Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Vạn Cổ Thần Đế

Chương 90: Hàn Phủ (2)

Chương 90: Hàn Phủ (2)


"Xoạt!"
Chiến phủ còn chưa vỗ xuống, Trương Nhược Trần đã có thể rõ ràng cảm nhận được một luồng sóng nhiệt ập vào mặt. Hắn không đối chọi cứng với Hàn Phủ, triển khai bộ pháp, rút lui về phía sau.

Nếu liều mạng, lực lượng Trương Nhược Trần cũng không thua kém Hàn Phủ. Thế nhưng, Trương Nhược Trần không chỉ muốn thắng Hàn Phủ, hắn còn phải chuẩn bị cho trận chiến thứ mười, trận đấu với một võ giả Hoàng Bảng. Cho nên, hiện tại hắn tuyệt đối không thể tiêu hao quá nhiều chân khí cùng thể lực.

Hàn Phủ không ngừng bổ chiến phủ ra, Trương Nhược Trần thì không ngừng lùi lại, không ngừng trốn tránh, mỗi lần đều hiểm lại càng hiểm. Khiến người ta không dám tưởng tượng, nếu bị bổ trúng, kết cục sẽ ra sao?

Đứng dưới đài, Cửu quận chúa mười phần lo lắng. Quá hung hiểm, vì sao Cửu đệ lại không chịu nhận thua? Giao thủ cùng Hàn Phủ, chẳng lẽ hắn còn muốn giành lấy cơ hội chiến thắng?

Ban đầu, Hàn Phủ quả thật một mực chiếm thượng phong, khí thế cường đại, hoàn toàn áp chế Trương Nhược Trần. Thế nhưng, thời gian trôi dần, lực lượng Hàn Phủ bắt đầu yếu đi, tốc độ huy động chiến phủ cũng bắt đầu chậm dần, ngọn lửa trên người hắn trở nên càng lúc càng mờ nhạt.

"Chân khí Hàn Phủ tiêu hao quá lớn, e rằng phải thua! Cửu vương tử này ngược lại là một nhân tài, thiên tư rất cao vậy!" Liễu Truyền Thần nói.

Nghe được tin tức Trương Nhược Trần thắng liên tiếp tám trận, Liễu Truyền Thần liền lập tức chạy đến Đấu Võ Trường Hoàng cấp, muốn xem thử Cửu vương tử này rốt cuộc mạnh đến mức nào.
Bên cạnh Liễu Truyền Thần đứng một vị văn sĩ đeo mặt nạ sắt, giọng có chút khàn khàn nói: "Nếu Cửu vương tử này có thể trưởng thành, thì lại có thể cùng Thất vương tử kia phân cao thấp."

"Ừm?"
Liễu Truyền Thần liếc nhìn vị văn sĩ đeo mặt nạ sắt kia, nói: "Ý của tiên sinh là gì?"

Vị văn sĩ đeo mặt nạ sắt nói: "Nếu Vân Võ Quận Quốc chỉ xuất hiện một Thất vương tử, mười năm sau, e rằng Võ Thị Tiền Trang, Hắc Thị, Minh Văn Công Hội, toàn bộ đều sẽ phải nghe theo sự quản lý của thế lực chính thức. Tại Vân Võ Quận Quốc, không ai có thể chống lại Thất vương tử mười năm sau."

"Nhưng, nếu trong Vương tộc có người có thể kiềm chế Thất vương tử, thì đó lại là một tình cảnh khác."

Nghe nói như thế, Liễu Truyền Thần khẽ gật đầu, nhưng lại lộ vẻ trầm tư, nói: "Xem ra, vào lúc cần thiết, Võ Thị Tiền Trang chúng ta vẫn có thể giúp hắn một tay. Nếu hai vị Vương tử có thể đánh đến lưỡng bại câu thương, thì đó chính là cục diện tốt nhất."

"So với Thất vương tử có thiên tư kinh diễm kia, Cửu vương tử này vẫn còn quá yếu. Chúng ta chỉ cần ở sau lưng hơi nâng đỡ một phen, hắn có thể thành công hay không, còn phải xem tiềm lực tự thân của Cửu vương tử này."

Vị văn sĩ đeo mặt nạ sắt mỉm cười, nói: "Trong vòng ba chiêu, Hàn Phủ tất bại." Lời vừa dứt, Hàn Phủ liền bị Trương Nhược Trần một chưởng đánh văng khỏi chiến đài.

Trận thứ chín, thắng!
Lại thắng, hiện tại chỉ kém trận chiến cuối cùng.
Chỉ cần hắn có thể thắng được trận chiến cuối cùng, là có thể khắc tên vào Hoàng Bảng, trở thành võ giả Hoàng Bảng thứ hai mươi tám của Vân Võ Quận Quốc.

Đương nhiên, ở trận chiến cuối cùng, đối thủ của Trương Nhược Trần cũng chính là một võ giả Hoàng Bảng.

"Quá mạnh! Cửu vương tử mới mười sáu tuổi, liền muốn trở thành võ giả Hoàng Bảng sao?"
"Nghe nói, trước đây, khi Thất vương tử trở thành võ giả Hoàng Bảng, Vân Võ Quận Vương đã hạ lệnh đại xá thiên hạ."
"Mọi người đoán xem, võ giả Hoàng Bảng nào sẽ ra tay ngăn cản kỷ lục mười trận thắng liên tiếp của Cửu vương tử?"
...
Toàn bộ Đấu Võ Cung Hoàng cấp lại sôi trào lên, ngay cả những võ giả đang quan chiến tại Đấu Võ Cung Huyền cấp cũng đặc biệt chạy đến để chứng kiến sự ra đời của một võ giả Hoàng Bảng mới.

Khoảnh khắc quan trọng để trùng kích thành võ giả Hoàng Bảng thật sự quá hiếm thấy, nửa tháng cũng chưa chắc xuất hiện một lần.

"Cửu đệ, ngươi nhất định phải thành công!" Cửu quận chúa nàng cũng không nghĩ tới thực lực Trương Nhược Trần lại cường đại đến thế, lại có thể đánh bại Hàn Phủ. Hiện tại, nàng đối với Trương Nhược Trần càng thêm tin tưởng.

Đan Hương Lăng đôi mắt đẹp lấp lánh, nàng chăm chú nhìn Trương Nhược Trần đang đứng trên chiến đài, "Cũng là tu vi Hoàng Cực Cảnh đại cực vị, nhưng hắn mạnh hơn ta nhiều lắm. Hắn hẳn là có thể trở thành võ giả Hoàng Bảng chứ!"

"Đồ phế vật! Xem ra vẫn cần bản công tử tự mình ra tay vậy." Liễu Thừa Phong từ khán đài bước xuống, hắn từng bước một leo lên chiến đài, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Trương Nhược Trần, nói: "Cửu vương tử, ngươi đã chiến thắng chín trận. Hiện tại ngươi còn lại bao nhiêu chân khí?"

"Đối phó ngươi, dư xài." Trương Nhược Trần nói.
Liễu Thừa Phong khẽ nhếch miệng cười một tiếng, nói: "Cửu vương tử, ngươi thật sự là một vị kỳ tài. Nếu ngươi tu luyện tới Hoàng Cực Cảnh đại viên mãn, có lẽ bản công tử sẽ thật sự thua ngươi. Thế nhưng, với tu vi hiện giờ của ngươi, vẫn còn chưa đủ!"

Liễu Thừa Phong trên Hoàng Bảng xếp thứ mười một, trong số các võ giả Hoàng Bảng, hắn cũng được xem là một vị cực kỳ cường đại.

47.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch