Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 517:

Chương 517

Đùa Giỡn

truyenyy.com


Dịch: Muỗi

Biên: Cẩu ca.

Nhóm: Vạn Yên.

Nguồn: Truyenyy.com

Lâm Phong ngồi giữa suối nước nóng, nhiệt khí không ngừng mơn man trên da thịt khiến cho Lâm Phong thoải mái vô cùng.

Ở bên cạnh có không ít nguyên thạch, trong đó không ngừng có nguyên khí phiêu đãng dũng mãnh dung nhập vào trong cơ thể của Lâm Phong, khiến cho hắn nhanh chóng khôi phục được số chân nguyên lực đã tiêu hao.

Lúc này đôi mắt của Lâm Phong đang nhắm chặt lại, Đại Nhật Phần Thiên kinh không ngừng lưu chuyển, cả người ánh lên một màu đỏ sáng bóng.

Lâm Phong không biết rằng, trên người của hắn có một hoa văn thái dương đang nổi lên, nếu người khác thấy được thì sẽ phải đặc biệt chú ý.

Đồng thời, trong cơ thể của Lâm Phong có một cỗ lực lượng yêu dị thẩm thấu ra càng ngày càng mãnh liệt, ngoại trừ cỗ lực lượng này thì còn có một cỗ nhiệt độ trong cơ thể hắn đồng thời bốc lên khiến cho nhiệt độ nước trong ao không ngừng tăng lên.

Bất kể là cỗ lực lượng yêu dị hay là nhiệt độ dần dần cao lên thì đều để cho không gian trong ao phiêu đãng một dòng khí lưu.

Thời gian chậm rãi trôi qua, trên người của Lâm Phong có thể nhìn thấy một vật không biết tên đang điên cuồng ngọ nguậy với một tốc độ cực kỳ nhanh, giống như thể là máu đang sôi trào.

Đồng thời một đường ánh sáng đặc thù sáng bóng cũng đồng dạng lưu chuyển theo chu thiên tuần hoàn, đây là Cửu Chuyển Phật Ma Công trong cơ thể Lâm Phong tự động vận chuyển. Rất nhanh, máu đỏ và ánh sáng Cửu Chuyển Phật Ma Công đan vào nhau cùng một chỗ, cực kỳ yêu dị.

Mà ở trong suối nước nóng, nước đang sôi trào lên, không ngừng sủi bọt, dòng khí hướng lên trên giống như nồi hấp khiến cho không gian thành một tầng sương mù, giữa tầng sương mù này lộ ra một vùng ánh sáng đỏ mờ.

Ở trong khuê phòng, Đoàn Hân Diệp cảm nhận được cỗ khí nóng thì không khỏi sửng sốt, nàng cảm giác thấy rất nóng, dường như nhiệt độ có thay đổi, cao hơn bình thường rất nhiều.

Nàng lộ ra một thần sắc nghi hoặc, không phải là Lâm Phong đang tắm đấy ư, tại sao lại nóng như vậy?

Đoàn Hân Diệp đứng bật dậy, nàng chậm rãi bước về hướng suối nước nóng, đến đó nàng hơi có chút do dự nhưng cuối cùng thì cũng vẫn đi vào.

Vừa vào trong, Đoàn Hân Diệp liền ngơ ngẩn cả người, Lâm Phong có thật là đang tắm không?

Giờ phút này, trong không gian đều là sương mù mờ mịt, ở trong sương mù còn mơ hồ có hoa văn thái dương, hơn nữa trên người của Lâm Phong và trong nước cũng đều có những hoa văn thái dương, không ngừng lay động.

Nước trong suối đang điên cuồng xoay chuyển, tất cả đều sôi trào lên, Lâm Phong mình trần, hai luồng sức mạnh không ngừng lưu động mãnh liệt trên người hắn khiến cho Đoàn Hân Diệp kinh ngạc lấy tay che miệng, chỉ thiếu chút nữa thì nàng đã kinh hô lên.

Rốt cuộc là Lâm Phong đang luyện công pháp gì? Làm sao lại có thể sinh ra đến dị tượng bực này, giống như là không phải chỉ có một người đang tu luyện mà đang có rất nhiều người cùng tu luyện vậy.

Đoàn Hân Diệp yên tĩnh ngồi xổm ở bên cạnh bờ, bình thản nhìn Lâm Phong. Nếu như có thể ở bên cạnh Lâm Phong, vẫn chờ đợi, làm bạn cùng hắn, tu luyện cùng hắn, nhưng không quấy rầy hắn, đó không phải là một việc tuyệt vời lắm hay sao?

Nguyên thạch bị Lâm Phong điên cuồng thôn phệ dần biến mất, cỗ lực lượng lưu chuyển trong cơ thể của Lâm Phong dần bình ổn trở lại, cuối cùng Lâm Phong mở mắt ra, một đạo hào quang chợt lóe lên rồi biến mất.

- Lực lượng huyết mạch mà ta đã thôn phệ, một bộ phận dung nhập vào trên người yêu thú, một bộ phận dung nhập vào trong cơ thể ta. Tuy nhiên cuối cùng thì nó vẫn là lực lượng ngoại lai, không thể sinh ra cho ra huyết mạch lực. Nhưng dù sao nó cũng hữu dụng, có thể đủ để huy động Phật Ma Công, hiện giờ, phật ma lực trên người của ta đã có tới ba ngàn tám trăm rồi.

Tay Lâm Phong nắm chặt, tiếng vang răng rắc truyền ra, ba ngàn tám trăm phật ma lực, chỉ còn kém có hai trăm nữa là thành bốn ngàn phật ma lực, chờ đến có đủ bốn ngàn phật ma lực là hắn có thể chỉ dùng một quyền đánh cường giả Huyền Vũ cảnh tầng năm thành cặn bã.

Lâm Phong ngẩng đầu lên nhìn thấy Đoàn Hân Diệp đang ngồi ở bên cạnh, hắn dịu dàng hỏi:

- Nàng rình xem ta làm gì?

- Ta chỉ cảm thấy bên trong nóng quá mới tiến vào xem thế nào, ai rình coi huynh.

Đoàn Hân Diệp bị Lâm Phong hỏi một câu thì khuôn mặt lại đỏ lên, rình coi Lâm Phong tắm, cái này thực sự đủ mất mặt đấy, nàng không ngờ trong lúc bất tri bất giác mình lại đi làm cái chuyện này, lại còn ở luôn tại đây mà không rời đi, thậm chí bị Lâm Phong bắt tại trận.

- Nàng không nhìn trộm ta mà lại còn yên lặng như thế ngồi ở đây, hẳn là nhìn đã rất lâu rồi.

Lâm Phong nhìn thấy ánh mắt Đoàn Hân Diệp, không kìm nổi tiếp tục nói đùa nói giỡn khiến cho khuôn mặt Đoàn Hân Diệp càng đỏ ửng lên, nhất thời lại không biết nói cái gì cho phải.

- Hân Diệp, nàng có muốn cùng ta tắm không?

Lâm Phong hỏi khiến cho đôi mắt Đoàn Hân Diệp không chớp, nhìn Lâm Phong chằm chằm.

Nàng lập tức cúi đầu bước đi, giống như chạy trốn, trái tim không ngừng đập thình thịch liên hồi, người này quá lưu manh rồi.

Nhìn Đoàn Hân Diệp bỏ đi, khóe miệng của Lâm Phong hơi nhếch lên mang theo một nụ cười yếu ớt, hắn đứng dậy, cảm thấy toàn thân thoải mái vô cùng.

Lâm Phong lập tức lấy quần áo mặc vào rồi đi về phòng của Đoàn Hân Diệp.

Lúc này khuôn mặt Đoàn Hân Diệp vẫn ửng đỏ, đặc biệt đáng yêu đến mê người, nhìn thấy Lâm Phong đi đến nàng trừng mắt nhìn Lâm Phong. Nàng đương nhiên hiểu được Lâm Phong chỉ cố ý đùa giỡn nàng. Loại đùa giỡn này không những không có một chút nào làm cho nàng không vui, mà ngược lại khiến cho trong lòng nàng vô cùng vui sướng, dường như nàng rất thích hưởng thụ loại ngọt ngào này.

- Đến dạ yến rồi sao?

Lâm Phong lên tiếng hỏi, Đoàn Hân Diệp khẽ lắc đầu nói:

- Có đâu nhanh như vậy, ta cũng muốn tắm một chút, sau đó chúng ta đi tản bộ ven núi, rồi đến dạ yến là vừa.

- Nàng cũng muốn tắm?

Ánh mắt Lâm Phong nhìn Đoàn Hân Diệp đầy tà ý, Đoàn Hân Diệp liếc xéo hắn một cái, ánh mắt người này chẳng có ý gì là tốt cả.

- Như thế nào, không được sao?

Đoàn Hân Diệp nũng nịu nói.

- Đương nhiên là có thể, chỉ là vừa rồi nàng nhìn ta tắm, vậy bây giờ nàng tắm, ta có thể ở bên cạnh hay không?

Lâm Phong khẽ cười, khiến cho Đoàn Hân Diệp ngạc nhiên.

Đoàn Hân Diệp không nói gì, đúng là Lâm Phong thực sự hết chỗ nói rồi, trước kia mình làm sao lại không phát hiện ra người này lưu manh như vậy.

- Không phải là như thế sẽ rất công bằng sao? Như thế nàng sẽ không nợ ta.

Lâm Phong cười ha hả, mặt Đoàn Hân Diệp đỏ như máu, nàng lập tức xoay người bỏ chạy, Lâm Phong quả thực rất ức hiếp người.

Nhìn Đoàn Hân Diệp chạy trối chết, Lâm Phong mỉm cười hô lên:

- Ta ở bên ngoài chờ nàng.

Đoàn Hân Diệp ôm theo quần áo tắm đi vào trong suối nước nóng, không trả lời Lâm Phong, nàng không dám đáp lại người này rồi.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch