc sắc hoả liên là đã phải đánh đổi toàn bộ chân nguyên, vừa rồi hắn đã sử dụng qua một lần hắc liên nên chân nguyên của hắn đã tán đi hơn nửa rồi, trong thời gian ngắn như vậy hắn sẽ không ngưng tụ được hắc liên khủng bố như vừa rồi, giờ phút này hắc liên trong tay hắn chỉ là dọa người mà thôi.

Nam tử này nhìn Xà Quỳnh chậm rãi nói:

- Thống lĩnh, hắn căn bản không có khả năng tái chiến thắng ngươi, hắn chỉ muốn khiến cho ngươi bị áp lực, uy hiếp ngươi mà thôi.

Lời của nam tử này khiến đồng tử Xà Quỳnh co rút lại, hắn nắm tay thật chặt nhìn chằm chằm Lâm Phong.

- Không có khả năng, không có khả năng.

Sắc mặt Xà Quỳnh tái nhợt lại, hắn không có bởi vì lời của nam tử mà hưng phấn, hắn không ngừng lắc đầu là vì Xà Quỳnh hắn vậy mà bị Lâm Phong uy hiếp?

Lâm Phong rõ ràng không có năng lực tiếp tục đấu nữa nhưng Lâm Phong lại dựa vào dũng khí cùng khí thế hắn khiến hắn ngay cả dũng khí ngăn cản Lâm Phong cũng không có, Xà Quỳnh hắn có mặt mũi nào mà gặp người nữa.

Nhưng lời nói của nam tử kia rất có thể là thật sự, dùng thực lực Huyền Vũ cảnh tầng một của Lâm Phong sử dụng hắc sắc hoả liên cường hãn như vậy há có thể không phải trả giá thật nhiều. Lâm Phong một mực uy hiếp hắn vậy mà hắn không dám cùng Lâm Phong tái chiến.

- Có đúng hay không?

Xà Quỳnh ngẩng đầu nhìn chằm chằm Lâm Phong, ánh mắt hắn trở lên cực kỳ băng hàn.

Ánh mắt Lâm Phong nhìn Xà Quỳnh hiện lên sự trào phúng, nam tử kia nói hoàn toàn chính xác hắc liên phải đánh đổi bằng toàn bộ chân nguyên dương hỏa, tuy rằng Lâm Phong đã phục dụng Thanh Dương Đan khôi phục một phần thương, thế nhưng chân nguyên không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy mà khôi phục hoàn toàn.

Còn đóa hắc liên trong tay hắn đúng là chỉ để chấn nhiếp người mà thôi, nó không có khả năng có uy lực như vừa rồi.

Lâm Phong đánh giá tên nam tử kia, có lẽ thực lực của người này không bằng Xà Quỳnh nhưng kinh nghiệm thì dày dạn hơn rất nhiều, chỉ cần đứng từ xa quan sát đã biết được hết thảy.

Xà Quỳnh chú ý tới ánh mắt của Lâm Phong thì trong lòng hắn khẽ run lên, nam tử kia nói đều là sự thật. Chân nguyên của Lâm Phong đã tiêu hao cực lớn nên không cách nào ngưng tụ ra hắc liên hủy diệt như vừa rồi nữa, Lâm Phong không có khả năng chiến thắng Xà Quỳnh nhưng cho dù là vậy thì Lâm Phong vẫn dựa vào dũng khí, khí thế mà dọa lui hắn.

Lúc này Xà Quỳnh xấu hổ vô cùng.

Đối với hắn mà nói chuyện này không thể nghi ngờ là một loại sỉ nhục không thể xóa đi.

- Thống lĩnh, ngươi tuổi còn trẻ đã có được tu vi Huyền Vũ cảnh tầng ba là thiên phú dị bẩm, tương lai ngươi chắc hẳn sẽ tạo thành nghiệp lớn, nếu như muốn thành nghiệp lớn thì ngươi chắc chắn sẽ phải trải qua một phen ma luyện tâm chí, không thể bị đánh bại dễ dàng như thế được.

Nam tử nhìn Xà Quỳnh chậm rãi nói.

Điều này làm cho nội tâm Xà Quỳnh rung động giống như là được đả thông tư tưởng vậy, hắn rốt cuộc minh bạch vì sao nam tử kia đến hiện tại mới nói cho hắn biết hết thảy những điều này, tựa hồ như đang cố ý đả kích mình khiến nội tâm của mình chịu dày vò ma luyện tâm chí của mình.

Lâm Phong vẫn yên lặng nghe nam tử kia nói, lời nói của người này sắc bén như đao nhưng thực lực lại chỉ là Huyền Vũ cảnh tầng hai mà thôi, có lẽ thiên phú của tên này không được nhưng tâm trí của hắn lại giống như đao của hắn vậy, bình tĩnh, cứng cỏi.

- Thụ giáo.

Xà Quỳnh rất khách khí với nam tử, trong đôi mắt hắn đã không còn cỗ phẫn hận như vừa rồi nữa mà thay vào đó là sự thanh tỉnh, đúng là nhân sinh của hắn quá mức thuận lợi nên hắn không có cơ hộ trải qua những thăng trầm của cuộc đời. Xà Quỳnh có thiên phú cường đại, lại có bối cảnh khiến cho người khác phải hâm mộ, con đường võ đạo hoàn toàn bằng phẳng, có thể nói hắn không có trải qua bất kỳ trắc trở gì. Kể cả khi chiến đấu thì đó cũng là chiến đấu giả dối mà thôi, những người đó sẽ không chiến đấu sinh tử với hắn, điểm này hắn không bằng Lãnh Nguyệt.

Lãnh Nguyệt đã phải trải qua vô số lần sinh tử tôi luyện nên gã mới có thể trong thời gian ngắn như thế bước vào Huyền Vũ cảnh.

Bởi vì những thứ này nên Xà Quỳnh mới có tính cách kiêu ngạo như hôm nay, hắn muốn cái gì thì nhất định sẽ phải lấy cho bằng được, đó là khuyết điểm của hắn.

- Thiếu gia, sau khi thiếu gia chính thức trưởng thành thì có thể tiến vào chỗ đó, trở thành một thành viên trong đó.

Nam tử kia nhìn Xà Quỳnh, tên này không có xưng hô với Xà Quỳnh là thống lĩnh như trước nữa mà đổi thành thiếu gia.

- Từ hôm nay ta sẽ từ chức thống lĩnh cấm quân.

Xà Quỳnh bình tĩnh nói ra, trước kia hắn một mực dùng chức thống lĩnh này làm niềm kiêu ngạo, nhưng cái chức vụ này thì như thế nào? Nó chỉ là một cái hư danh mà thôi.

Xà Quỳnh xoay người nhìn về phía Lâm Phong nói:

- Chuyện hôm nay sẽ không có chấm dứt như vậy đâu, ta sẽ còn tìm ngươi nữa.

Dứt lời thì Xà Quỳnh lăng không bay đi, hắn vậy mà trực tiếp ly khai nơi đây không thèm để ý tới Lâm Phong, thậm chí hắn còn không có nhìn Đoàn Hân Diệp.

Thấy Xà Quỳnh cứ như vậy bỏ đi thì rất nhiều người sửng sốt còn nam tử kia thì nhìn Lãnh Nguyệt ra lệnh:

- Chúng ta cũng đi.

- Được.

Lãnh Nguyệt gật đầu đáp, hắn nhìn sang Lâm Phong thì thấy Lâm Phong dùng thần sắc lạnh lùng như băng của mình nói:

- Đi? Ta đã nói rồi, hôm nay không có ai có thể cứu được ngươi.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch