Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 633:

Chương 633

Uống Rượu

truyenyy.com


Người dịch: Tài

Biên: Cẩuca

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

Ánh mắt của mọi người vẫn dán chặt tại cửa ra của Giao Long Động, đúng lúc này thì có một ánh hào quang loé lên, bên trong lối ra xuất hiện một thân ảnh, người này trực tiếp tiến lên phía trên chiến đài.

- Ai?

Tất cả đều nhìn chằm chằm thân ảnh đó một cách gắt gao, đã xuất hiện người đầu tiên bước ra khỏi hang đá rồi sao?

Sau khi định thần nhìn lại thì thấy thân ảnh trước mắt bọn họ là một người sắc mặt có chút vàng vọt, ánh mắt trong veo nhưng thần sắc lại có chút chật vật.

- Ân?

Sự xuất hiện của thân ảnh này hoàn toàn khác biệt so với trong tưởng tượng của bọn họ, người này không phải Đế Lăng, không phải Đoàn Vô Đạo, cũng không phải là Quân Mạc Tích hay Huyết Sát, thậm chí còn không phải là bất kì người nào trong bát đại thiên tài cả, người xuất hiện không ngờ lại là Lâm Phong, cái khí tức Huyền Vũ cảnh tầng năm này chỉ có thể là Lâm Phong mà thôi.

- Điều này sao có thể được, tại sao hắn lại là người đầu tiên đi ra chứ?

Nội tâm của đám người chạy qua vô số ý niệm trong nháy mắt, điều này quá bất ngờ, vậy mà lại là Lâm Phong, ngay cả đến Tuyết Vô Thường cũng hơi sửng sốt, coi như Lâm Phong đã bỏ qua rất nhiều cửa ải tại cầu đá mà bắt được cái ngọc bài thứ hai mươi mốt hoặc ba mươi mốt thì điều đó cũng đồng nghĩa với việc hắn nhanh hơn những người khác, là người đến cầu đá đầu tiên.

Trong quá khứ thì loại tình huống này chưa từng phát sinh, từ trước đến nay người đầu tiên bước ra là người nắm được ngọc bài thứ nhất.

"Hô..."

Lại một đạo thân ảnh vọt ra, người thứ hai theo sát Lâm Phong đã ra rồi, nội tâm của đám người lại một lần nữa run lên mạnh mẽ.

Quá điên rồ rồi, người thứ hai này vẫn không phải là một trong tám thiên tài kia, rõ ràng đây là một nữ tử, hơn nữa lại còn rất xinh đẹp động lòng người, chỉ là thực lực của vị nữ tử này khá mạnh, ít nhất là mạnh hơn Lâm Phong rất nhiều, tuy rằng nội tâm của bọn họ đang ở trong trạng thái khiếp sợ tột đỉnh nhưng người này so với Lâm Phong trước đó thì còn có thể tạm chấp nhận.

Việc nằm ngoài ý liệu của mọi người là hai người đầu tiên bước ra ngoài lại không phải là ai trong bát đại thiên tài cả.

- Ngươi không sao chứ.

Lâm Phong không để ý đến ánh mắt khiếp sợ của đám người mà đi đến trước mặt Đường U U, chỉ thấy sắc mặt Đường U U tái nhợt, khoé miệng còn mang theo cả vết máu, hiển nhiên là vừa rồi nàng đã sử dụng Thiên Ảnh thuật lần thứ hai và nó đã làm nàng bị thương không nhẹ.

- Không có gì, đáng giá mà.

Đường U U lộ ra một bộ dạng vui vẻ, lòng bàn tay của nàng cũng đang nắm một cái ngọc bài, bên trên có khắc chữ hai, Lâm Phong lấy được ngọc bài hạng nhất, nàng được hạng hai, vậy nên hai người bọn họ có thể tuỳ ý mà chọn lựa đối thủ.

- Khổ cực cho ngươi rồi.

Trong lòng Lâm Phong hơi ấm áp, nếu như không có Đường U U hắn vẫn có thể thuận lợi thông qua sự ngăn cản nhưng nhất định là không thể nhanh hơn so với đám người Đoàn Vô Đạo, Đế Lăng, hắn rất có thể đã bị tụt ở phía sau rồi.

Hơn nữa, Đường U U lại còn nhường cho hắn cái ngọc bài hạng nhất, tuy rằng việc hạng nhất hay hạng hai thì hiệu quả cũng giống nhau nhưng lại có ý nghĩa không giống nhau.

- Oanh, oanh!

Hai đạo khí tức cường hãn bùng nổ, khi đám người nhìn rõ xem hai người này là ai thì rốt cuộc bọn họ cũng đã cảm thấy phù hợp, hai người tiếp theo ra ngoài không ai khác chính là Đế Lăng và Đoàn Vô Đạo.

Sắc mặt Đế Lăng cùng Đoàn Vô Đạo không được tốt lắm, nhìn đến vị trí của Lâm Phong và Đường U U, vậy mà lại bị hai người này cướp mất ngọc bài đứng thứ nhất và thứ hai.

Nhưng thần sắc của bọn họ khôi phục như bình thường ngay lập tức, từng người một đi đến khu vực của mình mà khoanh chân ngồi xuống, tiến vào trạng thái không màng đến mọi chuyện xảy ra bên ngoài.

Cái mà họ muốn là thắng lợi cuối cùng, Lâm Phong và Đường U U tuy đã lấy được hai cái ngọc bài đứng đầu nhưng thế thì sao chứ, chỉ có thực lực mạnh mẽ mới có thể sống sót về sau.

Ánh mắt của Tuyết Vô Thường rơi xuống người Lâm Phong, hiếu kì hỏi:

- Ngươi lấy được ngọc bài đứng thứ hai mươi mốt hay là ba mươi mốt?

Ánh mắt Lâm Phong trì trệ, lộ ra một tia thần sắc cổ quái, cái gì mà hai mươi mốt hay ba mươi mốt?

Mặc dù không có Đường U U thì hắn vẫn có thể dựa vào chính mình mà thông qua tám người và bắt được ngọc bài thứ mười một a, nhưng đương nhiên là những chuyện này Tuyết Vô Thường không biết nên hắn hỏi vậy cũng có thể nói là bình thường.

Đám người sau khi nghe được câu hỏi của Tuyết Vô Thường cũng sửng sốt một hồi, đứng thứ hai mươi mốt, ba mươi mốt? Chẳng lẽ chuyện này còn có ẩn tình gì hay sao?

- Có lẽ ngươi sẽ bỏ qua một vài cửa ải cuối cùng a, vậy thì không lẽ ngươi bắt được ngọc bài thứ mười một sao?

Nhìn thấy thần sắc của Lâm Phong cổ quái nên Tuyết Vô Thường lại hỏi thêm.

- Bỏ qua vài cửa ải?

Đám người lần nữa bị sững sờ, sắc mặt như hiểu ra, khó trách Lâm Phong là người đầu tiên bước ra ngoài, xem ra là hắn đã bỏ qua vài cái cửa ải lợi hại nên mới có thể đi ra đầu tiên, nhưng hắn cũng chỉ có thể bắt được ngọc bài có thứ hạng phía sau thôi, căn bản là không có tư cách cầm thứ hạng cao.

Lâm Phong cùng Đường U U nhìn nhau, cười rộ lên, sau đó hắn lập tức ngẩng đầu, ánh mắt trong veo nhìn Tuyết Vô Thường, duỗi tay ra một cách chậm rãi, bên trong bàn tay của hắn có một khối ngọc bài nằm lẳng lặng ở đó, mà phía trên nó lộ ra một quang hoa nhàn nhạt, bên trên còn khắc một chữ: Nhất!

- Đệ nhất!

Ánh mắt Tuyết Vô Thường trì trệ, nhìn chằm chằm cái ngọc bài trong lòng bàn tay Lâm Phong, Lâm Phong không phải bắt được cái ngọc bài thứ ba mươi mốt, cũng không phải là hai mươi mốt, thậm chí còn không phải là mười một.

Lâm Phong vậy mà lại bắt được đệ nhất.

Tâm đám khán giả cũng đang run lên mạnh mẽ, thứ nhất đấy, cái ngọc bài mà Lâm Phong bắt được lại đúng là đệ nhất.

- Ta biết ngay là ca ca sẽ bắt được cái ngọc bài có thứ hạng cao mà.

Đứng giữa đám người, Tiêu Nhã khẽ cười, Hàn Man cùng với Phá Quân cũng nắm chặt tay thành quyền, thứ nhất, Lâm Phong vậy mà lại lấy được vị trí thứ nhất trong trận tỷ thí của các thiên tài Tuyết Vực, dù hiện tại chỉ là vòng thứ hai nhưng cái này cũng đã đủ để khiến hắn tự hào, kiêu ngạo.

- Thú vị!

Nguyệt Thanh Sơn nhìn thoáng qua Tiêu Nhã đang thất thần bên cạnh, thanh niên thần bí này tự xưng là đến từ Tuyết Nguyệt quốc, bây giờ hắn đã lấy được cái ngọc bài xếp thứ nhất, cho tất cả mọi người một cái kinh hỉ thật to.

- Không biết Thiên Mệnh có thể cầm được ngọc bài xếp thứ mấy đây.

Nguyệt Thanh Sơn thầm nghĩ trong lòng, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào nơi cửa ra vào của Giao Long Động.

Mà sắc mặt Vũ Lưu Thuỷ cùng với người của Thiên Phong quốc đều không được tốt lắm, cũng không biết Lâm Phong đã gặp cái may mắn gì mà lấy được ngọc bài thứ nhất, nhưng cùng lắm thì đợi đến sau này khi bắt đầu tỷ thí chân chính có lẽ sẽ không còn được cái vận khí tốt như vậy nữa.

- Ngươi gọi là Lâm Phong đúng không?

Tuyết Vô Thường nói với Lâm Phong, Lâm Phong khẽ gật đầu, có chút kinh ngạc, thật không nghĩ tới Tuyết Vô Thường lại có thể nhớ được tên mình.

- Cái ngọc bài thứ nhất này nắm giữ những kì ngộ vô cùng lớn, ngươi có thể tranh thủ dùng nó thật tốt, không nên lãng phí.

Lời này làm cho ánh mắt Lâm Phong trở nên ngưng trọng, cái ngọc bài thứ nhất này lại nắm giữ kì ngộ lớn lao?

Chẳng lẽ cái ngọc bài này còn có quan hệ đến chuyện gì khác?

- Ta biết rồi.

Lâm Phong khẽ gật đầu, Tuyết Vô Thường cũng không nói thêm gì nữa.

Lâm Phong nhìn sang Đường U U, hai người ăn ý mà lui sang một bên, tại đường biên giới của chiến đài mà ngồi xuống.

- Thương thế của ngươi sẽ không ảnh hưởng đến trận chiến đấu tiếp theo chứ?

Lâm Phong hỏi Đường U U, sắc mặt Đường U U hiện tại trông rất yên bình, nhìn bên ngoài hắn cũng không thể nhìn ra rốt cuộc Đường U U bị thương có nặng hay không.

- Ngươi quên ta là người của Đường gia sao?

Đường U U nói làm cho Lâm Phong sững sờ nhưng sau đó hắn lập tức bật cười, không sai, thiếu chút nữa hắn đã quên Đường U U có thân thế là thiên kim của Đường gia.

Hào quang loé lên, trên mặt đất xuất hiện vô số bầu rượu, đếm chừng hơn mười bình.

- Đúng là rượu Phần Nguyên mà ta ưa thích.

Lâm Phong nhìn một loạt bầu rượu mà mỉm cười, trực tiếp cầm một bình lên đưa lên trên miệng, điên cuồng mà uống, chỉ trong nháy mắt một bầu rượu đã vào bụng hắn.

Chân nguyên lực lượng trong cơ thể không ngừng rung động, Lâm Phong vẫn chưa thoả mãn nên liên tục mở mười bình, tiếng vang ọt ọt không ngừng truyền đến, rượu mạnh không ngừng dung nhập vào cơ thể đốt cháy chân nguyên trong cơ thể Lâm Phong, việc này khiến cho kinh mạch toàn thân của hắn trở nên nóng lên, trên mặt cùng trên người đều xuất hiện những mảng đỏ bừng.

- Sảng khoái!

Lâm Phong thở ra một hơi thật dài, khí tức nóng rực, bên trong luồng khí tức này lại ẩn ẩn có chứa vài phần hoả diễm.

- Uống tốt như vậy sao?

Đường U U thì thầm, ngay lập tức cũng cầm lên mấy bình rượu Phần Nguyên uống vào, toàn thân lập tức trở nên nóng rực, trên mặt cũng đã có một mảng ửng đỏ xuất hiện!

- Khục khục!

Ho khan vài tiếng, ánh mắt Đường U U trừng Lâm Phong mang theo vài phần u oán làm hắn không biết nói gì, oan quá mà, hắn chưa kịp nói gì cả!

Rượu Phần Nguyên này mặc dù thích hợp với hắn nhưng không nhất định là sẽ thích hợp với cả Đường U U, nếu như mà thích hợp thì Đường gia đã cho Đường U U uống không biết bao nhiêu rượu rồi!



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch