- Vì vậy, lúc chọn nhiệm vụ thế giới, mọi người phải thật cẩn thận!
- Vậy lần đầu tiên tiến nhập thế giới, nên lựa chọn nhiệm vụ như thế nào? Bốn chữ, lượng sức mà chọn!
- Chức Nghiệp Giả đẳng cấp càng thấp thì càng nhỏ yếu, nhưng quái vật thì không như vậy. Quái vật cấp thấp mạnh mẽ hơn rất nhiều. Dưới cấp 10, tốt nhất là nên dựa vào tổ đội và học hỏi kinh nghiệm của nhau.
“…”
…
Chu Linh ở phía trên bục giảng nói hùng hồn, thường xuyên nêu ra một ít ví dụ, cũng giảng giải rất nhiều chuyện lý thú đã từng phát sinh qua.
Có lúc, nàng cũng sẽ triệu hồi ra hỏa diễm, dùng hỏa diễm chế tạo ra đồ quyển, giảng cho học sinh về sự phát triển và hệ thống Chức Nghiệp Giả.
Cấp 1 – 10 là giai đoạn Chức Nghiệp Giả yếu đuối nhất, cố gắng tận lực không lựa chọn ngẫu nhiên xuyên việt mà nên thông qua tọa độ thế giới mà trường học phát cho, hoặc là đến công hội Giác Tỉnh Giả, công hội Mạo Hiểm Giả mua “Tín vật tọa độ thế giới”.
Rất rõ ràng, đẳng cấp bản thân Chu Linh không thấp.
Ngô Thiên nỗ lực dùng “Giám định thuật” kiểm tra tin tức của Chu Linh, kết quả thất bại, còn bị Chu Linh nhận ra, hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái.
- Các học sinh, nhớ kỹ! Không được tùy tiện dùng “Giám định thuật” để xem thông tin về người khác!
- Loại thủ đoạn rình mò tin tức này, khiến cho người ta chán ghét, hơn nữa cũng có các loại phương thức khác nhau để che đi cảm giác của ngươi!
- Nếu như gặp phải một Chức Nghiệp Giả tính khí không tốt, nói không chừng một câu “Ngươi nhìn cái gì” liền đánh nhau!
Chu Linh ý vị thâm trường liếc mắt nhìn Ngô Thiên.
Ngô Thiên xấu hổ cười.
Giờ học của Chu linh rất sinh động thú vị, cộng thêm nàng lại là một đại mỹ nữ, bầu không khí lớp học cũng không tệ lắm.
Rốt cục, một tiết học đã xong.
Chu Linh thu thập đồ đạc một chút, xoay người rời khỏi phòng học.
Nàng vừa đi, trong lớp đang an tĩnh ngay lập tức biến thành náo động.
Bên này, có ba người đi tới trước mặt Ngô Thiên.
Cầm đầu là một nam thanh niên áo trắng, sắc mặt kiêu ngạo, phía sau còn có hai tên mập mạp, trên mặt biểu tình dữ tợn, thoạt nhìn cũng không dễ chọc.
- Mục Sư mới tới, tên Ngô Thiên đúng không?
- Hiện tại cùng chúng ta đi thôi!
- ???
Ngô Thiên mang vẻ mặt nghi hoặc:
- Đi đâu?
- Điền vào đơn tự nguyện tham gia Tiểu Đao Hội!
Thanh niên áo trắng nói.
Ngô Thiên nhướng mày, lắc đầu nói:
- Không được, ta không gia nhập cái gì mà Tiểu Đao Hội.
Cái gọi là Tiểu Đao Hội, Ngô Thiên cũng có biết qua.
Ở trung học, có một số tổ chức học sinh từ thế hệ này sang thế hệ khác, trong đó bá chủ nhất tự nhiên là Hội học sinh, thậm chí Hội học sinh có thể chưởng khống tài nguyên trường học, thứ hai là Tường Vi Huyết Sắc, Tiểu Đao Hội, và Hiệp hội hỗ trợ học sinh.
Những thứ này đều là tổ chức Chức Nghiệp Giả do chính các học sinh xây dựng, mục tiêu chính là cùng nhau khám phá dị giới.
- Làm sao, ngươi không chịu?
Thanh niên áo trắng nhíu mày hỏi.
Phía sau, hai tên mập mạp lập tức đi lên phía trước, hung hăng nhìn chằm chằm Ngô Thiên.
- Tiểu tử, chúng ta đây là cho ngươi cơ hội, người bình thường muốn gia nhập vào Tiểu Đao Hội cũng không được đâu!
- Đừng có mà cho thể diện mà không cần!
Ba người đều là mang theo ngạo khí.
Ngô Thiên tuyệt không thể lý giải được tự tin của bọn hắn là đến từ đâu, nhưng điều này cũng không hề cản trở hắn đối đầu với họ.
- Thôi đi, ai không biết còn tưởng rằng Tiểu Đao Hội là đệ nhất thế giới đâu, còn không được đệ nhất trung học, còn điên cuồng như thế.
Nghe vậy, ba người đều giận dữ.
Không chờ bọn họ nói xong, một thiếu nữ tóc đuôi ngựa đã đi tới, cười khanh khách nói:
- Ngô Thiên nói không sai, Tiểu Đao Hội các ngươi thực lực không lớn, ngược lại lấy cái gì mà kiêu ngạo.
- Em trai, đừng lo lắng, gia nhập vào Tường Vi Huyết Sắc của chúng ta, những người này không dám làm gì ngươi đâu!
Tường Vi Huyết Sắc?
Lại là một hội?
Ánh mắt Ngô Thiên khẽ động, hiểu ra đây là nhóm học sinh mượn hơi tổ chức ra oai.
- Này, Mục Sư đồng học, gia nhập Hội học sinh mới là chính đạo!
Lúc này, một nam học sinh đeo kính đứng dậy, nhàn nhạt nói:
- Hội học sinh, phụ trách phân phối tài nguyên cho Chức Nghiệp Giả, thậm chí còn có danh ngạch tọa độ thế giới của trường học, tuyệt đối không phải là mấy tổ chức tam lưu tứ đẳng có thể sánh được.
- Ta cho ngươi một cơ hội, xế chiều đi đến tòa nhà Hội học sinh, đến lúc đó đừng nói ta không chiếu cố ngươi!
Ba tổ chức ý kiến khác nhau, nhưng thái độ là như nhau,
Cao cao tại thượng, dường như là bố thí cái gì, đem Ngô Thiên trở thành trái hồng mềm mà bắt nạt.
Ngô Thiên cười lạnh một tiếng.
Hắn là người của hai thế giới, đương nhiên sẽ không bị loại trận chiến nhỏ này hù dọa được.
Hắn trực tiếp đứng dậy, cười nói:
- Các vị, chớ ồn ào, ta sẽ không gia nhập vào tổ chức rác rưởi.
- Ngươi dám mắng ta là rác rưởi?
Sắc mặt thanh niên áo trắng Tiểu Đao Hội trầm xuống.