Trong đại điện Công hội Giác Tỉnh Giả, ký lục viên gật đầu, một bên ghi lại vào giấy, một bên dặn dò:
- Bên trong cánh cửa Giác tỉnh là đại sảnh Pháp tắc, không cần bỡ ngỡ.
Ngô Thiên gật đầu.
- Vào đi thôi!
Ký lục viên nhường đường cho Ngô Thiên, hắn hít sâu một hơi, sải bước vào bên trong cánh cửa.
Hắn là một xuyên việt giả, xuyên việt đến thế giới này đã ba mươi ngày.
Đời trước của hắn là một tác giả online, vì sinh kế mà ngày đêm gõ chữ, kết quả có một ngày viết liền hai mươi chương xong, tầm mắt liền tối sầm, đột tử mà đi.
Ông trời không để cho hắn đi đến Địa Phủ, lại để cho hắn xuyên việt đến thế giới này…
Một thời kỳ không thể tưởng tượng nổi!
Thời kỳ toàn dân xuyên việt!
Trong thế giới hắn xuyên qua này, toàn bộ nhân loại nơi đây đều có thể thông qua giác tỉnh để trở thành Chức Nghiệp Giả!
Chức Nghiệp Giả cường đại, có thể dùng nhục thân tung hoành vũ trụ, bóp nát tinh cầu.
Khi Ngô Thiên vừa xuyên qua không lâu liền nghe được tin tức nói là hai Chức Nghiệp Giả đánh nhau, kết quả là đánh nát nửa tòa thành thị, tử thương vô số.
Sau lại là một vị Thần sinh mệnh cổ xưa hàng lâm, cải tử hoàn sinh, đem toàn bộ dân cư nửa tòa thành bị chết đi kia cứu sống lại…
Nơi này, là một thời kỳ có thể thành Thần!
- Thành Thần, trường sinh bất tử!
Tâm lý Ngô Thiên kích động không thôi, ngắm nhìn bốn phía, phát hiện mình đã đi tới trong một căn phòng trắng toát.
Không gian ước chừng năm mươi thước vuông, ngay chính giữa có một cái bàn, mặt trên chỉ có một nút bấm.
- Đây là đại sảnh Pháp tắc, con đường duy nhất cho người thường thức tỉnh.
Ngô Thiên đi tới.
Giác tỉnh cũng không phải là trăm phần trăm sẽ thành công, nếu như thất bại, hoặc là trở thành người thường cả đời, hoặc là ký kết khế ước với một Chức Nghiệp Giả, trở thành bán Giác Tỉnh Giả, trở thành kẻ phụ thuộc người khác.
Hơn nữa, giác tỉnh cũng cần tiêu tốn một khoản không nhỏ…
Thời điểm vừa mới chuyển kiếp tới, Ngô Thiên hiểu được thế giới này là một thế giới siêu phàm, thật hưng phấn mà muốn đi tới giác tỉnh, kết quả bị nhân viên công tác của Công hội “lễ phép” ném ra khỏi đại điện.
Rơi vào đường cùng, hắn chỉ có thể chờ ba mươi ngày, đến khi trong tay kiếm đủ được số tiền đó mới đến giác tỉnh!
Còn có thể giác tỉnh thành công hay không…
- Tam Thanh Phật Tổ phù hội! Bàn Cổ Nữ Oa phù hộ!
Ngô Thiên có chút khẩn trương, đột nhiên nghĩ đến thế giới này là hệ thống có pháp thuật:
- Ân, Thượng Đế cũng phù hộ!
Hắn nhấn vào cái nút kia.
Ong…!
Vô số quang mang từ trên vách tường bạo phát, bảy sắc cầu vồng, phảng phất như một luồng cầu vồng dũng mãnh tiến vào trong thân thể Ngô Thiên.
Những quang mang này là Pháp Tắc Chi Lực, chính là lực lượng thần bí trong “Đại sảnh Pháp tắc”, có thể khiến một người bình thường kích phát thiên phú, sau đó pháp tắc hóa thân thể!
Sau khi pháp tắc biến đổi mới có thể xuyên qua thế giới.
Ngô Thiên cảm giác có cái gì đó tán loạn trong cơ thể mình, nhưng hắn không khống chế được, chỉ có thể chờ đợi trong lo lắng.
Hồi lâu sau, những thứ kia biến mất, cùng lúc đó, một màn sáng chỉ có mình hắn có thể thấy được huyền phù ở trước mắt hắn.
…
…
[Ngô Thiên]
Chức nghiệp: Không.
Đẳng cấp: 1 (Điểm kinh nghiệm: 0/1000)
Thiên phú: [Vô Tận Chi Chủ]
Lực lượng: 8
Mẫn tiệp: 9
Thể chất: 8
Tinh thần: 21
HP: 80/80 (*HP: Health Points: sinh lực)
MP: 210/210 (*Mana Points: nội lực)
Kỹ năng: [Thuật Giám Định]
Đánh giá: Bình thường, không có gì đặc biệt.
…
…
- Hoàn hảo, giác tỉnh thành công!
Ngô Thiên thở phào nhẹ nhõm, Chức Nghiệp Giả đều có thuộc tính, chia làm lực lượng, mẫn tiệp, thể chất và tinh thần, được gọi là tứ duy!
Thuộc tính tứ duy của người trưởng thành đều là 10, ba thuộc tính đầu tiên trong tứ duy của Ngô Thiên đều là thuộc tính của thiếu niên mười sáu tuổi bình thường, nhưng thuộc tính Tinh thần, phỏng chừng bởi vì hắn là người xuyên việt, linh hồn bao gồm cả linh hồn của đời trước, vì vậy lại tới 21 điểm!
Giới thiệu thiên phú: Thiên phú không biết, tồn tại vô số khả năng.
…
…
Phẩm cấp thiên phú chia làm Xám lạnh, Bạch sắc, Lục sắc, Lam sắc, Tử sắc, Kim sắc, Sử thi, Truyền thuyết, Thần thoại.
Xám lạnh và Bạch sắc đều là thiên phú phổ thông, phần lớn mọi người đều là phẩm cấp này, Lục sắc cùng Lam sắc là thiên phú hiếm có, người có loại thiên phú này đủ xưng là thiên tài.
Mà Tử sắc chính là thiên phú trác việt! Trong một vạn người cũng chưa chắc tìm được một người có thiên phú Tử sắc.
Kim sắc, Sử thi chính là trong trăm vạn người cũng không có một, còn như cấp độ Truyền thuyết cùng Thần thoại, trong lịch sử chưa từng xuất hiện!
Không biết!?
- Thế giới này có Thần, nghe nói Đại sảnh Pháp tắc là chúng Thần hợp lực chế luyện thành, liên kết với pháp tắc thế giới, ngay cả Thần đều không có cách nào phá được.
- Có thể nói, Đại sảnh Pháp tắc còn trâu bò hơn so với Thần, cư nhiên không đo lường ra được phẩm cấp thiên phú của ta?
Ngô Thiên suy nghĩ một lúc lâu, lắc đầu không suy nghĩ nhiều nữa.