Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 706:

Chương 706

Sóng Ngầm Mãnh Liệt

truyenyy.com


Người dịch: Toản

Biên: Cẩuca

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

Ở trong một tòa cung điện ở bên trong hoàng thành, nhị hoàng tử Đoàn Vô Nhai ngồi ngay ngắn ở trên ghế, trong tay cầm một cây bút son, tựa hồ là đang viết một cái gì đó.

- Điện hạ.

Lúc này đó, ở ngoài cửa xuất hiện một đạo thân ảnh màu đen đứng ở đó, hắn ta khẽ khom người đứng chờ ở đó. Nhị hoàng tử dường như không nghe thấy có người đang gọi hắn, nên hắn vẫn an tĩnh như vậy. Nhưng Nam Sơn đã ở bên cạnh nhị hoàng tử nhiều năm nên hắn biết rõ. Nhị hoàng tử của hôm nay đã không phải là nhị hoàng tử trước kia nữa rồi, hắn đã bắt đầu lộ ra hàm răng sắc bén. Mặc dù bây giờ nhị hoàng tử ngẩng đầu tươi cười một cách thân thiện, nhưng ai mà biết được khi nào y sẽ há miệng cắn một cái cơ chứ.

- Nam Sơn.

Đoàn Vô Nhai khẽ gật đầu với Nam Sơn, nhu hòa cười nói:

- Có chuyện gì vậy?

- Thưa điện hạ.

Nam Sơn cung kính lên tiếng, sau đó hắn nhấc chân chậm rãi bước vào trong đại điện, tựa như sợ làm phiền nhị hoàng tử.

- Nam Sơn, có việc thì cứ nói đi.

Đoàn Vô Nhai thấy Nam Sơn trầm mặc, mở miệng nói trước.

- Điện hạ, Vô Đạo thái tử đã trở về cùng với cường giả của Ngọc Thiên hoàng tộc. Nhân Hoàng điện hạ cùng các vị lão tổ trong hoàng tộc đã tự mình đón.

Nam Sơn chậm rãi mở miệng, sau đó Đoàn Vô Nhai ngẩng đầu lên một chút. Trong đôi mắt của hắn hiện lên một đạo phong mang, Đoàn Vô Đạo đã trở về.

- Mặt khác, hôn sự của Lâm Phong sẽ diễn ra vào nửa tháng sau.

Nam Sơn bổ sung. Khi nghe được hôn sự của Lâm Phong sắp diễn ra, Khóe miệng của Vô Nhai lộ ra một nụ cười thản nhiên.

- Nửa tháng sau ư, bọn họ đúng là biết chọn ngày.

Trong ánh mắt của Đoàn Vô Nhai lóe lên một tia khác thường, tựa hồ có vài phần tà khí:

- Lập tức đi chấp hành kế hoạch kia đi.

- Vâng, điện hạ.

Sau khi nghe được âm thanh nhu hòa của Đoàn Vô Nhai, Nam Sơn gật đầu, lập tức bước chân chậm rãi lui về sau. Hắn ta không hề quay đầu lại, mà lại lui về ra ngoài, cho đến khi đi ra đại điện thì hắn có chút khom người với Đoàn Vô Nhai một lần nữa, rồi mới quay người ly khai. So với vẻ tùy ý trước kia, thì hôm nay Nam Sơn đã có biến hóa rất lớn. Hắn rất thông minh nên biết rõ, lúc nào mình nên làm chuyện gì.

Sau khi thấy Nam Sơn ly khai, khóe miệng của Đoàn Vô Nhai mới lộ ra một nụ cười tà ác, hơn nữa còn tươi cười rất lâu. Phải một lúc sau thì trong miệng của hắn mới chậm rãi vang lên một đạo thanh âm:

- Thúc phụ, ngươi nhìn trúng thiên phú của đại ca mà nhận hắn làm nhi tử. Ta sẽ cho ngươi minh bạch, lựa chọn của ngươi là sai lầm cỡ nào.

Nếu không phải lại vì Đoàn Vô Đạo, thì Đoàn Nhân Hoàng đã Đoàn Vô Nhai làm con. Sự lựa chọn của Đoàn Nhân Hoàng đã cải biến số phận của Đoàn Vô Đạo, cũng đã cải biến mối quan hệ giữa Đoàn Vô Nhai và Đoàn Vô Đạo. Để cho hai huynh đệ bọn họ nhất định phải đi những con đường hoàn toàn khác nhau. Một người bá đạo ngang tàn, một người thì lại nằm gai nếm mật. Tuy Đoàn Nhân Hoàng không là một quân vương tốt, nhưng vì hắn nhận Đoàn Vô Đạo làm con. Nên Đoàn Vô Đạo mới trở thành thái tử mà không phải Đoàn Vô Nhai.

...

Sau khi Lâm Phong sắp xếp xong xuôi những con cường hãn yêu thú kia ở Vân Hải tông thì liền triệu tập Hỏa lão cùng Xích lão đến phòng luyện đan trong Vân Hải tông. Trước khi xâm lấn Vũ gia và Vạn Thú môn, Lâm Phong đã cáo tri kế hoạch của hắn với Hỏa lão và Xích lão. Kế hoạch đó chính là kế hoạch luyện chế 500 viên Huyền cấp trung phẩm đan dược, Thăng Huyền Đan. Thăng Huyền Đan là loại đan dược có thể giúp Linh Vũ cảnh bước vào Huyền Vũ. Nhất là những người đã đến Linh Vũ cảnh đỉnh phong, nếu họ phục dụng Thăng Huyền Đan thì có thể phá tan huyền quan, bước vào Huyền Vũ cảnh.

Đương nhiên là Thăng Huyền Đan không phải là một loại đan dược có thể dễ dàng luyện chế. Tài liệu luyện chế nó vô cùng trân quý, sau khi càn quét Vũ gia và Vạn Thú môn thì hắn đã thu thập tài liệu để Hỏa lão cùng Xích lão luyện chế Thăng Huyền Đan nhưng vẫn không có cách nào thu thập đủ. Kể cả sau đó bọn họ đi phòng đấu giá mua sắm vẫn chưa đủ. Khi đó Lâm Phong đã phải tự mình đi Cửu Long sơn mạch một lần, ngoại trừ thu phục bầy yêu thì còn có mục đích đi tìm một trong những dược liệu thiết yếu cần cho việc luyện chế Thăng Huyền Đan, chính là Huyền Chi.

Nếu chỉ mình Lâm Phong thì rất khó thu thập được đủ số Huyền Chi trong Cửu Long sơn mạch. Nhưng cũng may là khi đi thu phục bầy yêu, hắn đã tìm thấy một đám Huyền Chi. Bởi vậy nên tất cả dược liệu cần thiết để luyện chế Thăng Huyền Đan, đã thu thập đầy đủ rồi. Chúng đã được phân loại và xếp chỉnh tề trong phòng luyện đan, số lượng của mỗi loại dược liệu đều rất phong phú.

- Hỏa lão, Xích lão, chuẩn bị xong chưa?

Nhị lão khẽ gật đầu, lập tức có một ngọn lửa nóng bỏng bốc lên, bao trù Cửu Thiên Thương Long Đỉnh trong nháy mắt. Sau khi bị ngọn lửa nung nóng, Cửu Thiên Thương Long Đỉnh Thương Long ẩn ẩn truyền ra một tiếng rồng ngâm, cực kỳ huyền diệu.

- Động thủ.

Nương theo tiếng nói của Lâm Phong, nhị lão mang dược thảo ném vào trong Cửu Thiên Thương Long Đỉnh. Ba người hợp lực, bắt đầu luyện chế Thăng Huyền Đan. Lâm Phong là chủ luyện, Hỏa lão và Xích lão thì là phối hợp luyện đan với Lâm Phong.

Lúc dược liệu chậm rãi tiến vào Cửu Thiên Thương Long Đỉnh, một cỗ dược hương bắt đầu tràn ngập trong phòng luyện đan. nhiệm vụ của Hỏa lão và Xích lão rất là nhẹ nhàng, bọn họ đều rất nghiêm túc nhắm nhìn thủ pháp luyện đan của Lâm Phong. Nhưng sau khi xem xong thì bọn họ chỉ cảm giác bị đả kích trầm trọng. Kỹ thuật khống chế hỏa diễm của bọn họ không bằng Lâm Phong, mà năng lực linh hồn cảm ứng Lâm Phong cùng với năng lực khống chế tiết tấu luyện đan của bọn lại càng không theo kịp hắn.

Hai vị lão nhân kia quay lại nhìn nhau, phảng phất như đều có thể thấy được nét tươi cười trong đôi mắt đối phương. Quyết định lúc trước của bọn họ quá đúng, dùng tốc độ tiến bộ kinh khủng của Lâm Phong thì tương lai của hắn chắc chắn không thể hạn lượng được. Hôm nay hắn đã trợ giúp một quân đoàn tinh nhuệ bước vào Huyền Vũ cảnh, không biết tương lai còn sẽ là những chuyện bất ngờ gì. Tiểu gia hỏa ngày xưa ở thành cổ Thiên Lạc bị người khi dễ không biết sẽ tiến xa tới đâu?

Việc luyện chế Thăng Huyền Đan rất thuận lợi, tuy rằng Lâm Phong chưa từng thử luyện chế trung phẩm huyền đan. Nhưng do mượn lực lượng linh hồn đáng sợ của hắn cùng với hỏa diễm và thủ pháp luyện đan trong trí nhớ của tôn giả nên lần thứ nhất luyện chế Thăng Huyền Đan đã thành công, hơn nữa lại không hề có một khỏa phế đan nào. Chỉ cần một lò mà đã luyện ra 500 viên đan dược hoàn mỹ, kết quả này là một sự rung động rất lớn đối với Hỏa lão và Xích lão.

Sau khi luyện chế đan dược xong, Lâm Phong liền ly khai, hắn đã giao tất cả đan dược cho bọn họ xử lý. Kỳ thật, Lâm Phong còn muốn luyện chế Lạc Thần Đan nữa, nhưng mà với trình độ hôm nay của hắn không có nắm chắc luyện chế được Lạc Thần Đan nên Lâm Phong đành tạm dừng.

Lâm Phong trở về Tương Tư lâm một lần, thương lượng một ít chi tiết, tỉ mĩ trong ngày đại hôn. Sau đó hắn đi tới học viện Thiên Nhất. Đối với cái học viện này, Lâm Phong vẫn có tình cảm rất sâu. Nhưng mà hắn hôm nay sớm đã không phải là Lâm Phong của ngày xưa và hắn cũng biết hậu đài của Thiên Nhất học viện là ai. Bởi vậy nên có rất nhiều chuyện đã phai nhạt đi rất nhiều.

- Lâm Phong, đúng là Lâm Phong đến kìa.

Khi vừa mới bước vào Thiên Nhất học viện, có người nhận ra Lâm Phong. Khi bọn họ thấy Lâm Phong trở về, thì không khỏi kinh hô một tiếng, lập tức có rất nhiều ánh mắt đều hướng phía Lâm Phong, lộ ra thần sắc sùng kính. Nhưng gương mặt của Lâm Phong lại không hề có biểu tình gì, hắn trực tiếp đi tới rừng đào trong học viện. Những cánh hoa đào chậm rãi bay xuống, một làn điệu du dương chậm rãi tấu vang lên. Lâm Phong đi vào trong đình, trực tiếp ngồi xuống, ngồi chính giữa rừng đào, tùy ý để hoa đào bay lên người, nhắm mắt im lặng nghe Yên Vũ Bình Sinh đánh đàn, quả nhiên là vô cùng thanh tịnh và an bình.

Qua rất lâu, tiếng đàn mới dần dần chậm lại, Yên Vũ Bình Sinh mở mắt ra. Lâm Phong lập tức khẽ khom người với hắn, hô:

- Lão sư.

Yên Vũ Bình Sinh cười lắc đầu, nói:

- Lâm Phong, thực lực của ngươi đã trên ta rồi, sao có thể nào còn xưng hô ta là lão sư.

- Sư phụ chân chính giống như cha, không quan hệ với chuyện thực lực. Trong quá trình phát triển của ta, lão sư đã chỉ bảo cho ta như một người cha. Ta sao có thể vì thực lực trở nên mạnh mẽ mà quên nguồn quên gốc.

Lâm Phong không đồng ý, lắc đầu. Câu trả lời của hắn để Yên Vũ Bình Sinh vô cùng vui vẻ, càng thêm thêm vài phần nhu hòa.

- Lão sư, ta sắp kết hôn với Hân Diệp, do đó hôm nay ta đến mời lão sư. Tới ngày đó, người nhất định phải đến.

Lâm Phong đưa cho Yên Vũ Bình Sinh một cái thiệp cưới. Sau đó lập tức hạ thấp người đối với Yên Vũ Bình Sinh một lần nữa:

- Lão sư, đệ tử xin cáo từ.

Dứt lời, Lâm Phong chậm rãi quay người ly khai. Khi mở ra thiệp cưới, Yên Vũ Bình Sinh nhìn thấy một hàng chữ vô cùng tinh tế. Yên Vũ Bình Sinh ngẩng đầu, nhìn về phía bóng lưng của Lâm Phong, trên mặt lộ ra thần sắc vui mừng. Có được đệ tử ưu tú như vậy, cuộc đời này của hắn đã cảm thấy thỏa mãn!



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch