Lý Thiên Mệnh đã thấy Lý Tử Phong, gã đứng chờ trước Thính Phong Lâu. Làm tiêu điểm của mọi ánh nhìn, hôm nay Lý Tử Phong ăn mặc cực kỳ trang trọng và khéo léo, nhưng không thể che đậy tính cách cà lơ cà phất của mình.
Đám bạn xấu của gã tụ tập lại với nhau, đề tài xoay quanh dáng người của nữ Ngự Thú Sư nào đó, và kỹ thuật của đầu bài Phỉ Thúy Lâu.
Trong quyết đấu trúng tuyển Viêm Hoàng học cung có nhiều thiếu niên, thiếu nữ thiên tài từ các phương kéo đến tham gia. Nhiều người dáng vẻ xuất sắc, nhưng Lý Tử Phong vẫn chói mắt nhất.
Hèn gì bên ngài luôn đồn rằng Lý Viêm Phong vô cùng vừa lòng sự trưởng thành và biểu hiện của Lý Tử Phong suốt mấy năm nay.
Lý Tuyết Kiều cười khẩy nói:
- Nghe nói phụ thân đã liên lạc lão sư của Viêm Hoàng học cung cho nhị ca rồi, đến lúc đó chuyên môn che chở nhị ca. Trước kia chắc ngươi không nhận được đãi ngộ như vậy nhỉ?
Lý Tuyết Kiều đứng cạnh Lý Thiên Mệnh vì muốn xem hắn mất mặt ở khoảng cách gần.
Lý Tuyết Kiều mới nói xong câu đó thì một đám người xuất hiện trên Thính Phong Lâu. Bọn họ ngồi trên đài cao, ở nơi đó có thể thoải mái xem toàn cảnh Thính Phong Đài.
Làm nhân vật chính ngày hôm nay nên Lý Viêm Phong tự nhiên ngồi vào vị trí chính giữa nhất.
Người này vóc dáng thẳng tắp, mép tóc hai bên hơi hoa râm. Gã ngồi xuống, hai tay ấn tay vịn ghế, đôi tay rắn chắc mạnh mẽ, nhìn là biết có sức mạnh vô cùng.
Lý Viêm Phong chỉ ngồi ở đây đã toát ra uy nghiêm khiếp hồn người, khiến Thính Phong Đài vốn ồn ào thoáng chốc chìm trong tĩnh lặng, những người trẻ tuổi bị khí tràng của gã bao trùm không dám ngẩng đầu.
Lý Viêm Phong xuất thân thấp kém, thời trẻ là một kỳ tài lớn, gã dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, tự mở ra con đường máu, đến bây giờ ngồi trên địa vị cao thành chủ Ly Hỏa thành, dân gian vẫn còn nhiều sự tích truyền kỳ về gã.
Vị trí bên cạnh Lý Viêm Phong ngồi một nữ nhân mặc đồ đỏ, nàng không có khí thế như gã nhưng lúc này rất bắt mắt.
Lý Tuyết Kiều nói nữ nhân này là một vưu vật, nhìn kỹ thì đúng là vậy.
Nàng mặc váy tơ đỏ rực, cổ áo khoét sâu, dáng vẻ quyến rũ đó ăn đứt thiếu nữ mười mấy tuổi. Dưới ánh nắng, mặt nàng như phù dung, mi như lá liễu, da thịt như tuyết, ánh mắt quyến rũ còn hơn hoa đào rất là hút hồn. Mái tóc đen bới cao kiểu mỹ nhân, hạt châu ghim đầy tóc phản chiếu ánh sáng chói mắt dưới tia nắng, môi đỏ thắm hơi cong lên, dường như nguyên phủ thành chủ đã nằm trong tay của nàng.
Nàng chính là thê tử mới cưới của Lý Viêm Phong, nữ nhân đến từ Lôi Tôn Phủ, Liễu Khanh.
Dù trong khách mời có nhiều cao nhân cùng cấp bậc với Lý Viêm Phong, sáu vị khác trong ba thê bốn thiếp của gã cũng có mặt, nhưng trong sự kiện long trọng hôm nay thì tất cả không bắt mắt bằng hai người này.
Đặc biệt là vưu vật tuyệt thế kia khiến thiếu niên trẻ tuổi rạo rực, không dám ngắm lâu.
Lý Thiên Mệnh cũng nhìn thoáng qua, hắn phải thừa nhận nữ nhân này rất có sức hấp dẫn, yểu điệu quyến rũ hút hồn người. Nhưng nàng là người của Lôi Tôn Phủ, chỉ riêng thân phận đó đủ làm Lý Thiên Mệnh ghét rồi.
Hai người xuất hiện xem cuộc chiến tức là sắp bắt đầu chọn lựa trúng tuyển Viêm Hoàng học cung.
- Phong ca, ta đã nhìn ra, trong Ly Hỏa thành đúng là không ai làm đối thủ với Tử Phong được.
Lý Viêm Phong nói:
- Tử Phong ở trong Ly Hỏa thành có thể trưởng thành đến mức này đã là rất giỏi.
Liễu Khanh hỏi:
- Nghe nói Phong ca còn một nhi tử từng đi Viêm Hoàng học cung, và đắc tội tiểu quái thú nhà Lôi Tôn Phủ chúng ta?
Ánh mắt Lý Viêm Phong sâu thẳm nói:
- Đã phế, đừng nhắc đến nữa.
Liễu Khanh híp mắt cười, mặt như hoa đào:
- À, hiểu rồi.
Trước bao cặp mắt nhìn, Lý Viêm Phong phất tay.
Có người bước ra ngay, tuyên bố với bên ngoài:
- Chọn lựa trúng tuyển Viêm Hoàng học cung chính thức bắt đầu!
Giờ phút này, Thính Phong Đài sôi trào.
- Ta, xuất chiến!
Không có gì bất ngờ xảy ra, Lý Tử Phong tính cách kiêu căng rêu rao đương nhiên không có nhiều kiên nhẫn.
Ngay khi bắt đầu quyết đấu tuyển chọn, Lý Tử Phong là người đầu tiên bước lên Thính Phong Đài, sau đó triệu hoán thú bản mệnh Tử Đồng Trọng Minh Điểu ra khỏi không gian bản mệnh.
Tử Đồng Trọng Minh Điểu rực cháy lửa tím, Lý Tử Phong tràn đầy anh khí đứng ngay bên cạnh. Khí cương liệt nóng rực thổi quét ra ngoài, Tử Đồng Trọng Minh Điểu với song đồng tràn đầy sát khí nhìn quét một vòng, nhiều người thầm run.
Lý Tử Phong quét mắt một vòng:
- Ai dám đi lên chiến một trận? Ta không sợ xa luân chiến!
Người trẻ tuổi huyết khí phương cương, dào dạt kích tình và đấu chí.
Trên Thính Phong Lâu, Lý Viêm Phong nghe nhiều lời khen ngợi.
- Lý thành chủ, nhi tử của ngươi thật là hào kiệt, dũng khí tràn đầy, dám làm người đầu tiên lên đài nhận khiêu chiến.
- Nhìn Tử Đồng Trọng Minh Điểu của hắn chắc chắn được chân truyền từ thành chủ rồi.
Lý Viêm Phong mỉm cười nói:
- Gần đây Tử Phong tiến bộ nhiều, trong Ly Hỏa thành hắn vượt qua bạn cùng lứa tuổi một mảng nên tự nhiên không sợ hãi.
Một lão nhân cảm khái:
- Cũng đúng, mạnh hơn người kia ngày trước nhiều.
Một người khác thở dài nói:
- Lý Thiên Mệnh sao? Đáng tiếc.
Lý Viêm Phong không thích nghe bọn họ thảo luận về Lý Thiên Mệnh, dù sao ở đây có mặt nhiều người Lôi Tôn Phủ. Nhưng luôn có một, hai người não rỗng không biết đọc không khí.
Lý Viêm Phong trầm giọng nói:
- Người không ở đây thì đừng nhắc tới.
Người thông minh vội ngậm miệng lại, vì họ đã nghe đồn rằng trước khi thành hôn Lý Viêm Phong bỏ thê đuổi tử, đuổi hai mẫu tử ra khỏi Ly Hỏa thành, từ đây trong thành không còn trò cười đó nữa.
Trong khi bọn họ nói chuyện thì đã có người lên đài khiêu chiến Lý Tử Phong.
Ngự Thú Sư và thú bản mệnh quyết đấu với tổ hợp Ngự Thú Sư, thú bản mệnh khác.
Người khiêu chiến tên Đỗ Dũng, thú bản mệnh của gã là Thanh Phong Lang. Khi con sói to lông xanh xuất hiện trước mắt Tử Đồng Trọng Minh Điểu, mọi người khỏi xem cũng biết đây là vật hy sinh.
Quả nhiên, Lý Tử Phong chưa ra tay, thú bản mệnh của gã đuổi một người một sói xuống, đốt đối thủ cháy đen.
Lý Tử Phong cực kỳ cuồng ngạo thách thức, ra tay cũng đặc biệt thô bạo:
- Quá yếu, đều là phế vật sao? Tiếp tục lên nào!
Lý Tử Phong lười đánh nhiều trận, gã bị thương nặng đối thủ trong giới hạn cho phép của quy tắc chiến đấu, gã cố ý hù sợ người khác để nhanh chóng lấy Viêm Hoàng lệnh.
Lại một người đi lên, kết quả Lý Tử Phong vẫn không ra tay, thú bản mệnh ngũ giai của gã giải quyết hết.
Thú bản mệnh ngũ giai đã là cực hạn trưởng thành siêu cao về sau, hễ có được thú bản mệnh ngũ giai thì tương lai đều là nhân vật thiên tài trong Chu Tước quốc.
- Còn ai nữa không?
Lý Tử Phong đại sát bốn phương, liên tục đào thải mười mấy người, toàn hung ác đánh bại đối thủ. Dưới Thính Phong Đài vang vọng tiếng kêu rên.
Người khiêu chiến lên sau hơi mang chút uy hiếp nhưng vẫn không đánh lại Lý Tử Phong.
- Lý Tử Phong đã đột phá Thú Mạch cảnh đệ thất trọng rồi nhỉ?
- Mạnh mẽ như thế thì chắc đúng rồi. Bốn năm trước khi Lý Thiên Mệnh lấy được Viêm Hoàng lệnh mới chỉ là Thú Mạch cảnh đệ lục trọng.
- Không ngờ Lý Tử Phong càng thiên tài hơn, hèn gì thành chủ càng thích nhị nhi tử.
- Thú Mạch cảnh đệ thất trọng thì vào Viêm Hoàng học cung chắc rồi.
- Nhìn thấy không? Thành chủ cười kìa.
Thấy Lý Tử Phong mạnh mẽ liên tục đánh bại hơn ba mươi người, không đối thủ nào miễn cưỡng đánh lâu với gã được, đúng là rất sáng mắt, làm Lý Viêm Phong hãnh diện.