Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 770:

Chương 770

Làm Phản

truyenyy.com


Người dịch: Muỗi

Biên: Cẩuca

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

- Lâm Phong.

Nhưng vào lúc này, lại có một giọng nói từ một phương hướng nào đó truyền đến, ánh mắt của mọi người vòng lại liền nhìn thấy một hàng Ma Ảnh hắc ám khoác áo bào đen.

- Người của Phong Đô Ma tông, bọn họ chẳng lẽ cũng biết Lâm Phong hay sao?

Rất nhiều người đều kinh ngạc vạn phần, làm sao mà có vẻ như có rất nhiều người biết đến Lâm Phong.

Phong Đô Ma tông là tông môn ma đạo, không hoạt động mạnh ở thế giới bên ngoài, không giống những thế lực khác như Đông Hải Long Cung, cố gắng phát triển bành trướng, bởi vậy việc Phong Đô Ma tông cũng biết đến Lâm Phong làm cho người ta cảm thấy thật kỳ quái.

- Lâm Phong, đại môn của Phong Đô Ma tông chúng ta bất cứ lúc nào cũng rộng mở với ngươi, hơn nữa, chỉ cần ngươi gia nhập Ma tông, Ma tông sẽ mời Ma tôn làm sư phụ cho ngươi, chỉ dẫn ngươi tu luyện.

Người của Ma tông mở lời mời khiến ánh mắt của mọi người mạnh mẽ co rút lại, Phong Đô Ma tông và Thần Cung giống nhau, đều muốn lôi kéo Lâm Phong, muốn khiến cho Lâm Phong gia nhập với bọn họ, trở thành một thành viên trong bọn họ.

Hơn nữa, điều kiện đề xuất cực kỳ ưu việt, chỉ cần Lâm Phong gia nhập Ma tông thì sẽ mời Ma tôn làm sư phụ cho hắn, đãi ngộ này làm cho người ta khiếp sợ, được làm đồ đệ của Ma tôn là chuyện tốt mà vô số người nằm mơ cũng không nghĩ tới.

- Lâm Phong đa tạ ý tốt của tiền bối, tuy nhiên Lâm Phong đã nhập Thiên Trì, nhất định sẽ không thay đổi chủ ý.

Lâm Phong từ chối người của Ma tông, không kiêu ngạo không siểm nịnh, việc hắn dùng Ma kiếm làm kinh sợ quần hùng ở Tuyết Nguyệt quốc chỉ sợ sớm đã không còn là bí mật, Phong Đô Ma tông là tông môn ma đạo, nếu nói không có ý muốn đoạt Ma kiếm là không thể nào, đương nhiên, ngoại trừ Ma kiếm, người có thể nhập vào ma đạo tất sẽ được Ma tông cực kỳ yêu thích.

- Không sao, tuy nhiên đại môn của Phong Đô Ma tông, bất cứ lúc nào cũng rộng mở chờ đón ngươi.

- Cảm ơn.

Lâm Phong nở nụ cười thản nhiên, gật đầu đáp lễ.

- Người này rốt cuộc có tài đức gì mà có thể khiến cho nhiều thế lực cường đại như vậy tranh đoạt, lấy ích lợi thật lớn dẫn dụ.

Người của Thiên Trì Tuyết Phong nhìn Lâm Phong, những suy đoán không ngừng lóe lên, Thần Cung cực lực lôi kéo, hứa đổi lấy công pháp vũ kỹ hùng mạnh, Phong Đô Ma tông cũng lôi kéo, hứa sẽ cho làm đệ tử Ma tôn.

Xa xa, vẫn còn yêu thú và nhân loại hướng tới chỗ này lao đến, tuy nhiên khi nhìn thấy những cường giả đang đứng đầy xung quanh “Phần mộ” này thì đều giảm hẳn tốc độ, giẫm chân tiến lên phía trước, rất nhiều người đảo mắt không ngừng tìm kiếm, dường như đang tìm kiếm đội ngũ của mình.

- Mạc Tích đã đến.

Đúng lúc này, Đường U U đang ở bên người Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, vừa rồi nàng một mực yên lặng, bởi vì nàng và Lâm Phong đều đã gia nhập vào Thiên Trì đế quốc, đối đầu với Thần Cung, như vậy vị trí của Quân Mạc Tích thật sự có chút lúng túng, ít nhất nàng cũng muốn trước tiên thông báo một tiếng để cho Quân Mạc Tích hiểu rõ tình hình.

Lâm Phong nghe được câu nói của Đường U U liền nhìn sang đó, đúng là Quân Mạc Tích và Vân Phi Dương đang cùng nhau đi tới, dường như đã cảm nhận được, hai người lập tức nhìn về phía Lâm Phong và Đường U U, trực giác của võ đạo cường giả cực kỳ nhạy bén.

- Lâm Phong.

Ánh mắt Quân Mạc Tích và Vân Phi Dương đều ngưng tụ, Lâm Phong có lẽ đã khôi phục bình thường làm cho bọn họ thở ra nhẹ nhõm.

Hai người bước nhanh đến gần Lâm Phong và Đường U U khiến phần đông cường giả Thiên Trì hơi sững sờ, tại sao lại nhiều ra hai người, hơn nữa thực lực còn rất mạnh, nhất là Quân Mạc Tích, Huyền Vũ cảnh tầng chín, hơi thở bình tĩnh không chút gợn sóng, mang theo vài phần ý vị sâu không lường.

- Lâm Phong, ngươi không sao chứ?

Quân Mạc Tích trực tiếp mở miệng hỏi.

- Lâm Phong.

Vân Phi Dương nhìn chăm chăm Lâm Phong, ngày đó bọn họ đều tận mắt thấy Lâm Phong rơi vào ma đạo, lao đi vùn vụt, bọn họ rất lo lắng Lâm Phong từ nay về sau sẽ sa vào vô tận sát phạt, cũng may hiện tại tình huống của Lâm Phong so với trong tưởng tượng đã tốt hơn rất nhiều, bọn họ còn tưởng rằng sẽ không nhìn thấy Lâm Phong ở đây.

- Yên tâm, hiện tại ta rất bình thường.

Lâm Phong mỉm cười khiến hai người hoàn toàn nhẹ nhõm, không ngờ Lâm Phong có thể thoát khỏi ma đạo, thật là khó được.

- Lâm Phong, ta nghe nói từ thời thượng cổ có một tấm bia đá được lưu truyền đến nay, có thể trấn áp Thần Ma, lực lượng dũng mãnh khôn cùng, có được thần thông pháp lực vô thượng, bia đá này tên là Phong Ma Thạch, tuy nhiên có lời đồn đại rằng bia đá Phong Ma Thạch đã bị vỡ vụn, hóa thành rất nhiều mảnh Phong Ma Thạch khác nhau, phân tán ở các nơi khác nhau trên đại lục, nhưng vẫn ẩn chứa thần thông ý chí đáng sợ, chỉ cần ngươi lấy được một khối bia Phong Ma Thạch là có thể trấn áp Ma kiếm trên người.

Quân Mạc Tích nói xong lộ ra ý cười:

- Tuy nhiên hiện tại xem ra là không cần nữa rồi, nếu như ngươi đã khôi phục bình thường, nói như vậy cũng có nghĩa là ngươi đã có phương pháp xử lý đối phó với Ma kiếm.

Lâm Phong hơi sửng sốt, sau đó cũng mỉm cười, lại là Phong Ma Thạch, điều Quân Mạc Tích nghe được, đúng là với hiện tại hắn đã làm, nếu không có Phong Ma Thạch, chỉ sợ hắn còn không khống chế được Ma kiếm.

- Mạc Tích, ngươi cũng nói Phong Ma Thạch chia năm xẻ bảy, phân tán ở rất nhiều trên đại lục, ta phải làm như thế nào mới có thể tìm được Phong Ma Thạch này?

Lâm Phong hỏi một câu.

Chỉ thấy Quân Mạc Tích hơi nhíu mày, thấp giọng nói:

- Ở trong Càn Vực có một thung lũng được xưng là Tử Vong cốc, nghe nói bên trong có ma đầu cực kỳ hùng mạnh, ai tiến vào trong đó chắc chắn sẽ phải chết không thể nghi ngờ, nhưng vô số năm đã qua đi, ma đầu chưa bao giờ rời khỏi Tử Vong sơn cốc nửa bước, theo như đồn đại thì ma đầu cái thế này bị thần vật trấn áp, mà thần vật trấn áp ma đầu này nghe nói là một khối Phong Ma Thạch cực lớn.

- Có phải ngươi nghĩ rằng Phong Ma Thạch kia ngay cả ma đầu cái thế cũng có thể trấn áp hay thì có thể là thứ chúng ta có thể lấy được, hơn nữa sơn cốc kia nếu được xưng là Tử Vong sơn cốc, ai đi vào đều phải chết, cơ bản là chúng ta không có hy vọng lấy được Phong Ma Thạch?

Lâm Phong hỏi, Quân Mạc Tích gật gật đầu, phân tích của Lâm Phong chính là những suy nghĩ trong lòng hắn, Phong Ma Thạch chính là thần thạch lưu truyền từ thượng cổ, ngay cả ma đầu cái thế cũng có thể trấn áp, Lâm Phong đi đoạt lấy Phong Ma Thạch không phải là tự đi tìm chết sao.

- Mạc Tích, ngươi vất vả rồi.

Trong mắt của Lâm Phong lộ ra một tia cảm kích, loại tin tức này e rằng không thể lấy được một cách dễ dàng, vậy mà Quân Mạc Tích lại biết, hiển nhiên hắn thật sự để ý đến bằng hữu của mình, vẫn luôn chú ý việc này.

- Ngươi không sao là được rồi.

Quân Mạc Tích lắc đầu nói:

- Đúng rồi, hai người các ngươi sao lại ở chỗ này?

Hắn đương nhiên chú ý tới vị trí đứng của Lâm Phong và Đường U U, bọn họ không ở trận doanh của Thần Cung mà là đi theo đám người ở xung quanh kia.

- Ngày ấy ở Tuyết Nguyệt, người của Thần Cung rõ ràng đã sớm tới nhưng chưa từng ra tay, nhìn thân nhân bằng hữu của Lâm Phong bị người giết chết, cho đến lúc Lâm Phong gặp nạn, bọn họ mới xuất hiện.

Ngày ấy có mặt Vân Phi Dương ở hiện trường, tất nhiên hiểu được toàn bộ câu chuyện trong đó, mặc dù Thần Cung không phải là hung thủ trực tiếp, nhưng rõ ràng bọn họ có cơ hội bảo vệ thân nhân bằng hữu của Lâm Phong mà không làm, nếu nói Lâm Phong còn có thể thay Thần Cung tiến vào Bí Cảnh, tuyệt đối là không thể, nếu là Vân Phi Dương thì hắn cũng không làm được.

Quân Mạc Tích nghe được những lời ấy, trong mắt hiện lên một tia dị sắc, lòng người khó lường, rõ ràng Lâm Phong và Thần Cung đã kết thiện duyên, nhưng lại bị đãi ngộ như thế, hết thảy đều không thoát khỏi một chữ “lợi”.

- Hai vị có bằng lòng gia nhập Thiên Trì chúng ta không.

Lúc này, Tuyết Ưng bên Thiên Tuyền Phong nói với hai người Quân Mạc Tích:

- Thiên Trì chúng ta coi trọng nhất là thiên tài, người gia nhập Thiên Trì, nếu trong Bí Cảnh lấy được bất cứ cái gì vậy có thể hưởng toàn bộ, thậm chí cường giả Thiên Trì còn có thể phụ giúp các ngươi tu luyện, gia nhập Thiên Trì, duy chỉ có một yêu cầu, đó là không được phản bội Thiên Trì.

- Ta là Thái Tử của Long Sơn đế quốc, còn hắn là Thái Tử của Ma Việt quốc.

Quân Mạc Tích nói với Tuyết Ưng.

- Không ngại, Long Sơn đế quốc và Ma Việt quốc có thể kết minh với Thiên Trì đế quốc, các ngươi gia nhập Thiên Trì thì cũng được tính là một thành viên của Thiên Trì đế quốc, nhưng Thiên Trì không hạn chế các ngươi có thân phận khác, ví như, quân vương của Long Sơn đế quốc và Ma Việt quốc.

Tuyết Ưng hiểu được hàm ý trong lời nói của Quân Mạc Tích.

- Thiên Trì, các ngươi quá kiêu ngạo rồi đấy, ngay cả người của Thần Cung chúng ta cũng muốn đoạt sao.

Lúc này, Bắc Minh muốn tức điên, mất đi Lâm Phong coi như xong, tuy nhiên Quân Mạc Tích là người có thiên phú dị bẩm, ngày xưa trên Tuyết Vực tỉ thí đoạt được vị trí thứ tư, Vân Phi Dương cũng rất lợi hại.

- Ta chỉ đưa ra lời mời thôi, có gì kiêu ngạo, về phần lựa chọn như thế nào, chính do bọn họ quyết định, Thiên Trì chúng ta không bắt buộc ai cả.

Tuyết Ưng châm chọc lại, đôi mắt yêu dị nhìn chằm chằm vào Bắc Minh, dường như là đang cười nhạo Thần Cung.

- Ta tình nguyện gia nhập Thiên Trì.

Quân Mạc Tích nhận lời Thiên Trì khiến Bắc Minh đang muốn phản bác lại không thể mở miệng.

- Ta cũng thế.

Vân Phi Dương phụ họa, sắc mặt của Bắc Minh lập tức càng ngày càng khó coi.

- Cung chủ, ngày xưa Lâm Phong đã coi như là người Thần Cung một nửa, muốn đại biểu cho Thần Cung tiến vào Bí Cảnh, nhưng tại thời điểm sinh tử, Thần Cung không để ý đến sự an nguy thân nhân, bằng hữu của hắn, làm cho lòng người nguội lạnh, khi đó Lâm Phong đối với Thần Cung có giá trị rất lớn mà còn bị Thần Cung đối xử như thế, ta không dám chắc rằng sau khi chúng ta đoạt được bảo vật trong Bí Cảnh về liệu Thần Cung có giết người bịt miệng hay không.

Quân Mạc Tích đầy cương trực, dường như có một cỗ hạo nhiên chính khí nở rộ, Lâm Phong mà còn bị đãi ngộ như thế, ai biết những người khác sau khi gia nhập Thần Cung có thể gặp phải điều gì.

Tất cả mọi người cảm giác thấy lời nói của Quân Mạc Tích rất chí lý, âm thầm khinh thường Thần Cung, chính mình gây nên chuyện để lại kết quả nhường này, vô cớ lại tiện nghi cho Thiên Trì, cũng trách không được người khác.

- Thần Cung a!

Tử Kim Long Vương thở dài, tiếng thở dài này ẩn chứa vẻ trào phúng cực kỳ nồng đậm, như thể là đang châm chọc Thần Cung bất lực.

- Đang yên lành tổ chức cái gì mà Tuyết Vực tỉ thí, tiêu phí tinh lực tài nguyên lớn như thế, kết quả toàn bộ vô cớ dâng tiện nghi cho người khác.

Một giọng nói lạnh lùng truyền đến, Bắc Minh nhìn thoáng qua người vừa mở miệng, là cung chủ của Đông Thần Cung, điều này làm cho trong nội tâm Bắc Minh tràn ngập phẫn nộ, quét mắt nhìn đám người Lâm Phong, phẩy tay áo bỏ đi, trong lòng Bắc Minh đã có sát khí xuất hiện!



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch