Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 582:

Chương 582

Nhìn Với Cặp Mắt Khác Xưa

truyenyy.com


Dịch: Muỗi

Biên: Cẩu ca.

Nhóm: Vạn Yên.

Nguồn: Truyenyy.com

- Ha ha, ngươi nói sai rồi, yêu thú Cùng Kỳ chính là yêu thú của Lâm Phong, về điểm ấy người ở Tuyết Nguyệt quốc ai mà không biết, khi trước gặp Lâm Phong cũng không thấy ngươi nói yêu thú là của ngươi, hiện giờ hắn đã mất tích ngươi lại nói như thế này, hay là việc Lâm Phong mất tích cũng có liên quan đến ngươi, ngươi có biết hắn hiện tại như thế nào không?

Vân Phi Dương nhìn Vu Thanh lớn tiếng nói khiến cho sắc mặt của gã càng ngày càng lạnh, Vân Phi Dương này dường như chỉ làm một việc ồn ào thuần túy, làm cho Vu Thanh không bỏ qua được.

- Vân Phi Dương, ngươi có thể dễ dàng đánh bại cường giả tu vi Huyền Vũ Cảnh tầng năm thiên phú lợi hại, niệm tình ngươi là người của Tuyết Nguyệt quốc cũng đang phải xa quê hương ta không muốn làm ngươi khó xử, nhưng ngươi cũng đừng có được đàng chân lân đàng đầu, nếu ta muốn giết người thì không có vấn đề gì đâu.

Vu Thanh lên tiếng uy hiếp, gã nhìn chằm chằm Vân Phi Dương nói:

- Cho ngươi thêm một cơ hội nữa, thả yêu thú Cùng Kỳ ra để cho nó lại đây.

- Ta không nói ngươi không giết được ta, tốt lắm, người của Vạn Thú Môn rất am hiểu yêu thú, hung thú Cùng Kỳ này nếu ngươi muốn thì ta trả lại cho ngươi, chỉ có điều khi Lâm Phong trở về ngươi hãy giải thích cùng hắn.

Vân Phi Dương đáp lại, lập tức thân thể run lên rời khỏi lưng của Cùng Kỳ, hạ xuống mặt đất.

- Coi như ngươi thức thời.

Vu Thanh lập tức dùng cặp mắt yêu dị kia nhìn chằm chằm vào hung thú Cùng Kỳ lạnh lùng thốt ra:

- Lại đây.

- Gầm…

Cánh chim của Cùng Kỳ chớp động trong hư không, đôi đồng tử to lớn chằm chằm nhìn Vu Thanh, nhưng thân thể lại không có một mảy may cử động nào, dường như nó không muốn đi đến bên người Vu Thanh.

- Súc sinh, đúng là đồ súc sinh.

Vu Thanh rất khó chịu, trong lòng vừa động, một cái vòng thật lớn chụp ở trên cánh tay của gã.

- Nghiệt súc, nếu ngươi không lại đây, chớ có trách ta không khách khí.

Bóng dáng Vu Thanh lóe ra, gã chậm rãi bước về hướng Cùng Kỳ, cặp đồng tử yêu dị kia càng ngày càng lạnh, thượng cổ hung thú ai mà không muốn chứ, Vu Thanh, gã tuy rằng ở Vạn Thú môn đã gặp qua vô số yêu thú nhưng vẫn không thể có được một con thượng cổ hung thú thật sự, hơn nữa con hung thú này nếu được gã dạy dỗ thì sẽ càng ngày càng mạnh, đến lúc đó hỗ trợ gã chiến đấu thì ai còn dám cùng gã tranh phong.

- Gầm.

Ánh mắt của Cùng Kỳ vô cùng hung bạo, mặc dù đối mặt với Vu Thanh nhưng đôi mắt nó vẫn tràn đầy hung hãn, không muốn thần phục.

- Súc sinh, không hành hạ ngươi chắc là ngươi sẽ không ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ.

Vu Thanh bước lên trước, cái vòng ngự thú ở trong tay gã chậm rãi khuếch trương lớn dần lên, nếu Cùng Kỳ không khuất phục thì phải hành hạ đến khi nó phải khuất phục mới thôi, yêu thú dù hung tợn ở trước mặt con người cũng sẽ bị mài giũa đến không còn có một tính hung tợn nóng nảy nào.

Tuy nhiên lúc này, hung thú Cùng Kỳ đột nhiên phát ra một tiếng gầm trầm thấp, cái đầu to lớn chậm rãi hạ thấp xuống lộ ra vài phần bất đắc dĩ, Cùng Kỳ thế nhưng lại nguyện ý thần phục.

- Súc sinh, hóa ra ngươi cũng biết sợ hãi.

Vu Thanh vui vẻ cười, vòng ngự thú ở trong tay gã huy động, lập tức lấy chụp Cùng Kỳ vào trong đó, sau đó dần dần thu nhỏ vòng lại khóa vào cổ Cùng Kỳ.

- Theo ta đi về.

Vu Thanh quát lên, thân thể bay vọt lên trên lưng của Cùng Kỳ, Cùng Kỳ lại phát ra một tiếng gầm nhẹ, lập tức cánh chim chớp động hướng về phía xa xa mà bay đi mau lẹ vô cùng, tuy nhiên đôi mắt nó liếc nhẹ qua chỗ Lâm Phong.

Vu Thanh đem theo Cùng Kỳ rời đi, lập tức những người khác của Tuyết Nguyệt quốc cũng đều rời đi, duy chỉ có Vân Phi Dương thì vẫn còn đứng lại.

Sau khi tất cả đám người đều đã rời đi, Vân Phi Dương bước đến chỗ của Lâm Phong khiến cho hắn có vài phần kinh ngạc.

- Lâm Phong.

Vân Phi Dương lên tiếng, Lâm Phong nhìn Vân Phi Dương gật đầu, mỉm cười trầm mặc không trả lời, hiện tại hắn vẫn không biết Vân Phi Dương muốn làm gì.

- Ngươi thật là bình tĩnh, gã đã đoạt đi yêu thú của ngươi vậy mà ngươi lại không có một phản ứng nào.

Vân Phi Dương đi đến bên cạnh Lâm Phong nói rất khẽ, hắn cúi đầu cười trong đôi mắt hiện lên một tia sắc sảo.

- Yêu thú của ta?

Lâm Phong ngẩng đầu lên, thần sắc nghi hoặc nhìn Vân Phi Dương.

- Ngươi không cần giấu diếm ta, những lời phải nói ra vừa rồi ta cũng nói ra rồi.

- Vừa rồi trên võ đài ta đã hoài nghi nên đã cố ý trộm hung thú Cùng Kỳ, ngươi có thể lừa người, nhưng mà ánh mắt yêu thú thì sẽ không lừa người, khoảnh khắc mà hung thú Cùng Kỳ nhìn ngươi hiển nhiên là lập tức không giống như lúc trước, sau đó lại xuất hiện rất nhiều cái khác thường.

- Một tên thật thông minh.

Lâm Phong ngạc nhiên, thán phục Vân Phi Dương, rất nhanh khôi phục lại cái vẻ cười yếu ớt rạng rỡ dưới ánh mặt trời, một nụ cười yếu ớt trong suốt.

- Không cần phải nói, ta hiểu được.

Vân Phi Dương nhìn thấy Lâm Phong muốn mở miệng liền khoát tay áo nói:

- Đi ta dẫn ngươi đến một chỗ.

- Đến nơi nào?

Lâm Phong lên tiếng tò mò hỏi.

- Một nơi mà Vu Thanh không có tư cách đến.

Vân Phi Dương cười, lập tức đi về phía trước, Lâm Phong dắt theo Tiêu Nhã đi theo phía sau, hắn rất ngạc nhiên, nơi nào mà Vu Thanh không có tư cách đến.

Ba đạo thân ảnh không ngừng lóe lên trên mặt đất, Vân Phi Dương và Lâm Phong sóng vai mà đi, không có gì phải sốt ruột, tốc độ di chuyển không nhanh không chậm.

- Ta rất muốn biết, làm thế nào mà ngươi lại nhận ra được ta đấy, ta nghĩ ta vẫn chưa có lộ ra một sơ hở nào, nếu là nói ngươi đã phán đoán ra thì là quá mức miễn cưỡng, loại lý do này ta sẽ không tin đâu.

Lâm Phong hiện tại vẫn không rõ Vân Phi Dương làm thế nào mà có thể nhìn ra hắn.

- Rất đơn giản, tuy rằng kể cả hơi thở cùng với khí chất dung mạo ngươi đều đã cải biến, nhưng có một vài động tác vô ý đã thành thói quen không dễ dàng thay đổi, khi lòng ngươi dao động là lúc mà ngươi nhướng mày lên, cặp mày liễu kia tạo thành hình chữ bát, khi đó ta cũng đã bắt đầu hoài nghi.

Vân Phi Dương nhớ lại, sau đó chậm rãi nói:

- Sau này khi ngươi nói ngươi tên là Lâm Phong, ngươi nói một cách rất bình tĩnh, một chiêu này rất là cao minh, rất nhiều người căn bản sẽ không nghĩ tới hướng Lâm Phong kia vì hai người hoàn toàn không thể trùng hợp, nhưng mà trong lòng ta đã hoài nghi, để chứng thực sự hoài nghi của mình, ta liền trộm Cùng Kỳ của ngươi đi, quả nhiên ta đã chờ được, yêu thú không lừa gạt người, sau khi Cùng Kỳ nhìn thấy ngươi quả nhiên lập tức đổi khác.

Lâm phong thong thả nghe Vân Phi Dương nói xong, hắn càng ngày càng xem trọng Vân Phi Dương hơn, người không phải chỉ có mỗi thiên phú là lợi hại.

Chỉ có một mình y phát hiện được bí mật của hắn, không ngờ y lại biết hắn chính là Lâm Phong.

- Ngươi đã thay đổi một người, như vậy trên mặt của ngươi có lẽ là đang đeo mặt nạ da người và tu luyện phương pháp che giấu hơi thở, nhưng điều ta nghi hoặc chính là cỗ hơi thở mạnh yếu của ngươi dao động không phải là giả, nhưng mà sao nó lại có thể yếu ớt như vậy, ta không thể giải thích tại sao?

Vân Phi Dương hơi nhíu mày, cuối cùng cũng có việc mà y không biết.

- Về sau ngươi tự nhiên sẽ rõ.

Lâm Phong cười nhưng không trả lời, hắn phát hiện ra Vân Phi Dương dẫn hắn đến một nơi mà hắn đã từng đến một lần.

Thiên Hành Cung, đây là một tửu lâu lớn nhất trong thành Thiên Long, rượu trong đó đều là quỳnh tương ngọc dịch.

Lâm Phong không ngờ nơi Vân Phi Dương dẫn hắn đến lại chính là Thiên Hành Cung.

- Hôm nay, sau khi cuộc chiến đấu chấm dứt, khi chúng ta còn chưa kịp dời khỏi, Đường U U đã mời một số người trong chúng ta, mời chúng ta đến Thiên Hành Cung một lần, trong ba quốc gia, những người thiên tài nhất đều được mời, duy chí có ta đây là một thứ rác rưởi nhưng không ngờ cũng may mắn được Đường tiểu thư chọn lựa, ta cho rằng mình dường như còn không xứng vì thế ta chỉ có thể mời ngươi cùng đi với ta.

Vân Phi Dương cất tiếng nói, hóa ra là Đường U U mời y, còn có cả thiên tài của ba nước.

Mà Vân Phi Dương nói Vu Thanh không có tư cách đến đây cũng chính là ý tứ này, Vu Thanh không có trong danh sách được mời, gã đã không lọt được vào mắt Đường U U cho nên không có tư cách tham gia lẩn tu hội này.

Lâm Phong cảm thấy hiếu kỳ, lần này những người Đường U U mời thì phải có tiêu chuẩn gì?

Vân Phi Dương thấp hơn hai cảnh giới so với Vu Thanh lại trở thành một trong những người được mời.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch