Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 685:

Chương 685

Phía Trên Tôn Giả.

truyenyy.com


Người dịch: Nga

Biên: Cẩuca

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

Bắc Minh quét mắt nhìn đám người, thu hết biểu tình của tất cả mọi người vào trong mắt.

- Người có thực lực cường đại có thể nắm giữ một vùng thế giới của riêng mình, các ngươi có biết rõ năng lực cường giả Thiên Vũ cảnh hay là năng lực cường giả Tôn Vũ cảnh không? Các ngươi có biết năng lực cường giả tuyệt thế phía trên Tôn Giả hay không?

Bắc Minh quát lên.

Không biết, trong đám người bọn họ, có mấy người hiểu một ít về cường giả Thiên Vũ cảnh, nhưng tôn giả thì chưa bao giờ chạm qua, còn đi lên nữa, bọn hắn càng không dám nghĩ tới.

Phía trên Tôn Giả là cường giả gì? Những cường giả đó sẽ có thủ đoạn thông thiên triệt địa như thế nào? Bọn hắn chưa từng suy nghĩ qua.

- Dù ta là chủ hành cung của Thần Cung, nơi đây cũng là lãnh địa của ta, nhưng ở Cửu Tiêu đại lục, cường giả Tôn Vũ cảnh chỉ nắm giữ chữ Tôn, được xưng là Tôn Giả, được người ta tôn sùng, bọn hắn đều sẽ có được một vùng thế giới của chính mình, một mảnh thế giới của riêng mình, còn cường giả phía trên Tôn Giả càng phải như vậy, lãnh địa của bọn hắn còn rộng hơn một nước phụ thuộc của các ngươi, thậm chí, còn rộng hơn một đế quốc, mà bí cảnh trong miệng ta, nơi mà ta muốn cho các ngươi đi kỳ thật chỉ là lãnh địa của một vị cường giả ngàn năm trước mà thôi, thực lực của người này trên cả Tôn Giả.

- Trên cả Tôn Giả?

Đối với bọn họ, Thiên Vũ cảnh chính là mục tiêu, còn Tôn giả chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, không dám tưởng tượng, còn phía trên Tôn Giả là cảnh giới gì, bọn họ không biết, nằm mơ cũng đều không có nghĩ qua.

Hóa ra bí cảnh trong miệng mấy người kia chỉ là lãnh địa của một cường giả ngàn năm trước, mà thực lực cường giả này mạnh mẽ hơn Tôn Giả!

Loại cường giả kinh khủng đó chỉ tùy ý thở ra một hơi có thể mạt sát bọn họ, tùy ý ngáp một cái có thể làm cho sơn mạch nứt toác, tùy ý vung tay lên có thể ngăn chặn sông lớn.

- Một người cường đại hơn Tôn Giả cho nên cung điện của hắn rộng lớn vô tận, người đó đã từng nắm giữ vô số người hầu, người hầu của hắn đều là Tôn Giả mà các ngươi kính ngưỡng, có lẽ nô lệ của hắn đều ở Thiên Vũ cảnh mà các ngươi muốn đặt chân đến, các ngươi có thể tưởng tượng một chút, ở trong một thế giới phủ đầy bụi như vậy sẽ có bao nhiêu cơ duyên?

Bắc Minh lên tiếng lần nữa, lập tức liền khiến tim của đám người bắt đầu đập thình thịch, chủ nhân cung điện đó còn mạnh hơn cả Tôn Giả, cho nên lãnh địa đó thuộc về thế giới cường giả tuyệt thế.

Đôi mắt Lâm Phong lóe lên ánh sáng, hóa ra là như vậy, khó trách Thần Cung hao phí khí lực lớn như vậy để tổ chức Tuyết Vực tỉ thí mười năm một lần, hơn nữa, tứ đại thế lực đáng sợ khác cũng xuất hiện ở cùng một chỗ để tranh đoạt thiên tài với Thần Cung, xem ra, là vì thế giới cường giả tuyệt thế trong miệng Bắc Minh.

- Cung chủ, chẳng lẽ bí cảnh này mười năm mới mở ra một lần, nếu đã như vậy, kỳ ngộ chỉ sợ đã bị tiền nhân đoạt đi không ít.

Lâm Phong mở miệng hỏi.

- Vẫn còn, đó là nơi ở của cường giả, chỉ sợ có giới hạn về thực lực.

Trong mắt của Quân Mạc Tích mang theo ý cười đầy thâm ý. Nếu cường giả nào đều có thể tiến vào bí cảnh, vậy thì bọn họ sẽ không có bất kỳ ý nghĩa gì rồi, chẳng lẽ bọn họ có thể tranh giành với cường giả Thiên Vũ cảnh, thậm chí là Tôn Giả được hay sao? Đi vào cũng chỉ là tự tìm cái chết.

- Đúng vậy, cường giả tuyệt đại kia xác thực có thiết lập quy tắc, lãnh địa của hắn chỉ có nhân tài dưới Thiên Vũ cảnh mới có thể đặt chân đến, phàm là Thiên Vũ cảnh cùng với cường giả phía trên bước vào trong đó chỉ có con đường chết, còn Lâm Phong, ngươi sai rồi, tuy rằng Tuyết Vực tỉ thí mười năm một lần, nhưng không có mấy lần Tuyết Vực tỉ thí nào được coi trọng. Bí cảnh trăm năm mở ra cùng một chỗ, tính cả lúc này đây, cũng chỉ mở ra lần thứ ba mà thôi. Nếu các ngươi nguyện ý bước vào trong đó, vậy chính là nhóm thứ ba tiến vào.

- Trăm năm một lần, đây là lần thứ ba, hơn nữa, người trên Thiên Vũ cảnh không thể nào vào được.

Điều này cũng đồng nghĩa với việc, trước đây chỉ có hai nhóm người đi vào, xem ra, cơ hội của bọn họ tựa hồ rất lớn.

Trong chớp mắt mọi người cũng đều hiểu rồi, những thế lực này liều mạng lôi kéo Lâm Phong, lôi kéo Đoàn Vô Đạo cùng đám người Đế Lăng, hóa ra là vì nguyên nhân này, lấy thực lực của mấy người Lâm Phong, ở dưới Thiên Vũ cảnh, đã coi như cực kinh khủng rồi.

Đáng tiếc, lần này Thần Cung tính sai một bước, không thể kéo tất cả mọi người vào trong Thần Cung được.

- Thay Thần Cung tiến vào bí cảnh, nếu đạt được bảo vật, vậy thì phân chia thế nào?

Có người mở miệng hỏi, đây là vấn đề bọn họ chú ý nhất.

- Ha ha, nếu các ngươi thay Thần Cung tiến vào bí cảnh, Thần Cung chỉ cần một vật bên trong, còn các ngươi lấy được bao nhiêu bảo vật thì toàn bộ sẽ thuộc về các ngươi, các ngươi nếu không cần thì có thể trao đổi với Thần Cung để lấy công pháp và võ kỹ cường hãn, hoặc là bảo vật khác.

Bắc Minh cười nói khiến tất cả mọi người giật mình, điều kiện thật mê người. Thần Cung chỉ cần một vật trong đó, còn những thứ khác sẽ thuộc về bọn họ.

- Đương nhiên, ta phải nhắc nhở các ngươi một chút, kỳ ngộ luôn đi cùng với nguy hiểm, cường giả tiến vào bên trong bí cảnh tuyệt đối không chỉ có các ngươi, còn có cường giả của Thần Cung và thiên tài của các thế lực lớn khác, bọn họ cũng giống như các ngươi đều có một ý nghĩ, bước vào trong đó đoạt được bảo vật, tiến vào trong đó thì có thể vĩnh viễn không ra được.

Trong ánh mắt của Bắc Minh lóe ra sự sắc bén, giọng nói lộ ra vài phần khích tướng, tiến vào thì có thể không ra được, bọn hắn có vào hay không đây?

Người đó còn kinh khủng hơn Tôn Giả, hộ vệ đều là Tôn Giả, nô lệ đều có thể là Thiên Vũ cảnh, một thế giới khủng bố như vậy, sao có thể không vào được, nhất định phải đi vào, bởi vì bên trong tồn tại kỳ ngộ vô tận.

Chỉ là không biết chủ nhân của thế giới khủng bố kia hiện tại đang ở đâu? Hắn vẫn còn ở thế giới này, vì sao lại để lại bí cảnh? Ngàn năm trước đã xảy ra chuyện gì?

- Ta sẽ tiến vào trong đó.

Lâm Phong lộ ra vẻ kiên định, bàn tay phía dưới nắm chặt lại, cái này đối với hắn mà nói chính là một lần kỳ ngộ lớn lao.

- Ta cũng đi vào.

- Còn có ta.

Từng người lần lượt mở miệng, không có ai buông tha, bọn họ đã bị những lời nói của Bắc Minh lay động tâm trí, Cửu Tiêu đại lục bao la rộng lớn, Tuyết Vực chỉ là một khối nho nhỏ trong đó, mà Thánh thành Trung Châu xa xôi kia mới là trung tâm đại lục, bọn họ vẫn còn một chặng đường rất dài phải đi.

- Tốt.

Bắc Minh thấy mọi người đều đáp ứng, trên mặt hiện lên ý cười, tất cả người đều đồng ý.

- Vậy trong các ngươi có ai nguyện ý gia nhập Thần Cung không? Bắc Thần Cung tất nhiên sẽ hoan nghênh chư vị đã đến, cũng sẽ dốc lòng bồi dưỡng.

- Không cần vội vã nói đáp án cho ta, ta đã từng nói qua lựa chọn của các ngươi sẽ có ý nghĩa đấy, ta đã để Hách Bằng đi mời Tôn Giả, ngày mai ta sẽ mời tôn giả đến để diễn giải võ đạo cho chư vị.

- Tôn giả diễn giải.

Đôi mắt của mọi người lóe lên, ở trong suy nghĩ của họ, Tôn Giả là cao cao tại thượng, như trăng sáng trên bầu trời, cao không với tới, tuy họ là thiên tài của một quốc gia, nhưng chưa từng nghĩ tới lần tham gia Tuyết Vực tỉ thí này có thể nhìn thấy Tôn Giả trong truyền thuyết, hơn nữa, lần này, Tôn Giả tự mình diễn giải cho bọn hắn, cái này khiến tâm của bọn hắn ầm ầm rung động.

- Được rồi, chư vị đã trải qua Tuyết Vực tỉ thí cũng cần phải điều trị thật tốt một phen, ta sẽ cho người an bài cho chư vị nghỉ ngơi tu dưỡng một đêm, ngày mai, hy vọng chư vị có thể thu hoạch được nhiều thứ.

Bắc Minh lập tức đưa ánh mắt với nữ tử bên cạnh, lập tức chúng nữ liền dẫn những người này đi nghỉ ngơi.

- Lâm Phong, ta mang ngươi đi.

Thanh Thiền đi đến bên cạnh Lâm Phong, mỉm cười với hắn, lúc Lâm Phong nhìn về phía nàng, nàng lại sinh ra một tia ngại ngùng, đầu cúi xuống.

Nàng tận mắt nhìn thấy Lâm Phong dùng thực lực đoạt được vị trí thứ nhất trong Tuyết Vực tỉ thí, trong nội tâm nàng, ấn tượng dành cho Lâm Phong đã lặng lẽ biến hóa. Bên trong thanh niên tuấn lãng này cất giấu nhiệt huyết sôi trào cùng với nội tâm cường giả lăng thiên, nếu như nhìn bề ngoài Lâm Phong thì tuyệt đối không cách nào tưởng tượng ra thực lực của hắn lại chấn động nhân tâm như vậy.

- Được.

Lâm Phong cười nói:

- Nàng mang đám người chúng ta an bài cùng một chỗ đi.

- Vâng.

Thanh Thiền nhẹ gật đầu, đám người Lâm Phong có tám người, có điều ở Thần Cung, một cung điện đã đủ chỗ cho tám người ở rồi, hơn nữa lại còn rộng lớn vô cùng.

- Ca, huynh nói chúng ta có nên đi dạo khắp nơi trong Thần Cung này trước hay không?

Tiêu Nhã tiến lên ôm lấy cánh tay của Lâm Phong cười hì hì nói. Thần Cung ở trong một không gian trong hư không, tựa hồ thật thú vị.

- Trước tiên chúng ta tìm chỗ đặt chân đã, sau khi dàn xếp xong, ca sẽ đi dạo cùng muội.

Lâm Phong lắc đầu.

- Hì hì.

Tiêu Nhã cười khanh khách, Hàn Man đi tới trước người Lâm Phong, sau khi Tuyết Vực tỉ thí bắt đầu, hắn không nói chuyện nhiều với Lâm Phong, nhìn Lâm Phong, chỉ thấy đôi mắt kia lộ ra một nụ cười ngây ngô thật thà gãi đầu, nhất thời không biết nên nói cái gì, hiển nhiên, đến bây giờ Hàn Man vẫn chưa thoát ra khỏi sự rung động trên sàn đấu của Tuyết Vực tỉ thí, hắn chưa từng nghĩ qua, Phong ca đã cường hãn đến mức này rồi.

- Nếu Phong ca trở lại Tuyết Nguyệt, nhất định sẽ rất đặc sắc, đáng tiếc, Vân Hải tông...

Trong nội tâm của Hàn Man sinh ra một nỗi buồn vô cớ, nếu Vân Hải bất diệt, hôm nay Lâm Phong có thể đơn giản chống đỡ được một tông môn, nhưng không sao, hiện tại Lâm Phong sẽ xây dựng lại Vân Hải tông!



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch