Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 616:

Chương 616

Kỷ Nguyên Phật Ma

truyenyy.com


Người dịch: Sunshine

Biên: Cẩuca

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

Trong không gian hư không mênh mông, cuộc tranh đấu giữa phật và ma vẫn không ngừng diễn ra, phật quang không phổ độ được Ma tôn, ma ý hắc ám cũng không ăn mòn được quang thánh khiết.

Không biết trải qua bao nhiêu kỷ nguyên, bao nhiêu loại tư thái thần thông, tinh diệt hư không, Phật Ma giao đấu với nhau nhưng đều không biến mất mà là hóa thành bán phật bán ma, ánh sáng ma đạo hắc ám lưu chuyển trên người Phật, phật quang kim thân vẫn tỏa sáng trên người ma, trong đầu Lâm Phong chỉ còn lại một vị Phật Ma.

- Cửu Chuyển Phật Ma Công!

Nội tâm Lâm Phong cuồng chiến, bán phật bán ma, đây nhất định là Cửu Chuyển Phật Ma Công.

Lần trước Lâm Phong tham ngộ pho tượng phật ma, học được Cửu Chuyển Phật Ma Côn, mà lần này là Phật Ma tôn diễn ra trong đầu hắn, trải qua mấy lần phật và ma đấu nhau cuối cùng cũng dung hợp, đây là Cửu Chuyển Phật Ma Công bản nguyên, có thể Cửu Chuyển Phật Ma Công chính là cường giả thời thượng cổ quan tưởng thấy được diễn biến cuộc chiến của Phật Ma tôn.

Công pháp đều do người sáng chế, công pháp võ kỹ lợi hại đến đâu mạnh mẽ đến đâu đều là do người ngộ, cường giả thiên kiêu chân chính ngoại trừ tu luyện công pháp võ kỹ của người khác ra thì cũng lĩnh ngộ chính công pháp do bản thân sáng tạo rồi đời đời truyền lưu, được hậu thế kính ngưỡng.

Qua kỷ nguyên Phật Ma này, Lâm Phong có thể khẳng định, Cửu Chuyển Phật Ma Công do cường giả thời thượng cổ ngộ ra được từ nơi này.

Nhưng mà, tranh đấu Phật Ma này không biết là do người khủng bố nào sáng chế, phảng phất như kỷ nguyên tranh đấu phật và ma vẫn đang diễn ra dữ dội trong lòng Lâm Phong lúc này, hắn càng ngày càng cảm giác được cường giả đại lục đáng sợ, những cường giả chân chính đó rốt cuộc là khủng bố cỡ nào mà có thể biến cuộc tranh đấu của Phật Ma thành ký ức truyền lưu đến nay, nếu như nhân vật đáng sợ này còn sống trên đời chỉ sợ là thật sự có thể đồ phật diệt ma.

Còn có, phật và ma rốt cuộc là gì?

Trên đời thật sự có Phật Ma?

Phật và ma có phải là do người khi tu vi đến một cảnh giới nhất định biến thành?

Lâm Phong hắn bắt đầu nghi vấn, kiếp trước hắn là người tin thần, xuyên qua đến Cửu Tiêu đại lục, hắn chân chính phát hiện sức mạnh con người có thể thông thiên triệt địa, như vậy phật và ma chính là những người khởi nguyên? Có thể, bọn họ cũng chỉ là người cường đại đến trình độ nhất định sau đó biến thành Phật Ma mà thôi.

Lúc này cả người Lâm Phong có một luồng ánh sáng lưu chuyển không thôi, Cửu Chuyển Phật Ma Công tự mình vận chuyển lên, hào quang kim sắc nhàn nhạt không ngừng đan xen với hắc ám, lấp loé không ngớt, không ngừng tuần hoàn quanh thân, rèn luyện thân thể, luyện gân cốt, đồng thời trong cơ thể Lâm Phong bắt đầu hiện lên lực lượng Phật Ma.

- Đây là công pháp gì?

Lúc này trong miếu thần, Đường U U khiếp sợ nhìn kim quang và hắc mang đang lưu chuyển trên người Lâm Phong, thật là đáng sợ, phảng phất như khí tức Phật Ma thượng cổ đang lưu chuyển.

Ký ức pho tượng Phật Ma chính giữa kia cất giấu rốt cuộc cường đại đến mức nào.

- Nếu như lần này Lâm Phong không chết và thuận lợi vượt qua thi đấu Tuyết Vực thì sẽ chân chính trở thành thiên tài đáng sợ, đáng sợ như Đoàn Vô Đạo và Đế Lăng vậy.

Trong lòng Đường U U xuất hiện một bóng người, quen biết Lâm Phong không lâu nhưng mỗi lần Lâm Phong đều có thể khiến nàng khiếp sợ, lần trước, uống rượu có thể phun ra hỏa diễm và công pháp có thể xúc động ánh sáng mặt trời, bây giờ lại tu đến Phật Ma công, có thể thấy một thiên tài đang từ từ tỏa sáng.

Cửu Chuyển Phật Ma Công tự mình vận chuyển sau đó dừng lại, lúc này Lâm Phong vẫn đang ở trong diễn biến kỷ nguyên Phật Ma, hắn phảng phất như cũng ở trong không gian mênh mông trải qua hàng vạn năm trời, vượt qua các quốc gia và trải qua mấy kỷ nguyên.

Thời gian trong lúc vô tình trôi qua, một âm thanh ầm ầm ầm rung động màng nhĩ mọi người đột nhiên phát ra, dường như khiến cho toàn bộ Đọa Thiên ma vực phải run rẩy.

Đồng thời ở ngoài Đọa Thiên ma vực, đám người trên hư không đang quan sát động tĩnh của Đọa Thiên ma vực, ánh sáng kia xuất hiện tạo thành từng vết nứt khiến toàn bộ ma vực đều khẽ chấn động.

Rất nhiều người sắc mặt đều đại biến, khiếp sợ nhìn tình cảnh này, Đọa Thiên ma vực làm sao vậy?

Ngẩng đầu lên, rất nhiều người đều nhìn về Tuyết Thường ở giữa hư không, trong Đọa Thiên ma vực, 144 vị thiên tài thì đã có năm, sáu mươi người bị giết, chuyện này đối với Tuyết Vực mà nói là một con số tàn nhẫn, năm, sáu mươi người này toàn bộ đều là đệ tử thiên tài có thể một mình chống đỡ một phương. Ở quốc gia của mình, những người kia đều là thanh niên thiên tài lợi hại nhất mới được chọn tới tham gia thi đấu Tuyết Vực nhưng bây giờ lại chết ngay vòng thi đấu đầu tiên.

Mà hạt giống tu luyện của năm, sáu mươi người bị giết này đại đa số đều tập trung trên người những người lợi hại nhất kia, bọn họ chia nhau những ngôi sao đó.

Những người khác, thường thường sau khi có được ba, bốn viên ngôi sao thì sẽ phải bị truy sát, liên lụy đến việc tính mệnh của mình và hạt giống tu luyện đều bị cướp đoạt.

Sắc mặt Tuyết Thường bình tĩnh, nhìn chằm chằm Đọa Thiên ma vực, run rẩy nữa đi. Hắn hy vọng nhìn thấy Đọa Thiên ma vực run rẩy, mãi đến tận khi quy tắc bị phá vỡ, tất cả mọi người khôi phục lại tu vi của chính mình, sau đó bắt đầu một trận chiến máu tanh và vòng thứ nhất sẽ kết thúc.

Chỉ có điều lần này không biết ai là người đánh vỡ quy tắc, mạnh mẽ đột phá tu vi đang bị ràng buộc ở Huyền Vũ Cảnh tầng thứ nhất, hẳn là đang ở trong miếu thần.

Có thể đánh vỡ quy tắc đồng nghĩa vói việc sử dụng bảy viên hạt giống tu luyện, mở ra ký ức chung cực trong miếu thần.

- Oanh, ầm ầm!

Trong Đọa Thiên ma vực, thiên địa rúng động khiến người ta phải chau mày, rất nhiều người đều dừng lại tại chỗ, ánh mắt lấp loé, chuyện gì thế này?

Đặc biệt là người trên sơn mạch càng cảm nhận rõ sự chấn động này.

Ở bên ngoài miếu thần của Lâm Phong, những người tham lam vẫn không hề rời đi, ở lại đỉnh sơn mạch, nhìn người bên cạnh, trong lòng có hơi khiếp sợ.

- Ca, răng rắc!

Phảng phất như có thứ gì đó bị vỡ vụn, mọi người ngẩng đầu lên, trên đỉnh đầu bọn hắn phảng phất như có một tầng hình ràng buộc, bọn họ không nhìn thấy thứ gì bên ngoài chỉ nhìn thấy một tầng ánh sáng nhàn nhạt dường như có xuất hiện vết rạn nứt, lúc nào cũng có thể nứt ra.

- Ầm!

- Oanh!

Từng đạo từng đạo khí tức đáng sợ phóng lên trời, bên trong Đọa Thiên ma vực mênh mông đột nhiên có vài khí tức mạnh mẽ mà kinh khủng điên cuồng phóng thích, không có nửa điểm bảo lưu.

Đoàn người nhìn chung quanh, bọn họ phát hiện ngôi sao không thấy nữa, bọn họ chỉ nhìn thấy ngôi sao chỗ mi tâm của những người trong tầm mắt, khoảng cách xa, tầm mắt của bọn họ vẫn có thề nhìn thấy, có thể xuyên thấu.

- Tu vi đã được khôi phục.

- Tu vi của ta cũng được khôi phục rồi.

Đọa Thiên ma vực, mỗi một thiên tài đều cảm nhận được khí tức đang dâng trài trong thân thể mình, cả người trở nên vui sướng, cảm giác khôi phục lại tu vi quá sảng khoái.

- Những thiên tài mạnh nhất đó tu vi cũng đã được khôi phục, còn ai có thể ngăn cản bọn họ.

Một số người có tu vi thấp con ngươi ngưng lại, trong lòng vô cùng khủng hoảng, khi bước vào Đọa Thiên ma vực tu vi của tất cả mọi người đều bị áp chế, bọn họ sẽ không quá chịu thiệt nhưng bây giờ tu vi đều đã được khôi phục, những thiên tài mạnh mẽ đó e sợ sẽ bắt đầu đi săn giết.

Đúng như bọn họ suy đoán, khi ràng buộc của Đọa Thiên ma vực vừa được giải trừ thì trong chớp mắt đã có mấy bóng người phóng lên trời, cất bước lên trên bầu trời.

Lập tức, bước chân của bọn họ cũng nhanh hơn, chạy như bay trên bầu trời Đọa Thiên ma vực, không còn bất kỳ kiêng kỵ gì nữa nên bắt đầu đi tìm người để giết cướp lấy hạt giống tu luyện.

Đáng tiếc bây giờ không nhìn thấy ngôi sao nữa, nếu không thì việc giết chóc nhất định sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Nhìn thấy bóng người trên bầu trời rất nhiều người bắt đầu khủng hoảng, bắt đầu trốn tránh, mặc dù là những thiên tài đó có tu vi mạnh vô cùng nhưng trên người bọn họ có mấy viên hạt giốnh tu luyện, vì lẽ đó không thể bị mấy tên biến thái kia phát hiện, nếu không bọn họ chắc chắn sẽ bị giết rồi hạt giống cũng sẽ mất.

Đọa Thiên ma vực mênh mông không có ánh sao chỉ dẫn, muốn dễ dàng tìm người để giết cũng không phải quá dễ dàng.

Bên ngoài miếu thần, những đám người kia phân tán ra, phóng thích khí tức trên người, giờ khắc này tu vi của bọn họ có mạnh có yếu, sau khi khôi phục tu vi, bọn họ không có hiểu ngầm như vừa nãy mà đều bắt đầu cảnh giác đối phương.

- Người bên trong nhường cho các ngươi đấy, ta không cần.

Có người mở miệng nói, người này tu vi yếu, nói xong liền lấp loé rời đi.

- Chạy đi đâu?

Có người quát lạnh một tiếng, bước chân ra trong chớp mắt đã đuổi kịp hắn, đấm vào gáy của hắn, một quyền đoạt mạng đoạt lấy hạt giống tu luyện của hắn.

- Đi.

Lại có vài người lấp loé rời đi, chỉ có ba người không đi, lạnh lùng hơi lườm bọn hắn, bọn họ đều không đi theo.

Lập tức, bọn họ nhìn nhau chăm chú, nhìn đối phương cười gằn, tất cả đều rõ ý đối phương là gì.

Đuổi những người kia, cùng lắm cũng chỉ có thể lấy được một hai viên hạt giống tu luyện mà thôi, mà hiện tại bên trong tòa miếu thần trước mặt bọn họ đã có mười hai viên hạt giống tu luyện đang chờ bọn họ, món nợ này, ai cũng sẽ tính toán.

- Ầm!

Một tiếng vang trầm thấp truyền ra, cánh cửa miếu thần chậm rãi mở ra, từ bên trong có một thanh niên sắc mặt hơi có chút vàng như nghệ, tuy nhiên ánh mắt lại sạch sẽ, óng ánh, lộ ra phong mang chậm rãi đi ra.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch