Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Vạn Cổ Thần Đế

Chương 48: Top 8 (1)

Chương 48: Top 8 (1)


Lâm Nính San và Cửu quận chúa đều trong ba tháng gần đây mới đột phá tu vi Võ Đạo đạt đến Hoàng Cực Cảnh trung cực vị, có thể nói thực lực hai người tương đương.

Cửu quận chúa đi vào võ đài trước một bước, trong tay nàng ôm một thanh chiến kiếm cấp bậc Chân Võ Bảo khí màu xanh. Dáng người yểu điệu, khí chất ưu nhã, đứng giữa võ đài, nàng xinh đẹp tựa một bức họa.

Sau đó, Lâm Nính San cũng đi vào võ đài.

Khóe miệng Cửu quận chúa khẽ nhếch, nàng mỉm cười nói: "Nính San, nghe nói ngươi đã đạt tới cảnh giới "Kiếm Tùy Tâm Tẩu". Bản quận chúa cũng phải lĩnh giáo một phen "Kiếm Tùy Tâm Tẩu" rốt cuộc mạnh đến mức nào?"

"Keng!"

Nàng khẽ lắc cánh tay, vỏ kiếm lập tức bay vút ra.

"Bích Thủy Như Đào!"

Cửu quận chúa biết Lâm Nính San là một kình địch, cho nên, vừa ra tay nàng đã thi triển một chiêu kiếm pháp Nhân cấp trung phẩm.

Kiếm chiêu vừa ra, lập tức hình thành bảy đạo kiếm ảnh. Bảy đạo kiếm ảnh đó lại hóa thành 49 đạo.

49 đạo kiếm ảnh liên tiếp nhau tạo thành một màn nước xanh biếc, phát ra âm thanh như nước chảy, ép thẳng về phía Lâm Nính San.

Lâm Nính San vững vàng đứng tại chỗ, không hề nhúc nhích, ánh mắt nàng chăm chú nhìn vào tay cầm kiếm của Cửu quận chúa.

Ngay khi màn nước kia đã ép đến trước mặt Lâm Nính San, nàng liền nhanh chóng đâm ra một kiếm, điểm vào trung tâm màn nước. Tất cả kiếm chiêu của Cửu quận chúa lập tức vỡ nát toàn bộ.

"Ào ào!"

Cửu quận chúa nhanh chóng biến đổi chiêu, kiếm pháp của nàng trở nên càng lúc càng sắc bén.

Lâm Nính San từ đầu đến cuối đều đứng tại chỗ, không hề xê dịch bước chân.

Nàng chỉ cần đâm ra một kiếm, liền có thể phá vỡ toàn bộ thế công của Cửu quận chúa.

Trương Nhược Trần đứng ngoài sân khẽ lắc đầu, thầm nghĩ trong lòng: "Lâm Nính San đối với kiếm ý lĩnh ngộ đã đạt tới cảnh giới "Kiếm Tùy Tâm Tẩu", nhưng Cửu quận chúa đối với kiếm ý lĩnh ngộ còn dừng ở trình độ "Gặp chiêu dùng chiêu". Dù cảnh giới Võ Đạo hai người giống nhau, nhưng trong chiến đấu thực sự, Cửu quận chúa tuyệt đối không phải là đối thủ của Lâm Nính San. Nếu không có gì bất ngờ, trong vòng mười chiêu, Cửu quận chúa liền sẽ bại trận!"

Đúng lúc này, tình thế chiến đấu trong giáo trường quả nhiên phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Lâm Nính San chủ động phát động công kích, nàng bước ra một bước về phía trước, cánh tay vung vẩy, trong không khí hình thành một kiếm hoa khổng lồ.

Cửu quận chúa lập tức lùi lại, Lâm Nính San từng bước ép sát nàng.

"Xoạt!"

Khi kiếm dừng lại, mũi kiếm sắc bén của nàng đang chỉ thẳng vào ngực Cửu quận chúa.

"Quận chúa, ngươi bại!" Lâm Nính San nói.

Cửu quận chúa thu hồi kiếm nước xanh của mình, nàng đi xuống từ trong giáo trường, trong lòng vô cùng khó chịu. Nàng liền đi đến bên cạnh Trương Nhược Trần, nói: "Cửu đệ, tu vi của ta rõ ràng không kém nàng, nhưng vì sao lại bại nhanh đến thế?"

"Kiếm ý! Tạo nghệ của ngươi trên kiếm ý kém nàng quá xa! Chờ ngươi cũng tu luyện đến cảnh giới "Kiếm Tùy Tâm Tẩu", tự nhiên sẽ hiểu rõ!" Trương Nhược Trần nói.

Ngay sau đó, trận thứ hai luận võ bắt đầu!

Hai người đứng trong sân theo thứ tự là Cố Ly của Cố gia và Tư Đồ Cận Hải, đệ nhất cao thủ thế hệ trẻ của Tư Đồ gia tộc.

Thực lực hai bên chênh lệch rõ ràng, Tư Đồ Cận Hải vẻn vẹn chỉ dùng ba chiêu, liền một quyền đánh Cố Ly văng ra khỏi võ đài.

"Trận thứ năm, Cửu vương tử Trương Nhược Trần, Bạch gia Bạch Vạn Lý."

Trương Nhược Trần cùng Bạch Vạn Lý đồng thời đi vào võ đài.

Trước hai vòng khảo hạch, Trương Nhược Trần có thể nói là đã chiếm hết danh tiếng, gây ra chấn động không nhỏ cho đám người.

Hiện tại, những võ giả đến đây tham gia khảo hạch cuối năm kia đều muốn biết, rốt cuộc thực lực chân thật của hắn mạnh đến mức nào?

Bên ngoài võ đài, Lâm Nính San, Cửu quận chúa, Ngũ vương tử, Lục vương tử, tất cả đều dồn ánh mắt chăm chú vào Trương Nhược Trần. Bọn họ cũng muốn biết, một võ giả tiểu cực vị như thế nào thắng một võ giả trung cực vị?

Bạch Vạn Lý xếp hạng thứ tám trong khảo hạch Vương Sơn Thú Liệp, tu vi hắn đạt tới Hoàng Cực Cảnh trung cực vị, thậm chí có thể tay không đánh chết Man Ngưu, tuyệt đối không phải kẻ yếu.

"Cửu vương tử điện hạ, ngươi lúc trước từng nói ngươi am hiểu dùng kiếm nhất, nhưng ta lại không am hiểu dùng kiếm. Để công bằng, chúng ta tỷ thí quyền cước như thế nào?" Bạch Vạn Lý nói.

"Vậy thì tỷ thí quyền cước đi!" Trương Nhược Trần nói với vẻ không bận tâm.

Bên ngoài võ đài, rất nhiều người đều khẽ cau mày, bởi vì bọn họ biết, Bạch gia am hiểu nhất chính là quyền pháp.

Cửu vương tử tu vi vốn đã kém Bạch Vạn Lý một cảnh giới, hiện tại lại từ bỏ kiếm pháp mà hắn am hiểu, chắc chắn sẽ càng thêm chịu thiệt.

"Giết!"

Bạch Vạn Lý điều động toàn bộ chân khí trong cơ thể, miệng hắn phát ra tiếng gầm lớn, thi triển ra võ kỹ Nhân cấp trung phẩm "Sát Uy Quyền".

"Bành!"

Hắn một cước đạp xuống đất, làm vỡ một khối phiến đá, hắn đột nhiên lao ra, một quyền đánh thẳng vào ngực Trương Nhược Trần.

Mượn nhờ uy lực võ kỹ Nhân cấp trung phẩm, Bạch Vạn Lý bộc phát ra chín ngưu chi lực, trên nắm tay hắn tản ra một tầng vầng sáng nhàn nhạt.

Trương Nhược Trần đứng tại chỗ, hai chân hắn khẽ chìm xuống, cơ bắp chân, xương sống lưng, cơ bắp hai tay, cùng tất cả lực lượng trên toàn thân hắn đồng thời được điều động.

"Bành!"

Hắn đột nhiên đánh ra một chưởng, va chạm với "Sát Uy Quyền" mà Bạch Vạn Lý đánh ra.


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch