Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 370:

Chương 370

Nguyên Khí Địa Mạch

truyenyy.com


Dịch: Toản.

Biên: Cẩu ca.

Nhóm: Vạn Yên.

Nguồn: Truyenyy.com

- Đây là...

Đồng tử Lâm Phong co rút lại, sau khi chín tòa kiếm phong kia sụp đổ thì phía dưới chúng có thiên địa nguyên khí nồng nặc truyền ra, mặc dù cách khá xa nhưng Lâm Phong vẫn có thể cảm nhận được nguyên khí khổng lồ ẩn chứa trong đó.

- Nguyên khí địa mạch, đây là một cái nguyên khí địa mạch khổng lồ.

Con mắt Lâm Phong nhìn chăm chú về phía đằng kia, thiên địa nguyên khí quanh năm suốt tháng hội tụ vào một chỗ sẽ có thể ngưng tụ thành nguyên thạch, nguyên thạch ngày càng càng nhiều thì có thể hình thành nguyên khí địa mạch, mà chín chuôi ma kiếm cường đại như thế không biết ở chỗ này đã bao nhiêu năm nên nó có thể thai nghén ra một cái nguyên khí địa mạch cũng không có gì kì lạ cả.

Khiến Lâm Phong kích động chính là nguyên khí địa mạch này ở dưới chín tòa kiếm phong trong Cửu Long sơn mạch nên cho tới bây giờ cũng không có ai biết, nó không thuộc về bất luận kẻ nào.

Lâm Phong là người thứ nhất biết nơi đây có một cái nguyên khí địa mạch, như vậy thì nguyên khí địa mạch này hắn có thể khai thác.

- Không đúng, vừa rồi ma kiếm tạo thành oanh động lớn như vậy nên chắc chắn kinh động đến rất nhiều người, rất nhanh sẽ có người lần lượt kéo tới đây và phát hiện ra cái nguyên khí địa mạch này mất.

Lâm Phong không có hoàn toàn rơi vào trong kinh hỉ mà dưới loại tình huống này hắn vẫn giữ cho mình sự thanh tỉnh. Nguyên khí địa mạch là đồ vật trân quý bực nào, hơn nữa nó lại là vật vô chủ nên khi có người phát hiện thì chắc chắn không tránh được một trận đại chiến.

Cho dù là những thế lực lớn cũng đều muốn chiếm đoạt cái nguyên mạch này.

(Nguyên khí địa mạch mình sẽ để thành Nguyên mạch)

Học viện Thiên Nhất to lớn như vậy cũng chỉ có nguyên mạch, lợi dụng bốn nguyên mạch đó chế tạo thành bốn tòa tu luyện tháp, từ đó có thể thấy được trình độ trân quý của nguyên mạch.

- Cái nguyên mạch này ta nuốt không nổi.

Lâm Phong thầm nghĩ một tiếng, nhìn nguyên khí nồng đậm như này là có thể thấy được cái nguyên mạch này không nhỏ chút nào, chỉ sợ đụng đến nó sẽ khiến cả vùng rung chuyển, Lâm Phong cảm thấy hắn cầm không nổi.

Nghĩ vậy nên thân thể Lâm Phong bắt đầu chuyển động, hắn đi về phía nguyên mạch đồng thời phóng thích các giác quan nhạy bén của mình ra tiến vào trạng thái thiên nhân hợp nhất, lập tức toàn bộ khung cảnh chung quanh đều hiện lên bên trong óc của hắn rất rõ ràng.

Chỉ một cái nháy mắt là Lâm Phong đã đi tới địa phương chín tòa kiếm phong bị hủy diệt, trên người hắn có kiếm khí vô cùng lăng lệ, Lâm Phong hóa thành một chuôi kiếm trực tiếp chui vào trong nguyên mạch. Lâm Phong mang tất cả nguyên thạch hắn nhìn thấy thu hết vào bên trong nhẫn trữ vật.

Nuốt không nổi, đây là cảm giác của Lâm Phong lúc này. Hắn muốn trước khi nguyên mạch bị người khác phát hiện thì mình phải hung hăng kiếm một khoản lớn. Nguyên mạch là thứ đại biểu cho tài phú vô tận của giới tu luyện, không ai là không cần nguyên thạch cả, cho dù không dùng được thì cũng có thể cầm nó đi đổi những bảo vật mình cần, nguyên thạch là thứ mà võ giả cần dùng để tu luyện nhất.

- Nhiều quá, không gian nhẫn trữ vật cũng không đủ dùng rồi.

Rất nhanh trong mắt Lâm Phong hiện lên vẻ vui mừng, nguyên mạch này quá là lớn rồi, toàn bộ nơi này đều là nguyên thạch, hạ phẩm nguyên thạch vô cùng vô tận căn bản là nhặt không hết, không những thế bên trong hạ phẩm nguyên thạch còn xen lẫn rất nhiều trung phẩm nguyên thạch.

Thậm chí có một lần tình cờ Lâm Phong còn phát hiện ra một viên thượng phẩm nguyên thạch vô cùng chân quý.

Một khối thượng phẩm nguyên thạch có thể tương đương một vạn hạ phẩm nguyên thạch, giá trị căn bản là không thể so sánh.

- Hạ phẩm nguyên thạch có lẽ không cần lấy.

Lâm Phong lập tức đưa ra quyết định, không gian của nhẫn trữ vật có hạn nên không thể dùng để chứa toàn bộ hạ phẩm nguyên thạch được, nếu như vậy hắn sẽ không lấy được nhiều trung phẩm nguyên thạch, mà cái nguyên mạch này căn bản không lo không có trung phẩm nguyên thạch, nên Lâm Phong dứt khoát bỏ qua hạ phẩm nguyên thạch, chỉ có như vậy thì hắn mới có thể khai thác nguyên thạch một cách tốt nhất.

Phát tài rồi, không hổ là nguyên mạch mất mấy ngàn năm mới thai nghén ra được, lần đầu tiên Lâm Phong có cảm giác sau một đêm chợt biến thành đại gia, loại cảm giác này tựa hồ rất là tuyệt vời.

Có nhiều nguyên thạch như rồi này thì mấy vạn Xích Huyết tướng sĩ sẽ không cần cố kỵ sử dụng nguyên thạch tu luyện nữa, chuyện này chắc chắn rất tốt rất lớn đối với các tướng sĩ, có thể giúp cho Lâm Phong mau chóng chế tạo ra một quân đoàn có thực lực kinh khủng.

Lâm Phong là người không có bối cảnh, không có thế lực, nên Lâm Phong cần tạo ra một thế lực của riêng hắn, Liễu Thương Lan giao Xích Huyết thiết kỵ cho hắn là có ý này.

Lâm Phong điên cuồng thu thập nguyên thạch bên trong nguyên mạch.

- Đây là cái gì?

Đúng vào lúc này, Lâm Phong đột nhiên phát hiện một cây thực vật nhỏ có chín lá tản ra linh quang màu trắng mang theo khí tức thuần dương rất là nồng đậm, hơn nữa nó còn sinh trưởng ở địa phương gần mặt đất.

- Cửu Dương Thảo!

Đồng tử Lâm Phong co rút lại một hồi, không sai, khí tức này giống như khí tức của Cửu Dương Thảo trong trí nhớ của hắn.

Cửu Dương Thảo có chín lá, sinh trưởng ở địa phương có nguyên khí cùng dương khí giao hội, thiên địa nguyên khí cùng dương khí đều phải hết sức sung túc và cần rất nhiều năm thai nghén mới có một phần ngàn cơ hội sinh ra Cửu Dương Thảo.

Nguyên khí của cái mảnh nguyên mạch này tự nhiên không cần phải nói, còn chín chuôi ma kiếm kia có lẽ ẩn chứa thuần dương khí mà Cửu Dương Thảo cần, nơi đây có tất cả những điều kiện để Cửu Dương thảo hình thành nên không có gì lạ khi có thể sản sinh ra Cửu Dương thảo.

- Tìm hoài không thấy tự nhiên lại chui tới cửa.

Lâm Phong cảm thấy những lời này rất thích hợp với tình huống hiện tại của hắn, vừa nói tới Cửu Dương Thảo thì Cửu Dương Thảo liền xuất hiện.

Hắn đi tới bên cạnh Cửu Dương Thảo sau đó trực tiếp ngắt lấy nó thu vào nhẫn trữ vật, lực cảm ứng cường đại được Lâm Phong phóng ra cẩn thận tìm tòi xung quanh, hắn muốn nhìn xem nơi đây có còn Cửu Dương Thảo hay không.

- Quả nhiên là còn.

Rất nhanh Lâm Phong liền nở ra một nụ cười đặc biệt sáng lạn, phiến khu vực này thỏa mãn điều kiện sinh sản ra Cửu Dương Thảo nên xuất hiện gốc thứ hai, thứ ba là chuyện rất bình thường.

Lúc này trên mặt đất có một đám thân ảnh đi tới nơi này, đám người mới đến này chính là bọn người Phong Đình.

Cảm nhận được cỗ thiên địa nguyên khí nồng đậm chí cực kia nên bước chân của bọn hắn đứng lặng tại chỗ, sau đó ánh mắt họ liền lộ ra vẻ mừng như điên.

Tại đây không ngờ có một cái nguyên mạch, điều này khiến cho bọn họ dần có chút điên cuồng.

Đã có nguyên mạch thì bọn hắn còn cần bảo vệ người khác kiếm lấy nguyên thạch hay sao?

- Thiệt nhiều nguyên thạch.

Một đạo thanh âm từ trong đám người truyền ra, lập tức từng đạo thân ảnh lóe lên vọt tới cướp đoạt nguyên thạch.

Giờ phút này bọn hắn không để ý tới cái gì nữa, trong mắt bọn họ chỉ có nguyên thạch, rất nhiều nguyên thạch mà thôi.

- Dừng tay cho ta.

Lão giả bên cạnh Phong Đình thấy những hộ vệ này đều nổi điên lên thì không khỏi quát lạnh một tiếng.

- Các ngươi đang làm gì đó?

Phong Đình cũng quát lên một tiếng, những người này phản hết rồi, chúng vậy mà coi không coi nàng ra gì.

Nghe thấy câu nói kia nhưng những hộ vệ kia chỉ lạnh lùng nhìn nàng và lão giả một cái, sau đó lại lập tức cướp lấy nguyên thạch, chúng chẳng thèm quan tâm để ý tới hai người kia nữa.

- Các ngươi không nghe thấy lời tiểu thư nói hay sao? Lão giả kia gầm lên một tiếng sau đó toàn thân phát ra lãnh ý.

- Tiểu thư? Chúng ta làm hộ vệ Phong gia cũng vì nguyên thạch mà thôi, hiện tại nguyên thạch đã có thì chúng ta còn nghe cô ta nói làm gì, cô ta là cái rắm gì? Chẳng qua có chút tư sắc mà thôi đợi chúng ta lấy đủ nguyên thạch thì sẽ cân nhắc xem có nên chơi đùa với cô ta một chút hay không.

Một đạo thanh âm tà ác vang lên, một tên hộ vệ thực lực hơi mạnh nhìn chằm chằm vào Phong Đình, ánh mắt hắn quét khắp người Phong Đình sau đó dừng lại ở vị trí bộ ngực đầy đặn kia.

Nghe được lời nói này thì những tên hộ vệ khác đang cướp đoạt nguyên thạch kia đều cười vui vẻ, tiểu thư ư? Tên gọi này có chút buồn cười quá!

Sắc mặt Phong Đình và lão giả kia đều tức giận đến mức trắng bệch ra nhưng bọn họ cũng không thể làm gì được.

- Tiểu thư, chúng ta cũng đi thu thập nguyên thạch đi. Lão giả nói một tiếng

Phong Đình gật đầu, sau đó hai người cùng nhau đi thu thập nguyên thạch, trông cậy vào những hộ vệ kia là chuyện không thể nào.

- Tiểu thư mau nhìn chỗ này?

Lão giả đang thu thập nguyên thạch thì đồng tử đột nhiên co rút lại bởi vì hắn nhìn thấy phía trước mặt hắn có một cây cỏ chín lá tản ra quang hoa nhàn nhạt.

- Cửu Dương Thảo, đó vậy mà lại là Cửu Dương Thảo!

Ánh mắt Phong Đình run lên, toàn thân nàng cũng bị kích động đến mức không đứng vững.

- Không sai đó đúng là Cửu Dương Thảo, tiểu thư mau đi thu nó lại đi.

Lão giả tĩnh táo nói ra thanh âm rất nhỏ.

Phong Đình hiểu ý nên gật đầu, nàng đi đến gần bụi Cửu Dương Thảo kia thận trọng vươn tay ra, chỉ cần một chút nữa là nàng có thể lấy được Cửu Dương Thảo rồi.

- Gốc thứ bảy!

Đúng vào lúc này có một đạo thanh âm đột nhiên vang lên, cánh tay Phong Đình bắt hụt vào không trung, nàng hoảng hốt nhìn lại thì thấy Cửu Dương Thảo đã biến mất không thấy gì nữa, đồng thời nàng cảm nhận được một đạo thân ảnh xẹt qua bên cạnh lao ra khỏi mặt đất.

- Gốc thứ bảy đây rồi.

Lâm Phong nhìn thoáng qua Cửu Dương Thảo trong tay, trên mặt hắn lộ ra thần sắc vui vẻ sau đó lập tức thu Cửu Dương Thảo vào trong nhẫn trữ vật.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch