Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Vạn Cổ Thần Đế

Chương 32: Tiểu Cực Vị (2)

Chương 32: Tiểu Cực Vị (2)


Thiểm Hồn Kiếm nặng một trăm năm mươi ba cân, trong tay Trương Nhược Trần, tựa như không có bất kỳ trọng lượng nào, vận dụng mười phần thành thạo, như đã biến thành một bộ phận của thân thể hắn.

Cánh tay khẽ động, kiếm đã động trước.

"Thiên Tâm Chỉ Lộ!"

Trương Nhược Trần vừa nhấc cánh tay phải, một kiếm đã vung chém ra.

Trong không khí, lập tức xuất hiện một âm thanh xé gió chói tai, một luồng kiếm khí bay ra ngoài.

"Xoẹt!"

Trên mặt đất, để lại một vết kiếm hàn băng dài bảy mét, sâu ba thước. Nơi vết kiếm đi qua, cây cỏ đứt từng khúc, tảng đá vỡ vụn, trên mặt đất đều để lại một vết cắt chỉnh tề.

Tựa như một con đường kiếm!

"Thiên Tâm Phá Mai!"

Trương Nhược Trần lắc cánh tay, một kiếm đâm ra!

Thiểm Hồn Kiếm hóa thành một luồng sáng xanh lam, xuất hiện bảy đạo huyễn ảnh, tựa như bảy thanh kiếm cùng lúc đâm ra.

Khi đâm vào vách đá, bảy đạo kiếm ảnh hội tụ tại một điểm, phát ra âm thanh "Đinh đinh".

Trên vách đá, để lại bảy lỗ kiếm rất nhỏ, tất cả đều do mũi kiếm đâm ra. Bảy lỗ kiếm này sắp xếp thành hình dáng một đóa hoa mai.

Thiên Tâm Phá Mai —— "Mai" ở đây không phải hoa mai, mà là mi tâm (lông mày).

Một kiếm đâm ra, tại mi tâm đối phương để lại bảy lỗ kiếm rất nhỏ, tựa như in lên một đóa hoa mai huyết sắc tại mi tâm của đối phương.

Chỉ khi tu luyện kiếm ý đạt tới cảnh giới "Kiếm Tùy Tâm Tẩu", mới có thể tu luyện thành công chiêu thức này.

Cảnh giới kiếm ý chia làm ba trọng: Kiếm Tùy Tâm Tẩu, Kiếm Tâm Thông Minh và Nhân Kiếm Hợp Nhất.

Trương Nhược Trần hiện tại đang ở cảnh giới "Kiếm Tùy Tâm Tẩu", coi như cách "Kiếm Tâm Thông Minh" cũng không còn xa.

Ngoài hai chiêu kiếm pháp "Thiên Tâm Chỉ Lộ" và "Thiên Tâm Phá Mai", Trương Nhược Trần còn tu luyện thành công một chiêu kiếm pháp phòng ngự —— "Thiên Tâm Kiếm Chung"!

"Thiên Tâm Kiếm Chung!"

Trương Nhược Trần liên tục rót chân khí trong cơ thể vào Thiểm Hồn Kiếm, giơ kiếm chặn lại. Kiếm khí lập tức ngưng tụ thành hư ảnh một chiếc chuông lớn màu lam nhạt. Hư ảnh chiếc chuông lớn vội vã xoay tròn, bao bọc thân thể Trương Nhược Trần bên trong kiếm chuông.

Một khi thi triển chiêu kiếm quyết này, nó đủ để ngăn chặn một đòn toàn lực của võ giả Đại Cực Vị Hoàng Cực Cảnh. Trừ phi võ giả Đại Cực Vị Hoàng Cực Cảnh kia cũng tu luyện kiếm pháp Linh cấp, hắn mới có thể phá vỡ chiêu kiếm pháp phòng ngự này của Trương Nhược Trần.

Thiên Tâm Chỉ Lộ!

Thiên Tâm Phá Mai!

Thiên Tâm Kiếm Chung!

Trương Nhược Trần không ngừng thi triển ba chiêu kiếm pháp này, dùng chúng để lĩnh ngộ cảnh giới kiếm ý "Kiếm Tâm Thông Minh". Đương nhiên, muốn đạt tới "Kiếm Tâm Thông Minh" cũng không phải chuyện có thể thành trong một sớm một chiều.

Cho đến khi chân khí trong cơ thể hao hết, Trương Nhược Trần mới một lần nữa quay trở về Tử Di Thiên Điện.

"Chỉ còn mười ba ngày nữa là đến kỳ khảo hạch cuối năm. Ta phải cố gắng để tu vi có thể đề thăng thêm một chút."

Trương Nhược Trần xếp bằng bên Thời Không Bí Điển, lại nuốt một viên Tụ Khí Đan vào miệng, toàn lực tu luyện.

Thời gian đến kỳ khảo hạch cuối năm càng lúc càng gần, các Vương tử và Quận chúa Vân Võ Quận Quốc đều đang ra sức tu luyện, mong muốn một tiếng hót lên làm kinh người, rực rỡ hào quang tại kỳ khảo hạch cuối năm.

Kỳ khảo hạch cuối năm chỉ có Vương tộc tử tôn và vương thân quốc thích dưới 20 tuổi mới được phép tham gia, nhằm gia tăng động lực và nâng cao khả năng cạnh tranh lẫn nhau của người trẻ tuổi.

Những năm trước, Trương Nhược Trần ngay cả cơ hội tham gia khảo hạch cuối năm cũng không có, chỉ có thể đứng dưới đài quan sát. Mỗi khi đến lúc này, đó là thời điểm hắn và Lâm Phi khó chịu nhất, khó xử nhất.

Năm nay, có lẽ sẽ trở nên khác biệt.

Trong lúc Trương Nhược Trần đang cố gắng tiến bộ, những Vương tử và Quận chúa khác cũng đang tiến bộ.

Trong một căn phòng hoa lệ tại Ngọc Sấu Cung, nơi Trương Nhược Trần và Lâm Phi đã từng sống, tiếng cười lớn của Bát Vương Tử Trương Tế truyền ra: "Ha ha! Rốt cục ta đã đột phá đến Tiểu Cực Vị Hoàng Cực Cảnh!"

Trên mặt Tiêu Phi lộ ra một tia vui mừng, hắn tán thán nói: "Tốt lắm! Tế nhi, với tu vi hiện tại của ngươi, mặc dù còn không cách nào so sánh với Ngũ Vương Tử và Lục Vương Tử, nhưng chí ít phụ vương của ngươi có thể nhìn thấy sự tiến bộ của ngươi. Đến lúc đó, hắn khẳng định sẽ có ban thưởng."

Bát Vương Tử nhẹ gật đầu. Với tu vi của mình, hắn thật sự còn kém xa Ngũ Vương Tử và Lục Vương Tử.

Lục Vương Tử tại kỳ khảo hạch cuối năm năm ngoái đã là cảnh giới đỉnh cao của Tiểu Cực Vị Hoàng Cực Cảnh, hiện tại rất có thể đã đạt tới Trung Cực Vị.

Về phần Ngũ Vương Tử lại càng thêm lợi hại, nghe nói, hắn đã đột phá đến Đại Cực Vị.

Bát Vương Tử cười lạnh, nói: "Dù sao đã có kẻ đứng chót. Đến lúc đó, sự tồn tại của hắn sẽ chỉ càng làm ta nổi bật thêm mà thôi."

"Ngươi nói là Cửu Vương Tử ư? Hắn chẳng phải mới khai mở võ đạo ấn ký không lâu sao? Đoán chừng ngay cả tẩy tủy trùng mạch cũng còn chưa hoàn thành, hẳn là sẽ không tham gia kỳ khảo hạch cuối năm." Tiêu Phi nói.

"Hắc hắc! Tham gia hay không tham gia lại không phải do hắn quyết định." Khóe miệng Bát Vương Tử hơi nhếch, trên mặt hắn lộ ra một nụ cười lạnh khinh thường.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch